Tổng Tài Báo Thù: Vạn Kiếp Vẫn Yêu Em
-
Chương 23: Đòi lại cả vốn lẫn lời
Bàn tay bẩn thỉu chạm vào gò má Hạ Đồng,khiến cô lạnh sống lưng,phản ứng tự nhiên hất mặt sang một bên tránh tay hắn đi.
Tên đại ca có vẻ rất thích thú nhìn cô,ánh mắt hằn lên tia máu hiển lộ dục vọng bẩn thỉu không hề giấu giếm,hắn ngồi xuống sô pha.
"Cưng biết không,ông ta giao cưng cho tụi anh để nhử thằng người yêu cưng,đúng 12 giờ nó không có mặt cứu cưng ra,..".Hắn cười nhe hàm răng bám cặn vàng dơ bẩn,đứng lên tiến tới trước mặt cô,ngồi xổm xuống,vuốt ve lên vai cô,lần mò xuống cánh tay trắng trẻo,thèm khát cấu véo.
Hạ Đồng cắn chặt cái khăn trong miệng,mắt nhắm chặt,sợ hãi dâng lên trong lòng,nước mắt rơi tí tách trên khuôn mặt nhỏ,cô giãy giụa rống lên trong họng,cô không muốn tiếp tục ở đây chút nào nữa,cô muốn trở về!
"...thì tụi anh được toàn quyền sử dụng cưng!".Nói xong hắn phá lên cười lỗ mãng,thân hình to lớn đi ra ngoài.
--------------------------
Vương Hạo đã đứng yên ngoài ban công tầm hai tiếng.
Tay anh vẫn kẹp một điếu thuốc hút dở,ánh mắt nhìn ra xa,khói vấn vít không gian quanh anh,vẽ nên một khung cảnh trầm ưu huyễn hoặc.
Dưới chân anh lả tả tàn thuốc,đầu lọc vứt vương vãi.
Bây giờ đã là mười một giờ.
Vương Hạo viết rõ âm mưu của Hades,hắn làm sao dễ dàng tha cho anh,muốn nhử anh sao?
Hừ,đâu có dễ vậy!
Nhưng đem Hạ Đồng đi làm mồi nhử,liệu có đúng không?
Nếu tầm giờ này,ngoài phòng khách TV chắc chắn sẽ vẫn bật volume rất lớn,sẽ nghe được tiếng cô cười,chắc chắn sẽ bắt anh cùng ăn đêm.
Hôm nay thật yên ắng,có chút không quen.
Vương Hạo nhăn đầu mày,vùi điếu thuốc xuống lan can rồi vứt xuống đất,anh xoay gót đi vào phòng.
Vương Hạo thả lưng xuống giường,anh vốn không quan tâm,nhân dịp này huỷ hoại cô ta luôn cũng được,trả được thù,đỡ vướng tay.
Nhưng sao anh thấy không cam lòng,như vậy có giải thoát cho cô ta,cùng tội ác năm xưa quá sớm không?
Nếu vậy mẹ anh chết quá vô ích rồi!
Vương Hạo vội bật dậy,mặc đồ thể thao đơn giản đi ra ngoài.
----------------------
"Tôn chủ,ngài Hades đã phân phó tốt,việc gì ngài phải nhúng tay vào?".Lạc Lôi khó hiểu,gương mặt tuấn lãnh đanh lại.
Tôn chủ này lần đầu hoạt động khiến anh khó có thể nắm bắt tới vậy.
Chuyện nhử Vương Ca đã có Hades an bài,Tôn chủ nhúng tay vào có phải sẽ rắc rối hơn không chứ!
"Tập trung lái xe!".Tôn Đằng ngồi ghế sau,mắt khép hờ nghỉ ngơi.
Đúng như Lạc Lôi thắc mắc,anh làm sao vậy chứ?
Âm mưu này,vốn dĩ anh không cần hành động trực tiếp,ngồi sau hưởng lợi là được,chờ tên Vương Hạo kia tiến vào bẫy là tốt.
Nhưng đến tận mười một giờ rồi hắn vẫn chưa có động tĩnh,hắn không cần tình nhân của hắn sao.
Hạ Đồng này khiến anh rất khó hiểu,anh muốn đi xem thử,cô ta sẽ thoát ra đó như thế nào,nếu...tên Vương Hạo kia không đến!
---------------------
Xe của Tôn Đằng đậu cách công trường một khoảng không xa,đủ để quan sát bên trong,nhưng là góc khuất nên không thấy được Hạ Đồng,chỉ thấy vài tên thủ hạ canh gác.
"Tôn chủ,không hành động sao?".Lạc Lôi quay ra nhìn Tôn Đằng,người đàn ông lúc này nhìn ra ngoài,ánh mắt có chút đăm chiêu,có vẻ không nghe anh hỏi gì cả.
Lạc Lôi lắc đầu quay đi.
"Đuổi theo nó,đuổi theo!!"
Bỗng có tiếng quát lớn,mấy người đàn ông cầm theo gậy gộc chạy ầm ầm,đuổi theo một thân ảnh nhỏ bé.
Tôn Đằng vội bật ngồi dậy,nhướng người ra cửa sổ xe.
Hạ Đồng hoảng hốt chạy trối chết,hai tay nâng tà váy,chân trần trắng trẻo dẫm phải gạch đá,miễng chai mà rách da rướm máu,cô vẫn cố nén đau,cắn răng chịu đựng.
Tóc con bết vào mặt,mồ hôi nhễ nhại,dưới ánh trăng mờ ảo,như thiên thần gãy cánh vướng bụi trần nhơ nhớp.
Tôn Đằng vẫn ở yên trong xe dõi theo cô,môi rướn nụ cười nhẹ.
Rất có ý chí sinh tồn,dám cả gan chạy trốn như thế,thật không muốn sống hay thấy mình sống quá đủ rồi!
Nhưng sức lực Hạ Đồng không bì lại mấy tên đàn ông,không lâu đã bị lôi lại.
Tên đại ca nắm tóc cô kéo lên,cô đau tới chết đi sống lại,tay nhỏ bấu vào tay hắn,cắn chặt răng không rên la.
"Mẹ nó,mày dám trốn! Mày coi thường bọn tao quá!".Hắn chửi đổng rồi vung tay tát một cái thật mạnh vào mặt Hạ Đồng.
Cái tát mạnh tới nỗi,đầu cô ngã hẳn qua một bên,mặt nóng rần như bị tạt axit,đau đớn muốn nổ đom đóm.
Hắn còn muốn đánh thêm nữa,nhưng may sao có một tên đàn em tiến lên nói gì đó,hắn lại thôi.
"Mẹ kiếp,mày mà dám trốn nữa tao sẽ chặt chân mày,để mà xem sắp mười hai giờ rồi,tao sẽ chơi mày cho tới chết!"
Hắn lôi cô vào trong,trói chặt hơn lúc nãy,canh gác nghiêm ngặt hơn.
Mà Hạ Đồng lúc này không còn sức mà trốn nữa,cô đau muốn chết rồi.
Ánh mắt Vương Hạo lạnh sát khí,có người gửi một clip cho anh,địa chỉ ID lạ không thể tìm ra người gửi.
Hạ Đồng bị tên đàn ông đánh tới muốn bất tỉnh,gò má sưng tấy một bên muốn bật máu,cánh tay bên phải máu me đầm đìa,gương mặt lem luốc trắng bệt kinh người.
Vương Hạo đấm lên tay lái,anh điên mất rồi,tại sao đem cô đi làm mồi nhử làm gì chứ!
"Mộ Thanh Trì,chuẩn bị thuộc hạ bao vây công trường phía Nam thành phố Cape Town,trong vòng nửa tiếng phải lập tức có mặt!".
Hades cầm ly rượu vang đứng trước ban công,gương mặt lộ rõ vẻ ma mãnh,hắn lần này trở lại,nhất định phải đòi cả vốn lẫn lời!
Tên đại ca có vẻ rất thích thú nhìn cô,ánh mắt hằn lên tia máu hiển lộ dục vọng bẩn thỉu không hề giấu giếm,hắn ngồi xuống sô pha.
"Cưng biết không,ông ta giao cưng cho tụi anh để nhử thằng người yêu cưng,đúng 12 giờ nó không có mặt cứu cưng ra,..".Hắn cười nhe hàm răng bám cặn vàng dơ bẩn,đứng lên tiến tới trước mặt cô,ngồi xổm xuống,vuốt ve lên vai cô,lần mò xuống cánh tay trắng trẻo,thèm khát cấu véo.
Hạ Đồng cắn chặt cái khăn trong miệng,mắt nhắm chặt,sợ hãi dâng lên trong lòng,nước mắt rơi tí tách trên khuôn mặt nhỏ,cô giãy giụa rống lên trong họng,cô không muốn tiếp tục ở đây chút nào nữa,cô muốn trở về!
"...thì tụi anh được toàn quyền sử dụng cưng!".Nói xong hắn phá lên cười lỗ mãng,thân hình to lớn đi ra ngoài.
--------------------------
Vương Hạo đã đứng yên ngoài ban công tầm hai tiếng.
Tay anh vẫn kẹp một điếu thuốc hút dở,ánh mắt nhìn ra xa,khói vấn vít không gian quanh anh,vẽ nên một khung cảnh trầm ưu huyễn hoặc.
Dưới chân anh lả tả tàn thuốc,đầu lọc vứt vương vãi.
Bây giờ đã là mười một giờ.
Vương Hạo viết rõ âm mưu của Hades,hắn làm sao dễ dàng tha cho anh,muốn nhử anh sao?
Hừ,đâu có dễ vậy!
Nhưng đem Hạ Đồng đi làm mồi nhử,liệu có đúng không?
Nếu tầm giờ này,ngoài phòng khách TV chắc chắn sẽ vẫn bật volume rất lớn,sẽ nghe được tiếng cô cười,chắc chắn sẽ bắt anh cùng ăn đêm.
Hôm nay thật yên ắng,có chút không quen.
Vương Hạo nhăn đầu mày,vùi điếu thuốc xuống lan can rồi vứt xuống đất,anh xoay gót đi vào phòng.
Vương Hạo thả lưng xuống giường,anh vốn không quan tâm,nhân dịp này huỷ hoại cô ta luôn cũng được,trả được thù,đỡ vướng tay.
Nhưng sao anh thấy không cam lòng,như vậy có giải thoát cho cô ta,cùng tội ác năm xưa quá sớm không?
Nếu vậy mẹ anh chết quá vô ích rồi!
Vương Hạo vội bật dậy,mặc đồ thể thao đơn giản đi ra ngoài.
----------------------
"Tôn chủ,ngài Hades đã phân phó tốt,việc gì ngài phải nhúng tay vào?".Lạc Lôi khó hiểu,gương mặt tuấn lãnh đanh lại.
Tôn chủ này lần đầu hoạt động khiến anh khó có thể nắm bắt tới vậy.
Chuyện nhử Vương Ca đã có Hades an bài,Tôn chủ nhúng tay vào có phải sẽ rắc rối hơn không chứ!
"Tập trung lái xe!".Tôn Đằng ngồi ghế sau,mắt khép hờ nghỉ ngơi.
Đúng như Lạc Lôi thắc mắc,anh làm sao vậy chứ?
Âm mưu này,vốn dĩ anh không cần hành động trực tiếp,ngồi sau hưởng lợi là được,chờ tên Vương Hạo kia tiến vào bẫy là tốt.
Nhưng đến tận mười một giờ rồi hắn vẫn chưa có động tĩnh,hắn không cần tình nhân của hắn sao.
Hạ Đồng này khiến anh rất khó hiểu,anh muốn đi xem thử,cô ta sẽ thoát ra đó như thế nào,nếu...tên Vương Hạo kia không đến!
---------------------
Xe của Tôn Đằng đậu cách công trường một khoảng không xa,đủ để quan sát bên trong,nhưng là góc khuất nên không thấy được Hạ Đồng,chỉ thấy vài tên thủ hạ canh gác.
"Tôn chủ,không hành động sao?".Lạc Lôi quay ra nhìn Tôn Đằng,người đàn ông lúc này nhìn ra ngoài,ánh mắt có chút đăm chiêu,có vẻ không nghe anh hỏi gì cả.
Lạc Lôi lắc đầu quay đi.
"Đuổi theo nó,đuổi theo!!"
Bỗng có tiếng quát lớn,mấy người đàn ông cầm theo gậy gộc chạy ầm ầm,đuổi theo một thân ảnh nhỏ bé.
Tôn Đằng vội bật ngồi dậy,nhướng người ra cửa sổ xe.
Hạ Đồng hoảng hốt chạy trối chết,hai tay nâng tà váy,chân trần trắng trẻo dẫm phải gạch đá,miễng chai mà rách da rướm máu,cô vẫn cố nén đau,cắn răng chịu đựng.
Tóc con bết vào mặt,mồ hôi nhễ nhại,dưới ánh trăng mờ ảo,như thiên thần gãy cánh vướng bụi trần nhơ nhớp.
Tôn Đằng vẫn ở yên trong xe dõi theo cô,môi rướn nụ cười nhẹ.
Rất có ý chí sinh tồn,dám cả gan chạy trốn như thế,thật không muốn sống hay thấy mình sống quá đủ rồi!
Nhưng sức lực Hạ Đồng không bì lại mấy tên đàn ông,không lâu đã bị lôi lại.
Tên đại ca nắm tóc cô kéo lên,cô đau tới chết đi sống lại,tay nhỏ bấu vào tay hắn,cắn chặt răng không rên la.
"Mẹ nó,mày dám trốn! Mày coi thường bọn tao quá!".Hắn chửi đổng rồi vung tay tát một cái thật mạnh vào mặt Hạ Đồng.
Cái tát mạnh tới nỗi,đầu cô ngã hẳn qua một bên,mặt nóng rần như bị tạt axit,đau đớn muốn nổ đom đóm.
Hắn còn muốn đánh thêm nữa,nhưng may sao có một tên đàn em tiến lên nói gì đó,hắn lại thôi.
"Mẹ kiếp,mày mà dám trốn nữa tao sẽ chặt chân mày,để mà xem sắp mười hai giờ rồi,tao sẽ chơi mày cho tới chết!"
Hắn lôi cô vào trong,trói chặt hơn lúc nãy,canh gác nghiêm ngặt hơn.
Mà Hạ Đồng lúc này không còn sức mà trốn nữa,cô đau muốn chết rồi.
Ánh mắt Vương Hạo lạnh sát khí,có người gửi một clip cho anh,địa chỉ ID lạ không thể tìm ra người gửi.
Hạ Đồng bị tên đàn ông đánh tới muốn bất tỉnh,gò má sưng tấy một bên muốn bật máu,cánh tay bên phải máu me đầm đìa,gương mặt lem luốc trắng bệt kinh người.
Vương Hạo đấm lên tay lái,anh điên mất rồi,tại sao đem cô đi làm mồi nhử làm gì chứ!
"Mộ Thanh Trì,chuẩn bị thuộc hạ bao vây công trường phía Nam thành phố Cape Town,trong vòng nửa tiếng phải lập tức có mặt!".
Hades cầm ly rượu vang đứng trước ban công,gương mặt lộ rõ vẻ ma mãnh,hắn lần này trở lại,nhất định phải đòi cả vốn lẫn lời!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook