Tổng Tài Hàng Tỉ Sự Cưng Chiều
-
Chương 8: Tên hàng xóm ẻo lả
Tử Kỳ cứ thế làm ổ ở trong khách sạn tận nửa tháng, ăn, ngủ, chơi game cứ lập đi lập lại.
Lâu đến mức cô quen thân luôn mấy cô phục vụ đáng yêu trong khách sạn.
Nhưng ở khách sạn thực sự có chút bất tiện, ờ thì... làm chuyện xấu rất bất tiện.
Cô quyết định ra ngoài mua một căn nhà hay chung cư gì đấy, suy nghĩ như thế nào thì cô làm vậy, nhưng chuyện lựa nhà cửa hoàn toàn giao toàn bộ cho Tam Quyền.
Một tuần trôi qua, cô cũng có được ngôi nhà ở chung cư của mình như ý muốn, lúc tham quan xunh quanh thì khá hài lòng.
Nguyên một toàn chung cư nằm ở nên tất đất tấc vàng của thành phố, chỉ có 5 căn, căn của cô thuộc căn số 4, ừ thì chỗ cô có cả hồ bơi, nhưng cô thích căn số 5 hơn, căn đó đặc biệt.
Phân chia như thế này: căn số 5 thuộc tầng cao nhất, đặc biệt nhất, căn 3, 4 giống nhau, căn số 1,2 không bằng 2 căn trên.
Cô dùng ánh mắt oán hận nhìn Tam Quyền.
Tam Quyền giọng nói không cảm xúc trả lời." Tiểu thư xin lỗi, căn 5 có chủ rồi."
Ặc! Căn này không lẽ đó giờ bị bỏ trống sao.
" thôi, ta muốn một mình tham quan một chút" Tử Kỳ không khách khí nhanh chóng đuổi khách.
Đi xung quanh tham quan thì có vẻ tạm ổn, ở đây an ninh có thể nói tuyệt đối, 2 phòng chính đối diện với cái hồ bơi, 3 phòng cho khách, 1 nhà bếp siêu rộng, phòng khách càng rộng hơn, 1 thư phòng toàn là sách, có cả phòng game cho cô, phòng tập thể hình...
Tạm!!
Haizz, đã chuyển vào đây thì phải chào hỏi hàng xóm mới được... lỡ... lỡ như... có cướp thì ai giúp mình đây, bởi vậy phải chào hỏi mới được!!
Nghĩ sao thì làm vậy, cô chạy qua nhà hàng xóm, bấm chuông liên tục, rồi lôi đầu người ta ra... như một tên khủng bố chẳng khác!!
Chẳng giống một cô gái yếu đuối đi chào hỏi, xin giúp đỡ.
" này này này! Cô là ai? Xâm nhập nhà dân là bất hợp pháp đấy biết không?" Giọng nói nam đầy ngái ngủ, cái đầu xám khỏi không ngừng vùng vậy khỏi tay cô.
" này! Cô... a là cô à!" Giọng nói khác hẳn, chuyển sang hưng phấn.
" oh! Cái tên ẻo lả đấy à? Tôi còn tưởng ai cơ." Giọng nói Tử Kỳ.
" cái gì mà ẻo lả!? Tôi thế này mà ẻo lả à, mắt cô có bình thường không?"
Cô nhìn thấy với bộ đồ ngủ nam đỏ đến chói mắt! Ẻo lả!
" không nghĩ anh lại là hàng xóm của tôi"
" hàng xóm? Thật đấy à! Thật có duyên nha, không chừng sau này tôi là số đào hoa của cô đấy, nào nào nào vào đây đi, đi chơi game."
Tử Kỳ không từ chối mặc hắn kéo vào, haizzz dù sao cô chưa ăn gì, vào đây ăn trực cũng được.
Lâu đến mức cô quen thân luôn mấy cô phục vụ đáng yêu trong khách sạn.
Nhưng ở khách sạn thực sự có chút bất tiện, ờ thì... làm chuyện xấu rất bất tiện.
Cô quyết định ra ngoài mua một căn nhà hay chung cư gì đấy, suy nghĩ như thế nào thì cô làm vậy, nhưng chuyện lựa nhà cửa hoàn toàn giao toàn bộ cho Tam Quyền.
Một tuần trôi qua, cô cũng có được ngôi nhà ở chung cư của mình như ý muốn, lúc tham quan xunh quanh thì khá hài lòng.
Nguyên một toàn chung cư nằm ở nên tất đất tấc vàng của thành phố, chỉ có 5 căn, căn của cô thuộc căn số 4, ừ thì chỗ cô có cả hồ bơi, nhưng cô thích căn số 5 hơn, căn đó đặc biệt.
Phân chia như thế này: căn số 5 thuộc tầng cao nhất, đặc biệt nhất, căn 3, 4 giống nhau, căn số 1,2 không bằng 2 căn trên.
Cô dùng ánh mắt oán hận nhìn Tam Quyền.
Tam Quyền giọng nói không cảm xúc trả lời." Tiểu thư xin lỗi, căn 5 có chủ rồi."
Ặc! Căn này không lẽ đó giờ bị bỏ trống sao.
" thôi, ta muốn một mình tham quan một chút" Tử Kỳ không khách khí nhanh chóng đuổi khách.
Đi xung quanh tham quan thì có vẻ tạm ổn, ở đây an ninh có thể nói tuyệt đối, 2 phòng chính đối diện với cái hồ bơi, 3 phòng cho khách, 1 nhà bếp siêu rộng, phòng khách càng rộng hơn, 1 thư phòng toàn là sách, có cả phòng game cho cô, phòng tập thể hình...
Tạm!!
Haizz, đã chuyển vào đây thì phải chào hỏi hàng xóm mới được... lỡ... lỡ như... có cướp thì ai giúp mình đây, bởi vậy phải chào hỏi mới được!!
Nghĩ sao thì làm vậy, cô chạy qua nhà hàng xóm, bấm chuông liên tục, rồi lôi đầu người ta ra... như một tên khủng bố chẳng khác!!
Chẳng giống một cô gái yếu đuối đi chào hỏi, xin giúp đỡ.
" này này này! Cô là ai? Xâm nhập nhà dân là bất hợp pháp đấy biết không?" Giọng nói nam đầy ngái ngủ, cái đầu xám khỏi không ngừng vùng vậy khỏi tay cô.
" này! Cô... a là cô à!" Giọng nói khác hẳn, chuyển sang hưng phấn.
" oh! Cái tên ẻo lả đấy à? Tôi còn tưởng ai cơ." Giọng nói Tử Kỳ.
" cái gì mà ẻo lả!? Tôi thế này mà ẻo lả à, mắt cô có bình thường không?"
Cô nhìn thấy với bộ đồ ngủ nam đỏ đến chói mắt! Ẻo lả!
" không nghĩ anh lại là hàng xóm của tôi"
" hàng xóm? Thật đấy à! Thật có duyên nha, không chừng sau này tôi là số đào hoa của cô đấy, nào nào nào vào đây đi, đi chơi game."
Tử Kỳ không từ chối mặc hắn kéo vào, haizzz dù sao cô chưa ăn gì, vào đây ăn trực cũng được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook