Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ
Chương 6: Muốn trốn, muốn mạng cô

Mắt đen quét trước ngực một vòng, khó chịu nhìn nút tắt.

Cuối cùng, nổi giận, trực tiếp lấy tay dùng sức kéo một cái.

" Rẹt..." áo ngực rách nát nằm trên mặt đất.

Mang cô lột sạch sẽ, đặt vào nước ấm trong bồn tắm.

"Nữ nhân đáng chết, chờ cô tỉnh, tôi khẳng định bóp chết cô."

An Chỉ Manh ở trong mộng cảm giác được đau đớn, khẽ nhíu mày.

Thanh âm mềm mại mang theo tia khẩn cầu nhè nhẹ. "Đau......"

"Dám trốn, tôi không muốn mạng cô, chính là cô rất may." Miệng tàn nhẫn mắng, tay lại không tự giác thả lỏng.

Khăn lông chà lau đến bộ ngực mềm mại, ma xui quỷ khiến tay đặt lên đó, không tự giác thử thử xúc cảm.

Nghĩ đến liền không chút do dự cúi đầu.

An Chỉ Manh đang ngủ say, cảm giác được quấy rầy, vươn tay vung vài cái.

Tràn ra một tiếng run rẩy. "Ân......" Thanh âm lười biến ngây thơ làm cho trái tim người nào đó run một chút.

Cận Tư Hàn chỉ cảm thấy bụng căng thẳng, dòng nhiệt cảm đánh úp lại.

Lưu luyến không muốn rời đi. "Nữ nhân, này tôi giúp cô tắm rửa là may mắn." Ánh mắt cũng không dám nhìn loạn nữa, nhanh chóng giúp cô tẩy rửa.

Lấy áo tắm dài cẩn thận mặc vào cho cô, mang cô che lại kín mít.

Mái tóc đen nhánh nhu thuận dán ở sau lưng, ngẫu nhiên vài sợi tóc nghịch ngợm phất qua gương mặt thanh thuần.

Hắn gặp qua vô số cô gái đẹp, quyến rũ, thanh thuần,.... Nhưng gương mặt của cô, hắn lần đầu tiên thấy qua...... Sạch sẽ......

Chỉ có hai chữ "sạch sẽ" mới có thể xứng đôi với dung nhan thuần tịnh này, lông mi nồng đậm cong vút như điệp vũ, Thủy Mâu chuyển động linh hoạt nhảy lên.

Làn da trắng nõn rõ ràng có thể thấy được mạch máu phía dưới, máu trong người lẳng lặng lưu động.

Trong lúc ngủ mơ màng, An Chỉ Manh cảm giác được một cổ nhiệt lưu, chân ngọc lặng lặng đá vài cái, trực tiếp đá rơi chăn mỏng xuống.

Đùi ngọc trơn bóng lộ ra ở trên giường, áo tắm rộng thùng thình làm làm dáng người hoàn mỹ càng thêm câu người, như ẩn như hiện làm yết hầu của hắn xuất hiện cảm giác lửa nóng.

Thô bạo kéo chăn mỏng lại lần nữa che cô kín mít. "Nữ nhân đáng chết, cô lại đá, tôi không ngại ăn luôn cô." Hắn chỉ là không thích cùng nữ nhân đụng chạm, nhưng không đại biểu là hắn không phải cái nam nhân bình thường.

Không biết là lăn lộn thật sự quá mệt mỏi, trong lúc ngủ mơ nàng vẫn nghe hiểu lời hắn nói, thật sự không bao giờ đá chăn nữa.

Cận Tư Hàn cũng rốt cuộc thở ra một ngụm, ngồi ở méch giường,nhìn cô ngủ say. 

Điềm mỹ, ngoan ngoãn, an tĩnh làm trái tim người ta đau đớn.

Cái trán toát ra tầng mồ hôi, lúc này hắn mới ý thức được hiện tại chính là mùa hè, hắn không có bật máy biều hoà.

Mắt đen lạnh lùng trừng cô ngủ say. "Nữ nhân, tôi sẽ nhất nhất hướng cô hảo muốn." Đứng lên, tìm được điều khiển từ xa mở ra điều hòa.

Trên cao nhìn xuống nữ nhân ngủ say không hề phòng bị.

Hắn đã quên chính mình bao lâu không ngủ đến an ổn như thế.

" Bốp!" Đùi ngọc nhanh chóng hiện ra năm ngón tay, nữ nhân đáng, cư nhiên vẩn ngủ say.

" Bốp......" bàn tay lại lần nữa dừng ở cái mông mượt mà, nữ nhân đáng chết cư nhiên còn ngủ đến không tim không phổi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương