Cơ thể Tô Du Du run lên, tốn sức ngẩng đầu, nhìn thấy một người đàn ông mập đầu trọc , đang cúi đầu nhìn mình.

"Ô, đây chính là hàng hôm nay? Quả thật không tệ" Trong mắt người đàn ông lóe lên tia sang, ngón tay to mập sờ khuôn mặt mịn màng của Tô Du Du, trong lòng càng rạo rực.

Cô gái này thật đúng là cực phẩm trong cực phẩm! Hắn chỉ tốn hơn một vạn, là có thể mua được hàng như này bồi mình một đêm, thật đúng là lời mà!

Thư ký mỉm cười, đẩy Tô Du Du vào ngực người đàn ông: "Được rồi, tôi không quấy rầy nhã hứng của Kim tổng nữa."

Tô Du Du lảo đảo, ngã vào lòng Kim tổng , cô muốn vùng vẫy, nhưng cơ thể một chút sắc cũng không có, không chỉ như vậy, cơ thể cô vừa đụng vào Kim tổng, thì đột nhiên trở nên khô nóng, một loại cảm giác kỳ dị tràn lan toàn thân.

Trong đầu cố oanh một tiếng, lúc này mới hiểu nước chanh vừa nãy thư ký cho mình rốt cuộc là thứ gì!

Là thủy thuốc kia

Cô sợ hãi, liều mạng muốn phản kháng, nhưng hiệu lực của thuốc thật lợi hại, cô chỉ cảm thấy cơ thể giống như là bị người khác khống chế vậy, càng ngày càng choáng váng, càng ngày càng nóng...

Kim tổng cảm giác được cơ thể Tô Du Du mềm nhũn trong lòng, càng thêm Vỗi vã, nhanh ôm cô đến thang máy.

"Ôi, tiểu mỹ nhân, làm sao vậy, đợi không nổi sao?" Nhìn dáng vẻ giãy giụa trong ngực của Tô Du Du, Kim tổng cười đến ngày càng hèn mọn: "Đừng nóng vội, anh đây lập tức tới chăm sóc tiểu mỹ nhân."

Lời này khiến Tô Du Du càng sợ hơn, cô muốn cầu cứu xung quanh, nhưng ngay cả sức để nói cũng không có, người trong khách sạn này cũng đã quen với việc người đẹp cặp kè với người đàn ông lớn tuổi, Vì vậy một chút cũng không nhìn ra được sợ hãi trong mắt cô, chỉ quăng tới ánh mắt khinh thường, cho là cô cam tâm tình nguyện.

Tô Du Du bị Kim tổng kéo vào thang máy, cửa thang máy đóng cửa, lòng của cô triệt để tuyệt vọng.



Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, Kim tổng lập tức không kiềm chế được, một tay ấn Tô Du Du lên tường, mùi thơm của thiếu nữ truyền đến, hắn hưng phấn đến phát run.

Tô Du Du ngửi thấy mùi ghê tởm trên người Kim tổng chỉ cảm thấy trong dạ co lại muốn ói, nhưng cơ thể dưới tác dụng của thuốc không nhịn được run run.

Lẽ nào hôm nay cô sẽ bị ông già ghê tởm này vũ nhục sao?

Không!

Tuyệt đối không thể!

Một chút sức lực trong cơ thể không biết từu nơi nào đến, cô acns abr vai to mập của Kim tổng, răng đều khảm lên thịt!

"ĐCM, tiện nhân này cũng dám cắn tao!" Đau đớn làm cho hứng thú Kim tổng tắt hơn phân nửa, hắn ngẩng đầu, nắm tóc Tô Du Du, kéo đập về của thang máy: "Có thể hầu hạ ông đây là phúc khí của mày, còn dám chơi trò phản kháng với ông? Đcm có tin hôm nay ông đây giết chết mày!"

Cạch!

Đầu Tô Du Du đập mạnh vào của thang máy, đau đớn truyền đến, bước đi của cô mất thăng bằng, liền quỳ trên đất.

Lửa giận của Kim tổng vẫn còn chưa tiêu tan, cầm đầu Tô Du Du còn muốn đập, nhưng lúc này thang máy đột nhiên dừng ở một tầng, cửa từ từ mở ra.

Trong lòng Tô Du Du lập tức dấy lên hy vọng, giãy giụa ngẩng đầu, dùng hết sức lực toàn thân mở miệng: "Cứu..."

Nhưng cô vừa mới nói được một chữ, thì thấy rõ người đứng ngoài thang máy. Trong nháy mắt, cô chỉ cảm giác màu cả người mình đều động lại rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương