Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn
-
Chương 195: Vỏ quýt dày có móng tay nhọn
Lôi Ân bị dáng vẻ hồn nhiên này của cô làm cho bật cười, hắn đột nhiên xoay người cố nén, Tình Không khó hiểu, lại nhìn thấy hắn cười đến tận khóe mắt.
“Tình Không, em thật đáng yêu!” Hắn nói xong đã ngay lập tức xoay mình, hôn cô thật sâu.
Hồi lâu sau, hắn mới buông cô ra, nhìn đôi môi sưng đỏ của cô, sau đó giúp cô lau đi, “Ngọt không?”
“Anh….. không biết xấu hổ!” Tình Không cười mắng hắn, Lôi Ân nhanh chóng ôm lấy thân mình kiều nhỏ của cô, những sợi tóc ướt của cô đan vào ngón tay hắn, đột nhiên nghe đến Lôi Ân hỏi cô, “Tình Không, ở cùng với anh, em vui vẻ không?”
Tình Không chần chờ một chút, sau đó gật gật đầu.
Hiện tại cô rát vui vẻ!
“Chúng ta cứ như vậy được không? Ở chung như vậy……” Bàn tay to của Lôi Ân giữ chặt đầu cô, bốn mắt đối diện, cô lại nghe đến hắn thâm tình nói, “Anh yêu em!”
Người đầu tiên sau khi không còn trí nhớ mà cô nhận thức đó chính là Hắc Ngân Thánh, người đàn ông kia điên cuồng yêu cô, nhưng hắn ta cho cô sự sợ hãi và cô đơn, mà Lôi Ân cho cô sự yêu thương mà một người phụ nữ muốn có, hắn tình nguyện làm tất cả cho cô vui vẻ!
Buổi tối, Lôi Ân lại lộ bản chất lưu manh, lấy lí do trên đảo không có người, cư nhiên dám lên giường Tình Không.
“Biệt thự rộng như vậy chỉ có một mình em ngủ một phòng, không sợ hãi sao? Anh đến bên em……”
Lôi Ân công khai nằm bên cạnh Tình Không, Tình Không nhìn bên ngoài tối đen như mực, bên tai tựa hồ còn có tiếng sóng biển, sợ hãi một lúc nên không cự tuyệt hắn.
Lôi Ân cảm thấy mẫn nguyện, để cô gối đầu lên cánh tay hắn, Tình Không ban ngày chơi đùa quá nhều, hiện tại đã buồn ngủ.
Nghe bên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều, trong lòng Lôi Ân lại không thể bình tĩnh.
Người con gái yêu thương nằm trong lòng, cơ thể hắn khô nóng nổi lên phải cố gắng nhịn lại, nhìn cô điềm tĩnh ngủ, ngực Lôi Ân giống như có móng vuốt gãi qua, tay hắn chậm rãi tìm xuống dưới hạ thân cô, thân thể đã muốn làm ra hành động, hướng ngực của cô hôn đến.
Tình Không ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác được ngực chỗ truyền đến một luồng khí nóng, giữa hai chân cũng có một đôi tay ở làm xằng làm bậy, cô lập tức mở to hai mắt nhìn, ánh mắt Lôi Ân che khuất bởi dục vọng, khi hai đôi mắt đối diện cùng nhau, ngọn lửa trong người hắn lại càng được thiêu đốt!
“Này….. anh…..!” Tình Không thở gấp, chỗ bả vai đau xót, là hắn cắn lên, cô nhíu hàng mi thanh tú trừng mắt với người đàn ông làm càn trước mặt, hắn sao thích cắn cô vậy?!
“Anh cầm tinh con chó sao? Cắn…….” Tình Không ăn đau, muốn đẩy hắn ra, dưới thân lại truyền đến một trận đau, có cái gì đó chảy ra, Tình Không nhíu mày càng chặt.
“Đau……” Cả người cô đều đau, có chất lỏng đang chảy ra,“Anh đi ra ngoài đi!”
Cô dùng sức đánh hắn, Lôi Ân giống như tên đã lên cung, thiếu chút nữa là phóng ra đi ra ngoài, thời điểm mấu chốt như vậy cô cư nhiên kêu ngừng, hắn không muốn ngừng, nhưng nhìn bộ dạng đau đớn của cô, hắn lại không đành lòng, mồ hôi trên trán cuồn cuộn, yết hầu hắn cứ lên xuống, hắn hít sâu một hơi, sau đó lui đi ra, Tình Không nhảy xuống giường, lập tức ôm bụng chạy vào phòng tắm.
Không lâu sau, Lôi Ân nghe bên trong truyền đến tiếng nước, có chút lo lắng muốn nhìn lại, cho dù lúc này hắn vẫn đang khó chịu!
Phòng tắm được mở ra, Tình Không nhăn nhó khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn hắn, Lôi Ân lập tức khẩn trương nhìn cô, “Làm sao vậy?”
“Lôi Ân……” Tình Không nhìn hắn, đôi mắt trong suốt, Lôi Ân lại nuốt hạ nước miếng, sau đó đáp, “Hử?”
“Tôi….. cái kia đến đây……” Tình Không sắc mặt có chút hồng, không được tự nhiên nói ra những lời này, bàn tay nhỏ bé còn xoa xoa bụng.
Lôi Ân sắc mặt trầm xuống, có chút không xác định hỏi, “Cái kia, là người nào..?”
Tình Không biết hắn biết rõ cố hỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức mất hứng, cao giọng nói, “Chính là mỗi tháng phụ nữ đều đến….. cái kia!”
“Cho nên?” Hắn nhướng mày, nhiệt độ trong cơ thể lập tức hạ xuống, Tình Không hai tay chống nạnh, híp mắt đi tới bên cạnh hắn, “Cho nên, nơi này không có băng vệ sinh, anh đi lấy cho tôi!”
Lôi Ân thiếu chút nữa té xỉu, hắn hiện tại có cảm giác tự làm bậy không thể sống, vì muốn cùng cô tình cảm tiến thêm một bước, hắn đã đuổi hết người hầu trên đảo đi, hiện tại, hơn phân nửa đêm, hắn đi làm sao đi tìm cho cô thứ kia!
“Nhanh chút đi, rất khó chịu, quần áo đều dơ!” Cô chỉ chỉ kiện quần áo trắng kia, vẻ mặt khó chịu nhìn hắn.
Bị giọng điệu và cái miệng của cô như làm nũng làm cho trong lòng có chút ngứa, trái tim Lôi Ân lại dịu đi một chút.
Ánh mắt hắn không dám nhìn loạn, có thể thấy được giữa hai chân cô đang có chất lỏng chảy ra, hắn không khỏi nghĩ tới một lần kia, cô cũng là đến kì, hắn khi đó chẳng thèm để ý, không quan tâm mà cưỡng bức cô.
Vừa rồi, hắn có chút may mắn bản thân đã dừng đúng lúc.
Trong lòng có chút ẩn ẩn đau, hắn trước kia mặc kệ thân thể cô có bao nhiêu thương tích vẫn chẳng quan tâm mà thỏa mãn dục vọng, hiện tại cảm thấy đối với cô thực áy náy.
“Em đợi chút!” Ánh mắt hắn nhu tình nhìn Tình Không một chút, sau đó hôn hôn lên cổ cô, khi cô còn không hiểu thì hắn đã cầm lấy di động bấm một cái dãy số,“Tra Lý, là tôi……”
Hai giờ sau
Tình Không ngồi thoải mái ở giường lớn, trong tay cầm hồng trà nóng hổi, trên người mặc một cái áo sơ mi nam, vạt áo thật dài che khuất đùi cô, Tình Không buồn cười nghĩ vừa rồi khi Tra Lí xuất hiện, chỉ vì để đưa cho cô hai gói băng vệ sinh.
Hai người đàn ông sắc mặt khi đó thật xấu hổ, Tình Không thì vẫn vẻ mặt bình tĩnh, Tra Lý đi bằng du thuyền đến, chỉ đợi 5 phút sau lại rời đi, trước khi đi anh ta nhìn Tình Không, ánh mắt rất sâu xa.
Hiện tại, Lôi Ân đang đứng ở trong toilet, khuôn mặt tuấn tú hiện rõ vẻ khó xử, lúc này hắn đang giặt cái áo ngủ của Tình Không.
Váy ngủ bị dơ, Tình Không muốn tự mình giặt, Lôi Ân chủ động xin làm, hai tay hắn cho tới bây giờ chỉ biết dùng dao bắn súng, khi nào thì làm loại chuyện này?
Tình Không không thích quần áo trắng dính máu, vừa rồi cô dùng hoài nghi ánh mắt nhìn về phía Lôi Ân, làm cho hắn chịu đả kích cực kì.
“Anh giặt được sao?”
“Hừ, anh thử xem!”
“Giặt kĩ một chút nha!”
“Anh sẽ tận lực!”
“Ừm, thực ngoan……” Cô sờ sờ tóc hắn, tựa như ban ngày hắn sờ tóc cô vậy, Lôi Ân sắc mặt khó xử vào toilet, Tình Không nhàn nhã nằm trên giường.
Lôi Ân thật vất vả chinh phục kiện quần áo kia, đã nửa giờ sau, hắn cầm áo ngủ đó đi ra chỗ thông gió, khi đi ra ngoài phát hiện Tình Không đã ngủ từ lúc nào.
Hắn khẽ thở dài một hơi, đi qua đi giúp cô đắp cái chăn, sau đó nằm đến bên cạnh cô, điểm điểm cái mũi của cô, nói, “Vật nhỏ, em cũng giỏi bắt nạt người khác nhỉ!”
“Tình Không, em thật đáng yêu!” Hắn nói xong đã ngay lập tức xoay mình, hôn cô thật sâu.
Hồi lâu sau, hắn mới buông cô ra, nhìn đôi môi sưng đỏ của cô, sau đó giúp cô lau đi, “Ngọt không?”
“Anh….. không biết xấu hổ!” Tình Không cười mắng hắn, Lôi Ân nhanh chóng ôm lấy thân mình kiều nhỏ của cô, những sợi tóc ướt của cô đan vào ngón tay hắn, đột nhiên nghe đến Lôi Ân hỏi cô, “Tình Không, ở cùng với anh, em vui vẻ không?”
Tình Không chần chờ một chút, sau đó gật gật đầu.
Hiện tại cô rát vui vẻ!
“Chúng ta cứ như vậy được không? Ở chung như vậy……” Bàn tay to của Lôi Ân giữ chặt đầu cô, bốn mắt đối diện, cô lại nghe đến hắn thâm tình nói, “Anh yêu em!”
Người đầu tiên sau khi không còn trí nhớ mà cô nhận thức đó chính là Hắc Ngân Thánh, người đàn ông kia điên cuồng yêu cô, nhưng hắn ta cho cô sự sợ hãi và cô đơn, mà Lôi Ân cho cô sự yêu thương mà một người phụ nữ muốn có, hắn tình nguyện làm tất cả cho cô vui vẻ!
Buổi tối, Lôi Ân lại lộ bản chất lưu manh, lấy lí do trên đảo không có người, cư nhiên dám lên giường Tình Không.
“Biệt thự rộng như vậy chỉ có một mình em ngủ một phòng, không sợ hãi sao? Anh đến bên em……”
Lôi Ân công khai nằm bên cạnh Tình Không, Tình Không nhìn bên ngoài tối đen như mực, bên tai tựa hồ còn có tiếng sóng biển, sợ hãi một lúc nên không cự tuyệt hắn.
Lôi Ân cảm thấy mẫn nguyện, để cô gối đầu lên cánh tay hắn, Tình Không ban ngày chơi đùa quá nhều, hiện tại đã buồn ngủ.
Nghe bên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều, trong lòng Lôi Ân lại không thể bình tĩnh.
Người con gái yêu thương nằm trong lòng, cơ thể hắn khô nóng nổi lên phải cố gắng nhịn lại, nhìn cô điềm tĩnh ngủ, ngực Lôi Ân giống như có móng vuốt gãi qua, tay hắn chậm rãi tìm xuống dưới hạ thân cô, thân thể đã muốn làm ra hành động, hướng ngực của cô hôn đến.
Tình Không ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác được ngực chỗ truyền đến một luồng khí nóng, giữa hai chân cũng có một đôi tay ở làm xằng làm bậy, cô lập tức mở to hai mắt nhìn, ánh mắt Lôi Ân che khuất bởi dục vọng, khi hai đôi mắt đối diện cùng nhau, ngọn lửa trong người hắn lại càng được thiêu đốt!
“Này….. anh…..!” Tình Không thở gấp, chỗ bả vai đau xót, là hắn cắn lên, cô nhíu hàng mi thanh tú trừng mắt với người đàn ông làm càn trước mặt, hắn sao thích cắn cô vậy?!
“Anh cầm tinh con chó sao? Cắn…….” Tình Không ăn đau, muốn đẩy hắn ra, dưới thân lại truyền đến một trận đau, có cái gì đó chảy ra, Tình Không nhíu mày càng chặt.
“Đau……” Cả người cô đều đau, có chất lỏng đang chảy ra,“Anh đi ra ngoài đi!”
Cô dùng sức đánh hắn, Lôi Ân giống như tên đã lên cung, thiếu chút nữa là phóng ra đi ra ngoài, thời điểm mấu chốt như vậy cô cư nhiên kêu ngừng, hắn không muốn ngừng, nhưng nhìn bộ dạng đau đớn của cô, hắn lại không đành lòng, mồ hôi trên trán cuồn cuộn, yết hầu hắn cứ lên xuống, hắn hít sâu một hơi, sau đó lui đi ra, Tình Không nhảy xuống giường, lập tức ôm bụng chạy vào phòng tắm.
Không lâu sau, Lôi Ân nghe bên trong truyền đến tiếng nước, có chút lo lắng muốn nhìn lại, cho dù lúc này hắn vẫn đang khó chịu!
Phòng tắm được mở ra, Tình Không nhăn nhó khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn hắn, Lôi Ân lập tức khẩn trương nhìn cô, “Làm sao vậy?”
“Lôi Ân……” Tình Không nhìn hắn, đôi mắt trong suốt, Lôi Ân lại nuốt hạ nước miếng, sau đó đáp, “Hử?”
“Tôi….. cái kia đến đây……” Tình Không sắc mặt có chút hồng, không được tự nhiên nói ra những lời này, bàn tay nhỏ bé còn xoa xoa bụng.
Lôi Ân sắc mặt trầm xuống, có chút không xác định hỏi, “Cái kia, là người nào..?”
Tình Không biết hắn biết rõ cố hỏi, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức mất hứng, cao giọng nói, “Chính là mỗi tháng phụ nữ đều đến….. cái kia!”
“Cho nên?” Hắn nhướng mày, nhiệt độ trong cơ thể lập tức hạ xuống, Tình Không hai tay chống nạnh, híp mắt đi tới bên cạnh hắn, “Cho nên, nơi này không có băng vệ sinh, anh đi lấy cho tôi!”
Lôi Ân thiếu chút nữa té xỉu, hắn hiện tại có cảm giác tự làm bậy không thể sống, vì muốn cùng cô tình cảm tiến thêm một bước, hắn đã đuổi hết người hầu trên đảo đi, hiện tại, hơn phân nửa đêm, hắn đi làm sao đi tìm cho cô thứ kia!
“Nhanh chút đi, rất khó chịu, quần áo đều dơ!” Cô chỉ chỉ kiện quần áo trắng kia, vẻ mặt khó chịu nhìn hắn.
Bị giọng điệu và cái miệng của cô như làm nũng làm cho trong lòng có chút ngứa, trái tim Lôi Ân lại dịu đi một chút.
Ánh mắt hắn không dám nhìn loạn, có thể thấy được giữa hai chân cô đang có chất lỏng chảy ra, hắn không khỏi nghĩ tới một lần kia, cô cũng là đến kì, hắn khi đó chẳng thèm để ý, không quan tâm mà cưỡng bức cô.
Vừa rồi, hắn có chút may mắn bản thân đã dừng đúng lúc.
Trong lòng có chút ẩn ẩn đau, hắn trước kia mặc kệ thân thể cô có bao nhiêu thương tích vẫn chẳng quan tâm mà thỏa mãn dục vọng, hiện tại cảm thấy đối với cô thực áy náy.
“Em đợi chút!” Ánh mắt hắn nhu tình nhìn Tình Không một chút, sau đó hôn hôn lên cổ cô, khi cô còn không hiểu thì hắn đã cầm lấy di động bấm một cái dãy số,“Tra Lý, là tôi……”
Hai giờ sau
Tình Không ngồi thoải mái ở giường lớn, trong tay cầm hồng trà nóng hổi, trên người mặc một cái áo sơ mi nam, vạt áo thật dài che khuất đùi cô, Tình Không buồn cười nghĩ vừa rồi khi Tra Lí xuất hiện, chỉ vì để đưa cho cô hai gói băng vệ sinh.
Hai người đàn ông sắc mặt khi đó thật xấu hổ, Tình Không thì vẫn vẻ mặt bình tĩnh, Tra Lý đi bằng du thuyền đến, chỉ đợi 5 phút sau lại rời đi, trước khi đi anh ta nhìn Tình Không, ánh mắt rất sâu xa.
Hiện tại, Lôi Ân đang đứng ở trong toilet, khuôn mặt tuấn tú hiện rõ vẻ khó xử, lúc này hắn đang giặt cái áo ngủ của Tình Không.
Váy ngủ bị dơ, Tình Không muốn tự mình giặt, Lôi Ân chủ động xin làm, hai tay hắn cho tới bây giờ chỉ biết dùng dao bắn súng, khi nào thì làm loại chuyện này?
Tình Không không thích quần áo trắng dính máu, vừa rồi cô dùng hoài nghi ánh mắt nhìn về phía Lôi Ân, làm cho hắn chịu đả kích cực kì.
“Anh giặt được sao?”
“Hừ, anh thử xem!”
“Giặt kĩ một chút nha!”
“Anh sẽ tận lực!”
“Ừm, thực ngoan……” Cô sờ sờ tóc hắn, tựa như ban ngày hắn sờ tóc cô vậy, Lôi Ân sắc mặt khó xử vào toilet, Tình Không nhàn nhã nằm trên giường.
Lôi Ân thật vất vả chinh phục kiện quần áo kia, đã nửa giờ sau, hắn cầm áo ngủ đó đi ra chỗ thông gió, khi đi ra ngoài phát hiện Tình Không đã ngủ từ lúc nào.
Hắn khẽ thở dài một hơi, đi qua đi giúp cô đắp cái chăn, sau đó nằm đến bên cạnh cô, điểm điểm cái mũi của cô, nói, “Vật nhỏ, em cũng giỏi bắt nạt người khác nhỉ!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook