Tra Công Biến Thành Thụ, Thuộc Tính Là Gì Đây?
-
Chương 15: Sự trừng phạt ngọt ngào (h nhẹ nhẹ)
Vu Vũ Hàm kéo Hướng Viễn Thần ném vào trong xe, thấy Hướng Viễn Thần hôn mê bất tỉnh, cậu biết ngay là bị người ta lừa uống thuốc ngủ.
Hiện giờ cậu cảm thấy rất tức giận, nhưng cậu không biết là vì cơ thể của Hướng Viễn Thần rơi vào nguy hiểm mà tức giận, hay là tức giận vì Hướng Viễn Thần đồng ý tình một đêm với người lạ trong quán gay bar.
Nhớ lức chiều cậu còn rất bực bội vì không nhìn thấy Hướng Viễn Thần, nghe tin hắn ngồi xe người khác rời đi lại cảm thấy rất hoang mang lo sợ.
Cho tới khi nhận được tin của thủ hạ vài phút trước, mới biết Hướng Viễn Thần thế mà lại đi vào quán gay bar với thằng đàn ông khác.
Mặc dù Vu Vũ Hàm cũng là gay, nhưng hắn luôn giữ mình trong sạch, chưa bao giờ tới mấy nơi chướng khí mù mịt như này. Thật không thể ngờ, không thể ngờ..... lại phá lệ vì người trước mặt này.
Nhìn gương mặt ngủ say của Hướng Viễn Thần, Vu Vũ Hàm hận đến nghiến răng nghiến lợi, xem ra phải trừng phạt Hướng Viễn Thần một chút mới được, để hắn biết rốt cuộc đã làm chuyện ngu ngốc gì.
Hướng Viễn Thần cảm thấy rất nóng, khi hắn vừa nghĩ tới đây, quần áo vô chi cứ thế không cánh mà bay, tiếp đó một đôi tay bắt đầu vuốt vê khắp cơ thể của hắn.
Có lẽ do cơ thể Nhâm Hạo được hắn khai phá quá tốt nên chỉ cần một chút trêu chọc nhỏ là hứng lên liền.
Hướng Viễn Thần phát ra tiếng ưm đầy hưởng thụ, người ở trên người dường như không muốn hắn hưởng thụ như vậy, hung hăng cắn một cái lên cục thịt nhô lên trước ngực hắn.
"Xịt." Tiếng phát ra chính là tiếng kêu đau, nhưng Hướng Viễn Thần lại vội vàng ưỡn cơ thể về phía miệng của người kia.
"Không ngờ là anh còn vội hơn cả tôi."
Giọng của ai vậy? Sao lại nghe giống với tên Vu Vũ Hàm biến thái kia thế nhỉ?
Không đợi Hướng Viễn Thần mở to mắt nhìn, đ** đã bị người ta đâm vào.
Dường như đã làm tốt tiền diễn, mặc dù không quá đau nhưng Hướng Viễn Thần vẫn thấy khó chịu.
Kỳ lạ, sao hắn lại bị đâm nhỉ?
"**" Hướng Viễn Thần mắng lên.
Lại nghe thấy tiếng cười của người kia bên tai, còn có một hơi thở nong nóng phun bên tai, khẽ nói: "Anh đã nhiệt tình như vậy thì tôi đây đành phải tuân mệnh thôi."
Người kia nói xong liền bắt đầu đưa đẩy kịch liệt, dường như kỹ năng rất tốt, mỗi lần đều đâm vào chỗ mẫn cảm nhất của hắn, khiến hắn mất hết khả năng chống cự (từ đầu tới giờ con không hề chống cự nha con:))))
"Có phải là..... rất thích hay không? Không phải hôm nay anh làm muốn làm việc này à?"
Nghe thấy như vậy Hướng Viễn Thần kinh ngạc mở to mắt. Quả nhiên, mặt của Vu Vũ Hàm chình ình trước mắt hắn.
Không mặt lúc này không hề giống với bình thường, không hề có cảm giảc cà lơ phất phơ nữa, thay vào đó là sự nghiêm túc, chuyên tâm, còn phát ra tiếng thở khiêu gợi theo từng cú đ**.
Sao..... hắn lại có cái suy nghĩ như vậy?
Hướng Viễn Thần bắt đầu ngậm chặt miệng, ngăn cản tiếng rên phát ra, co chặt đ** lại, ý đồ muốn đẩy cái của Vu Vũ Hàm ra ngoài.
Không ngờ là trước khi hắn làm vậy, Vu Vũ Hàm liền nhanh chóng ngăn chặn lại.
"Cái chiêu này vô dụng với tôi. Nhưng anh có thể động động nhiều hơn, vừa nãy kẹp tôi cũng rất chặt nha." Vu Vũ Hàm nói xong lời lưu manh, liền tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, đầu cũng cúi xuống hôn Hướng Viễn Thần, khiến bên trong miệng phát ra tiếng rên dễ nghe.
Giường vang lên từng tiếng theo động tác của hai người, càng khiến cho trận make love này càng dâm mĩ hơn.
Một đêm này, Hướng Viễn Thần cảm giác hắn như một con thuyền nhỏ phiêu bạc nơi đại dương, sóng lớn không ngừng xô đẩy hắn, cho tới trời sáng mới thôi.
Lại mở mắt ra, người bên cạnh đã rời giường.
Hướng Viễn Thần cố gắng chống đỡ cơ thể bủn rủn, đầu có hơi quay cuồng. Hình ảnh thác loạn tối hôm qua liền hiện ra trong đầu, xoay người lấy tay vuốt ve chỗ bên cạnh mình, cười khổ nói: Người ta chỉ muốn chơi đùa mà thôi, còn hy vọng xa vời cái gì nữa.
Nhưng may là đã rửa sạch cho hắn. Hiện giờ Hướng Viễn Thần coi nhẹ chuyện này, cứ coi như là bị chó cắn một cái đi, nhắm mắt làm ngơ là được.
Chân vừa mới chạm đất, ngay cả thắt lưng cũng bắt đầu đau, Hướng Viễn Thần bất giác rên đau một tiếng.
"Anh làm sao vậy." Cửa bỗng bị mở ra, lúc này Vu Vũ Hàm đang đeo tạp dề, cầm cái muôi chạy vọt vào.
Hướng Viễn Thần thấy hơi sửng sốt.
Vu Vũ Hàm cũng thấy sửng sốt, sau đó nhìn chằm chằm vào Hướng Viễn Thần.
Hướng Viễn Thần theo tầm mắt của cậu cúi đầu nhìn, đột nhiên hai tai đều đỏ. Tên sắc lang này, thế mà lại dám để nhiều dấu vết trên người hắn như vậy. Hắn lập tức dùng chăn quấn kín mình lại, sau đó cầm gối ném qua.
"Đi ra ngoài!"
Vu Vũ Hàm cụp tai xuống, chuẩn bị tức giận đi ra ngoài, cuối cùng dường như thấy không đủ nên quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái. Rốt cuộc khi Hướng Viễn Thần vung nắm đấm mới xoay người rời đi.
Hướng Viễn Thần cúi đầu, nhìn một nơi nào đó cười ngây ngô. Hắn còn lâu mới nói cho Vu Vũ Hàm nghe là hiện giờ mình thất rất vui.
Có lẽ ở bên Vu Vũ Hàm cũng không tồi.
Hắn bị suy nghĩ này của mình doạ sợ rồi.
+++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
"Đây là...... Cậu làm à?"
Hướng Viễn Thần nhìn bát cháo khô hơn cả cơm ở trước mặt, cùng với mấy món ăn xém cạnh trên bàn, hắn cạn ngôn luôn rồi.
Vu Vũ Hàm xoắn xoắn tay, ngừng ngùng nói: "Vốn muốn nấu chút cháo cho anh, kết quả lại biến thành như vậy. Sau đó lại muốn nấu chút đồ ăn, rồi lại biến thành như vầy, nhưng em đã ăn thử rồi, mùi vị không tồi đâu nha."
Nhin thấy ánh mắt loé sáng của Vu Vũ Hàm, Hướng Viễn Thần không đành lòng chê bai, dùng đũa gắp chút đồ ăn bỏ vào miệng.
Ừm, mùi vị đúng là không tồi, ngoài trừ đắng ra thì chẳng có vị gì cả. Xem ra vị giác của Vu Vũ Hàm có vấn đề rồi.
Nhưng cuối cùng Hướng Viễn Thần vẫn cố gắng nuốt hết bát cháo như cơm cháy kia, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn Vu Vũ Hàm ngồi ở đối diện.
"Chuyện tối hôm qua, cậu thấy thế nào?"
Vu Vũ Hàm có hơi sửng sốt, cậu không ngờ là Hướng Viễn Thần lại đề cập tới chuyện này đầu tiên.
"Đấy là sự trừng phạt của em, ai bảo anh đi tìm thằng khác sau lưng em." Vu Vũ Hàm nói như đúng tình hợp lý, nhưng thật ra lại khiến Hướng Viễn Thần thấy hơi shock.
"Tôi với cậu là gì của nhau, cậu lấy tư cách gì quản tôi?" Hướng Viễn Thần buồn cười hỏi ngược lại: "Lẽ nào cậu vì sợ cơ thể của Nhâm Hạo bị người khác vấy bẩn?"
Hướng Viễn Thần nói tới chuyện mà cậu sợ nhất.
Thật ra ngay từ đầu hắn đã từ chối Vu Vũ Hàm không chỉ vì sợ yêu, mà còn vì hắn biết Vu Vũ Hàm rất thích Nhâm Hạo, thậm chí là kính trọng.
Có lẽ Vu Vũ Hàm muốn hắn chỉ để thoả mãn mong muốn được ở bên Nhâm Hạo.Hướng Viên Thần muốn được biết sự thật.
"Không phải, em không phải thích anh vì vẻ bề ngoài. Cái này em biết rất rõ, em thích chính là Hướng Viễn Thần nằm ở bên trong kìa." Lần này ánh mắt của Vu Vũ Hàm rất kiên định, khiến tin của Hướng Viễn Thần đập nhanh hơn.
"Em..... Em sẽ chịu trách nhiệm." Thấy Hướng Viễn Thần không nói lời nào, Vu Vũ Hàm lập tức bổ sung, mặt đỏ bừng lên vì sốt ruột.
"Chịu trách nhiệm như thế nào?" Hướng Viễn Thần thừa nhận là hắn càng ngày càng thích trêu cái thằng nhóc này hơn.
"Nếu..... Nếu anh đồng ý thì......" Vu Vũ Hàm nói càng ngày càng nhỏ lại.
Hướng Viễn Thần nghĩ rằng mình không phải người thích dây dưa, nếu mình đã có cảm giác với Vu Vũ Hàm thì cứ tới luôn đi, từ trước tới nay hắn rất ghét cảm giác mơ hồ như này.
"Có lẽ chúng ta có thể thử."
Nghe tới đó, hai lỗ tai của Vu Vũ Hàm lập tức dựng đứng lên.
"Nhưng tôi là công, về sau tôi phải nằm trên."
Hướng Viễn Thần thấy Vu Vũ Hàm đồng ý rất thoải mái, liền càm thấy hơi kỳ lạ, hình như hơi thoải mái quá rồi thì phải.
Nhưng..... đây cũng coi như là một khởi đầu tốt đi.
Hết chương 15.
Tác giả có lời muốn nói: Mọi người thấy chương này có vẻ hơi nhanh đúng không? Nhưng đã đến lúc phải vậy rồi nha.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook