********

Trong khi Minh Bằng và Linh Vy vẫn đang ở Hàn Quốc thì họ không thể ngờ rằng tại Đài Bắc lúc này trong chuyến bay từ Mỹ đến vừa hạ cánh xuống sân bay có một cô gái với mái tóc vàng óng rực rỡ dưới ánh nắng, đôi mắt xanh như nước biển đại tây dương, làn ra trắng muốt mịn màng không tỳ vết, gương mặt thanh tú rất kiêu xa xinh đẹp vác bụng bầu khệ nệ từ nước Mỹ xa xôi đến Đài Bắc tìm gặp Minh Bằng. Anna vẫy một chiếc taxi và đến thẳng công ty Zhao&Su tìm Minh Bằng, đến nơi cô hỏi hai người bảo vệ đang đứng gác hai bên cửa công ty:

-Xin lỗi! tôi muốn gặp anh Alec Su thì phải đi hướng nào? Phiền các anh chỉ giúp tôi được không?

Hai anh chàng bảo vệ không hiểu tiếng anh mấy nên dẫn cô đến phòng trực dành riêng cho nhân viên chuyên giải quyết sắp xếp các cuộc hẹn với khách:

-Xin lỗi! tôi có thể giúp gì cho cô? – anh nhân viên nói tiếng anh thông thạo.

-Tôi muốn gặp anh Alec Su!

-Cô có hẹn trước không? 

-Tôi… tôi không có hẹn trước. –Anna có chút bối rối khi trả lời.

-Vậy thì xin lỗi cô! Nếu không hẹn trước thì không thể gặp được giám đốc của chúng tôi, vả lại giám đốc hiện đi công tác xa không có ở đây.

Sau chuyến bay dài như vậy dù là người bình thường cũng đã cảm thấy mệt mỏi rồi huống chi đằng này Anna lại đang mang bầu tháng thứ bảy nên nhìn cô có vẻ rất mệt, sắc mặt nhợt nhạt hẳn đi sau khi nghe nhân viên nói vậy. Cô nghĩ có thể là họ chỉ từ chối khéo như vậy thôi chứ Minh Bằng có ở đây và cô tiếp tục nài nỉ thuyết phục:

-Xin anh hãy đưa tôi đi gặp anh ấy, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh ấy. Hãy giúp tôi đi có được không?

-Cô à! Không phải tôi không muốn giúp cô mà thực sự giám đốc đang đi công tác xa hiện chưa về mong cô thông cảm. Cô hãy để lại danh tính và số điện thoại liên lạc tôi sẽ chuyển lại với giám đốc sau. Hôm nay thì phiền cô quay về cho. Anna sau một hồi suy nghĩ gì đó và quyết định lên tiếng cương quyết:

-Tôi là vợ anh ấy! Tôi từ Mỹ đến đây tìm anh ấy là vì đứa bé này.- Cô vừa nói vừa dịu dàng xoa nhẹ vào bụng mình.

Anh nhân viên nghe nói vậy thì há hốc miệng ngạc nhiên “Xưa nay chưa có tin tức trên truyền hình báo trí nào đăng tin giám đốc đã kết hôn, nay tự dưng ở đâu ra bà vợ bụng bầu vượt mặt đến tận công ty tìm, chẳng lẽ giám đốc đã bí mật kết hôn?”. Do quá bất ngờ nên anh nhân viên buộc phải liên lạc tới phòng của Trí Bằng:

-Trợ lý Trần! Anh hãy xuống phòng chúng tôi ngay đi. Ở đây có một quý cô vừa từ Mỹ đến tự xưng là vợ của giám đốc Su và đòi gặp giám đốc.

-Cái gì? Anh vừa nói gì? Nói lại tôi nghe xem nào? –Trí Bằng không tin vào những gì mình vừa nghe được và yêu cầu nhắc lại. Khi đã được nghe nhắc lại mà anh vẫn không tin vào tai mình, vừa vội vã lao vào thang máy anh vừa lẩm bẩm một mình “ Chẳng phải là quan tâm tới tiểu thư Linh Vy sao? Sao lại có vợ từ Mỹ đến tìm là sao? Ôi chúa ơi! Chuyện gì đang diễn ra vậy? Có nhầm lẫn gì không đây?”

Trí Bằng bước vào nhìn cô gái từ đầu xuống đến bụng thì cặp mắt và miệng anh không thể mở to hơn, anh đứng sững như người mất hồn, phải khá lâu mới định thần lại được. Anh tiến lại gần Anna hơn và hỏi:

-Chào cô! Tôi là trợ lý riêng của giám đốc Su, hiện anh ấy đang công tác ở nước ngoài. Tôi xin thay mặt giám đốc tiếp chuyện cô, tôi có thể giúp gì cho cô?

-Tôi …tôi là vợ anh ấy. Tôi muốn gặp anh ấy.

-Vậy cô có bằng chứng gì để chứng minh là cô là vợ giám đốc không? Xin lỗi cô! Chúng tôi buộc phải xác định thân phận của cô vì giám đốc chưa bao giờ nói là đã kết hôn hay có vợ ở Mỹ, hiện giờ anh ấy lại không có ở đây để đối chiếu. Chúng tôi chỉ làm tròn trách nhiệm của mình mong cô thông cảm và hợp tác.

Anna thoáng ngập ngừng lắc đầu, một lúc sau như chợt nhớ ra gì đó cô lục lọi trong túi xách và rút từ trong ví ra tấm ảnh nhỏ chụp chung với Minh Bằng đưa cho Trí Bằng. Sau khi xem ảnh Trí Bằng nói lại với cô:

-Cô chờ tôi một lát, tôi đi báo cáo lại với tổng giám đốc rồi sẽ quay lại ngay.

-Vâng!

Trí Bằng vội vã đến phòng tổng giám đốc tìm ông Triệu và thuật lại mọi việc. Sau khi nghe xong ông Triệu cũng không khỏi bất ngờ “Lẽ nào Minh Bằng đã kết hôn?” Trong thâm tâm ông vẫn nghĩ rằng Minh Bằng và Linh Vy sẽ thành đôi không ngờ dự tính của ông lại không thành. Nhưng là một người lớn ông vẫn phải công bằng, dù trong lòng có hụt hẫng không vui thì ông cũng chẳng có tư cách gì để trách Minh Bằng trong chuyện này. Trước đây việc hứa hôn giữa Minh Bằng và Linh Vy là do chỗ người lớn với nhau, ngày đó Minh Bằng và Linh Vy còn quá nhỏ đều không hiểu gì, bây giờ bố mẹ Minh Bằng đều đã qua đời thì lời hứa năm xưa còn có ý nghĩa gì nữa đây? Minh Bằng lại trưởng thành và sống ở Mỹ đã lâu nên chuyện này xảy ra âu cũng là lẽ thường. Ông chỉ còn biết thở dài và quay sang nói với Trí Bằng:

-Đã là vợ cậu ấy thì cũng là người nhà của chúng ta. Hãy đưa cô ấy về nhà tiếp đãi cho tử tế trong khi chờ cậu ấy trở về. -Vâng! Vậy có cần gọi điện báo tin cho giám đốc Su không ạ?

-Sáng nay Alec có gọi về cho tôi nói là sẽ trở về sớm hơn dự định, có lẽ là một hai ngày nữa sẽ về đến đây vì vậy khỏi cần báo tin làm gì hãy để cậu ấy bất ngờ đi.

Trí Bằng rời khỏi phòng ông Triệu trở lại tìm Anna:

-Giám đốc một hai ngày nữa sẽ trở về sau chuyến công tác tại Hàn vì vậy tôi sẽ đưa cô về nhà chờ anh ấy. Chúng ta đi thôi.

Trí Bằng chủ động kéo vali hành lý của Anna đi trước dẫn đường trong khi cô khó nhọc bước đi lảo đảo theo sau, đi chưa được bao xa thì đã ngã khụy xuống ngất xỉu. Cô được đưa vào viện cấp cứu trong tình trạng hôn mê sâu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương