Chương 2598:

 

*Tôi biết rồi, tôi nói với nó giờ đây.” Lâm Tịnh Nhã kết thúc cuộc điện thoại của chồng liền quay người gọi cho con gái.

 

“Mẹ, có chuyện gì vậy?” Hứa An An ở đầu dây bên kia hỏi.

 

“An An, thứ bảy tuần này con có rảnh không? Gia đình chúng ta nhận được lời mời của nhà họ Bùi đến dự một bữa tiệc cá nhân do nhà họ chủ trì.”

 

“Bữa tiệc cá nhân? Cả nhà chúng ta đi hết sao ạ2”

 

“Ừm! Ba con vừa mới gọi cho mẹ đây, Bùi lão gia đã mời tất cả thành viên trong gia đình chúng ta đến đó. Chúng ta sao có thể không nể mặt họ được chứ?”

 

“Xem ra ba ngày càng có địa vị hơn trong giới kinh doanh.”

 

Hứa An An tự hào nói.

 

“Còn không phải sao! Công việc làm ăn của ba con càng ngày càng thành công. Ai dám không để ông ấy vào mắt chứ? Đến lúc đó con nhớ về đi cùng với ba mẹ đấy.” Lâm Tịnh Nhã cũng rất tự hào về chồng mình, dù sao chồng càng thành công cũng có nghĩa sau này bà ta có thể càng có địa vị giữa máy bà phu nhân của giới thượng lưu.

 

Lần này, bà ta phải chọn lễ phục thật tốt, mỗi bữa tiệc đều là một cuộc thi của các quý phu nhân, bà ta không thể để mình thua kém ai được.

 

Hứa An An lúc này đang ở studio của mình bàn về hợp đồng quảng cáo. Sau khi nhận được điện thoại của mẹ, cô ta lập tức nghĩ đến bữa tiệc nhà họ Bùi nhát định sẽ mời Có Thừa Tiêu, hình như nhà họ Cố và nhà họ Bùi còn có quan hệ rất thân thiết.

 

Hứa An An nghĩ đến bữa tiệc lần trước, bởi vì Hứa Tâm Duyệt rơi xuống nước làm cho Cố Thừa Tiêu cả người ướt sũng, phải rời bữa tiệc sớm. Lần này không có Hứa Tâm Duyệt, sẽ không có người làm cô ta chướng mắt nữa, cô ta nhất định phải trang điểm thật đẹp, trở thành người nổi bật nhất ở bữa tiệc.

 

Y như rằng, Cố Thừa Tiêu đang họp ở công ty thì nhận được cuộc gọi do Bùi Hoa đích thân gọi đến, cầm điện thoại đứng trên hành lang, kính cẩn nghe máy: “Alo, chú Bùi ạ.”

 

“Thừa Tiêu! Thứ bảy tuần này cháu có thời gian không?

 

Gia đình chú định tổ chức tiệc. Cháu phải dành thời gian đến tham dự đấy nhé!”

 

“Dạ được! Cháu nhất định sẽ đến.” Có Thừa Tiêu làm sao có thể không đến được chứ? Bùi Hoa là bạn thân của ba anh, Bùi phu nhân thì là bạn học của mẹ anh, hai gia tộc lớn đã thiết lập quan hệ tốt với nhau từ thời ông nội anh rồi.

 

“Thừa Tiêu! Cháu nhớ dẫn mẹ cháu theo cho vui nha, đã lâu không gặp bà ấy rồi, dì của cháu rất nhớ bà áy. Chú không gọi cho bà ấy nữa đâu, cháu nhắn với bà ấy nha.”

 

“Được! Cháu và mẹ sẽ cùng đến đó.” Có Thừa Tiêu đồng ý. Mẹ chắc chắn rất thích những loại tiệc này.

 

Có Thừa Tiêu gọi cho mẹ, Hồng Mỹ San đương nhiên sẽ đi, bà còn quyết định sẽ dẫn Cố Dĩ Mục cùng sang đó chơi.

 

“Mẹ, loại tiệc này không thích hợp đem theo Tiểu Mục, thằng bé vẫn còn nhỏ.” Cố Thừa Tiêu khuyên bà.

 

“Không sao đâu, Tiểu Mục ngoan như vậy, con cũng nên dẫn thằng bé ra ngoài nhiều cho biết. Hơn nữa, con không biết Tiểu Mục đáng yêu khiến người ta thích đến nhường nào sao?” Hồng Mỹ San vẫn quyết định dẫn cậu nhóc theo.

 

Cố Thừa Tiêu không ngăn được mẹ mình nên chỉ có thể đồng ý đưa con trai cùng đến tham dự, nhưng mà néu đã là tiệc cá nhân thì chắc sẽ không có hoạt động thương mại, chủ yêu vui chơi là chính, nên anh dẫn theo con trai cũng không sao.

 

Lúc này ở nhà họ Bùi, Hứa Tâm Duyệt cũng nhờ mẹ mời người chị em tốt của mình là Lê Yên đến dự, tạm thời cô sẽ không nói cho cô ây biết việc này, đên lúc đó cô sẽ tạo cho cô ấy một bát ngờ.

 

Mặc dù Bùi phu nhân biết Hứa Tâm Duyệt là một nhà thiết kế nhưng bà vẫn quyết định chuẩn bị thêm vài bộ lễ phục tối cho cô trong bữa tiệc này, để sau này cô có thể mặc trong những dịp khác.

 

“Tâm Duyệt, mẹ biết những chiếc váy ở cửa hàng của con cũng rất đẹp, nhưng lần này mẹ vẫn phải tặng cho con vài bộ váy. Chiều nay con đi thử với mẹ nhé.”

 

Hứa Tâm Duyệt đương nhiên nghe lời mẹ, cô mỉm cười, i: “Dạ được, mẹ dùng mắt nhìn của mình giúp con chọn Bùi phu nhân nghe cô nói vậy mắt khẽ cay cay, lúc trước nhìn thấy những chiếc váy nhỏ xinh ở các cửa hàng ven đường bà đều sẽ không kìm được đứa con thất lạc của mình. Nếu bà không làm lạc mát cô thì bà sẽ mua cho cô thật nhiều những chiếc chiếc váy công chúa xinh đẹp, ngắm nhìn cô mặc chúng vào, nhất định là rất đẹp. Mà bây giờ, ông trời cuối cùng đã biến điều ước của bà thành hiện thực.

 

“Đi thôi, mẹ đưa con đi lựa đồ.” Bùi phu nhân nắm tay cô cùng đi ra ngoài, ngoài cửa đã có tài xế chờ sẵn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương