Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi.

Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái.

Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới.

Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi.

Tối hôm qua Tô Lam với vẻ ngoài kiên cường nhưng nội tâm yếu đuối đã uống say quắc cần câu, trong cơn xúc động tùy tiện tóm lấy một tên đàn ông ở quán bar rồi đi thuê phòng.

Giờ phút này Tô Lam ngồi ở trên giường, hai chân run rẩy, xưa giờ cô luôn yêu quý và tôn trọng bản thân, sao có thể làm ra loại chuyện mà bình thường đến nghĩ cũng không dám này chứ? Xem ra cái câu mượn rượu làm càn này quá là chính xác rồi.

Cô hoảng loạn mà mặc quần áo vào, cầm lấy ví tiền của mình, vừa tính thần không biết quỷ không hay rời đi nhưng không ngờ đúng lúc này cửa phòng tắm “Lạch cạch” một tiếng mở ra!
Tô Lam theo bản năng quay đầu lại, hai mắt nhìn thấy một anh chàng vô cùng điển trai bước ra từ trong phòng tắm.

Anh có mái tóc dày, khuôn mặt kiên nghị, những đường nét khuôn mặt rõ ràng, vóc người khỏe mạnh, cơ ngực cường tráng gợi cảm như ẩn như hiện lộ ra dưới lớp áo ngủ lỏng lẻo.


Đây quả thực chính là mặt hàng cao cấp, không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần so với bạn trai cũ lòng lang dạ sói kia của cô.

Trong chốc lát Tô Lam cảm thấy thỏa mãn ở trong lòng, cô thà trao lần đầu tiên cho người đàn ông xa lạ này chứ cũng không muốn để tên đàn ông bạc tình kia chiếm lời.

Nhớ lại đủ thứ chuyện vào đêm qua, khuôn mặt của Tô Lam lập tức có chút nóng lên.

Đương nhiên hiện tại khi đứng ở trước mặt anh, Tô Lam tuy cảm thấy xấu hổ nhưng vẫn phải làm bộ bình tĩnh.

Đối mặt với Tô Lam đang không biết làm sao thì ngược lại anh có vẻ vô cùng tự nhiên, hai mắt sâu thẳm đánh giá cô từ đầu đến chân, giữa hai khóe miệng mím chặt một đường lộ ra biểu cảm khinh thường, cái loại biểu cảm khinh thường này khiến cho Tô Lam cực kỳ không thoải mái.

Sau đó anh bỗng nhiên đi đến trước đầu giường, giơ tay cầm lấy chiếc ví Gucci của mình.

Tô Lam nhìn thấy trong ví tiền của anh có một xấp thật dày, lập tức bị làm cho bừng tỉnh trở lại.

Anh xem cô thành cái loại phụ nữ kia, giờ còn muốn trả thù lao của đêm hôm qua cho cô ư?
Không được, cô không thể bị đàn ông sỉ nhục kiểu này được!
Tô Lam lập tức lấy ra 150 đồng từ trong ví, đấu tranh hồi lâu rồi nhanh tay ném lên khăn trải giường nhăn nhúm.


Anh thoáng nhướng mày, dùng ánh mắt ngờ vực nhìn cô chằm chằm.

Tô Lam miễn cưỡng giả vờ bình tĩnh mà khoanh hai tay trước ngực, ngẩng đầu nhìn anh, dùng giọng điệu bắt bẻ mà nói: “Tuy rằng vẻ ngoài của anh khá ổn nhưng lại là miệng cọp gan thỏ, kỹ thuật cũng rất kém cỏi, cho nên chỉ đáng giá một chút như vậy thôi!”
“Cô nói cái gì?” Hiển nhiên lời nói của Tô Lam đã chọc tức anh rồi, cô nhìn thấy đôi lông mày anh xoắn chặt lại, khuôn mặt kéo căng ra.

Vì để diễn càng thật hơn một chút, Tô Lam tiến lên vỗ vỗ vai của anh, dùng một loại giọng điệu tình ý sâu xa nói: “Tôi đề nghị anh giảm giá bán trước đi đã, tích lũy một chút kinh nghiệm, đợi rèn luyện kỹ thuật tốt rồi thì tự nhiên giá cả sẽ tăng lên thôi, phụ nữ ngày nay cũng không dễ dàng hầu hạ như vậy đâu nha!”
“Cô muốn chết……” Anh cau mày, từ trong kẽ răng bật ra được mấy chữ.

Lúc rời khỏi khách sạn Hilton, trước mắt vẫn là khuôn mặt đã hóa đen thui của anh, Tô Lam vỗ vỗ lồng ngực nhảy loạn chưa ngừng, vui mừng vì bản thân đã chạy trốn rất nhanh.

Tiếng nước rào rào bên tai đã đánh thức Tô Lam đang say giấc vừa mở đôi mắt nhập nhèm ngái ngủ ra liền bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ luôn rồi.

Đây là một căn phòng cho thuê sang trọng, ánh nắng buổi sớm chiếu rọi lên khăn trải giường hỗn loạn, quần áo, giày của đàn ông và phụ nữ rơi vãi ở trên thảm, trong phòng tràn ngập một loại hương vị sau khi nam nữ hoan ái.

Cô cúi đầu nhìn thử thân thể trần trụi trong chăn, liền cảm nhận được có gì đó không ổn từ dưới thân truyền đến, Tô Lam ra sức nắm lấy mái tóc dài của mình, ký ức mơ hồ không hoàn chỉnh về đêm qua như đoạn phim nhanh chóng ập tới.

Bạn trai yêu nhau ba năm nói cô không dịu dàng, không chu đáo, không có hương vị phụ nữ nên bỏ đi ra nước ngoài cùng một đứa con gái nhà giàu để học tiến sĩ rồi.


Tối hôm qua Tô Lam với vẻ ngoài kiên cường nhưng nội tâm yếu đuối đã uống say quắc cần câu, trong cơn xúc động tùy tiện tóm lấy một tên đàn ông ở quán bar rồi đi thuê phòng.

Giờ phút này Tô Lam ngồi ở trên giường, hai chân run rẩy, xưa giờ cô luôn yêu quý và tôn trọng bản thân, sao có thể làm ra loại chuyện mà bình thường đến nghĩ cũng không dám này chứ? Xem ra cái câu mượn rượu làm càn này quá là chính xác rồi.

Cô hoảng loạn mà mặc quần áo vào, cầm lấy ví tiền của mình, vừa tính thần không biết quỷ không hay rời đi nhưng không ngờ đúng lúc này cửa phòng tắm “Lạch cạch” một tiếng mở ra!
Tô Lam theo bản năng quay đầu lại, hai mắt nhìn thấy một anh chàng vô cùng điển trai bước ra từ trong phòng tắm.

Anh có mái tóc dày, khuôn mặt kiên nghị, những đường nét khuôn mặt rõ ràng, vóc người khỏe mạnh, cơ ngực cường tráng gợi cảm như ẩn như hiện lộ ra dưới lớp áo ngủ lỏng lẻo.

Đây quả thực chính là mặt hàng cao cấp, không biết mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần so với bạn trai cũ lòng lang dạ sói kia của cô.

Trong chốc lát Tô Lam cảm thấy thỏa mãn ở trong lòng, cô thà trao lần đầu tiên cho người đàn ông xa lạ này chứ cũng không muốn để tên đàn ông bạc tình kia chiếm lời.

Nhớ lại đủ thứ chuyện vào đêm qua, khuôn mặt của Tô Lam lập tức có chút nóng lên.

Đương nhiên hiện tại khi đứng ở trước mặt anh, Tô Lam tuy cảm thấy xấu hổ nhưng vẫn phải làm bộ bình tĩnh.

Đối mặt với Tô Lam đang không biết làm sao thì ngược lại anh có vẻ vô cùng tự nhiên, hai mắt sâu thẳm đánh giá cô từ đầu đến chân, giữa hai khóe miệng mím chặt một đường lộ ra biểu cảm khinh thường, cái loại biểu cảm khinh thường này khiến cho Tô Lam cực kỳ không thoải mái.


Sau đó anh bỗng nhiên đi đến trước đầu giường, giơ tay cầm lấy chiếc ví Gucci của mình.

Tô Lam nhìn thấy trong ví tiền của anh có một xấp thật dày, lập tức bị làm cho bừng tỉnh trở lại.

Anh xem cô thành cái loại phụ nữ kia, giờ còn muốn trả thù lao của đêm hôm qua cho cô ư?
Không được, cô không thể bị đàn ông sỉ nhục kiểu này được!
Tô Lam lập tức lấy ra 150 đồng từ trong ví, đấu tranh hồi lâu rồi nhanh tay ném lên khăn trải giường nhăn nhúm.

Anh thoáng nhướng mày, dùng ánh mắt ngờ vực nhìn cô chằm chằm.

Tô Lam miễn cưỡng giả vờ bình tĩnh mà khoanh hai tay trước ngực, ngẩng đầu nhìn anh, dùng giọng điệu bắt bẻ mà nói: “Tuy rằng vẻ ngoài của anh khá ổn nhưng lại là miệng cọp gan thỏ, kỹ thuật cũng rất kém cỏi, cho nên chỉ đáng giá một chút như vậy thôi!”
“Cô nói cái gì?” Hiển nhiên lời nói của Tô Lam đã chọc tức anh rồi, cô nhìn thấy đôi lông mày anh xoắn chặt lại, khuôn mặt kéo căng ra.

Vì để diễn càng thật hơn một chút, Tô Lam tiến lên vỗ vỗ vai của anh, dùng một loại giọng điệu tình ý sâu xa nói: “Tôi đề nghị anh giảm giá bán trước đi đã, tích lũy một chút kinh nghiệm, đợi rèn luyện kỹ thuật tốt rồi thì tự nhiên giá cả sẽ tăng lên thôi, phụ nữ ngày nay cũng không dễ dàng hầu hạ như vậy đâu nha!”
“Cô muốn chết……” Anh cau mày, từ trong kẽ răng bật ra được mấy chữ.

Lúc rời khỏi khách sạn Hilton, trước mắt vẫn là khuôn mặt đã hóa đen thui của anh, Tô Lam vỗ vỗ lồng ngực nhảy loạn chưa ngừng, vui mừng vì bản thân đã chạy trốn rất nhanh.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương