Tri Huyện Giả Mạo
-
Chương 8: Án tự sát kỳ lạ
Lãnh Nghệ cảm thấy đáng tiếc, thời gian hắn xuyên không là lúc hắn đang truy bắt tội phạm chứ không phải khám nghiệm hiện trường, nên không mang theo dụng cụ hỗ trợ kiểm tra hiện trường, nếu mà có thì còn có thể kiểm tra dấu vân tay trên then cài nhà vệ sinh, có lẽ sẽ có thêm manh mối. Hiện tại bây giờ, chỉ có thể dựa vào tri thức hiện đại cùng logic trinh thám trong đầu mình mà thôi.
Lãng Nghệ suy nghĩ nữa ngày, rồi lắc đầu, nói với Vũ bộ đầu:
- Đem người phát hiện thi thể đến đây, ta muốn hỏi nàng ta một số vấn đề.
- Bẩm lão gia, người phát hiện thi thể là nha hoàn Hạnh Hoa của nạn nhân, đang ở tại thôn Khổ Lý cách nơi này hơn ba mươi dặm, bây giờ không có cách nào đi gọi a.
Lãnh Nghệ cẩn thận nhìn bản ghi chép lời khai của Hạnh Hoa, lúc ấy nàng chờ phu nhân ở trước cửa nhà vệ sinh, chờ mãi không thấy, mới vào tìm thì phát hiện cửa nhà vệ sinh không mở được, gọi cũng không thấy phu nhân trả lời, liền chạy tới phòng trực ban nhờ Đinh bộ đầu dùng đao bổ ra một lỗ nhỏ ở cạnh cửa nhà vệ sinh, để nha hoàn Hạnh Hoa đưa tay vào mở cửa, mới phát hiện tiểu thiếp kia đã chết.
Lãnh Nghệ suy nghĩ chốc lát, rồi nói với đám người Vũ bộ đầu:
- Bổn huyện cần phải hỏi thêm nha hoàn Hạnh Hoa một số chuyện. Sáng mai ba người các ngươi cùng ta đi đến thôn Khổ Lý.
Hai phó bộ đầu thì không nói gì thêm, chỉ có Vũ bộ đầu lầu bầu nói:
- Lần trước không phải Đại lão gia đã hỏi nàng sao?
Mày rậm của Lãnh Nghệ nhíu lại, nói:
- Bổn huyện không phải đã nói rõ ràng rồi sao, lần này phải cẩn thận tra xét, những chuyện chưa có căn cứ xác thực mọi người phải để tâm nhiều hơn. Dù là manh mối nhỏ nhất cũng phải tra!
Vũ bộ đầu không dám nói gì nữa, vội vàng đáp ứng.
Lãnh Nghệ lại hỏi:
- Thi thể của nạn nhân đâu?
Vũ bộ đầu nghi hoặc hỏi:
- Không phải đã trả lại để Lại viên ngoại an táng sao?
Lãnh Nghệ bất động thanh sắc nói:
- Ta chính là hỏi thi thể nạn nhân đã an táng hay chưa?
- Án xảy ra cũng đã gần nửa tháng rồi, nhất định là đã an táng rồi.
Phó bộ đầu bên cạnh nói:
- Cũng có thể chưa an táng, nghe nói Lại viên ngoại đối với tiểu thiếp này rất yêu thương, có thể còn phúng viếng.
Vũ bộ đầu chắc là có hiềm khích với phó bộ đầu vừa nói, liền trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
- Sao ngươi biết?
- Không có, ta chỉ nghĩ như vậy.
- Ngươi nghĩ thế? Đây là án mạng! Ngươi nghĩ lung tung liền có thể mở miệng nói bậy sao?
Phó bộ đầu kia liền cúi đầu không nói.
Lãnh Nghệ nói:
- Quan điểm của hắn đương nhiên có thể nói ra, ai có cách nhìn khác, cũng có thể nói.
Vũ bộ đầu có chút bất mãn. Còn vị phó bộ đầu kia có chút cảm kích nhìn Lãnh Nghệ.
Lãnh Nghệ nói:
- Đi đến phòng trực của bộ khoái các ngươi ngồi nghĩ một chút, cũng thuận tiện nói về vụ án.
Bọn Vũ bộ đầu vội vàng mời Lãnh Nghệ đến phòng trực bộ khoái. Phòng trực này là mấy gian nhà trệt, gian lớn nhất là phòng làm công, còn hai gian nhỏ hơn, một cái là của Vũ bộ đầu, một cái là của hai phó bộ đầu còn lại.
Lãnh Nghệ ngồi trong phòng trực của bộ khoái, nhìn thoáng qua ba bộ đầu, nói:
- Hiện tại…án mạng này đã phát sinh nhiều ngày như vậy, chắc hẳn các người cũng có cách nhìn của chính mình, nói cho ta nghe một chút. Trên đường trở về, Đổng sư gia đã nói cho ta ý kiến của hắn rồi, ta muốn nghe ý kiến của ba vị. Ai nói trước đây?
Ba người nhìn nhau một lúc, Vũ bộ đầu ho khan một tiếng, nói:
- Ta nói trước, ta cảm thấy việc này không phải do người của nha môn của chúng ta gây ra, tuy rằng vụ án phát sinh ở nha môn, nhưng ta làm việc ở đây cũng mấy chục năm rồi, mặc dù người đến rồi đi, nhưng mà, ta có thể bảo đảm, ở đây không có người ác tâm như vậy. Gian dâm không nói, còn đâm một đao vào thân dưới nữ tử, đây là việc chỉ có súc sinh mới có thể làm ra! Trong nha môn chúng ta không có loại súc sinh như vậy! Nếu có, cũng không trốn được ánh mắt của họ Vũ này!
Lãnh Nghệ nói:
-Người tốt người xấu đều không thể nhìn ở trên mặt họ mà biết, phá án không thể dựa vào cảm giác.
Vũ bộ đầu không phục lấy tay đấm ngực mình một cái nói:
- Đại lão gia, lần này ta nếu nhìn nhầm, ta sẽ quỳ trước mọi người nhận sai!
- Không cần nói những lời này!
Mặt Lãnh Nghệ không chút thay đổi nói:
- Ngươi cho rằng không phải là người trong nha môn, thì hung thủ có thể là ai?
- Cái này…Ta không biết, nhưng mà ta xác định, tuyệt đối không phải là người trong nha môn chúng ta!
- Ngươi thân là bộ đầu, phá án là chức trách hàng đầu của ngươi, nhất là án liên quan đến mạng người, ngươi phải có suy nghĩ phá án của riêng mình, chứ không phải chung chung dựa vào cảm giác. Phải biết rằng ai cũng có khả năng là thủ phạm.
Vũ bộ đầu ngượng ngùng cười, nói:
- Huyện Âm Lăng chúng ta là chỗ lưu đầy, dân chúng bản tính bưu hãn, đánh nhau giết người là chuyện thường tình, ta cùng hai bộ khoái chỉ biết bắt người cũng không biết xử lý án mạng, nhưng mà trước kia đánh đánh giết giết, là bị người đánh chết ngay tại chỗ, đều biết hung thủ là ai. Còn vụ án mạng giết người trong phòng khóa kín như lần này là lần đầu tiên ta gặp được. Đừng nói gặp, trước kia nghe nói thôi cũng chưa từng!
Hai phó bộ đầu cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Lãnh Nghệ nói:
- Mặc dù vụ án này vô cùng kỳ lạ, nhưng dù sao cũng xảy ra trước mắt chúng ta, thì nhất định phải nghĩ biện pháp phá nó! Cho nên ngươi cứ nói cách nhìn của mình về vụ án này đi. Không sao cả, nghĩ như thế nào thì nói thế ấy, không quan trọng đúng sai.
Vũ bộ đầu khoanh tay trước ngực, suy nghĩ, nói:
- Theo ta thấy rất có khả năng có người chạy đến nha môn gây án, nghe nha hoàn của nạn nhân nói, hôm đó, các nàng chạy đến tìm Đại lão gia ngài cầu tình, muốn ngài giảm thuế. Ngài không có đáp ứng, nên các nàng định trở về. Đến nơi này thì đột nhiên tiểu thiếp kia muốn đi nhà vệ sinh. Nhất định là bị tên lưu manh nào nhìn thấy, thèm muốn tư sắc của vị tiểu thiếp kia, nên mới lừa nàng mở cửa, rồi dùng dao uy hiếp, cưỡng gian xong dùng dao đâm nửa thân dưới, giết chết nàng, rồi chạy trốn.
Lãnh Nghệ nói:
- Vậy ngươi đã điều tra những tên lưu manh trong huyện chưa?
- Đã điều tra qua, tất cả đều được thẩm vấn, nhưng không ai chịu thừa nhận cả, lão tử còn dùng cực hình, lại có hai người chịu nhận, nhưng đều là ông nói gà bà nói vịt. Đổng sư gia lại không chịu bắt bọn hắn đến nhận trách nhiệm, nên đành phải thả.
Lãnh Nghệ đối với việc Đổng sư gia làm vậy rất là hài lòng, sau đó đối với Vũ bộ đầu lạnh lùng nói:
- Bổn huyện cảnh cáo ngươi, sau này không được dùng hình bức cung phạm nhân! Nếu không, bổn huyện sẽ khai trừ ngươi! Có nghe rõ không?
Vũ bộ đầu ngạc nhiên nói:
- Vì cái gì?
Ở cổ đại, tra tấn bức cung là hợp pháp, hơn nữa còn được khuyến khích. Trước kia lão gia cũng hay làm như vậy, sao bây giờ lại uy hiếp khai trừ. Chuyện này làm cho Vũ bộ đầu nhịn không được hỏi một câu.
- Không tại sao cả!
Lãnh Nghệ thản nhiên nói:
- Địa bàn của ta, ta làm chủ. Ai không muốn nghe theo, mẹ nó chứ, có thể rời đi!
Những lời này lập tức làm Vũ bộ nghẹn lời, tức giận nghiêng đầu qua một bên.
Lãnh Nghệ đối với Đổng sư gia nói:
- Thỉnh tiên sinh đem lời nói của ta vừa rồi truyền tới toàn bộ người ở nha môn, tuyệt đối không được tra tấn bức cung. Ai vi phạm, đều bị khai trừ! Tuyệt không khoan dung!
Đổng sư gia vội vàng khom người đám ứng.
Lãnh Nghệ biết hai phó bộ đầu một người họ Tống, một người họ Đinh. Người thân hình cao lớn kia là họ Đinh, vậy thì người còn lại là họ Tống, quay đầu nhìn về phía hắn nói:
- Tống bộ đầu, ý kiến của ngươi thì sao?
Tống bộ đầu khom người nói:
- Thuộc hạ cho rằng nếu hung thủ không thể tiến vào nha môn, vậy thì chỉ có khả năng nạn nhân tự sát.
Lãnh Nghệ nói:
- Tự sát sao?
Tống bộ đầu gật gật đầu nói:
- Thuộc hạ không thể nghĩ ra biện pháp nào mà có thể giết người trong nhà vệ sinh cài then bên trong như vậy, mà còn có thể rời đi. Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có khả năng này là tương đối hợp lý.
Vũ bộ đầu nói:
- Nếu là như vậy thì tốt rồi! Chỉ cần bẩm báo lên trên là tiểu thiếp kia tự sát, nhưng Lại viên ngoại không cho là như vậy a, Liêu tri phủ tựa hồ cũng không tin cách giải quyết này.
Lãnh Nghệ nói:
- Nếu nhận định là nạn nhân tự sát, đúng là có rất nhiều chỗ không hợp lý, nhiều thủ đoạn tự sát như vậy, tại sao lại dùng đao đâm vào nửa thân dưới?
- Cái này…thuộc ha không biết.
Lãng Nghệ suy nghĩ nữa ngày, rồi lắc đầu, nói với Vũ bộ đầu:
- Đem người phát hiện thi thể đến đây, ta muốn hỏi nàng ta một số vấn đề.
- Bẩm lão gia, người phát hiện thi thể là nha hoàn Hạnh Hoa của nạn nhân, đang ở tại thôn Khổ Lý cách nơi này hơn ba mươi dặm, bây giờ không có cách nào đi gọi a.
Lãnh Nghệ cẩn thận nhìn bản ghi chép lời khai của Hạnh Hoa, lúc ấy nàng chờ phu nhân ở trước cửa nhà vệ sinh, chờ mãi không thấy, mới vào tìm thì phát hiện cửa nhà vệ sinh không mở được, gọi cũng không thấy phu nhân trả lời, liền chạy tới phòng trực ban nhờ Đinh bộ đầu dùng đao bổ ra một lỗ nhỏ ở cạnh cửa nhà vệ sinh, để nha hoàn Hạnh Hoa đưa tay vào mở cửa, mới phát hiện tiểu thiếp kia đã chết.
Lãnh Nghệ suy nghĩ chốc lát, rồi nói với đám người Vũ bộ đầu:
- Bổn huyện cần phải hỏi thêm nha hoàn Hạnh Hoa một số chuyện. Sáng mai ba người các ngươi cùng ta đi đến thôn Khổ Lý.
Hai phó bộ đầu thì không nói gì thêm, chỉ có Vũ bộ đầu lầu bầu nói:
- Lần trước không phải Đại lão gia đã hỏi nàng sao?
Mày rậm của Lãnh Nghệ nhíu lại, nói:
- Bổn huyện không phải đã nói rõ ràng rồi sao, lần này phải cẩn thận tra xét, những chuyện chưa có căn cứ xác thực mọi người phải để tâm nhiều hơn. Dù là manh mối nhỏ nhất cũng phải tra!
Vũ bộ đầu không dám nói gì nữa, vội vàng đáp ứng.
Lãnh Nghệ lại hỏi:
- Thi thể của nạn nhân đâu?
Vũ bộ đầu nghi hoặc hỏi:
- Không phải đã trả lại để Lại viên ngoại an táng sao?
Lãnh Nghệ bất động thanh sắc nói:
- Ta chính là hỏi thi thể nạn nhân đã an táng hay chưa?
- Án xảy ra cũng đã gần nửa tháng rồi, nhất định là đã an táng rồi.
Phó bộ đầu bên cạnh nói:
- Cũng có thể chưa an táng, nghe nói Lại viên ngoại đối với tiểu thiếp này rất yêu thương, có thể còn phúng viếng.
Vũ bộ đầu chắc là có hiềm khích với phó bộ đầu vừa nói, liền trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
- Sao ngươi biết?
- Không có, ta chỉ nghĩ như vậy.
- Ngươi nghĩ thế? Đây là án mạng! Ngươi nghĩ lung tung liền có thể mở miệng nói bậy sao?
Phó bộ đầu kia liền cúi đầu không nói.
Lãnh Nghệ nói:
- Quan điểm của hắn đương nhiên có thể nói ra, ai có cách nhìn khác, cũng có thể nói.
Vũ bộ đầu có chút bất mãn. Còn vị phó bộ đầu kia có chút cảm kích nhìn Lãnh Nghệ.
Lãnh Nghệ nói:
- Đi đến phòng trực của bộ khoái các ngươi ngồi nghĩ một chút, cũng thuận tiện nói về vụ án.
Bọn Vũ bộ đầu vội vàng mời Lãnh Nghệ đến phòng trực bộ khoái. Phòng trực này là mấy gian nhà trệt, gian lớn nhất là phòng làm công, còn hai gian nhỏ hơn, một cái là của Vũ bộ đầu, một cái là của hai phó bộ đầu còn lại.
Lãnh Nghệ ngồi trong phòng trực của bộ khoái, nhìn thoáng qua ba bộ đầu, nói:
- Hiện tại…án mạng này đã phát sinh nhiều ngày như vậy, chắc hẳn các người cũng có cách nhìn của chính mình, nói cho ta nghe một chút. Trên đường trở về, Đổng sư gia đã nói cho ta ý kiến của hắn rồi, ta muốn nghe ý kiến của ba vị. Ai nói trước đây?
Ba người nhìn nhau một lúc, Vũ bộ đầu ho khan một tiếng, nói:
- Ta nói trước, ta cảm thấy việc này không phải do người của nha môn của chúng ta gây ra, tuy rằng vụ án phát sinh ở nha môn, nhưng ta làm việc ở đây cũng mấy chục năm rồi, mặc dù người đến rồi đi, nhưng mà, ta có thể bảo đảm, ở đây không có người ác tâm như vậy. Gian dâm không nói, còn đâm một đao vào thân dưới nữ tử, đây là việc chỉ có súc sinh mới có thể làm ra! Trong nha môn chúng ta không có loại súc sinh như vậy! Nếu có, cũng không trốn được ánh mắt của họ Vũ này!
Lãnh Nghệ nói:
-Người tốt người xấu đều không thể nhìn ở trên mặt họ mà biết, phá án không thể dựa vào cảm giác.
Vũ bộ đầu không phục lấy tay đấm ngực mình một cái nói:
- Đại lão gia, lần này ta nếu nhìn nhầm, ta sẽ quỳ trước mọi người nhận sai!
- Không cần nói những lời này!
Mặt Lãnh Nghệ không chút thay đổi nói:
- Ngươi cho rằng không phải là người trong nha môn, thì hung thủ có thể là ai?
- Cái này…Ta không biết, nhưng mà ta xác định, tuyệt đối không phải là người trong nha môn chúng ta!
- Ngươi thân là bộ đầu, phá án là chức trách hàng đầu của ngươi, nhất là án liên quan đến mạng người, ngươi phải có suy nghĩ phá án của riêng mình, chứ không phải chung chung dựa vào cảm giác. Phải biết rằng ai cũng có khả năng là thủ phạm.
Vũ bộ đầu ngượng ngùng cười, nói:
- Huyện Âm Lăng chúng ta là chỗ lưu đầy, dân chúng bản tính bưu hãn, đánh nhau giết người là chuyện thường tình, ta cùng hai bộ khoái chỉ biết bắt người cũng không biết xử lý án mạng, nhưng mà trước kia đánh đánh giết giết, là bị người đánh chết ngay tại chỗ, đều biết hung thủ là ai. Còn vụ án mạng giết người trong phòng khóa kín như lần này là lần đầu tiên ta gặp được. Đừng nói gặp, trước kia nghe nói thôi cũng chưa từng!
Hai phó bộ đầu cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Lãnh Nghệ nói:
- Mặc dù vụ án này vô cùng kỳ lạ, nhưng dù sao cũng xảy ra trước mắt chúng ta, thì nhất định phải nghĩ biện pháp phá nó! Cho nên ngươi cứ nói cách nhìn của mình về vụ án này đi. Không sao cả, nghĩ như thế nào thì nói thế ấy, không quan trọng đúng sai.
Vũ bộ đầu khoanh tay trước ngực, suy nghĩ, nói:
- Theo ta thấy rất có khả năng có người chạy đến nha môn gây án, nghe nha hoàn của nạn nhân nói, hôm đó, các nàng chạy đến tìm Đại lão gia ngài cầu tình, muốn ngài giảm thuế. Ngài không có đáp ứng, nên các nàng định trở về. Đến nơi này thì đột nhiên tiểu thiếp kia muốn đi nhà vệ sinh. Nhất định là bị tên lưu manh nào nhìn thấy, thèm muốn tư sắc của vị tiểu thiếp kia, nên mới lừa nàng mở cửa, rồi dùng dao uy hiếp, cưỡng gian xong dùng dao đâm nửa thân dưới, giết chết nàng, rồi chạy trốn.
Lãnh Nghệ nói:
- Vậy ngươi đã điều tra những tên lưu manh trong huyện chưa?
- Đã điều tra qua, tất cả đều được thẩm vấn, nhưng không ai chịu thừa nhận cả, lão tử còn dùng cực hình, lại có hai người chịu nhận, nhưng đều là ông nói gà bà nói vịt. Đổng sư gia lại không chịu bắt bọn hắn đến nhận trách nhiệm, nên đành phải thả.
Lãnh Nghệ đối với việc Đổng sư gia làm vậy rất là hài lòng, sau đó đối với Vũ bộ đầu lạnh lùng nói:
- Bổn huyện cảnh cáo ngươi, sau này không được dùng hình bức cung phạm nhân! Nếu không, bổn huyện sẽ khai trừ ngươi! Có nghe rõ không?
Vũ bộ đầu ngạc nhiên nói:
- Vì cái gì?
Ở cổ đại, tra tấn bức cung là hợp pháp, hơn nữa còn được khuyến khích. Trước kia lão gia cũng hay làm như vậy, sao bây giờ lại uy hiếp khai trừ. Chuyện này làm cho Vũ bộ đầu nhịn không được hỏi một câu.
- Không tại sao cả!
Lãnh Nghệ thản nhiên nói:
- Địa bàn của ta, ta làm chủ. Ai không muốn nghe theo, mẹ nó chứ, có thể rời đi!
Những lời này lập tức làm Vũ bộ nghẹn lời, tức giận nghiêng đầu qua một bên.
Lãnh Nghệ đối với Đổng sư gia nói:
- Thỉnh tiên sinh đem lời nói của ta vừa rồi truyền tới toàn bộ người ở nha môn, tuyệt đối không được tra tấn bức cung. Ai vi phạm, đều bị khai trừ! Tuyệt không khoan dung!
Đổng sư gia vội vàng khom người đám ứng.
Lãnh Nghệ biết hai phó bộ đầu một người họ Tống, một người họ Đinh. Người thân hình cao lớn kia là họ Đinh, vậy thì người còn lại là họ Tống, quay đầu nhìn về phía hắn nói:
- Tống bộ đầu, ý kiến của ngươi thì sao?
Tống bộ đầu khom người nói:
- Thuộc hạ cho rằng nếu hung thủ không thể tiến vào nha môn, vậy thì chỉ có khả năng nạn nhân tự sát.
Lãnh Nghệ nói:
- Tự sát sao?
Tống bộ đầu gật gật đầu nói:
- Thuộc hạ không thể nghĩ ra biện pháp nào mà có thể giết người trong nhà vệ sinh cài then bên trong như vậy, mà còn có thể rời đi. Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có khả năng này là tương đối hợp lý.
Vũ bộ đầu nói:
- Nếu là như vậy thì tốt rồi! Chỉ cần bẩm báo lên trên là tiểu thiếp kia tự sát, nhưng Lại viên ngoại không cho là như vậy a, Liêu tri phủ tựa hồ cũng không tin cách giải quyết này.
Lãnh Nghệ nói:
- Nếu nhận định là nạn nhân tự sát, đúng là có rất nhiều chỗ không hợp lý, nhiều thủ đoạn tự sát như vậy, tại sao lại dùng đao đâm vào nửa thân dưới?
- Cái này…thuộc ha không biết.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook