Tô Ngạo Thiên đi lên vừa bước vào đã dùng ánh mắt viên đạn quét qua Hạ An An
Anh đi qua nhìn tôi một cái: Gì đây? Người Phụ Nữ của tao bị chúng máy trói thế này à?
Tô Thiếu, đây đây là người phụ nữ của cậu ạ? - Ông Trần lúc này mặt tái xanh...

Mày đi hỏi cô ấy thử - Tô Ngạo Thiên ánh mặt nỗi tia máu đáng sợ
Tô Ngạo Thiên quát to: Còn không mau cởi trói...
Thuộc Hạ của Ông Trần nhanh tay tháo trói miệng lẩm bẩm xin lỗi...
Tô Ngạo Thiên đi lại đỡ Hạ An An....!Lý Mạnh đi cùng cũng ân cân dìu Khương Nhã đứng lên...
Khương Nhã cảm động nhìn Lý Mạnh...
Tô Ngạo Thiên vỗ vào ghế chủ ý muốn Hạ An An ngỗi xuống
Ông Trần: Tô Thiếu chúng tôi có mắt không thấy thái sơn xin Cậu tha mạng...
Xin tôi cũng vô dụng - Tô Ngạo Thiên xoay xoay chiếc nhẫn trên tay...
Ông Trần hĩu ý quay sang nhìn Hạ An An cầu xin cô nói giúp một tiếng
Cái tát của ông ta không hề nhẹ với tính cách của cô, người không phạm cô, cô không phạm người...!người chọc vào cô, cô nhất định sẽ trả lại...!Nhưng cô không muốn thù hằn kéo dài, bây giờ Tô Ngạo Thiên còn hứng thú vs cô nên bao vệ đc cô, sau này không nói được điều gì...!
Hạ An An quay sang Tô Ngạo Thiên lắc đầu ngỏ ý bỏ đi...
Ông Trần thấy v vui mừng, không ngờ cô bỏ qua cho ông ta...!

Ông Trần đứng liền
Tôi cho ông đứng rồi? Tô Ngạo Thiên lên tiếng, giọng nói toát ra sự hung ác...!
Hạ An An ngỡ ngàng nhìn anh
Tô Ngạo Thiên duỗi tay về phía mặt của cô, Hạ An An lùi lại bị cánh tay của anh ôm chặt lấy eo....!Ngón tay thon dài chạm vào gò má đang nóng đỏ của cô, sắc mặt đanh lại u ám: Cái tát trên mặt cô ấy là ông tát?
Ông Trần nhìn quanh muốn đỗ tội cho thuộc hạ...!
Mấy tên thuộc hạ lắc đầu phủ nhận không liên quan
Bàn tay nào của ông tát cô ấy thì tự chặt đi - Tô Ngạo Thiên đưa mắt nhìn ông Trần
Tô Thiếu tha mạng Ông Trần dập đầu lia lịa

Bỏ di, không có gì đâu Hạ An An lây lây tay Tô Ngạo Thiên Không muốn gây thêm phiền phức, và đắc tội với người khác...!
Nhưng không ngờ Tô Ngạo Thiên lại ngông cuồng, đúng như biệt danh người ta đặt cho anh Ác Ma...!Anh rút súng chỉa thẵng vào bàn tay trái của ông Trần
Bằngg
Bắn thủng bàn tay trái...!
Ông Trần rú lên trong đau đớn, rúm ro nằm trên đất...!máu chảy lênh láng.

Có vài giọt bắn lên giày của Cô...

Tô Ngạo Thiên đưa súng lại cho Trợ Lý, nhìn sang đôi giày của Hạ An An: Tôi đưa e đi mua đôi khác...
Đứng lên rời đi...!cả quá trình cô được Tô Ngạo Thiên ôm chặt cứng
Trước khi rời đi Tô Ngạo Thiên nói: Hay cảm ơn vì mạng còn...!
Quay đi giao lại cho Trợ Lý sử lý dọn dẹp.

Truyện Việt Nam
Lên xe Khương Nhã được đưa sang chiếc xe khác
Cô và Ngạo Thiên đi chung một xe
Ngồi trên xe Hạ An An cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ của anh..

Khuôn mặt lạnh lùng quay sang nhìn cô: Bận đến đó ăn đòn à...
Hạ An An cũng kể lại món nợ và chuyện của Khương Nhã
Cô ngã người ra sau ghế...!Tô Ngạo Thiên lại gần sờ lên má của tôi...
Ra lệnh cho tài xế chạy nhanh...
Xe chạy đến Bar Go...
Thang máy di chuyển lên tầng VIP...!Khương Nhã đã tới đó trước
Ngô Đại Khánh có cả Lý Mạnh
Tô Ngạo Thiên không ngần ngại vệ sinh vết thương trên miệng cho Hạ An An...
Cô đau rên nhẹ
Ngô Đại Khánh bên cạnh không khỏi chọc ghẹo
Chuyện gì đã xảy ra, mà Tô Thiếu nay lại chăm sóc cho người khác vậy ta, quả nhiên có chút đặc biết.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương