Tổng Tài Câu Dẫn Vợ Yêu
-
Chương 24: Đất khách quê người cũng không khó sống như đã nghĩ
Mất 14h trên máy bay, cuối cùng cũng đến nơi, máy bay cũng đã hạ xuống sân bay Moscow Vnukovo (VKO). Lấy hành lí, mệt mỏi đi ra. Nhìn trái phải, liền có một đoàn người tới gần.
- Nhị tiểu thư, xe đã chuẩn bị sẵn. Ông thoạt nhìn tôi đoán chắc 50 ngoài. Tôi gật đầu đi theo.
- Nhị tiểu thư, giấy định cư của cô, chúng tôi đã sắp xếp ổn thoả. Hiện tại, cô đã có ý tưởng là muốn học trường nào chưa? Ông nói chuyện đầy vẻ kính trọng như bậc trên.
- Vẫn chưa, hiện tại tôi ở đâu?
- Biệt thự của Ti gia. Tôi nhìn ra đường, bên ngoài cảnh vật lạ lẫm không ngừng thu vào mắt.
- Theo tôi biết, trường đại học Polit IQ ( Moscow State University) rất tốt.
- Trường này như thế nào?
- Ngôi trường này là ngôi trường đại học đầu tiên của Nga. Được thành lập vào năm 1755. Khuôn viên trường Đại học Moskva là một hệ thống cực kỳ phức tạp, với diện tích sàn 1 000 000 m2 trong 1 000 tòa nhà và công trình, với 8 ký túc xá chứa hơn 12 000 sinh viên và 300 km đường dây tiện ích. Hệ thống thư viện MSU là một trong những hệ thống thư viện lớn nhất ở Nga,.......
- Thôi được rồi. Tôi cắt ngang nhìn ông như nhìn quỷ, số liệu như vậy mà ông lại đọc lào lào.
- Vậy cứ sắp xếp trường này đi, nhưng tiếng Nga tôi còn chưa rành, tiện thể sắp xếp người dạy luôn đi.
- Vâng. Ông đánh một cuộc điện thoại xử lí hết thảy.
- Tiểu thư, rõ tiếng anh không?
- Vẫn biết nhiều hơn tiếng Nga.
- Tốt. Ông gật đầu.
Tôi được đưa vào biệt thự của Ti gia nghỉ ngơi. Vừa đến giường liền ngủ một giấc sâu. Ngủ mê man, khi tỉnh dậy liền tới tối. Tôi ngồi một mình trong phòng thẫn thờ nhìn cảnh đêm của Nga. Tráng lệ không kém trên ảnh mà tôi nhìn thấy. Nhưng trong lòng lại nhàm chán cực kì. Không khí của Nga cũng khác hẳn Trung Quốc. Tôi đi xuống bên dưới. Có 3 người giúp việc người Trung. Quản lý Điền thực chu đáo, làm việc năng suất nhanh, làm tôi vừa ý cực kì.
- Tiểu thư, cô muốn dùng món gì?
- Bánh mì đen kèm salad đi. Lúc trước đến Nga cùng cha mẹ, tôi rất ấn tượng với bánh mì ở đây, nó là màu đen chứ không phải màu vàng rượm. Và nó còn có vị chua nhẹ chứ không phải vị ngọt.
Dùng bữa no nê, tôi liền muốn đi dạo đường phố Nga. Trong sân, có sẵn chiếc xe BMW quen thuộc. Có cả tài xế lái xe - chú Cường. Tôi đi theo, theo sự chỉ dẫn của chú ấy, đi nhiều nơi phong phú và đa dạng. Dùng điện thoại, chụp hình tự sướng (check in) ở nhưng nơi nổi tiếng như quãng trường đỏ, lăng Lenin, nhà thờ có kiến trúc mái vòm củ hành củ tỏi, điện Kremlin,..... Quẹt thẻ bạch kim không thương tiếc. Chơi mệt lả người rồi, tôi mới trở về. Gần biệt thự, có cửa hàng tiện lợi, tôi liền đi vào.
- privet. "xin chào". Tôi gật đầu, trên cơ bản tôi vẫn hiểu được. Tôi lấy một hộp sữa và hai bịch bánh phô mai. Tôi để trên bàn tính tiền.
- dvesti pyat"desyat rubley. " 250 rúp" khoảng 40 NDT ( mệnh giá mình không rành lắm nên mình nói đại khái, có sai thì thông cảm)
- Vy mozhete... za..medlit? "Bạn có thể chậm lại được không?" Tôi tập tễnh phát âm từng chữ và cố gắng nhớ lại. Cô ấy gật đầu. Từ từ nhả chữ.
- dvesti.... pyat"desyat... rubley. Nhìn thấy cô ấy cố gắng nói tôi hiểu với điệu bộ vô cùng đáng yêu làm tôi cười bản thân thật sâu.
- Mogu... li ya... ispol"zovat"...svoyu kartochku? " Tôi có thể sử dụng thẻ của mình không?" Nhìn tôi nói gượng gạo, cô ấy cũng có vẻ cười đến nơi và gật đầu. Lịch sự cầm thẻ quẹt thanh toán. Tôi cầm lấy túi đồ.
- spasibo. "Cảm ơn bạn" và đi ra cửa, phía sau còn nghe vang vọng.
- snova uvidimsya, krasivaya..... devushka "Hẹn gặp lại, cô gái xinh đẹp". Tôi lên xe trở về. Mệt mỏi với vốn từ có từ không của bản thân xem ra cần phải học hỏi nhiều hơn nữa. Tôi chỉ là học trên sách vở, đây là lần giao tiếp đầu nên thành ra chưa quen hẳn đi. Vì nhà tôi rất gần cửa hàng này, nên chiều nào cũng lủi thủi lại đây. Cô nhân viên và tôi bắt đầu thân hơn. Chúng tôi cùng rủ nhau đi uống cà phê vào cuối tuần. Tiệm cà phê được trang trí cổ kính với nhiều dây leo, càng khiến nó trở nên thần bí.
- Nakravel. Tên của cô ấy nghe rất êm tai.
- Krasota. "Vẻ đẹp" cô ấy tự dưng gọi tôi như vậy và riết thành quen nên không thấy có gì lạ.
- Kitay... krasivyy? "Trung quốc đẹp?" Tôi gật đầu.
- eto pravil"no. "Đúng vậy". Tôi tự hào nói về quê hương của mình cho cô ấy nghe và cô ấy cũng kể tôi nghe ngược lại.
- Na etot raz...vash ruskiy... luchshe vas. " Lần này, tiếng Nga bạn khá hơn hẳn".
- ya... starayus" izo... vsekh sil. "Tôi đã cố gắng hết sức".
- no yeshche ne... plavno. " Nhưng chưa được lưu loát". Tôi thất vọng, cô ấy vỗ vai tôi an ủi.
- slishkom...khorosho. Odnako vy znayete, chto... ya govoryu. " Quá tốt rồi, tuy nhiên bạn biết những gì tôi đang nói là tốt rồi". Cô ấy nói với tốc độ rất chậm. Tôi đúng là như cô ấy nói, tôi gật đầu uống một ngụm cà phê đen nóng hổi, ngồi nghe Nakravel kể chuyện cười cho tôi nghe. Tôi nhìn kỹ, cô ấy cũng rất đẹp. Tóc vàng suông dài, con ngươi xanh ngời như ngọc. Mũi đặc biệt rất cao, môi dầy gợi cảm.
- Nhị tiểu thư, xe đã chuẩn bị sẵn. Ông thoạt nhìn tôi đoán chắc 50 ngoài. Tôi gật đầu đi theo.
- Nhị tiểu thư, giấy định cư của cô, chúng tôi đã sắp xếp ổn thoả. Hiện tại, cô đã có ý tưởng là muốn học trường nào chưa? Ông nói chuyện đầy vẻ kính trọng như bậc trên.
- Vẫn chưa, hiện tại tôi ở đâu?
- Biệt thự của Ti gia. Tôi nhìn ra đường, bên ngoài cảnh vật lạ lẫm không ngừng thu vào mắt.
- Theo tôi biết, trường đại học Polit IQ ( Moscow State University) rất tốt.
- Trường này như thế nào?
- Ngôi trường này là ngôi trường đại học đầu tiên của Nga. Được thành lập vào năm 1755. Khuôn viên trường Đại học Moskva là một hệ thống cực kỳ phức tạp, với diện tích sàn 1 000 000 m2 trong 1 000 tòa nhà và công trình, với 8 ký túc xá chứa hơn 12 000 sinh viên và 300 km đường dây tiện ích. Hệ thống thư viện MSU là một trong những hệ thống thư viện lớn nhất ở Nga,.......
- Thôi được rồi. Tôi cắt ngang nhìn ông như nhìn quỷ, số liệu như vậy mà ông lại đọc lào lào.
- Vậy cứ sắp xếp trường này đi, nhưng tiếng Nga tôi còn chưa rành, tiện thể sắp xếp người dạy luôn đi.
- Vâng. Ông đánh một cuộc điện thoại xử lí hết thảy.
- Tiểu thư, rõ tiếng anh không?
- Vẫn biết nhiều hơn tiếng Nga.
- Tốt. Ông gật đầu.
Tôi được đưa vào biệt thự của Ti gia nghỉ ngơi. Vừa đến giường liền ngủ một giấc sâu. Ngủ mê man, khi tỉnh dậy liền tới tối. Tôi ngồi một mình trong phòng thẫn thờ nhìn cảnh đêm của Nga. Tráng lệ không kém trên ảnh mà tôi nhìn thấy. Nhưng trong lòng lại nhàm chán cực kì. Không khí của Nga cũng khác hẳn Trung Quốc. Tôi đi xuống bên dưới. Có 3 người giúp việc người Trung. Quản lý Điền thực chu đáo, làm việc năng suất nhanh, làm tôi vừa ý cực kì.
- Tiểu thư, cô muốn dùng món gì?
- Bánh mì đen kèm salad đi. Lúc trước đến Nga cùng cha mẹ, tôi rất ấn tượng với bánh mì ở đây, nó là màu đen chứ không phải màu vàng rượm. Và nó còn có vị chua nhẹ chứ không phải vị ngọt.
Dùng bữa no nê, tôi liền muốn đi dạo đường phố Nga. Trong sân, có sẵn chiếc xe BMW quen thuộc. Có cả tài xế lái xe - chú Cường. Tôi đi theo, theo sự chỉ dẫn của chú ấy, đi nhiều nơi phong phú và đa dạng. Dùng điện thoại, chụp hình tự sướng (check in) ở nhưng nơi nổi tiếng như quãng trường đỏ, lăng Lenin, nhà thờ có kiến trúc mái vòm củ hành củ tỏi, điện Kremlin,..... Quẹt thẻ bạch kim không thương tiếc. Chơi mệt lả người rồi, tôi mới trở về. Gần biệt thự, có cửa hàng tiện lợi, tôi liền đi vào.
- privet. "xin chào". Tôi gật đầu, trên cơ bản tôi vẫn hiểu được. Tôi lấy một hộp sữa và hai bịch bánh phô mai. Tôi để trên bàn tính tiền.
- dvesti pyat"desyat rubley. " 250 rúp" khoảng 40 NDT ( mệnh giá mình không rành lắm nên mình nói đại khái, có sai thì thông cảm)
- Vy mozhete... za..medlit? "Bạn có thể chậm lại được không?" Tôi tập tễnh phát âm từng chữ và cố gắng nhớ lại. Cô ấy gật đầu. Từ từ nhả chữ.
- dvesti.... pyat"desyat... rubley. Nhìn thấy cô ấy cố gắng nói tôi hiểu với điệu bộ vô cùng đáng yêu làm tôi cười bản thân thật sâu.
- Mogu... li ya... ispol"zovat"...svoyu kartochku? " Tôi có thể sử dụng thẻ của mình không?" Nhìn tôi nói gượng gạo, cô ấy cũng có vẻ cười đến nơi và gật đầu. Lịch sự cầm thẻ quẹt thanh toán. Tôi cầm lấy túi đồ.
- spasibo. "Cảm ơn bạn" và đi ra cửa, phía sau còn nghe vang vọng.
- snova uvidimsya, krasivaya..... devushka "Hẹn gặp lại, cô gái xinh đẹp". Tôi lên xe trở về. Mệt mỏi với vốn từ có từ không của bản thân xem ra cần phải học hỏi nhiều hơn nữa. Tôi chỉ là học trên sách vở, đây là lần giao tiếp đầu nên thành ra chưa quen hẳn đi. Vì nhà tôi rất gần cửa hàng này, nên chiều nào cũng lủi thủi lại đây. Cô nhân viên và tôi bắt đầu thân hơn. Chúng tôi cùng rủ nhau đi uống cà phê vào cuối tuần. Tiệm cà phê được trang trí cổ kính với nhiều dây leo, càng khiến nó trở nên thần bí.
- Nakravel. Tên của cô ấy nghe rất êm tai.
- Krasota. "Vẻ đẹp" cô ấy tự dưng gọi tôi như vậy và riết thành quen nên không thấy có gì lạ.
- Kitay... krasivyy? "Trung quốc đẹp?" Tôi gật đầu.
- eto pravil"no. "Đúng vậy". Tôi tự hào nói về quê hương của mình cho cô ấy nghe và cô ấy cũng kể tôi nghe ngược lại.
- Na etot raz...vash ruskiy... luchshe vas. " Lần này, tiếng Nga bạn khá hơn hẳn".
- ya... starayus" izo... vsekh sil. "Tôi đã cố gắng hết sức".
- no yeshche ne... plavno. " Nhưng chưa được lưu loát". Tôi thất vọng, cô ấy vỗ vai tôi an ủi.
- slishkom...khorosho. Odnako vy znayete, chto... ya govoryu. " Quá tốt rồi, tuy nhiên bạn biết những gì tôi đang nói là tốt rồi". Cô ấy nói với tốc độ rất chậm. Tôi đúng là như cô ấy nói, tôi gật đầu uống một ngụm cà phê đen nóng hổi, ngồi nghe Nakravel kể chuyện cười cho tôi nghe. Tôi nhìn kỹ, cô ấy cũng rất đẹp. Tóc vàng suông dài, con ngươi xanh ngời như ngọc. Mũi đặc biệt rất cao, môi dầy gợi cảm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook