Trí Khương - Trà Mê
-
Chương 43: 43: Ly Biệt Trước Chiến Đấu
Vốn còn đang lơ lửng giữa đám mây nên gặp tình cảnh này đám nam nhân ắt nhiên không chịu nổi, hắn đem bảo bối tóc bắt qua một bên, nhỏ giọng nói:
”Xảy ra chuyện gì? Đừng dừng lại a, người này còn khó chịu hơn đây.”
Mắt say lờ đờ ʍôиɠ lung Trí Khương có chút nghe không rõ lời của hắn, nàng chỉ biết ngón tay kia khiến cho nàng thật thoải mái, suy nghĩ bọn họ hơn một tháng, thoáng gây xích mích để nàng xụi lơ thành xuân thủy.
Rượu sau kính đã sớm lên đây, hạ thân còn bị như vậy tiết ngoạn, nàng đã không có khí lực lại ngậm, chỉ có thể kiều kiều mà thở hổn hển.
Dịch Dương ngón tay bị nước gắt gao cắn, làm sao cũng luyến tiếc nó đi.
Dịch Dương cũng không đối xử tử tế , dám gia nhập thêm ngón trỏ, hai tay ngón tay không chỉ lực mạnh trừu trả lại tinh tế mài nghiên vách tường nhạy cảm , tay kia bất chấp bỏ đi áo của nàng, trực tiếp ở phía trêи mà xoa Ьóρ nơi mềm mại.
Những thứ này âu yếm nhượng vốn là vô lực Trí Khương cũng nữa không nhớ nổi phía trêи cái miệng nhỏ nhắn còn có sống muốn làm, nhỏ giọng thét chói tai sắp cao trào.Trí Khương
Tiểu huynh đệ của Dực Phàm còn không có thoải mái đến, thế nhưng nhìn sang bảo bối thây cô nhuốm một màu vô lực, hắn bất đắc dĩ mà đem ” anh bạn nhỏ” của mình đến đôi môi đang ko ngừng mấp máy thở hổn hển của Trí Khương, giọng khẩn thiết :
“Bảo bối ngoan, lại ɭϊếʍ ɭϊếʍ, liền một hồi…”
“Ngô ngô…”
Trí Khương mệt đến thực sự mở không nổi miệng, ngay cả rêи rỉ đều là dùng lời nhỏ nhẹ, tuy rằng rất muốn giúp Dực Phàm đi ra, có thể là thật mệt mỏi quá… Hết cách rồi, nàng không thể làm gì khác hơn là lè lưỡi, nhờ Dực Phàm mình khống chế ở đầu lưỡi thượng ma sát.
Dực Phàm cũng không khách khí, tay cầm lấy dương cụ đem mẫn cảm nhất mã mắt tiến lên trước, đè xuống của mình thích tần suất cùng phương thức, thử tận mau ra đây, làm cho bảo bối nghỉ ngơi.
Thật lâu không có kϊƈɦ tình cảm mãnh liệt thân thể rất nhanh thì đầu hàng, nàng vô ý thức nắm chặt bắp đùi Dực Phàm, hạ thể chiến chiến nguy nguy bắt đầu phát run, mong đợi cực lạc thể nghiệm lại muốn cuồn cuộn kéo tới, mà nàng đã chuẩn bị xong.
Cuối cùng ở một cái mãnh liệt vào sau, hoa tâm kịch liệt rụt lại một hồi, một đại ba mật hoa từ hoa ấm trong tuôn ra, cọ rửa vách tường bên trong và cả ngón tay đang ko ngừng ra vào trong cơ thể.
Thân thể căng thẳng khi lấy được giải thoát sau, cuối cùng không nhịn được than ngồi dưới đất, ngón tay trong cơ thể còn chưa hề đi ra, nàng dùng lực xuống phía dưới nhờ vậy chúng càng thêm xâm nhập, đều thẳng tắp tới gần miệng, bất thình lình kϊƈɦ thích thiếu chút nữa để cho nàng khóc lên, nhỏ cũng không tự chủ được lần thứ hai mất đi sự khống chế mà ngọa nguậy.
Nàng thở hổn hển, thời gian dài không có khép kín môi đỏ mọng giữa dòng ra, hết lần này tới lần khác lúc này Dực Phàm ở nửa tự an ủi nửa cái giao giữa cũng đạt tới cao trào, sềnh sệch ở trêи cổ Trí Khương , cùng nàng hồ đồ cùng một chỗ, càng lộ vẻ ái muội.
Hắn nhớ lại bảo bối mới vừa nuốt chững quá Dịch Dương hoa, có chút trong lòng không công bằng, liền câu dẫn ra ngón tay, dính vào một chút đốt trắng, để sát vào cái miệng nhỏ nhắn của nàng, sắc ɖu͙ƈ chưa tiêu mà nói: Trí Khương
“Bảo bối lại nếm thử đi, hả?”
Tiếp cận hôn mê Trí Khương không hề nghĩ ngợi, liền ngậm lấy ngón tay hắn chẳng bận tâm mặc nhiên để chúng ” trôi” xuống yết hầu.
Dịch Dương nhìn bảo bối trong cơn cao trào, cũng không lại đùa nàng.
Hắn tiếp tục bên hông của nàng, khe khẽ nhấc lên, làm cho trong nước ngón tay rút ra, không cần nhìn, hắn đều biết bàn tay của hắn sớm đã ướt đẫm, tất cả đều là bảo bối yêu đây.
Dịch Dương để ở trước mắt nhìn một chút, lại ngay trước mặt Trí Khương một ɭϊếʍ sạch sẽ.
Trí Khương ngẹo đầu, thích ý hưởng thụ có người cho nàng vuốt lông, còn có phía sau dày đặc tế hôn.
Hạ thân cùng trong lòng đều tốt trống rỗng, thế nhưng vốn có chạy đi trở về cũng rất mệt mỏi, mới vừa mới uống rượu, lại sau đó lại như vậy ra sức, hiện tại mí mắt thẳng đánh nhau.
Vốn còn muốn trở về hảo hảo bồi thường một cái bọn họ, nhưng bây giờ thực sự không kiên trì nổi.
Nàng cứng rắn chống đỡ thân thể chứng khí hư nói:
“Ngày hôm nay quên đi có được hay không, em rất mệt mỏi, được không”Trí Khương
Bọn họ vốn tưởng rằng ngày hôm nay có thể nói thương làm vài tràng, thế nhưng nếu bảo bối như thế mệt mỏi, cứng rắn lên không có có bất kỳ phản ứng nào có thể chán chường, hơn nữa, đêm nay quan hệ của bọn họ lại tiến một bước, nàng đồng ý giúp bọn hắn khẩu giao.
Vu là bọn hắn không thể làm gì khác hơn là thu hồi ᴠũ ᴋһɪ́, đem Trí Khương ôm lên giường.
Cũng không biết nàng có hay không cùng trong nhà chào hỏi, Dực Phàm liền gọi điện thoại cho Toàn Vũ xin nàng hỗ trợ cùng Trí Khương trong nhà giải thích một chút, che giấu một cái là tốt rồi.
Điều tối sầm ngọn đèn, Dực Phàm thoả mãn nói với Dịch Dương:
”Quán bar này, đối với chúng ta mà nói thực sự là chỗ tốt đây.”
Dịch Dương hồi tưởng lại bảo bối lần đầu tiên đối với bọn họ thổ lộ tâm ý cũng là tại đây trong, nhất thời cảm thấy trước đây quyết định đầu tư cái quầy rượu này thực sự là làm đúng đây.
Hắn nhìn một chút trêи giường ngủ say như chết Trí Khương, hỏi:
“Ngày hôm nay ở đâu ngủ? Nơi này khẳng định không được, cái gì cũng không có.”
“Đi ta vậy đi, còn chưa mở học, mấy ngày nữa lại về nhà trọ đi.”
Nói xong, hắn liền nhẹ nhàng mà ôm lấy Trí Khương, nhờ Dịch Dương đi mở xe.
Chờ đem nàng bỏ vào trong xe, Dịch Dương cùng còn đang chơi gây học trưởng niên đệ chào hỏi, hai người rồi rời đi quán bar.
Dọc theo đường đi, Dịch Dương mới sau đó phát hiện phát hiện mới vừa cáo biệt thì, nghê hồng tựa hồ thật có chút luyến tiếc lại muốn nói lại thôi hình dạng, xem ra bảo bối nói không sai, sau này muốn cách xa nàng một chút mới tốt, đại hổ không phải là thích nàng mà, nhìn có thể hay không tác hợp bọn họ đi.Trí Khương
Mấy ngày nay Dịch Dương thật cao hứng, phát ra từ nội tâm vui vẻ, bởi vì trường học quyết định phái bọn họ vĩ đại hội trưởng hội học sinh, nước mậu hệ cao tài sinh ra ngoại quốc giao lưu phỏng vấn một tháng.
Đây là thiên đại tin vui a, cuối cùng không ai có thể với hắn tranh thủ tình cảm, một tháng này bảo bối đều là thuộc về hắn rồi.
Cùng tâm tình của hắn so sánh với, Dực Phàm sẽ trầm nhiều lắm.
Hắn nỗ lực yêu cầu đổi lại một người, nhưng không lay chuyển được ý kiến lão hiệu trưởng, hơn nữa bình thường hiệu trưởng cố gắng chiếu cố hắn, hắn cũng không thích làm ngược một người già thật là tốt ý, thời gian một tháng… Nhịn một chút cũng đã vượt qua.
Thế nhưng hắn thực sự nhìn bất quá Dịch Dương mỗi ngày cất giọng ca vàng hình dạng, có cái gì tốt may mắn tai nhạc “Họa”, cũng không phải vĩnh biệt, cũng nữa không trở lại.
Mắt thấy ngày lên đường sắp đến, tuy rằng bên người còn có một người, nhưng Trí Khương cũng cố gắng không bỏ được, dù sao bọn họ vừa mới mới vừa đoàn tụ vài ngày, còn không có ôn tồn đủ đây, hắn muốn đi.
Nàng luyến tiếc, cũng không có thể tổng đọng ở bên mép.
Còn có hai ngày Dực Phàm muốn đi, Trí Khương nằm ở trêи giường ngơ ngác nghĩ.
Nàng không biết mấy giờ rồi, chỉ biết đã có thật nhiều ngày không có đi học.
Từ khi biết được tin tức xuất ngoại, Dực Phàm liền lấy cớ ấy mà đem nàng buộc ở trêи giường đã mấy ngày.
Ngay từ đầu Trí Khương còn giùng giằng muốn đi học, đã bị bá đạo Dực Phàm ngăn cản:
”Mới vừa khai giảng khóa có cái gì tốt hơn, không bằng chúng ta dạy em là tốt rồi.
Bảo bối ngoan, chuyên tâm chút.”
Nói xong liền một ngụm nuốt vào.
Trí Khương bởi vì làm quá nhiều mà máu đỏ hoa hạch trở nên sưng đỏ rướm máu, ở tuyệt mỹ ɭϊếʍ láp hạ, nàng cũng nữa không có biện pháp nghĩ khác, chỉ có thể lại một lần nữa yêu kiều uyển chuyển dưới thân hắn.
Dực Phàm đem Trí Khương đều đặn một chân phóng tới trêи bả vai mình, để cho hai chân nàng mở rộng 90 độ khiến cho tất cả xinh đẹp đều hiện lên trước mắt hắn.
Dực Phàm tay cầm xích long đã sớm ngóc đầu đầy kiêu hãnh, nhắm ngay һᴏɑ һᴜʏệт mà thẳng tiến…” Cúc — ách” âm thanh như bàn chân giẫm phải bùn nhão vang lên, không gian trong thân thể lập tức bị lấp đầy, chèn ép một vài giọt mật ngọt trào ra bên ngoài khiến cho hạ thân vốn dĩ ẩm ướt càng thêm ẩm ướt.
Trí Khương rêи khẽ một tiếng, nắm chặt grap giường ko kiềm được theo tốc độ ra vào mà co rúc động khẩu.Trí Khương
Thảm thượng đã chất đống vài giường chăn đơn, bảo bối nước nhiều lắm, không có làm bao lâu liền ồ ồ mà lưu phải vui vẻ, cao trào thì càng cực kỳ, mật hoa phun tung tóe phải lại lại mãnh.
Hắn sợ ẩm ướt sàng đan không để cho nàng thoải mái, làm vài lần thì càng đổi lại một lần, mỗi lần đều lung tung mà hướng trêи giường đắp một cái, lại tùy tiện an ủi hai cái, liền “Ừ a a” bắt đầu rồi hạ một hiệp.
Dực Phàm thái độ khác thường, không hung mãnh hơn nữa mà trừu đưa, chỉ là một kính chui vào bên trong, cũng muốn đụng tới miệng mới bỏ qua, vốn cả chút mềm nhũn như lâm đại địch, từ bốn phương tám hướng hướng nam nhân kéo tới, thật chặc cắn hợp, không cho nó lại hướng bên trong mà tiến quân.
Thế nhưng cái này cũng không có thể ngăn cản nam nhân ý xấu tiếp tục chui vào, giảo hoạt đỉnh như vết xà, nhất định phải đính vào chỗ sâu nhất của bảo bối mới được.
Trí Khương đầu tóc rối loạn, nét mặt của nàng tự thống khổ rồi lại mang chút mê loạn, nàng mang theo tiếng khóc nức nở cầu xin tha thứ:
“Ông xã, anh đừng… Lại đỉnh, tốt chưa… Xin anh, động một cái đi… Ừ “
Dực Phàm ôm cái kia trêи vai chân ngọc, hôn một cái đầu gối của nàng bên trong, ôn nhu lại cậy mạnh nói:
“Lại một cái là tốt rồi, nha… Bảo bối cắn thật chặt, làm như thế nhiều lần còn như thế chặc, tiểu yêu tinh !”
Trí Khương chịu không nổi hắn ngữ, ủy khuất lên án:
“Anh thật là xấu… Như thế trêu người ta !!
Dực Phàm khá tự hào cười, vẫn như cũ tự nhiên thẳng tiến, thẳng đến hai viên cầu nhỏ đều như muốn chen vào mới dừng lại, lúc này hắn đã có thể cảm giác được hắn vật cứng đã chạm đến lổ hổng nho nhỏ yếu ớt, thật là thoải mái.
Hắn đem chân của nàng về phía trước, tư thế này khi cúi người có thể thấy rõ biểu tình của bảo bối, hơn nửa cảnh xuân diễm tình càng vì thế mà lộ rõ ra bên ngoài càng giúp hắn dễ dàng tiếp xúc tận sâu bên trong miệng huyệt yếu ớt.
Hắn thò tay yêu say đắm mà an ủi nàng trước tiểu bạch thỏ, nhắc nhở:
”Bảo bối sắp tới nga ~~” nói xong thoáng hướng sau rút khỏi tiểu huyệt nhưng ở thời gian không tới một giây lại hung hăng đi vào.
Trí Khương còn không có phản ứng kịp, đã bị bất thình lình tiến công khiến cho trêи thân chợt bắn lên đến, dĩ nhiên không báo trước lập tức đến đạt cao trào, nàng cao ngửa đầu, rướn cổ lên, hồng diễm diễm cái miệng nhỏ nhắn nửa tấm lại ngoại trừ một tiếng hừ nhẹ cũng nữa không phát ra được một chút thanh âm.
Nguyên bản tùy ý đắp tế chân cũng cố sức cung lên, cả người căng thẳng lại một lần nữa thất thần đến rồi thiên đường.
Dực Phàm nhìn bảo bối cứng đờ bay lên trời, vội vàng đưa tay ôm nàng, để cho nàng thả lỏng thân thể hảo hảo hưởng thụ này không biết là lần thứ mấy đỉnh.
Trí Khương ở một kϊƈɦ kia giữa cảm giác một cổ điện lưu từ bụng nhỏ phía dưới nhanh chóng lòe ra, lén chút đến tứ chi, đại não cùng trái tim, nàng hầu như cho rằng tim đập đều đình chỉ, trong đầu lóng lánh vô số đạo bạch quang, ngoại trừ mê man cái gì cũng không biết.
Nước như là lưu không xong dường như duy trì liên tục phun trào ra.
Dực Phàm đỡ hông của nàng, chờ nàng không hề co quắp mới để nhẹ hạ, hắn hôn nàng xuất mồ hôi mép tóc, chờ nàng chậm sang đây.
Thấy nàng tròng mắt khôi phục trong suốt hào quang, hắn dán chặc môi anh đào của nàng, giễu giễu nói:
“Bảo bối như vậy liền cao trào? Anh còn không có di chuyển đây, như thế thoải mái sao?”
Vốn có mới vừa đã trải qua tiết thân Trí Khương là mệt mỏi cực, giống nhau muốn thật lâu khả năng nói nổi hăng hái, lần này cũng không biết tại sao, có thể là vừa rồi nam nhân vô ích trừu đưa duyên cớ, nàng cảm giác thật tốt như thiếu cái gì, rõ ràng đã cao trào, tại sao phía dưới còn như vậy trống rỗng, hợp với lòng của nàng đều luống cuống..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook