Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn
Chương 186: Ai bẫy?

………………………….

Lôi Ân vừa mới đi vào khách sạn, một thân ảnh màu hồng đã muốn xuất hiện ở trước mặt hắn, Tra Lý sơ tán bảo tiêu hai bên, Daisy đúng giờ xuất hiện ở trước mắt Lôi Ân, mặt dày mày dạn đi theo hắn đi vào thang máy.

“Để cho em đi cùng anh, em có thể theo anh!” Daisy lộ ra một ánh mắt phong tình vạn chủng, Lôi Ân gục đầu xuống, tóc che khuất ánh mắt hắn, dưới ngọn đèn loang lổ, biểu cảm không nói lên lời.

Thân thể của cô ta dần dần áp sát vào người Lôi Ân, “Răng rắc” một tiếng, cửa phòng vừa mới được mơ Daisy đã tiến vào trước cả hắn.

Lôi Ân cũng không ngăn cản, mà chỉ nhếch miệng, đi theo vào.

“Kỹ thuật của em tốt lắm, để em làm người đàn bà của anh nhé!” Trong phòng không có bật đèn, khi thân mình cao lớn của Lôi Ân mới vừa đi vào, một đôi tay nhỏ bé nhu nhược không có xương chạm lên áo sơmi rồi sờ lên ngực của hắn.

Trong bóng tối, hắn có thể ngửi thấy rõ ràng mùi hương nước hoa của cô ta, bàn tay to của hắn giữ lấy bàn tay nhỏ bé, ngón tay sạch sẽ, Lôi Ân nheo lại mắt, sau đó ôm cô ta vòng một cái, trực tiếp ném cô ta lên giường.

“Tôi muốn cái gì cô cũng cho sao?” Lôi Ân ngả ngớn quặc cằm của cô, Daisy bị hắn ép dưới thân, một đôi đùi ngọc đã muốn bò lên bên hông hắn, “Khanh khách” cười duyên không thôi.

“Cho anh, cái gì cũng cho anh!” Daisy ngẩng cổ muốn dâng đôi môi mình lên, Lôi Ân quay đầu đi, không biết từ nơi nào lấy xả đến một sợi dây thừng, rất nhanh trói chặt cô ta ở đó.

“Hóa ra anh thích chơi SM?” Daisy vẫn đang không ý thức được nguy hiểm đang tới gần, thẳng đến trên người truyền đến một cảm giác lạnh lẽo, trong phòng đã không có hơi thở của Lôi Ân, cô ta không thể động đậy nằm ở trên giường, có chút tức giận hướng về phía hắc ám hô,“Này, Lôi Ân, anh muốn làm cái gì?”

Giãy dụa không có kết quả, miệng mũi của cô ta bị người ta bịt lại, kế tiếp cái gì cũng không biết.

********

Ngoài cửa có một đám bảo tiêu, khí thế cường hãn cẩn thận đúng như việc có một chính khách lớn đang ngồi ở trong, khi có một người đàn ông đi đến, hắn ta bị kiểm tra người rồi mới được cho vào.

Lôi Ân đến, Walter đã chờ ở nơi đó, trên mặt tràn ngập lo lắng, nhìn đến Lôi Ân một người đến chỗ hẹn, ông không thể tin nổi hắn lây đâu ra bình tĩnh như vậy.

“Cậu muốn cái gì?” Walter nói thẳng minh ý đồ đến đây, là ông sai rồi, nếu lúc trước có thể bình tĩnh lấy phương thức hòa bình mà hợp tác với người đàn ông này thì có lẽ hôm nay bọn họ cũng đã cùng hội cùng thuyền.

“Rất đơn giản, chỉ cần mang một người ra đổi thôi!” Khuôn mặt tuấn tú Lôi Ân không biểu tìn, sương mù bao phủ cả căn phòng, hắn chậm rãi uống trà, không chút để ý như vậy, tao nhã bình tĩnh.

“Ai?” Ánh mắt Walter quét mắt về phía hắn, Lôi Ân buông chén trà trong tay, cũng không ngẩng đầu lên nói, “Mộ Tình Không, ông cũng biết, cô gái bên người Hắc Ngân Thánh, tôi muốn đem cô ấy về đây cho tôi!”

Walter có chút không bình tĩnh, hảo nhất chiêu đường lang bộ thiền, hắn là muốn lợi dụng hắn cùng với Hắc Ngân Thánh là địch?

Walter tự hỏi thời gian, Lôi Ân đã tháo đồng hồ trên cổ tay xuống, dụng cụ điện tử khởi động, là một thiết bị theo dõi, hình ảnh đột nhiên xuất hiện làm cho Walter mở to hai mắt nhìn.

“Daisy?” Nhìn đến con gái hoàn hảo không tổn hao gì, Walter thốt lên.

Lôi Ân lại đột nhiên tắt chốt mở, nhàn nhã nói, “Nếu ông không chịu hợp tác, như vậy… lần sau đưa đến trước mặt ông sẽ thật sự là ngón tay của lệnh thiên kim!”

Lôi Ân chậm rì rì đứng lên, trên cao nhìn xuống nhìn Walter, “Ba ngày sau, gặp tại cảng!”

Hắn đeo kính râm, lại thong dong tiêu sái đi ra ngoài.

Ngoài cửa này đông nghịt họng súng chĩa vào hắn, Walter cũng theo chỗ ngồi đứng lên, khi Lôi Ân sắp đi ra nói, “ Cậu không sợ mình không ra nổi đây sao?”

Lôi Ân cũng không quay đầu lại, chỉ chừa lại bóng lưng lãnh khốc, “Ông cảm thấy, súng đạn của ông lợi hại hơn hay vũ khí hạng nặng của tôi lợi hại hơn?”

Walter lập tức ngã về tới tại chỗ, khi ông ta còn chưa kịp thu tay, Lôi Ân cũng chẳng thèm nhìn lại mà đi.

*********

“Tử Y, chị làm sao vậy?” Tình Không nhìn cô gái trước mắt, sắc mặt trong suốt giống như sinh bệnh.

Cô nghĩ làm sát thủ, bọn họ tất cả sẽ không mắc bệnh.

“Không sao!” Tử Y xoay người, Tình Không đã đứng trước mặt Tử Y, đôi mắt to tròn nhìn thẳng vào mắt cô, nói, “Không đúng, có vấn đề……”

Hắc Ngân Thánh hiện tại cũng không tìm cô, thậm chí Tử Y cũng không tiếp nhận nhiệm vụ, chỉ đơn giản là ở cạnh cô canh giữa Tình Không.

“Tôi mang thai!” Tử Y đột nhiên mở miệng, Tình Không kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, “Thật sao? Là con của anh trai em?”

Nhìn Tử Y gật đầu, Tình Không không biết trong lòng có tư vị thế nào, có chút ê ẩm, lại có chút đau đớn.

Hắn nói người hắn yêu là cô, lại cùng một người phụ nữ khác sinh con!

Đàn ông nói tình yêu, thân thể và trái tim có thể tách ra sao?

Tình Không càng ngày càng không hiểu, tình yêu Hắc Ngân Thánh đối với cô là giam cầm, hay là một loại tình cảm đặc biệt?

Tình Không đột nhiên gian trầm mặc, Tử Y thật cẩn thận hỏi cô, “Tình Không tiểu thư, cô không vui sao?”

“Không, tôi không biết, Tử Y, tôi thích chị, cũng thích anh tai, nhưng tôi cảm thấy có chút hỗn loạn, anh ấy rốt cuộc nghĩ cái gì?”

Tình Không dùng sức cầm lấy chính mình tóc, đầu đau quá, mặt cũng rất đau, cô giống như con nhện bị sa vào lưới, bị mạng nhện vây lấy gắt gao.

“Ta chỉ muốn em!” Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng đột nhiên xuất hiện ở bên tai Tình Không, một đôi tay của Hắc Ngân Thánh đã nhẹ nhàng xoa lên huyệt thái dương của cô, hắn lạnh lùng nhìn về phía Tử Y, sau đó không chút tình cảm, ra ngoài, “Đi ra ngoài! Từ hôm nay trở đi đừng có tới gần Tình Không một bước!”

“Dạ!” Tử Y hít một hơi, sau đó bóng dáng thẳng thắn đi ra ngoài.

“Tình Không, làm sao vậy?” Nhận thấy được cô không khoẻ, hai tay Hắc Ngân Thánh đặt lên sau gáy của cô, sau đó vội vàng phân phó, “Đừng nghĩ nữa, cái gì cũng đừng nghĩ, người ta yêu chỉ có em, chỉ có em, Tình Không!”

Hắn biết trí nhớ của cô bắt đầu đánh sâu vào thần kinh não, hắn nhớ tới lời nói của những người đó, cô không thể chịu kích thích, nhưng Hắc Ngân Thánh hoàn toàn không biết đã có hành động nào kích thích đến cô.

“Anh, … em giống như không còn là chính mình……” Tình Không giữ lấy áo hắn, hắn cứ như vậy ôm cô, ngón tay không ngừng ấn huyệt Thái Dương của cô, dùng tiếng nói mê hoặc, “Tình Không, mặc kệ em là gì, ta đều yêu!”

“Ta chỉ muốn một đứa con, nếu em không thích, ta cũng sẽ không muốn!” Hắc Ngân Thánh sơ sót, hắn không băn khoăn đến cảm thụ của Tình Không, cho tới giờ chỉ coi như đã hoàn thành xong nhiệm vụ, hắn đã có hoàn thành nghĩa vụ với Hắc gia, Hứa Tuyết Cầm cũng sẽ không ngăn cản hắn.

Nhưng người hắn để ý nhất vẫn là Tình Không!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương