Tổng Tài Baba: Mami Giận Thật Rồi!
-
Chương 115: Phiên Ngoại 2: Kiếp thê nô
- ----SÁNG HÔM SAU------
Mục Lạc Anh một bụng to lớn ngồi trên ghế sofa, miệng nói:"Mộ Tư Phàm, anh chết ở cái xó nào rồi hả? Em đói sắp chết rồi".
Mộ Tư Phàm bên trong nhà bếp tay chân luống cuống làm sủi cảo cho cô. Chỉ còn một tháng nữa sinh rồi mà cô vẫn không tha cho anh.
Lát sau, tay anh bưng ra một chén sủi cảo nóng hổi, thơm ngon:"Em ăn đi ".
Mục Lạc Anh làm vẻ không thích:"Chờ lâu quá nên không muốn ăn, giờ anh xoa bóp cho em đi".
Mộ Tư Phàm anh nhịn, đặt chén sủi cảo xuống, bàn tay to lớn bóp vai cho cô, thừa cơ hội di chuyển xuống nơi đầy đặn của cô.
Mục Lạc Anh mắt nhắm, lạnh giọng:"Anh dám đụng vào thỳ tối nay ra ngoài đường mà ngủ".
Mộ Tư Phàm cả kinh rụt tay lại, cười gượng gạo:"Được, được anh không chạm vào mà".
Mục Lạc Anh cười thầm trong bụng, anh ăn chay 8 tháng rồi còn gì.
Tiểu Hiên đứng trên lầu nhìn ba mình, lười biếng nói:"Baba à, kiếp thê nô của ba sẽ không bao giờ chấm dứt".
Mộ Tư Phàm quay người lại, trao cho tiểu Hiên ánh mắt giết người:"Con có giỏi khi lấy vợ rồi thỳ biết ".
Tiểu Hiên di chuyển xuống, ngồi vào ghế cạnh mẹ mình:"Ba đang nói Tĩnh Nhi sao? Tĩnh Nhi của con sẽ không làm như mami đâu?".
Mục Lạc Anh mở mắt nhìn con trai:"Tĩnh Nhi con bé vừa xinh đẹp lại đáng yêu như vậy, Mộ Kính Hiên nhà con có tu mười kiếp cũng không có được".
Tiểu Hiên hừ lạnh:"Mami, người đừng sỉ nhục con vậy chứ! Dù gì tiểu Hiên của mẹ cũng đẹp trai ngời ngợi vậy, biết bao nhiêu người mơ ước đến".
Mục Lạc Anh hỏi:"Mộ Tư Phàm, cái tên tự luyến nhà anh đã mang gen di truyền cho con trai, hại nó cũng tự luyến như anh".
Mộ Tư Phàm:"........."_anh có lỗi gì?.
Tiểu Hiên nói lại:"Mẹ, con không tự luyến mà đó là sự thật".
Mục Lạc Anh vờ như không nghe, hằng giọng"Đại tự luyến, tiểu tự luyến, hai người mau cút khỏi tầm mắt cho tôi".
Mộ Tư Phàm cười thầm, đập tay với con:"Ngươi cứu ba rồi. Ân tình này ta nợ ngươi".
Tiểu Hiên đùa theo:"Vậy tại hạ sẽ đổi ân tình đó lấy vợ của ngài, thấy sao?".
Dứt lời, tiểu Hiên chạy như gió, để Mộ Tư Phàm mặt đen như đít nồi, chỉ tay về phía bé:"Mộ Kính Hiên con được lắm, dám giành vợ với ta ".
- ---------------
Mục Lạc Anh một bụng to lớn ngồi trên ghế sofa, miệng nói:"Mộ Tư Phàm, anh chết ở cái xó nào rồi hả? Em đói sắp chết rồi".
Mộ Tư Phàm bên trong nhà bếp tay chân luống cuống làm sủi cảo cho cô. Chỉ còn một tháng nữa sinh rồi mà cô vẫn không tha cho anh.
Lát sau, tay anh bưng ra một chén sủi cảo nóng hổi, thơm ngon:"Em ăn đi ".
Mục Lạc Anh làm vẻ không thích:"Chờ lâu quá nên không muốn ăn, giờ anh xoa bóp cho em đi".
Mộ Tư Phàm anh nhịn, đặt chén sủi cảo xuống, bàn tay to lớn bóp vai cho cô, thừa cơ hội di chuyển xuống nơi đầy đặn của cô.
Mục Lạc Anh mắt nhắm, lạnh giọng:"Anh dám đụng vào thỳ tối nay ra ngoài đường mà ngủ".
Mộ Tư Phàm cả kinh rụt tay lại, cười gượng gạo:"Được, được anh không chạm vào mà".
Mục Lạc Anh cười thầm trong bụng, anh ăn chay 8 tháng rồi còn gì.
Tiểu Hiên đứng trên lầu nhìn ba mình, lười biếng nói:"Baba à, kiếp thê nô của ba sẽ không bao giờ chấm dứt".
Mộ Tư Phàm quay người lại, trao cho tiểu Hiên ánh mắt giết người:"Con có giỏi khi lấy vợ rồi thỳ biết ".
Tiểu Hiên di chuyển xuống, ngồi vào ghế cạnh mẹ mình:"Ba đang nói Tĩnh Nhi sao? Tĩnh Nhi của con sẽ không làm như mami đâu?".
Mục Lạc Anh mở mắt nhìn con trai:"Tĩnh Nhi con bé vừa xinh đẹp lại đáng yêu như vậy, Mộ Kính Hiên nhà con có tu mười kiếp cũng không có được".
Tiểu Hiên hừ lạnh:"Mami, người đừng sỉ nhục con vậy chứ! Dù gì tiểu Hiên của mẹ cũng đẹp trai ngời ngợi vậy, biết bao nhiêu người mơ ước đến".
Mục Lạc Anh hỏi:"Mộ Tư Phàm, cái tên tự luyến nhà anh đã mang gen di truyền cho con trai, hại nó cũng tự luyến như anh".
Mộ Tư Phàm:"........."_anh có lỗi gì?.
Tiểu Hiên nói lại:"Mẹ, con không tự luyến mà đó là sự thật".
Mục Lạc Anh vờ như không nghe, hằng giọng"Đại tự luyến, tiểu tự luyến, hai người mau cút khỏi tầm mắt cho tôi".
Mộ Tư Phàm cười thầm, đập tay với con:"Ngươi cứu ba rồi. Ân tình này ta nợ ngươi".
Tiểu Hiên đùa theo:"Vậy tại hạ sẽ đổi ân tình đó lấy vợ của ngài, thấy sao?".
Dứt lời, tiểu Hiên chạy như gió, để Mộ Tư Phàm mặt đen như đít nồi, chỉ tay về phía bé:"Mộ Kính Hiên con được lắm, dám giành vợ với ta ".
- ---------------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook