Tổng Tài Hàng Tỉ Sự Cưng Chiều
-
Chương 5: Lại xui xẻo
Thời gian quen biết ngắn ngủi, nhưng 3 người trong xe cũng coi như là bạn.
Tử Kỳ cũng âm thầm đánh giá 2 tên đàn ông trong xe.
Tư Minh Hy có tính cách ngang ngược lại ngạo mạn, tuy nói gương mặt lẫn ngoại rất tốt nhưng cái kiểu thích thể hiện bản thân của anh ta khiến cô thật sự muốn đập cho một trận, nhưng dù sao mình cũng chỉ là đi nhờ nên đành... nhịn.
Lâm Khanh là người đại diện cũng như quản lí của Tư Minh Hy, anh ta khá hiền, nhưng lại là một người trói gà cũng không chặt mà cái tên dở hơi kia lại chính là con gà ngang ngược,chắc chắn quản không nổi, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ,đâu có liên can gì đến cô.
Tử Kỳ quay sang hỏi Tư Minh Hy
" giới giải trí thú vị không?"
Tư Minh Hy kinh ngạc nhìn cô.
" thú vị thì cũng có, nhưng lại rất phiền, trong đó rất hỗn loạn, có người nói ai trong làng giải trí đều dơ bẩn, nào là: quy tắc ngầm, tranh đoạt, hãm hại,... nhưng ông đây cảm thấy là được rồi, chả quan tâm miệng đời"
Tử Kỳ cười đầy ý vị, vỗ vỗ vai anh ta " có chí khí!"
" này cô hỏi làm gì đấy?"
" cảm thấy hứng thú, tôi thích cảm giác được người khác tung hô, khen thưởng. " dùng chân đạp trên những người không biết lượng sức mình, tranh giành của ta, đứng trên vinh quang, chiến thắng mà nhìn xuống những kẻ bại trận"
Tư Minh Hy "..."
Lâm Khanh "..."
Sau vài phút cạn lời, tư Minh Hy mới kiếm được một câu để hỏi cô.
" cô... Tử Kỳ cô học ở đâu vậy?"
" Ầy? Không đúng sao? Tôi mới học từ một bộ phim thời chiến lúc còn ở nước ngoài, rất oai phong mà"
Ặc!!! Không ngờ ở đây mà cũng gặp được mọt phim đấy, là mọt phim cơ đấy!!!!
Xe rẽ qua một con đường lớn khác.
Lâm khanh nhìn cô nói " tôi đưa cô đến khách sạn " Hoàng Tư" nhé"
" được"
Lúc xuống xe, cô không ngờ tên dở hơi kia lại nhiệt tình gớm...
Tư minh hy " tôi giúp cô, tôi sẽ giúp cô xách hành lí nhé"
Lâm Khanh "..." huhu bình thường toàn là anh xách hành lí cho tên ôn thần kia, mà hắn chẳng mảy may nghoảnh lại nhìn một lần, giờ thì nhìn xem, nhìn xem!....
Tử kỳ " không cần đâu!"
Tư Minh Hy " đi mà, đi mà,..."
Cô vừa kéo hành lí, vừa đi vừa nói, bỗng " bộp"
" tôi đã nói là không mà"
Trời ơi! Xui chết đi được, tại cái tên dở này.
Cô quay sang nhìn người cô vừa đụng trúng, má ơi sao cái người này lại đẹp đến thế chứ, cái tên dở hơi kia dù đẹp nhưng cũng thua 2-3 phần đấy nhé, Ặc hôm nay toàn là đụng trúng mỹ nam không thôi, mà càng đụng trúng thì càng đẹp.
Sau vài phút ngớ ra,cô mới hồi phục lại bình thường.
Tử Kỳ " tôi xin lỗi, thành thật xin lỗi, lỡ đụng trúng anh rồi, À với lại lúc nãy tôi nói câu "tôi đã nói không muốn mà" không phải là nói anh đâu"
Hắn ta nhìn cô lạnh lùng, chậc cái nhiệt độ này sao mà quen quá nhỉ?, lạnh chết đi được.
Nhưng mà hình như quá muộn thì phải, nhìn đi, nhìn đi mọi người có mặt tại đại sảnh khách sạn đều nhìn về phía anh ta bằng ánh mắt như nói " tên vô lại, con gái nhà người ta đã từ chối mà còn cố đeo bám".
Tử Kỳ cũng âm thầm đánh giá 2 tên đàn ông trong xe.
Tư Minh Hy có tính cách ngang ngược lại ngạo mạn, tuy nói gương mặt lẫn ngoại rất tốt nhưng cái kiểu thích thể hiện bản thân của anh ta khiến cô thật sự muốn đập cho một trận, nhưng dù sao mình cũng chỉ là đi nhờ nên đành... nhịn.
Lâm Khanh là người đại diện cũng như quản lí của Tư Minh Hy, anh ta khá hiền, nhưng lại là một người trói gà cũng không chặt mà cái tên dở hơi kia lại chính là con gà ngang ngược,chắc chắn quản không nổi, thấy cũng tội mà thôi cũng kệ,đâu có liên can gì đến cô.
Tử Kỳ quay sang hỏi Tư Minh Hy
" giới giải trí thú vị không?"
Tư Minh Hy kinh ngạc nhìn cô.
" thú vị thì cũng có, nhưng lại rất phiền, trong đó rất hỗn loạn, có người nói ai trong làng giải trí đều dơ bẩn, nào là: quy tắc ngầm, tranh đoạt, hãm hại,... nhưng ông đây cảm thấy là được rồi, chả quan tâm miệng đời"
Tử Kỳ cười đầy ý vị, vỗ vỗ vai anh ta " có chí khí!"
" này cô hỏi làm gì đấy?"
" cảm thấy hứng thú, tôi thích cảm giác được người khác tung hô, khen thưởng. " dùng chân đạp trên những người không biết lượng sức mình, tranh giành của ta, đứng trên vinh quang, chiến thắng mà nhìn xuống những kẻ bại trận"
Tư Minh Hy "..."
Lâm Khanh "..."
Sau vài phút cạn lời, tư Minh Hy mới kiếm được một câu để hỏi cô.
" cô... Tử Kỳ cô học ở đâu vậy?"
" Ầy? Không đúng sao? Tôi mới học từ một bộ phim thời chiến lúc còn ở nước ngoài, rất oai phong mà"
Ặc!!! Không ngờ ở đây mà cũng gặp được mọt phim đấy, là mọt phim cơ đấy!!!!
Xe rẽ qua một con đường lớn khác.
Lâm khanh nhìn cô nói " tôi đưa cô đến khách sạn " Hoàng Tư" nhé"
" được"
Lúc xuống xe, cô không ngờ tên dở hơi kia lại nhiệt tình gớm...
Tư minh hy " tôi giúp cô, tôi sẽ giúp cô xách hành lí nhé"
Lâm Khanh "..." huhu bình thường toàn là anh xách hành lí cho tên ôn thần kia, mà hắn chẳng mảy may nghoảnh lại nhìn một lần, giờ thì nhìn xem, nhìn xem!....
Tử kỳ " không cần đâu!"
Tư Minh Hy " đi mà, đi mà,..."
Cô vừa kéo hành lí, vừa đi vừa nói, bỗng " bộp"
" tôi đã nói là không mà"
Trời ơi! Xui chết đi được, tại cái tên dở này.
Cô quay sang nhìn người cô vừa đụng trúng, má ơi sao cái người này lại đẹp đến thế chứ, cái tên dở hơi kia dù đẹp nhưng cũng thua 2-3 phần đấy nhé, Ặc hôm nay toàn là đụng trúng mỹ nam không thôi, mà càng đụng trúng thì càng đẹp.
Sau vài phút ngớ ra,cô mới hồi phục lại bình thường.
Tử Kỳ " tôi xin lỗi, thành thật xin lỗi, lỡ đụng trúng anh rồi, À với lại lúc nãy tôi nói câu "tôi đã nói không muốn mà" không phải là nói anh đâu"
Hắn ta nhìn cô lạnh lùng, chậc cái nhiệt độ này sao mà quen quá nhỉ?, lạnh chết đi được.
Nhưng mà hình như quá muộn thì phải, nhìn đi, nhìn đi mọi người có mặt tại đại sảnh khách sạn đều nhìn về phía anh ta bằng ánh mắt như nói " tên vô lại, con gái nhà người ta đã từ chối mà còn cố đeo bám".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook