Tổng Tài Ma Quỷ : Đừng Sủng Ta!
-
Chương 98: Siết Chặc Ôm Vào Ngực
Sắc mặt Tô Du Du trong phút chốc trở nên trắng bệch.
Cô còn chưa hoàn hồn lại, thì nghe thấy sâu trong rừng Đước vang lên vô số tiếng rít gào cùng tiếng thét chói tai, khiến người khác rợn cả tóc gáy.
Vòng ngọc trên tay phát ra tia sáng chói mắt!
Không chỉ có như vậy, nhiệt độ xung quanh cũng giảm xuống. Ngay sau đó, một màn đáng sợ hơn xảy ra.
Chỉ thấy sâu trong rừng cây rậm rạp vô số quỷ hồn bay ra, nam có nữ có già có trẻ có, các loại hình dáng cũng có!
Tô Du Du sợ đến thét chói tai, giãy giụa muốn chạy, nhưng căn bản là nhấc chân không nổi, chỉ thêm càng lún càng sâu!
Đúng rồi!
Nhẫn!
Dưới tình thế cấp bách, cô nhanh lên chóng nắm nhẫn trên tay mình, cô chợt cảm thấy một trận cực nóng phát ra từ nhẫn.
Trì Tư Tước nhanh tới cứu tôi, nhanh tới... nhanh cứu tôi!
Nhưng có lẽ hình như không kịp rồi.
Những quỷ hồn kia từng người từng người vây xung quanh Tô Du Du, trên mặt đều là dáng vẻ thèm thuồng .
"Cô gái thật là thơm này thuộc về chúng ta sao? Thật muốn hút khô máu của cô ta..."
Vô số tay lạnh như băng chạm vào Tô Du Du, cả người cô sởn gai ốc, toàn thân run rẩy.
Thật nhiều quỷ
Từ sau khi mở mắt âm dương cho tới bây giờ cô chưa từng gặp nhiều quỷ như vậy... ít nhất... là hơn trăm con!
Những quỷ này rất dễ nhận ra là đều chết trong đầm lầy này, trên quần áo đều là bùn với nước, thậm chí còn có người mặc đồ cổ xưa. Quỷ hồn trăm ngàn năm qua chết ở đây, lúc này đều tụ tập xung quanh cô!
Cô không phải tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Nhiều quỷ như vậy, đoán chừng là chỉ ngắn ngủi vài giây là có thể bị hút khô người! Đến lúc đó coi như Trì Tư Tước tới, cũng chỉ có thể mang thi thể cô đi.
Ở dưới quỷ hồn lôi kéo, cô càng lún càng sâu trong đầm lầy, bùn đất đến cổ, cằm, miệng, thậm chí là mũi...
Cô không thở được, đầu óc choáng váng, trước mắt càng ngày càng mờ đi!
Cô sắp chết thật sự sắp chết sao?
Mắt thấy bùn đất sẽ đến mắt của cô, đột nhiên...
Bùm!
Một tiếng vang thật lớn, cả đầm lầy bị nổ tung, bùn đất văng khắp nơi!
Một luồng sức mạnh như núi đến, tiếng cười quỷ tham lam xung quanh trong phút chốc biến thành tiếng thét chói tai.
Đột nhiên, một đôi tay băng lạnh có lực nắm lấy cơ thể Tô Du Du, kéo cô từ trong đầm lầy lên.
"Khụ khụ!" Cô ho kịch liệt, hít vào không khí đã bị mất từ lâu, sắc mặt tái nhợt, mở to mắt thì thấy một gương mặt xuất chúng.
Là Trì Tư Tước.
Sơ mi được thiết kế không nhiễm hạt bụi lúc này dính đầy bùn đất, nhưng hắn hoàn toàn không để ý, chỉ là gắt gao ôm cơ thể nhỏ bé của cô, hai mắt đỏ ngầu!
"Tô Du Du! Em không sao chứ?"
Tô Du Du yếu ớtngẩng đầu, mỉm cười: "Khụ khụ anh đừng đụng vào tôi, trên người tôi đều là bùn sẽ dơ đồ anh mất!"
Lời cô nói là thật, lúc này cô không khác gì tượng đất là mấy, hôi thối chính cô cũng không chịu nổi được mình.
Nhưng Trì Tư Tước lại phảng phất như không nhìn thấy bùn đất trên người cô, chỉ siết chặc ôm cô làm ngực.
Vừa rồi trong nháy mắt thấy sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền của vật nhỏ lúc, hắn thực sự cho rằng cô đã chết!
Trong nháy mắt kia, sự phẫn nộ của hắn, cho dù là giết sạch dã quỷ trong rừng sau này cũng không đủ để lắng xuống!
Tô Du Du bị Trì Tư Tước siết chặc ôm vào ngực, không khỏi ngẩn ra.
Là ảo giác của cô sao?
Sao cô lại cảm thấy
Hình như là Trì Tư Tước đang run?
Cô còn chưa hoàn hồn lại, thì nghe thấy sâu trong rừng Đước vang lên vô số tiếng rít gào cùng tiếng thét chói tai, khiến người khác rợn cả tóc gáy.
Vòng ngọc trên tay phát ra tia sáng chói mắt!
Không chỉ có như vậy, nhiệt độ xung quanh cũng giảm xuống. Ngay sau đó, một màn đáng sợ hơn xảy ra.
Chỉ thấy sâu trong rừng cây rậm rạp vô số quỷ hồn bay ra, nam có nữ có già có trẻ có, các loại hình dáng cũng có!
Tô Du Du sợ đến thét chói tai, giãy giụa muốn chạy, nhưng căn bản là nhấc chân không nổi, chỉ thêm càng lún càng sâu!
Đúng rồi!
Nhẫn!
Dưới tình thế cấp bách, cô nhanh lên chóng nắm nhẫn trên tay mình, cô chợt cảm thấy một trận cực nóng phát ra từ nhẫn.
Trì Tư Tước nhanh tới cứu tôi, nhanh tới... nhanh cứu tôi!
Nhưng có lẽ hình như không kịp rồi.
Những quỷ hồn kia từng người từng người vây xung quanh Tô Du Du, trên mặt đều là dáng vẻ thèm thuồng .
"Cô gái thật là thơm này thuộc về chúng ta sao? Thật muốn hút khô máu của cô ta..."
Vô số tay lạnh như băng chạm vào Tô Du Du, cả người cô sởn gai ốc, toàn thân run rẩy.
Thật nhiều quỷ
Từ sau khi mở mắt âm dương cho tới bây giờ cô chưa từng gặp nhiều quỷ như vậy... ít nhất... là hơn trăm con!
Những quỷ này rất dễ nhận ra là đều chết trong đầm lầy này, trên quần áo đều là bùn với nước, thậm chí còn có người mặc đồ cổ xưa. Quỷ hồn trăm ngàn năm qua chết ở đây, lúc này đều tụ tập xung quanh cô!
Cô không phải tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Nhiều quỷ như vậy, đoán chừng là chỉ ngắn ngủi vài giây là có thể bị hút khô người! Đến lúc đó coi như Trì Tư Tước tới, cũng chỉ có thể mang thi thể cô đi.
Ở dưới quỷ hồn lôi kéo, cô càng lún càng sâu trong đầm lầy, bùn đất đến cổ, cằm, miệng, thậm chí là mũi...
Cô không thở được, đầu óc choáng váng, trước mắt càng ngày càng mờ đi!
Cô sắp chết thật sự sắp chết sao?
Mắt thấy bùn đất sẽ đến mắt của cô, đột nhiên...
Bùm!
Một tiếng vang thật lớn, cả đầm lầy bị nổ tung, bùn đất văng khắp nơi!
Một luồng sức mạnh như núi đến, tiếng cười quỷ tham lam xung quanh trong phút chốc biến thành tiếng thét chói tai.
Đột nhiên, một đôi tay băng lạnh có lực nắm lấy cơ thể Tô Du Du, kéo cô từ trong đầm lầy lên.
"Khụ khụ!" Cô ho kịch liệt, hít vào không khí đã bị mất từ lâu, sắc mặt tái nhợt, mở to mắt thì thấy một gương mặt xuất chúng.
Là Trì Tư Tước.
Sơ mi được thiết kế không nhiễm hạt bụi lúc này dính đầy bùn đất, nhưng hắn hoàn toàn không để ý, chỉ là gắt gao ôm cơ thể nhỏ bé của cô, hai mắt đỏ ngầu!
"Tô Du Du! Em không sao chứ?"
Tô Du Du yếu ớtngẩng đầu, mỉm cười: "Khụ khụ anh đừng đụng vào tôi, trên người tôi đều là bùn sẽ dơ đồ anh mất!"
Lời cô nói là thật, lúc này cô không khác gì tượng đất là mấy, hôi thối chính cô cũng không chịu nổi được mình.
Nhưng Trì Tư Tước lại phảng phất như không nhìn thấy bùn đất trên người cô, chỉ siết chặc ôm cô làm ngực.
Vừa rồi trong nháy mắt thấy sắc mặt tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền của vật nhỏ lúc, hắn thực sự cho rằng cô đã chết!
Trong nháy mắt kia, sự phẫn nộ của hắn, cho dù là giết sạch dã quỷ trong rừng sau này cũng không đủ để lắng xuống!
Tô Du Du bị Trì Tư Tước siết chặc ôm vào ngực, không khỏi ngẩn ra.
Là ảo giác của cô sao?
Sao cô lại cảm thấy
Hình như là Trì Tư Tước đang run?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook