Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối
-
28: Mèo Con Xù Lông
Quỷ Thất tức giận vì bị trêu đùa liền sách cô trên vai, đôi chân thon dài bước lẹ lên cầu thang, Khánh San liền hoảng sợ vùng vẫy.
"Bỏ em xuống…a!"
"Mèo con không ngoan, cần dạy dỗ lại!"
"Em sai rồi… sẽ không trêu chọc anh nữa, mau mau bỏ em xuống!"
Mở cánh cửa một tiếng rầm nhẹ, anh nhanh chóng khóa cửa lại.
Bước nhẹ nhàng lên giường khóe miệng khẽ nở nụ cười, Khánh San chưa định hình lại thì đã bị quăng lên giường, cô bị đè nặng bởi thân hình to lớn, Khánh San hoảng loạn tay chân thật không ngoan kiến ngọn lửa kia không ngừng nhom nhén mà cháy lên.
"Có phải em bị chiều hư rồi không?"
"Không có...em, em sai rồi!"
Mái tóc ướt đẫm làm những giọt nước đọng lại không ngừng rơi xuống xương quai xanh quyến rũ, phập phồng khẻ chảy vào trong, nhìn cô nằm dưới thân mình, trái tim Quỷ Thất bỗng run lên cơ thể không ngừng tăng nhiệt độ cho đến vành tai kia phải ửng đỏ.
Khánh San bây giờ thật giống một con thỏ nhỏ nằm ngay trước miệng sói.
Thật ra đầu cô bị ướt như vậy là do lo sợ anh bị ăn thịt mất không ngờ chỉ là bị vấy bẩn bởi ly trà, cô còn sợ Quỷ Thật bị hô ly tinh ăn sạch sẽ vội vàng đến tóc không thèm lau.
Thật là khẩu xà tâm phật mà nhưng bây giờ không biết ai sẽ bị ăn sạch sẽ a~.
Quỷ Thất bắt đầu di chuyển cởi từng cúc áo trên người, Khánh San ngại đỏ mặt liền lấy tay che mặt giây sau liền bị túm chặt đặt trên đầu.
"Mở mắt ra nhìn anh!" Anh bá đạo ra lệnh bằng giọng điệu trầm trầm cuốn hút.
"Ưm!"
Quỷ Thất mạnh bạo hôn lên cổ cô, tay bắt đầu nghịch ngợm mò mẫn, cặp đào bị anh xoa nắn đủ mọi hình dạng, bàn tay to lớn ôm trọn không ngừng kích thích, Khánh San không khỏi đỏ mặt kịch liệt phản đối, tay chân làm loạn thật trùng hợp lại đúng trúng cái gì đó rất cứng có chút kỳ lạ?
"Cô bé hư hỏng, vội như vậy?"
"Không có, mau buông em ra, em sai thật rồi."
Sức của một người phụ nữ thật không thể đấu lại thân thể cường tráng kia đành phải xuống nước xin tha, ai đó không những không tha mà lại mạnh bạo hơn.
Đôi tay nhanh nhẹn thuần thục cởi chiếc đầm mỏng ra để lộ thân thể trắng nõn, tuyệt đẹp.
Cơ thể bị phô bày Khánh San thật sự không muốn liền có chút uất ức, cặp đào như quyến rũ không ngừng nhảy múa theo hơi thở gấp của Khánh San.
Quỷ Thật thật điên dại vì cô, cậu nhỏ kịch liệt muốn xung trận, anh không ngừng cắn mút xương quai xanh mỹ miều, lại khẽ liếm vàng tai đỏ ửng kia làm Khánh San rung lên, làn nước trắng khẽ nhiều ướt quần nhỏ.
Không phải anh ta chưa từng trải sao lại điêu luyện như vậy, cánh tay cố thoát ra, chưa kịp để anh phản ứng lại cô mạnh bạo đẩy mặt Quỷ Thất ra, Khánh San vừa ấm ức vừa giận.
"Có phải anh ăn vụng bên ngoài không?"
"Sao? Ghen rồi."
"Không có, ai thèm ghen chứ!" Khánh San phụng má ghét bỏ nói.
"Còn cứng miệng.
Anh vực khổ học trên mạng đó" Nhưng những diễn viên đó thật sự không, không to bằng anh.
Quỷ Thất khẽ đỏ mặt thầm nghĩ
"Vô sỉ! Em chỉ sợ anh lây bệnh! Em mới không thèm ghen."
Khánh San thật tức giận với độ vô sỉ này, điều như vậy còn có thể nói ra sao, khi làm việc anh ta thanh cao, phong độ khoác lên mình sự cấm dục thanh nhã, không biết thế nào khi trên giường lại bày ra bộ mặt như vậy? Nhìn Khánh San tức giận Quỷ Thất không khỏi phì cười nhìn cô bây giờ chả khác nào một con mèo đang xù lông thật muốn trêu chọc nhưng thật anh đâu phải là người có thể tùy tiện với người con gái khác!
*Tác giả: Ừ đúng rồi đó, chị nhà không phải là tình một đêm sao?*Quỷ Thất: (Bốp, Bốp) tiếng vả nhẹ nhẹ nhàng vang lên!
Quỷ Thất cười gian tà, khẽ lè lưỡi liếm ngón tay thon dài của Khánh San, cô nhìn thấy vậy liền ngơ ra, thật sự rất quyến rũ còn…còn có chút kích thích, Khánh San đỏ mặt nhanh chóng thu tay về.
Quỷ Thất nhân cơ hội ôm cô vào lòng, ngón tay dài liền tấn công tách miệng cô bé ra mà xâm nhập, Khánh San đột ngột bị kích thích nên liền co người lại, Quỷ Thật liền trêu trọc hạt đào, hơi thở gấp của anh không ngừng phả vào đôi tai mẫn cảm của Khánh San, cơ thể cô không nghe theo lí chí những dòng nước ái muội không ngừng tuôn trào.
Quỷ Thất thấy vậy rất hài lòng, ánh mắt của anh bây giờ đã bị che mờ bởi làn sương của dục vọng, anh hôn nhẹ từ trên xuống bụng Khánh San, mỗi lần đi qua chỗ đó liền ửng đỏ, cơ thể nhỏ bé kia cứ run rẩy không ngừng vì từng đợt khoái cảm gợn sóng.
Khánh San bị anh trêu chọc đến nỗi không còn lí trí, tâm trí trống rỗng chỉ có mỗi hình bóng của anh.
Nhưng cô sẽ không khuất phục sẽ không ngoan ngoãn để anh trêu đùa, ấm ức mà những giọt lệ khẽ tuôn trào.
Quỷ Thật giật mình trước những giọt nước mắt cá sấu kia anh lúng túng không biết phải làm sao, chỉ khẽ dừng lại, nhẫn nhịn dục vọng mà ôm cô vào lòng vỗ về.
"Được rồi, anh sai rồi, đừng khóc!"
Quỷ Thất cất giọng trầm ấm an ủi cô, anh là người cao thượng, lạnh lùng lại vì vài giọt nước mắt của cô trở nên bình thường như bao người, vừa lúng túng sợ hãi lại vụng về nhưng Khánh San lại cảm thấy rất dễ thương, khẽ xoa đầu anh.
Quỷ Thất sợ cô đau nên ngồi im không dám nhúc nhích, trước cái xoa đầu liền cảm thấy thỏa mãn, có chút nghiện?.
Thật ra Khánh San đã muốn làm từ lâu nhưng đứng bên cạnh anh cao như vậy, nhón chân cũng trả thể với tới.
Quỷ Thật nhẹ nhàng mặc lại áo cho Khánh San, bế cô ngồi lên ghế.
Sau đó nhẹ nhàng lấy từ tủ ra chiếc khăn, nhẹ nhàng lau đầu, chọc cô.
Mỗi lần chạm vào là mùi quế hương nhè nhẹ bay ra khiến anh dễ chịu.
Lau xong anh kêu người vào tha ga giường, mái tóc dài và dày kia đã làm ướt đẫm không thể ngủ được.
Sau đó Khánh San liền bị những hành động dịu dàng kia không thể từ chối chưa gì đã được nằm trên giường to lớn, ngoan ngoãn nằm im.
Quỷ Thất bước vào phòng tắm xã đi cơn dục vọng, những làn nước lạnh không ngừng xối lên người, ai ngoài kia nhìn không chớp mắt đến nổi máu mũi chảy ra mà không biết..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook