Trí Khương - Trà Mê
-
Chương 47: 47: Còn Muốn Âu Yếm Một Hồi
Trí Khương giật giật ngón tay, con ngươi chuyển động, thần trí cuối cùng về tới trêи địa cầu, nàng thử chậm rãi giật giật chân, quả nhiên chưa tốt, giữa hai chân còn lành lạnh ẩm ướt, thắt lưng cũng yếu ớt một chút khí lực cũng không có.
Quên đi, cho dù cũng hợp không hơn, nàng liền duy trì cái này hai chân đại trương tư thế, nghĩ thẳng thắn không rửa mặt, liền như thế để cho nàng ngủ đi.
Các nam nhân ngoại trừ trêи mặt có chút quyện sắc nhưng thể lực thật ra khôi phục mau.
Dực Phàm đẩy ra cánh hoa của bảo bối xem chăm chú quan sát có chút sưng đỏ nhưng không có trở ngại.
Vốn định mang bảo bối đi tắm nước nóng, nhưng nhìn hình dạngnàng một bộ khát ngủ , sợ nàng tắm tắm đang ngủ dễ dàng lạnh, toại thôi, chỉ là dùng khăn mặt xoa xoa bụng nhỏ, chân cùng bắp đùi bên trong, sẽ theo nàng đi.
Hai người như cũ một người một bên ôm Trí Khương ngủ.
Mau ngủ thì, Dực Phàm đột nhiên nghĩ đến cái gì dường như chợt mở mắt ra, hắn nhìn bảo bối đưa lưng về phía hắn đang ngủ say, câu môi cười xấu xa.
Hắn lén lút nâng một chân nàng lên, đem đầu gối của chính mình chèn ở giữa nhìn tiểu huyệt đỏ hồng xinh đẹp vẫn chưa hoàn toàn khép lại, tay cầm cự long chậm rãi nhét vào trước sau ko mất 3s như con cá chạch một dạng linh hoạt.
Trí Khương nửa mơ hồ lúc cảm giác thân lại phồng phồng tràn đầy, nửa mê nửa tỉnh nàng lầm bầm một câu:
“Đừng… Mệt mỏi…”
Dực Phàm êm dịu hôn lên đầu vai nàng, trấn an nói:
”Bảo bối ngoan ngoãn ngủ, những thứ khác đừng động.” Trí Khương
Nói xong thoải mái mà thở dài, һᴏɑ һᴜʏệт bên trong một mảnh ấm ướt, tỉ mỉ mị bao bọc hắn thật chặt.
Hắn thỏa mãn mà một lần nữa nhắm mắt lại, cảm thụ cảm giác được nàng sưởi ấm, trong ʍôиɠ lung, dường như tầng tầng nhu ba ở an ủi hắn, ở cọ rửa hắn.
Dực Phàm ngủ ngon giấc, Trí Khương đã có thể tương phản, tuy rằng phía dưới rất phong phú, thế nhưng thường thường sẽ trở nên cứng rắn dương cụ tổng để cho nàng cảm thấy đổ đắc hoảng, nằm mơ đều mơ tới ăn cái gì bị ế.
Nàng còn buồn ngủ mà tỉnh lại, Dịch Dương đã không thấy, tại trù phòng truyền đến hương vị cháo, mệt muốn chết rồi nàng bụng không tự chủ kêu một tiếng.
Trí Khương thu được tín hiệu, nghĩ đứng lên nhanh lên rửa mặt ăn cơm, ai biết vừa định giơ chân lên liền cảm thấy một trận đau đớn.
Nàng kỳ quái vén chăn lên nhìn xuống, giật mình phát hiện hai người hạ thể đang kết hợp, vốn định lặng lẽ rút ra thân thể len lén chạy mất, một động tác lại đưa tới một trận đau, nàng cúi đầu rêи rỉ, làm sao di chuyển cũng không là.
Trí Khương làm tỉnh Dực Phàm, hắn tới điện thoại di động nhìn đồng hồ, cảm thấy còn sớm, cánh tay vung lên, ôm hông của nàng đem nàng kéo về trêи giường, mới vừa tỉnh ngủ thanh âm lộ ra một loại cảm giác:
”Còn sớm, ngủ thêm một lúc.”
“Ngủ cái đầu anh a, không sợ cản không nổi máy bay a.
Em đói, muốn đứng lên ăn cái gì.
Anh… Anh đem tiểu đệ của anh rút ra cho em..”
Dực Phàm mới nhớ tới, cự long mình còn chôn ở trong thân thể nàng đây, hắn khẽ cười đáp ứng, cái ʍôиɠ cố sức nghĩ rút ra ɖu͙ƈ vọng.
Ai biết một giây kế tiếp, Trí Khương vừa một tiếng đau kêu, Dực Phàm cảm thấy hoàn hảo, có thể là hoạt động là có chút khó khăn.
һᴏɑ һᴜʏệт mất đi vật cản chưa kịp thích ứng một phen rung nhẹ, Dực Phàm thích thú cúi người ngắm nhìn hơn nửa còn dùng đầu ngón tay đùa nghịch thứ chất lỏng vừa theo miệng nhỏ chảy xuống, khiến Trí Khương một phen đỏ mặt tim đập đưa tay muốn che đi.
” Không được nhìn, ko được chạm vào”
” Không muốn anh nhìn vậy anh cũng ko ngại mà đi vào lần nửa”
Trí Khương nghe vậy cả kinh ko dám hành động khinh xuất, tiểu huyệt cất chứa ” hắn” cả một đêm đến hình dạng cũng thay đổi mới được giải thoát thì làm sao có thể để tái diễn.
Bèn thu tay lại để Dực Phàm thỏa thích ngắm nhìn động nhỏ, tối hôm qua không có lau khô nên thủy dịch đọng lại ở tại phía trêи đám cỏ.
Thế nhưng chỉ nhìn ngắm thui chưa đủ, trông tiểu huyệt kiều mị ửng hồng chưa khép lại phản phất nhìn rõ mỹ cảnh bên trong mà Dực Phàm lại cứng lên lần nửa, ko nói 2 lời liền cầm lấy nam căn đâm vào.
” Aaaaaa …Ukm….” Trí Khương
Trí Khương hét lên đầy ai oán, nhưng chẳng biết làm gì, nàng đưa lưng về phía hắn không có cách nào khác nhúc nhích, chỉ có thể gõ gối đầu cho hả giận:
“Đáng ghét Dực Phàm, tại sao phải như vậy một đêm, hiện tại làm sao đây?” Mới vừa nói xong, liền hoảng sợ cảm giác được trong cơ thể nóng thiết ra vẻ căng cứng vài phần.
“Hắc hắc, tiểu gia khỏa, em không biết không có thể khiêu khích đàn ông vào buổi sáng sao ? Nếu đều tỉnh dậy, chúng ta còn ngại gì mà ko cùng nhau vận động một chút ? “
Cũng không chờ nàng đáp ứng, hắn liền run run ʍôиɠ, ở trong động nhỏ thăm dò, tay cũng bắt đầu không an phận đi vòng qua phía trước tóm lấy nhủ hoa vỗ về chơi đùa cho nó đứng lên.
Trí Khương còn mệt chết đi, vốn không ngủ thẳng mấy tiếng sao.
Nàng bám hắn cánh tay ngăn cản đến:
“Không được rồi, sẽ bị trễ!”
“Sẽ không, anh rất nhanh, một lần, liền một lần thôi, bảo bối ngoan.”
Kỳ thực Dực Phàm là hù dọa nàng, hắn nhìn ra được hơi chút động một cái nàng đều đã đau đến cau mày, thế nhưng không cho nàng ướt một chút, cứng rắn rút ra bảo bối nhất định sẽ đau hơn.
Cho nên hắn cũng không trừu đưa, chỉ là ôn nhu rõ ràng cạn mà ở bên trong đảo quanh hoa hạch nhưng thật ra trọng điểm chiếu cố.
Trí Khương cắn răng chịu nhịn, trong lòng liên tục oán giận Dực Phàm, thực sự là ngày hôm qua còn không có làm đủ chưa, sáng sớm liền động ɖu͙ƈ.
Tuy rằng như vậy, không bao lâu, nàng thân thể liền thích ứng nam nhân thương yêu, hoa khe trong phân bố ra điểm điểm hương lộ.Trí Khương
Bởi vì mới có yêu, khô khốc mật lại trở nên nước trợt đứng lên, gãi ngứa dường như quy mô nhỏ càn quét cũng biến thành dễ dàng rất nhiều.
Dực Phàm thở phào nhẹ nhõm, thử nhỏ biên độ trừu đưa, quả nhiên cũng có thể tiến hành rất thông thuận, hoàn toàn có thể tới một lần tùy ý hoan ái.
Hắn cưỡng chế ɖu͙ƈ vọng, thở hắt ra, chậm rãi rút ra.
Theo “Ba” một tiếng, thân ly khai hơi có chút ướt ý miệng, có chút động tình Trí Khương cho rằng tiếp đó sẽ là một cái hữu lực thâm nhập, đợi một hồi nhưng không thấy có động tĩnh, nàng kỳ quái Dực Phàm làm sao vòng vo, quay đầu nhìn hắn, chỉ thấy hắn chỉ là cai đầu dài chôn thật sâu vào vai của nàng ổ không nói lời nào.
Bị hắn thở ra nhiệt khí khiến cho ngứa một chút, Trí Khương dịu ngoan mà thay hắn gỡ gỡ tóc.
Hai người đều không ra tiếng, chỉ có yên tĩnh bầu không khí ở trong đó lưu chuyển.
Một lát, Dực Phàm mới ngẩng đầu cho cái không có chút nào sắc ɖu͙ƈ tư vị tảo an hôn, hắn vừa đứng dậy mặc quần áo vừa nói:
” Tha cho em, ko thôi em lại mệt chết “
Trí Khương cũng không lười giường, nàng ngồi xuống ôm cổ hắn hôn liền mấy cái :
”Ông xã anh thật tốt, em đi xem phòng bếp có cái gì làm cho anh vài món ngon “
Hữu lực cánh tay của lôi kéo, đem vừa ly khai mép giường cô gái lại túm trở về trong lòng, Dực Phàm xấu xa câu môi cười, “Anh có ăn a.” Không khách khí ở mềm mại xương quai xanh chỗ lạc lên mấy người hồng ô mai, còn chưa đã ngứa mà ɭϊếʍ láp vài cái, mới thu hồi vui đùa vỗ vỗ cái ʍôиɠ của nàng thả nàng đi.
Trí Khương mềm hai chân đi tới phòng bếp, phát hiện Dịch Dương đều làm xong, nàng có chút ngượng ngùng, vốn nên là nàng đến cho Dực Phàm làm một bữa cơm, nhưng bởi vì tham ngủ lầm thời gian.
Nàng cười hắc hắc mũi, đứng ở Dịch Dương bên cạnh, xin lỗi nói:
“Anh thật sớm nha, sao không gọi em “ Trí Khương
Dịch Dương buông cái muôi, bàn tay to xoa mái tóc rối loạn của nàng cưng chìu nói:
”Nhìn bộ dáng em ngủ như con heo lười, ko nở gọi “
“Ai nha, hết cách rồi, em chính là yêu giường.
Ha hả, anh đi nghỉ một lát đi, nơi này để em!”
Con kia quấy rối tay không để ý Trí Khương ngăn lại, vén lên váy ngủ, trực tiếp hướng phía tam giác của nàng đánh tới, nàng cong một cái đầu gối, thiếu chút nữa đứng không vững, dưới tình thế cấp bách nắm chặt hắn to con cánh tay, ngẩng đầu kinh hoảng nhìn Dịch Dương.
Vốn tưởng rằng giải quyết xong sắc lang bên trong là may mắn, làm sao liền không có nghĩ đến đây còn có cái nhìn qua rất đói khát con báo.
Nàng nỗ lực lấy thủy uông uông mắt đến cảm hóa hắn, lại phát hiện vốn không có tác dụng.
Ngón tay đã đi tới miệng, Trí Khương khẩn trương rúc ʍôиɠ, không cho hắn lại tiến vào.
Dịch Dương câu dẫn ra ngón tay khẽ vuốt hoa môi cùng cái động khẩu, khơi mào một luồng dính, liền rút về tay.
Hắn giật giật ngón tay, kia một chút còn dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng mà đính vào hai ngón tay trong lúc đó, hắn có chút thương tâm mà thở dài:
“Để làm chi như vậy phòng bị anh, anh chính là nhìn em phía dưới là không phải là nhơm nhớp ẩm ướt khó chịu.
Em đi tắm đi,anh đều nhanh làm xong.
Đi thôi.”
Lúc này, Trí Khương là cảm động đến mắt ngập nước, nàng vòng hắn tráng thắt lưng, lấy lòng chà xát đầu, chu cái miệng nhỏ nhắn nói:
“Ca ca đối với em tốt nhất! Em đây đi đi.”
“Chờ đã, ” Dịch Dương ôm nàng, ở nàng mặt đỏ nhìn soi mói duyện hai ngón tay dính vào nhau “Hoàn hảo có thứ tốt nhờ điếm điếm bụng, bằng không kia có sức lực làm cơm hầu hạ hai người các ngươi Dracula.
Bảo bối, sau này cần phải bình thường nhờ ăn, rất ngọt đây.”
Trí Khương mặc dù cảm thấy nóng mặt phải có thể nấu ** đản, nhưng ở cùng bọn chúng ve vãn trong quá trình cũng phao đi chút rụt rè, nàng nhón chân lên ɭϊếʍ lên yết hầu hắn ngọt ngào mà cười:
“Tốt nhất, để em ăn đủ.” Nói xong bỏ xuống có chút hoảng thần Dịch Dương, cười duyên đi tắm.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook