Trẻ Và Vụng Về
-
Chương 7: Quan trọng là bạn làm điều gì khiến bản thân hạnh phúc
Vì sao bạn chỉ nên làm điều khiến bạn hạnh phúc?
Hồi ở Hàn, mình sống chung cùng nhà với một bạn Na-uy và một bạn Anh gốc Ấn. Điều đấy có nghĩa là trong nhiều năm mình không chỉ "ố" và "á" về Hàn Quốc cùng tụi nó, về những khác biệt trong cuộc sống, văn hóa - mà mình còn "ố" và "á" về chính tụi nó, về những quan điểm Ấ-Âu trái ngược và phong cách sống.
Một trong những chủ đề bọn mình có thể tranh cãi suốt ngày đó là Hôn Nhân - Sự Nghiệp - Bình Đẳng Giới. Nghe thì to tát nhưng cũng chẳng ghê ghớm đến vậy. Ví dụ điển hình là cô bạn Na-uy của mình, có một anh người yêu là thợ làm bánh chuyên nghiệp, và hai đứa tụi nó sống rất hạnh phúc. Có lần bọn mình thật lòng hỏi: "nếu cả cuộc đời này, nó sẽ luôn là người kiếm được nhiều tiền hơn, quen biết rộng hơn, đi nhiều hơn so với bạn trai của nó - thì chúng nó cảm thấy thế nào?"
Cô bạn người Anh gốc Ấn và mình đều công nhận là ở châu Á, rất khó để một mối quan hệ như vậy trôi qua êm thấm. Có một cái gì đó sẽ len lỏi vào giữa sự kiêu hãnh - và định kiến, để gây ra xung đột giữa hai người. Bọn mình cũng hiểu là tụi nó tư tưởng thoáng và vui vẻ hơn, có thể chấp nhận chuyện đó như một vấn đề bình đẳng rất bình thường. Nhưng phản ứng của nó làm mình rất ngạc nhiên.
"Cậu không hiểu đâu. Khi cậu thật sự yêu công việc của mình, cậu hạnh phúc khi làm công việc đó thì rất khó để khiến cậu có thể quan tâm đến những thứ kia được. Bạn trai tớ yêu tớ, nhưng anh ấy cũng rất yêu công việc làm bếp, làm bánh. Khi cậu được làm và có thể làm một công việc khiến cậu hạnh phúc, đồng tiền sẽ chỉ mang ý nghiã tương đối mà thôi. Có thể bạn trai tớ không đủ khả năng mua cho tớ những thứ tớ thích - nhưng anh ấy là một người đàn ông hạnh phúc. Một người hạnh phúc sẽ biết cách làm cho cậu hạnh phúc theo cách của họ. Tin tớ đi."
Tất cả chúng ta đều rất cố gắng học hành, làm việc và "cày tiền". Nhưng không phải ai cũng có một công việc đủ làm cho bản thân vui vẻ và hạnh phúc đến mức không quan tâm quá nhiều đến tiền nữa, đúng không nào?
Điều quan trọng nhất, là bạn hạnh phúc với việc bạn làm. Còn nếu người khác không chấp nhận, đánh giá, nói ra nói vào thì sao? Câu trả lời là: mặc kệ họ.
Hãy làm việc khiến bạn hạnh phúc. Đó là mức lương cao nhất, chẳng ai trả cho bạn được, ngoài chính bạn. Bởi vì chỉ có người đang hạnh phúc, mới biết thưởng thức cuộc đời một cách đúng đắn nhất.
Hồi ở Hàn, mình sống chung cùng nhà với một bạn Na-uy và một bạn Anh gốc Ấn. Điều đấy có nghĩa là trong nhiều năm mình không chỉ "ố" và "á" về Hàn Quốc cùng tụi nó, về những khác biệt trong cuộc sống, văn hóa - mà mình còn "ố" và "á" về chính tụi nó, về những quan điểm Ấ-Âu trái ngược và phong cách sống.
Một trong những chủ đề bọn mình có thể tranh cãi suốt ngày đó là Hôn Nhân - Sự Nghiệp - Bình Đẳng Giới. Nghe thì to tát nhưng cũng chẳng ghê ghớm đến vậy. Ví dụ điển hình là cô bạn Na-uy của mình, có một anh người yêu là thợ làm bánh chuyên nghiệp, và hai đứa tụi nó sống rất hạnh phúc. Có lần bọn mình thật lòng hỏi: "nếu cả cuộc đời này, nó sẽ luôn là người kiếm được nhiều tiền hơn, quen biết rộng hơn, đi nhiều hơn so với bạn trai của nó - thì chúng nó cảm thấy thế nào?"
Cô bạn người Anh gốc Ấn và mình đều công nhận là ở châu Á, rất khó để một mối quan hệ như vậy trôi qua êm thấm. Có một cái gì đó sẽ len lỏi vào giữa sự kiêu hãnh - và định kiến, để gây ra xung đột giữa hai người. Bọn mình cũng hiểu là tụi nó tư tưởng thoáng và vui vẻ hơn, có thể chấp nhận chuyện đó như một vấn đề bình đẳng rất bình thường. Nhưng phản ứng của nó làm mình rất ngạc nhiên.
"Cậu không hiểu đâu. Khi cậu thật sự yêu công việc của mình, cậu hạnh phúc khi làm công việc đó thì rất khó để khiến cậu có thể quan tâm đến những thứ kia được. Bạn trai tớ yêu tớ, nhưng anh ấy cũng rất yêu công việc làm bếp, làm bánh. Khi cậu được làm và có thể làm một công việc khiến cậu hạnh phúc, đồng tiền sẽ chỉ mang ý nghiã tương đối mà thôi. Có thể bạn trai tớ không đủ khả năng mua cho tớ những thứ tớ thích - nhưng anh ấy là một người đàn ông hạnh phúc. Một người hạnh phúc sẽ biết cách làm cho cậu hạnh phúc theo cách của họ. Tin tớ đi."
Tất cả chúng ta đều rất cố gắng học hành, làm việc và "cày tiền". Nhưng không phải ai cũng có một công việc đủ làm cho bản thân vui vẻ và hạnh phúc đến mức không quan tâm quá nhiều đến tiền nữa, đúng không nào?
Điều quan trọng nhất, là bạn hạnh phúc với việc bạn làm. Còn nếu người khác không chấp nhận, đánh giá, nói ra nói vào thì sao? Câu trả lời là: mặc kệ họ.
Hãy làm việc khiến bạn hạnh phúc. Đó là mức lương cao nhất, chẳng ai trả cho bạn được, ngoài chính bạn. Bởi vì chỉ có người đang hạnh phúc, mới biết thưởng thức cuộc đời một cách đúng đắn nhất.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook