*******

Trải qua kiểm tra của bác sĩ, Hách Liên Tuyệt đã tỉnh lại, thân thể không còn gì đáng ngại, ở lại nằm viện quan sát thêm vài ngày cộng thêm bồi dưỡng tốt một chút thì rất nhanh sẽ hồi phục lại..

Biết được điều này, ai cũng thở phào nhẹ nhõm

“Xem đi, tôi biết Tuyệt nhất định sẽ không có việc gì” Ngôn Dục nói giống như tất cả là công lao của hắn vậy

Thân thể của Hách Liên Tuyệt rất cường tráng, khôi phục cũng nhanh, chính là hắn nói ghét mùi sát trùng của bệnh viện nên kiên trì về nhà

Nhà…

Tưởng tượng đến cái nơi kia, nghĩ đến Chu Lâm Na còn trong đó, trong lòng Trình Mộ Thanh liền cảm thấy không được tự nhiên, không phải cô ghen tị cũng chẳng phải thích ăn dấm chua nhưng chính là có ai thích người đàn ông của mình ở chung nhà với người phụ nữ khác kông? Dù cho là bạn gái trước kia hắn yêu nhất thì trong lòng cũng không thể dễ chịu!

Huống chi, cô và hắn vừa xác định xong tình cảm của đối phương, cô biết hắn nói yêu cô nhưng còn Chu Lâm Na thì sao?

Nghĩ đến đây, sắc mặt Trình Mộ Thanh u ám một chút

Nhìn thấy bộ dáng kia của cô, hắn biết cô còn để ý chuyện ngày đó, hắn cầm tay cô “Em suy nghĩ gì vậy?”

Trình Mộ Thanh mặt nhăn lại, điều chỉnh nỗi lòng ” Không có gì!”

Hách Liên Tuyệt ngồi trên giường, cô ngồi đối diện với hắn, hắn lấy hai tay vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn kia ” có vấn đề gì em cứ hỏi, đừng giấu trong lòng, anh không thích em suy nghĩ lung tung”

“Đã nói không có……” Trình Mộ Thanh đẩy hắn ra, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, cô nên nói như thế nào với hắn đây?

“Em có!” Hách Liên Tuyệt kiên định nói, quan hệ của bọn họ chỉ vừa thay đổi, hắn cũng không hy vọng có việc gì lại phá mối quan hệ này ” Trình Mộ Thanh, anh nói với em có gì thì liền hỏi anh, anh nhất định sẽ trả lời rõ ràng ”

Nhìn thấy ánh mắt chân thành tha thiết của hắn, tâm của cô trầm xuống, có phải do cô suy nghĩ quá nhiều không? Chính là cảnh tượng kia, cô cũng không thể nào mà không nghi ngờ được

“Thật sao?” Trình Mộ Thanh hỏi

“Ừ, anh tuyệt đối sẽ không lừa em” Hách Liên Tuyệt gằn từng chữ

Trình Mộ Thanh nghĩ nghĩ ” Được, em hỏi anh……”

Hách Liên Tuyệt lo lắng nhìn cô, cô cũng nhìn hắn

“Anh…… có đói bụng không?” Trình Mộ Thanh cuối cùng cũng không thể hỏi những gì mình muốn nên đành hỏi một vấn đề ngu ngốc là hắn có đói hay không

Trong lòng Hách Liên Tuyệt ngập tràn thất vọng, chính là trong ánh mắt của cô loé lên hào quang, biểu thị cô đầy nghi ngờ với hắn!

Hắn không thích điều này, thật sự không thích!

Hắn hạp mâu ” Điều em muốn hỏi chính là cái này?”

Trình Mộ Thanh nhìn hắn, chột dạ gật đầu ” Ừm”

“Em xác định?”

“Ừm… Ừm…” Trình Mộ Thanh vẫn là gật đầu

“được, anh trả lời em, anh không đói…”

“A…”

Trình Mộ Thanh đi ra phòng bệnh, đứng ở hành lang, đá một cước vào ghế ” Ngu Ngốc, mày thật ngu ngốc, cái vấn đề cần thì không hỏi, ngu ngốc, đần độn đến chết thôi, mày sợ cái gì a …………” Trình Mộ Thanh phát tiết lên cái ghế, cuối cùng tự ôm chân đau ngồi xuống, sau đó suy nghĩ ” Mày đã quyết định tin tưởng anh ấy thì sẽ tin tưởng anh ấy!! Đúng, phải tin tưởng…”

Hách Liên Tuyệt ở trong phòng bệnh, nghe được cô lầm bầm lầu bầu, cảm thấy vui nhưng cũng có chút hụt hẩng đúng là người phụ nữ ngu ngốc!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương