Trái Tim Anh Em Nhất Định Nhìn Rõ
-
Chương 32: Ngoại truyện 2
Độc chiêu của các phu nhân
Sau khi các quý ông nổi loạn chốn đi chơi đến tận khuya mới chịu về nhà khiến các phu nhân vô cùng bức xúc và giận dữ. Kết quả là họ đã họp nhau tìm cách trả đũa, cũng là để dằn mặt cho các quý ông từ bỏ ngay ý định khởi nghĩa của mình. Chae Rim vì mới có bầu giai đoạn đầu nên thân hình vẫn rất hoàn hảo, còn lại Linh Vy, Anna, Hạnh như thì đã lấy lại được vóc dáng thời vàng son của mình, Tiểu Lâm thì lại càng không có vấn đề.
Cả nhóm người bọn họ kéo nhau đến hiệu thời trang danh tiếng nhất và chọn cho mình những bộ đồ vừa trẻ trung, sang trọng và cũng không kém phần gợi cảm, tôn lên vóc dáng yêu kiều quý phái. Sau khi đã lựa đồ, trang điểm, làm tóc xong đâu đấy Chae Rim bắt đầu lên tiếng:
-Xem ra chúng ta chỉ cần loại bỏ vật này là vẫn có thể cưa đổ mấy hotboy đang nổi đình, nổi đám ngày nay rồi nhỉ? _vừa nói cô vừa đưa tay lên tháo chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trên ngón áp út của mình bỏ vào túi xách. Tất cả gật đầu đồng tình như búa bổ và lần lượt làm theo, sau đó cùng nhau lên siêu xe, đến câu lạc bộ vui chơi tại khách sạn năm sao thuộc tập đoàn Tommy, đặt phòng VIP và mời nguyên nhóm nhạc K-pop đang Hot đến biểu diễn.
Trong khi các phu nhân đang vui vẻ thưởng thức thì các quý ông cũng nhận được mật báo về chuyện này, ngay lập tức gửi tin nhắn cho nhau:
-119 (biểu tưởng họp khẩn cấp do các quý ông lập ra)
Tất cả ngay lập tức có mặt đầy đủ tại văn phòng của Minh Bằng, Si Hoo đi đi lại lại một cách bồn chồn không yên:
-Mọi người mau nghĩ cách đi. Không thể để bọn họ ngồi với nhóm nhạc đó lâu được. Mấy đứa đó vừa hát hay, nhảy đẹp, giỏi khoe body lại cộng thêm chiêu cưa cẩm dẻo quẹo của dân nghệ sỹ vào nữa. Nguy hiểm quá! Không tìm cách đối phó tôi sợ chúng ta sớm muộn gì cũng bị cắm sừng.
Nicky nói chen vào:
-Là em gái cậu gọi họ đến đó.
Hiếu Cường thở dài:
-Tôi đã bảo rồi mà còn không nghe, biểu với chả tình, giờ thì thấy hậu quả rồi đó.
Nicky bắt đầu nổi quạu:
-Hôm đó cậu chơi game hăng lắm mà, giờ còn nói gì?
Trí Bằng và Si Hoo thấy nội bộ sắp lủng củng nên vội vàng ngăn lại:
-Được rồi! hãy cùng bình tĩnh tìm cách nào, bây giờ không phải là lúc trách nhau. Minh Bằng cậu định tính sao?
-Đi thôi! –Minh Bằng trả lời cộc lốc.
Cả nhóm ngơ ngác:
-Cậu định làm thế nào? Nghe quản lý của cậu nói lại là các nàng ý nghiêm cấm không cho bất kỳ ai vào phòng, ngay cả chúng ta, và quản lý thì không dám trái lệnh.
-Thì chúng ta cũng đến xin được biểu diễn.
Cả nhóm đều tròn mắt:
-Cậu đùa hả?
-Các cậu không đi thì tôi đi một mình.
Cả nhóm chạy theo sau:
-Đi đi đi!
Một lát sau họ đã có mặt ở khách sạn và nhằm thẳng phòng của các phu nhân mà tiến nhưng bị quản lý và bảo vệ ngăn lại:
-Xin lỗi các anh không thể vào phòng đó được.
Minh Bằng nghiêm mặt lại:
-Ngay cả chủ tịch công ty mà cậu cũng không biết à?
Anh chàng quản lý cúi đầu lắp bắp:
-Dạ …dạ biết ạ!
-Biết sao còn cản đường?
-Nhưng mà em còn sợ vợ của chủ tịch hơn cả chủ tịch ạ!
Cả nhóm khuỳnh tay chống lưng lao nhao:
-Ơ hơ! Cậu có muốn làm việc nữa không vậy?
-Dạ chính vì không muốn bị cho nghỉ việc nên em buộc phải làm thế này mong các anh thông cảm.
Minh Bằng xua tay:
-Được rồi! tôi hứa sẽ chịu trách nhiệm với cậu nếu như có chuyện gì với cậu. Bây giờ cậu hãy vào nói với họ là hiện tại nhóm nhạc Super Junior cũng đang biểu diễn ở đây. Hỏi họ có muốn gọi họ vào biểu diễn bài Sorry Sorry không?
Khi anh quản lý đi làm nhiệm vụ thì cả nhóm lại quay ra la Minh Bằng:
-Một cái nhóm kia đã đủ đau đầu rồi, giờ cậu còn muốn tiếp tay cho họ nhóm khác sao? Đây là cách mà cậu nói hả?
-Phải! Và chúng ta sẽ thay nhóm đó vào biểu diễn các cậu chuẩn bị tâm lý đi.
-Ack! Cậu muốn chúng ta loăng quăng nhảy bài đó hả?
-Đây trả phải là cách bày tỏ lời xin lỗi cho vụ việc mà chúng ta gây ra sao? Lại còn lợi thế nữa là cho họ biết chúng ta không hề thua mấy nhóc hotboy bình hoa di động đó.
-Hay hay hay! Chuẩn chuẩn chuẩn!_ cả nhóm hớn hở
Khi nhạc dạo bài Sorry Sorry bắt đầu thì đèn trong phòng cũng được tắt bớt đi chỉ để lại ánh sáng lập lòe như sân khấu, cánh cửa phòng bật mở và các soái ca bắt đầu bước vào nhảy nhót, họ đã cải một số điệu nhảy của nhóm nhạc thành những điệu nhảy thể hiện tình cảm biểu tượng cho lời xin lỗi họ muốn nói. Vừa hài hước vừa có ma lực quyến rũ khiến cho các phu nhân phải cảm động đến cười ra nước mắt.
Đến khi nhạc tan thì đèn phòng lại được bật sáng các quý ông đều ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của vợ mình, mỗi người một bó hoa đến trước mặt người yêu thương của mình. Nhưng chưa ai kịp lên tiếng nói lời nào thì chợt phát hiện ra, năm đôi bàn tay trắng muốt của các nàng chống trơn, không thấy vật hẹn ước cả đời với nhau đâu hết. Mặt méo mó quay ra nhìn nhau rồi nhìn vào vợ mình giận dữ nói:
-Anh giận thật rồi đấy!
Cả nhóm để hoa xuống bàn rồi lần lượt bỏ đi với ánh mắt hờn giận. Các phu nhân cũng nhận ra lần này họ đùa hơi quá nên vội vã chạy theo năn nỉ ra bãi đậu xe, lên xe theo chồng về nhà.
Các soái ca đều mau chóng nguôi giận và họ cũng hiểu rằng do họ bận với công việc, ít có thời gian dành riêng cho vợ mình nên mới có chuyện thế này. Vì thế mỗi đôi tản đi một hướng để hưởng thụ không khí lãng mạn như thời mới hẹn hò.
Minh Bằng vừa lái xe vừa nắm tay Linh Vy nói nhỏ:
-Em muốn làm gì? Đến rạp xem phim hay đi đâu?
Linh Vy thoáng nghĩ rồi nói:
-Em muốn ăn tối ở nhà hàng anh đã trao vật này cho em, sau đó lên đỉnh núi Dương Minh hóng gió, ngắm trăng.- Linh Vy vừa nói vừa xòe tay đeo nhẫn ra trước mặt Minh Bằng.
Minh Bằng trao cho Linh Vy ánh nhìn lấp lánh ấm áp:
-Xin tuân lệnh phu nhân.- cả hai cùng cười trong hạnh phúc.
Khi đang ngồi ngắm trăng trên đỉnh núi Linh Vy đột ngột quay sang hỏi Minh Bằng:
-Anh nói thật xem, có phải em đã già đi nhiều rồi không?
Minh Bằng ghé sát lại thì thầm:
-Không! Càng ngày em càng xinh đẹp và quyến rũ. Với anh, đến lúc chúng ta đầu bạc ngồi cạnh nhau thế này thì tâm hồn chúng ta vẫn mãi mãi tràn đầy nhiệt huyết như thanh xuân.
Vừa nói anh vừa nhẹ nhàng trao cho cô nụ hôn ngọt ngào, lời nói của anh tuy nhỏ nhưng cũng đủ để những đôi tình nhân gần đó nghe thấy và các cô gái thì nhìn Linh Vy đầy ghen tỵ trong khi đó thì các chàng trai tha hồ rủa thầm Minh Bằng./.
Sau khi các quý ông nổi loạn chốn đi chơi đến tận khuya mới chịu về nhà khiến các phu nhân vô cùng bức xúc và giận dữ. Kết quả là họ đã họp nhau tìm cách trả đũa, cũng là để dằn mặt cho các quý ông từ bỏ ngay ý định khởi nghĩa của mình. Chae Rim vì mới có bầu giai đoạn đầu nên thân hình vẫn rất hoàn hảo, còn lại Linh Vy, Anna, Hạnh như thì đã lấy lại được vóc dáng thời vàng son của mình, Tiểu Lâm thì lại càng không có vấn đề.
Cả nhóm người bọn họ kéo nhau đến hiệu thời trang danh tiếng nhất và chọn cho mình những bộ đồ vừa trẻ trung, sang trọng và cũng không kém phần gợi cảm, tôn lên vóc dáng yêu kiều quý phái. Sau khi đã lựa đồ, trang điểm, làm tóc xong đâu đấy Chae Rim bắt đầu lên tiếng:
-Xem ra chúng ta chỉ cần loại bỏ vật này là vẫn có thể cưa đổ mấy hotboy đang nổi đình, nổi đám ngày nay rồi nhỉ? _vừa nói cô vừa đưa tay lên tháo chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trên ngón áp út của mình bỏ vào túi xách. Tất cả gật đầu đồng tình như búa bổ và lần lượt làm theo, sau đó cùng nhau lên siêu xe, đến câu lạc bộ vui chơi tại khách sạn năm sao thuộc tập đoàn Tommy, đặt phòng VIP và mời nguyên nhóm nhạc K-pop đang Hot đến biểu diễn.
Trong khi các phu nhân đang vui vẻ thưởng thức thì các quý ông cũng nhận được mật báo về chuyện này, ngay lập tức gửi tin nhắn cho nhau:
-119 (biểu tưởng họp khẩn cấp do các quý ông lập ra)
Tất cả ngay lập tức có mặt đầy đủ tại văn phòng của Minh Bằng, Si Hoo đi đi lại lại một cách bồn chồn không yên:
-Mọi người mau nghĩ cách đi. Không thể để bọn họ ngồi với nhóm nhạc đó lâu được. Mấy đứa đó vừa hát hay, nhảy đẹp, giỏi khoe body lại cộng thêm chiêu cưa cẩm dẻo quẹo của dân nghệ sỹ vào nữa. Nguy hiểm quá! Không tìm cách đối phó tôi sợ chúng ta sớm muộn gì cũng bị cắm sừng.
Nicky nói chen vào:
-Là em gái cậu gọi họ đến đó.
Hiếu Cường thở dài:
-Tôi đã bảo rồi mà còn không nghe, biểu với chả tình, giờ thì thấy hậu quả rồi đó.
Nicky bắt đầu nổi quạu:
-Hôm đó cậu chơi game hăng lắm mà, giờ còn nói gì?
Trí Bằng và Si Hoo thấy nội bộ sắp lủng củng nên vội vàng ngăn lại:
-Được rồi! hãy cùng bình tĩnh tìm cách nào, bây giờ không phải là lúc trách nhau. Minh Bằng cậu định tính sao?
-Đi thôi! –Minh Bằng trả lời cộc lốc.
Cả nhóm ngơ ngác:
-Cậu định làm thế nào? Nghe quản lý của cậu nói lại là các nàng ý nghiêm cấm không cho bất kỳ ai vào phòng, ngay cả chúng ta, và quản lý thì không dám trái lệnh.
-Thì chúng ta cũng đến xin được biểu diễn.
Cả nhóm đều tròn mắt:
-Cậu đùa hả?
-Các cậu không đi thì tôi đi một mình.
Cả nhóm chạy theo sau:
-Đi đi đi!
Một lát sau họ đã có mặt ở khách sạn và nhằm thẳng phòng của các phu nhân mà tiến nhưng bị quản lý và bảo vệ ngăn lại:
-Xin lỗi các anh không thể vào phòng đó được.
Minh Bằng nghiêm mặt lại:
-Ngay cả chủ tịch công ty mà cậu cũng không biết à?
Anh chàng quản lý cúi đầu lắp bắp:
-Dạ …dạ biết ạ!
-Biết sao còn cản đường?
-Nhưng mà em còn sợ vợ của chủ tịch hơn cả chủ tịch ạ!
Cả nhóm khuỳnh tay chống lưng lao nhao:
-Ơ hơ! Cậu có muốn làm việc nữa không vậy?
-Dạ chính vì không muốn bị cho nghỉ việc nên em buộc phải làm thế này mong các anh thông cảm.
Minh Bằng xua tay:
-Được rồi! tôi hứa sẽ chịu trách nhiệm với cậu nếu như có chuyện gì với cậu. Bây giờ cậu hãy vào nói với họ là hiện tại nhóm nhạc Super Junior cũng đang biểu diễn ở đây. Hỏi họ có muốn gọi họ vào biểu diễn bài Sorry Sorry không?
Khi anh quản lý đi làm nhiệm vụ thì cả nhóm lại quay ra la Minh Bằng:
-Một cái nhóm kia đã đủ đau đầu rồi, giờ cậu còn muốn tiếp tay cho họ nhóm khác sao? Đây là cách mà cậu nói hả?
-Phải! Và chúng ta sẽ thay nhóm đó vào biểu diễn các cậu chuẩn bị tâm lý đi.
-Ack! Cậu muốn chúng ta loăng quăng nhảy bài đó hả?
-Đây trả phải là cách bày tỏ lời xin lỗi cho vụ việc mà chúng ta gây ra sao? Lại còn lợi thế nữa là cho họ biết chúng ta không hề thua mấy nhóc hotboy bình hoa di động đó.
-Hay hay hay! Chuẩn chuẩn chuẩn!_ cả nhóm hớn hở
Khi nhạc dạo bài Sorry Sorry bắt đầu thì đèn trong phòng cũng được tắt bớt đi chỉ để lại ánh sáng lập lòe như sân khấu, cánh cửa phòng bật mở và các soái ca bắt đầu bước vào nhảy nhót, họ đã cải một số điệu nhảy của nhóm nhạc thành những điệu nhảy thể hiện tình cảm biểu tượng cho lời xin lỗi họ muốn nói. Vừa hài hước vừa có ma lực quyến rũ khiến cho các phu nhân phải cảm động đến cười ra nước mắt.
Đến khi nhạc tan thì đèn phòng lại được bật sáng các quý ông đều ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của vợ mình, mỗi người một bó hoa đến trước mặt người yêu thương của mình. Nhưng chưa ai kịp lên tiếng nói lời nào thì chợt phát hiện ra, năm đôi bàn tay trắng muốt của các nàng chống trơn, không thấy vật hẹn ước cả đời với nhau đâu hết. Mặt méo mó quay ra nhìn nhau rồi nhìn vào vợ mình giận dữ nói:
-Anh giận thật rồi đấy!
Cả nhóm để hoa xuống bàn rồi lần lượt bỏ đi với ánh mắt hờn giận. Các phu nhân cũng nhận ra lần này họ đùa hơi quá nên vội vã chạy theo năn nỉ ra bãi đậu xe, lên xe theo chồng về nhà.
Các soái ca đều mau chóng nguôi giận và họ cũng hiểu rằng do họ bận với công việc, ít có thời gian dành riêng cho vợ mình nên mới có chuyện thế này. Vì thế mỗi đôi tản đi một hướng để hưởng thụ không khí lãng mạn như thời mới hẹn hò.
Minh Bằng vừa lái xe vừa nắm tay Linh Vy nói nhỏ:
-Em muốn làm gì? Đến rạp xem phim hay đi đâu?
Linh Vy thoáng nghĩ rồi nói:
-Em muốn ăn tối ở nhà hàng anh đã trao vật này cho em, sau đó lên đỉnh núi Dương Minh hóng gió, ngắm trăng.- Linh Vy vừa nói vừa xòe tay đeo nhẫn ra trước mặt Minh Bằng.
Minh Bằng trao cho Linh Vy ánh nhìn lấp lánh ấm áp:
-Xin tuân lệnh phu nhân.- cả hai cùng cười trong hạnh phúc.
Khi đang ngồi ngắm trăng trên đỉnh núi Linh Vy đột ngột quay sang hỏi Minh Bằng:
-Anh nói thật xem, có phải em đã già đi nhiều rồi không?
Minh Bằng ghé sát lại thì thầm:
-Không! Càng ngày em càng xinh đẹp và quyến rũ. Với anh, đến lúc chúng ta đầu bạc ngồi cạnh nhau thế này thì tâm hồn chúng ta vẫn mãi mãi tràn đầy nhiệt huyết như thanh xuân.
Vừa nói anh vừa nhẹ nhàng trao cho cô nụ hôn ngọt ngào, lời nói của anh tuy nhỏ nhưng cũng đủ để những đôi tình nhân gần đó nghe thấy và các cô gái thì nhìn Linh Vy đầy ghen tỵ trong khi đó thì các chàng trai tha hồ rủa thầm Minh Bằng./.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook