Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi
-
Chương 161
*******
Sau khi Hách Liên Tuyệt rời bệnh viện, Chu Lâm Na nằm trên giường, vẻ mặt không cam lòng, lúc này Phó Gia Tuấn đi đến, nhìn thấy Chu Lâm Na, nét mặt biểu lộ nụ cười quái dị “Thế nào?Có khá hơn chút nào không?”
“Anh tới đây làm gì?” Thấy Phó Gia Tuấn, sắc mặt Chu Lâm Na không vui
Phó Gia Tuấn một thân hàng hiệu, tiêu sái bước vào, ánh mắt khinh chọn “Thế nào? Sau khi lợi dụng tôi rồi thì muốn vứt anh sao?”
Chu Lâm Na liếc hắn một cái, cũng không nói thêm gì
“Thế nào?Một câu cũng không nói?” Phó Gia Tuấn hỏi
“Mặc kệ chuyện của anh” Chu Lâm Na tức giận nói
“A, mặc kệ chuyện của tôi, em có đừng quên tôi đã đầu tư không ít tiền cho em.. bây giờ em nói mặc kệ tôi” Phó Gia Tuấn nói
“Anh yên tâm, tiền tôi sẽ trả lại” Nói xong, xốc chăn xuống giường “Tôi phải xuất viện”
Phó Gia Tuấn làm hiệu “Ok”
Ban đêm, di động của Hách Liên Tuyệt vang lên, hắn cầm di động tiếp nhận “Alo......”
“Là Hách Liên Tuyệt phảu không?”
“Đúng là tôi”
“Tôi là Phó Gia Tuấn, bây giờ anh đến quán bar Hạ Tuý Nhân đi, Chu Lâm Na uống rượu, không ngừng gọi tên anh......”
Hách Liên Tuyệt trau mày “Cô ấy không phải ở bệnh viện sao?”
“Đến rồi nói sau ” Nói xong, điện thoại trực tiếp bị cúp
Hách Liên Tuyệt cầm di động trong tay, trau trau mày, Trình Mộ Thanh nằm trong lòng ngực hắn, cô cũng nghe được, ngẩng đầu nhìn “Anh đi đi”
“Nhưng mà......”
“Anh yên tâm, em sẽ không nghĩ lung tung nữa, anh về sớm một chút” Trình Mộ Thanh quan tâm nói
Hách Liên Tuyệt cúi người hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một cái “Bà xã, em thật tốt”
“Ai là bà xã của anh nha” Trình Mộ Thanh đánh vào lòng ngực hắn một cái
“Đương nhiên là em, chờ chuyện này chấm dứt, chúng ta liền kết hôn” Nói xong, hắn triền miên hôn lên đôi môi mềm mại của cô, mấy phút sau mới đứng dậy
“Được rồi, ai đi đi, trời tối rồi” Trình Mộ Thanh nói, dùng chăn bao vây bản thân..
“Ừ” Hách Liên Tuyệt đứng dậy, thay chút quần áo
“Anh đi nha”
“Ừ” Trình Mộ Thanh gật gật đầu
Hách Liên Tuyệt không nói nhiều liền vói vào trong chăn, ánh mắt nheo lại “Làm sao đây? Anh bỏ em không được......”
Trình Mộ Thanh sợ hãi, nhanh đem chính mình cuốn lại “Thôi được rồi, đừng loạn nữa, mau đi đi”
Hách Liên Tuyệt nhịn xuống, thu lấy tay lại “Em ở nhà ngoan ngoãn đợi anh, rất nhanh anh liền trở lại”
“Ừ..ừ” Trình Mộ Thanh liên tục gật đầu
Hách Liên Tuyệt đứng dậy, hướng đi ra ngoài
“Tuyệt......” Trình Mộ Thanh gọi lại
Hách Liên Tuyệt quay đầu
“Đi đường cẩn thận......” Trình Mộ Thanh nhẹ giọng nói
Khoé miệng Hách Liên Tuyệt gợi lên “Ừ, đợi anh về”
Ở quán bar, Chu Lâm Na ngồi trong một chỗ, uống say như chết, Phó Gia Tuấn ngồi cạnh nhưng cô không ngừng kêu tên Hách Liên Tuyệt..
Phó Gia Tuấn không thể kéo cô được, không cho cô uống như cô lại cố tình uống!
Lúc Hách Liên Tuyệt tới nhìn thấy Phó Gia Tuấn, hắn bước qua cầm tay Chu Lâm Na” Em xuất viện lúc nào?Em có biết tình trạng bây giờ của mình thế nào không?Lại còn ở đây uống rượu? Em không muốn sống nữa?”
Nghe được giọng nói của Hách Liên Tuyệt, Chu Lâm Na chậm rãi ngẩng đầu “Tuyệt?LÀ anh sao?......Là anh phải không?”
“Là anh, hiện tại em lập tức theo anh trở về bệnh viện đi” Nói xong, Hách Liên Tuyệt muốn kéo Chu Lâm Na đi
“Không, em không muốn quay về bệnh viện, không muốn......” Chu Lâm Na bỏ tay hắn ra “Em không muốn trở về......”
Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 164
Sau khi Hách Liên Tuyệt rời bệnh viện, Chu Lâm Na nằm trên giường, vẻ mặt không cam lòng, lúc này Phó Gia Tuấn đi đến, nhìn thấy Chu Lâm Na, nét mặt biểu lộ nụ cười quái dị “Thế nào?Có khá hơn chút nào không?”
“Anh tới đây làm gì?” Thấy Phó Gia Tuấn, sắc mặt Chu Lâm Na không vui
Phó Gia Tuấn một thân hàng hiệu, tiêu sái bước vào, ánh mắt khinh chọn “Thế nào? Sau khi lợi dụng tôi rồi thì muốn vứt anh sao?”
Chu Lâm Na liếc hắn một cái, cũng không nói thêm gì
“Thế nào?Một câu cũng không nói?” Phó Gia Tuấn hỏi
“Mặc kệ chuyện của anh” Chu Lâm Na tức giận nói
“A, mặc kệ chuyện của tôi, em có đừng quên tôi đã đầu tư không ít tiền cho em.. bây giờ em nói mặc kệ tôi” Phó Gia Tuấn nói
“Anh yên tâm, tiền tôi sẽ trả lại” Nói xong, xốc chăn xuống giường “Tôi phải xuất viện”
Phó Gia Tuấn làm hiệu “Ok”
Ban đêm, di động của Hách Liên Tuyệt vang lên, hắn cầm di động tiếp nhận “Alo......”
“Là Hách Liên Tuyệt phảu không?”
“Đúng là tôi”
“Tôi là Phó Gia Tuấn, bây giờ anh đến quán bar Hạ Tuý Nhân đi, Chu Lâm Na uống rượu, không ngừng gọi tên anh......”
Hách Liên Tuyệt trau mày “Cô ấy không phải ở bệnh viện sao?”
“Đến rồi nói sau ” Nói xong, điện thoại trực tiếp bị cúp
Hách Liên Tuyệt cầm di động trong tay, trau trau mày, Trình Mộ Thanh nằm trong lòng ngực hắn, cô cũng nghe được, ngẩng đầu nhìn “Anh đi đi”
“Nhưng mà......”
“Anh yên tâm, em sẽ không nghĩ lung tung nữa, anh về sớm một chút” Trình Mộ Thanh quan tâm nói
Hách Liên Tuyệt cúi người hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một cái “Bà xã, em thật tốt”
“Ai là bà xã của anh nha” Trình Mộ Thanh đánh vào lòng ngực hắn một cái
“Đương nhiên là em, chờ chuyện này chấm dứt, chúng ta liền kết hôn” Nói xong, hắn triền miên hôn lên đôi môi mềm mại của cô, mấy phút sau mới đứng dậy
“Được rồi, ai đi đi, trời tối rồi” Trình Mộ Thanh nói, dùng chăn bao vây bản thân..
“Ừ” Hách Liên Tuyệt đứng dậy, thay chút quần áo
“Anh đi nha”
“Ừ” Trình Mộ Thanh gật gật đầu
Hách Liên Tuyệt không nói nhiều liền vói vào trong chăn, ánh mắt nheo lại “Làm sao đây? Anh bỏ em không được......”
Trình Mộ Thanh sợ hãi, nhanh đem chính mình cuốn lại “Thôi được rồi, đừng loạn nữa, mau đi đi”
Hách Liên Tuyệt nhịn xuống, thu lấy tay lại “Em ở nhà ngoan ngoãn đợi anh, rất nhanh anh liền trở lại”
“Ừ..ừ” Trình Mộ Thanh liên tục gật đầu
Hách Liên Tuyệt đứng dậy, hướng đi ra ngoài
“Tuyệt......” Trình Mộ Thanh gọi lại
Hách Liên Tuyệt quay đầu
“Đi đường cẩn thận......” Trình Mộ Thanh nhẹ giọng nói
Khoé miệng Hách Liên Tuyệt gợi lên “Ừ, đợi anh về”
Ở quán bar, Chu Lâm Na ngồi trong một chỗ, uống say như chết, Phó Gia Tuấn ngồi cạnh nhưng cô không ngừng kêu tên Hách Liên Tuyệt..
Phó Gia Tuấn không thể kéo cô được, không cho cô uống như cô lại cố tình uống!
Lúc Hách Liên Tuyệt tới nhìn thấy Phó Gia Tuấn, hắn bước qua cầm tay Chu Lâm Na” Em xuất viện lúc nào?Em có biết tình trạng bây giờ của mình thế nào không?Lại còn ở đây uống rượu? Em không muốn sống nữa?”
Nghe được giọng nói của Hách Liên Tuyệt, Chu Lâm Na chậm rãi ngẩng đầu “Tuyệt?LÀ anh sao?......Là anh phải không?”
“Là anh, hiện tại em lập tức theo anh trở về bệnh viện đi” Nói xong, Hách Liên Tuyệt muốn kéo Chu Lâm Na đi
“Không, em không muốn quay về bệnh viện, không muốn......” Chu Lâm Na bỏ tay hắn ra “Em không muốn trở về......”
Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 164
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook