Nửa đêm, Hướng Quân Ngạn lại lần nữa bị thanh âm bên gối làm cho bừng tỉnh.

“Chồng yêu......” thanh âm mỏng manh như mang theo tiếng khóc nức nở.

“Làm sao vậy?” Hắn vội vàng xoay người xem xét.

“Em bị chuột rút......” Quý Thư Ny toàn thân cứng ngắc cầm lấy chăn bông, mặt mày nhăn nhó.

“Làm sao?” Hắn vội vàng đứng dậy, đến bên nàng đem nàng xuống giường, giúp nàng đứng thẳng lên.

Theo thời gian bụng nàng càng lúc càng lớn, Mang thai đôi khiến giấc ngủ của nàng càng ngày càng kém, nàng mắc chứng phù và hay bị mỏi lưng, chứng bệnh hay gặp của phụ nữ mang thai, hơn nữa bình thường đang ngủ đột nhiên bị chuột rút làm cho tỉnh dậy, càng ngày càng khó ngủ..

Mà Hướng Quân Ngạn vì chăm sóc nàng khiến giấc ngủ cũng không đầy đủ.

“Có đỡ chút nào chưa?” Giúp nàng đứng thẳng chốc lát, cho đến khi nàng từ từ thả lỏng Hướng Quân Ngạn mới dám thở một hơi.

“Ân......” Nàng mệt mỏi gật đầu.

Nhìn thấy bộ dạng như bị tra tấn khi mang thai của vợ, Hướng Quân Ngạn đau lòng, hắn đỡ nàng nằm trở lại giường “Thắt lưng còn đau không, anh giúp em xoa bóp.”

Vợ hắn khi bị chuột rút chân không thể mát xa chân, càng làm sẽ càng đau, hắn đành nghĩ phương pháp khách giúp nàng thoải mái hơn.

Quý Thư Ny lại lắc đầu, “Ngủ......” Tiếp theo liền chui vào chăn bông.

Sáng sớm tỉnh lại nàng lại thành một con rồng đầy sức sống, Hướng Quân Ngạn nhìn vợ yêu sôi nổi trước mặt không khỏi cảm thấy vui vẻ..

Đang ăn sang, Quý Thư Ny phát hiện hắn có điểm kỳ lạ, nghi hoặc hỏi “Anh sao thể? Không ngủ được à?”

“Anh thật lo lắng, giấc ngủ của em càng ngày càng khó.” Hắn nói ra lo lắng.

Hắn biết nàng cố không để hắn biết nàng khó chịu, có điều mỗi lần giật mình tỉnh dậy không thể không chế cảm xúc ngay nên đã lộ ra cảm giác khó chịu, nhưng chỉ cần trấn tĩnh lại nàng sẽ lại che giấu cảm giác không khỏe của mình. Hắn biết nếu có thế, nàng nguyện không bao giờ đánh thức hắn.

Nhưng mỗi lần nhìn thấy nàng bộ mặt kinh sợ, vài giây sau lại chuyển đổi vì muốn một mình đối mặt với tình trạng khó ngủ của bản thân hắn cảm thấy hắn thật vo dụng, không có biện pháp giúp vợ hắn thoải mái, thậm chí còn khiến nàng lo lắng ngược lại cho hắn.

“Em làm phiền đến anh.”

“Không, em yêu, không phải vấn đề này.” Hắn lắc đầu, ngăn nàng lại hối hận nói “Anh không phải để ý chuyện em đánh thức anh, em muốn ăn gì đánh thức anh hay ngủ không được đánh thức anh đều được.” Hắn biết nàng như thấy hắn như thế cũng không thoải mái “anh không chỉ sẽ giúp em đi mua này nọ, cũng có thể cùng em nói chuyện phiếm, giúp em mát xa, cũng có thể dỗ em ngủ.” Tuy mấy chuyện này hắn không giỏi nhưng cũng có thể thử xem.

“Anh còn phải đi làm.” Nàng đi đến trước mặt hắn.

“Công ty sẽ không chạy mất.” Hắn làm cho nàng ngồi xuống “Anh đã không biết mang thai vất vả như vậy.” Hắn sờ sờ bụng nàng, đem lỗ tai áp vào.

“Anh đương nhiên không biết, anh đâu có mang thai.” Nàng sờ sờ đầu hắn làm cho hắn càng áp sát hơn vào tiểu bảo bối. “ Anh không cần lo lắng quá, đợi anh đi làm, em liền có thể ngủ, đây là anh còn chưa thấy bộ dạng ngủ như heo của em nha.” Hơn nữa gần đây mọi chuyện quét dọn trong nhà đã có người lo, nàng thật nhàn rỗi a.

Những lời này thoáng trấn an Hướng Quân Ngạn, làm cho hắn bớt lo lắng rất nhiều.”Ân, có cái gì không thoải mái, nhất định phải nói cho anh biết.”

Quý Thư Ny cười tươi.

Cần hỗ trợ nàng sẽ nói, nếu hắn cũng không giúp được gì, nói cho hắn có ích lợi gì, nàng mới không cần hắn ở một bên khẩn trương như thế.

Vợ hắn càng gần ngày sinh hắn càng căng thẳng, càng lo lắng, sợ hãi.

Hắn không có kinh nghiệm chăm sóc trẻ nhỏ, lúc trước hắn tưởng hắn biết mang thai là thế nào, nhưng thật ra hắn không biết gì, lại bị thực tại làm cho thần hồn điên đảo, hiện tại hắn lo lắng đứa nhỏ sẽ là cái gì khác khiến hắn sợ hãi thể nghiệm khủng bố này.

Hắn rõ ràng thực hy vọng có con, hiện tại tâm lý biến hóa kỳ diệu, hắn ở nhà bắt đầu sửa sang mọi thứ, phòng dành cho baby ngoại trừ trần nhà cứng rắn còn lại tất cả đều được bọc một lớp bảo vệ mỏng manh nhưng mềm mại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương