Tổng Giám Đốc Và Anh Chàng Mở Khóa
-
Chương 6
Cảnh sát lần này phá án hiếm khi lại hiệu suất như vậy, một tuần sau liền có người gọi điện thoại thông báo Hình Thiên đi lấy xe.
Đại khái là kẻ trộm kia cũng ý thức được rằng dùng chiếc xe dán đầy quảng cáo của Hình Thiên hối hả ngược xuôi cũng quá mức rêu rao, sau khi rời khỏi hiện trường không lâu liền bỏ của chạy lấy người, thẳng đến khi quản lý một bãi đỗ xe vắng vẻ hoang vu gọi điện thoại báo cảnh sát, lúc này xe của Hình Thiên mới có thể Châu về Hợp Phố.
Hình Thiên làm thủ tục lấy xe xong xuôi, chuyện thứ nhất làm chính là mang xe của Lăng Hi Nghiêu đi rửa, đem những gì không thuộc về cái xe đều thanh lí sạch sẽ, khôi phục lại lại vẻ ban đầu của chiếc xe thương vụ .
Sau khi xong việc, hắn dựa vào số điện thoại trên danh thiếp Lăng Hi Nghiêu đưa để liên lạc, đối phương tựa hồ đang họp, đầu tiên là kêu hắn chờ một lát, sau đó đổi chỗ khác mới nghe tiếp.
“Đang bận?” Hình Thiên hỏi.
“Tàm tạm, có chuyện gì?” Anh hỏi lại.
“Xe của tôi tìm được rồi.”
“Phải không? Vậy quá tốt.” Lăng Hi Nghiêu từ đáy lòng cũng thấy cao hứng thay hắn.
“Anh tối nay có ở nhà không?” Hình Thiên nói đến vấn đề chính: “Tôi trả xe lại cho anh, nhân tiện mời anh ăn một bữa cơm.” Đối phương cho hắn mượn xe, ngay cả tiền xăng cũng không bắt hắn trả, thuận tình thuận lý hẳn là nên cảm tạ một chút.
“Ưm…” Lăng Hi Nghiêu suy xét: “Tôi tối nay có khả năng sẽ về muộn, hay là cậu cứ mua chút đồ ăn chờ tôi về làm?”
Hình Thiên nghĩ nghĩ, có lẽ chẳng gì tốt hơn như thế, tuy là hắn chủ động mời đối phương ăn cơm, nhưng mà mấy quán ăn bình thường hắn hay đi đối phương khẳng định chướng mắt, nhà hàng người ta hay ăn thì hắn lại không mời nổi; thứ hai là hắn thật sự tìm không ra đầu bếp ở đâu có tay nghề tốt hơn Lăng Hi Nghiêu, một tuần chưa ăn hắn đúng là có điểm nhớ nhung.
“Được a.” Hắn thống thống khoái khoái đáp ứng: “Vậy mấy giờ tôi qua được?”
“Không vội, lúc nào cũng được.” Lăng Hi Nghiêu cười nói: “Cửa nhà tôi cũng không phải là cậu mở không ra.”
Hình Thiên cũng cười: “Được, vậy tôi đến nhà anh chờ.”
Treo điện thoại, Hình Thiên đến siêu thị càn quét một phen, một lần nữa lái xe tới Thịnh Đức Gia Châu, xe của Lăng Hi Nghiêu chính là giấy thông hành, bảo vệ nhìn cũng không nhìn liền mở cổng.
Trong xe Lăng Hi Nghiêu có chìa khóa điều khiển gara, gara nguyên bản đậu hai chiếc xe nay trống không, một chiếc kia chắc là Lăng Hi Nghiêu dùng.
Hình Thiên xách theo túi lớn túi nhỏ đứng trước cửa nhà Lăng Hi Nghiêu, hắn ở ngoài cửa do dự một chút, lại nhìn trái phải xác định không có ai, tay trái nhẹ nhàng gẩy, xoay xoay nhẫn trên ngón áp út, lại không biết ấn ở chỗ nào một cái, trong nhẫn bắn ra một cơ quan tinh tế, nếu có người nhìn thấy hình dáng cơ quan kia, có lẽ sẽ nhận ra đó một cái mở khóa bỏ túi.
Hình Thiên đem nhẫn nhắm ngay ổ khóa cắm vào, nhẹ nhàng động, cửa liền mở, đây là vũ khí bí mật của hắn, chỉ khi không người hoặc dưới tình huống khẩn cấp mới có thể sử dụng. Lần trước hoài nghi Lăng Hi Nghiêu gặp chuyện không may, hắn chính là dùng chiêu này mở cửa.
Nhà Lăng Hi Nghiêu im ắng, Hình Thiên mang thịt và đồ ăn vào phòng bếp, nhìn thời gian vẫn còn sớm, ôm đồ ăn vặt vùi trên sô pha xem TV.
Phim truyền hình đang chiếu đến đoạn cao trào thì chuông cửa vang lên, Hình Thiên chạy ra mở cửa, đến là người chuyển phát nhanh, người nhận hàng là Lăng Hi Nghiêu.
Hình Thiên rồng bay phượng múa ký nhận, ôm thùng đồ trở lại sô pha, lực chú ý đều bị tình tiết bộ phim hấp dẫn. Chờ đoạn này chiếu xong, Hình Thiên mới bi kịch phát hiện hắn trong lúc vô ý đã coi kiện hàng cá nhân của người ta thành của mình mà bóc ra, ngay cả hóa đơn cũng là ký tên hắn.
May mà hắn tuy mở ra nhưng vẫn chưa xem gì đó bên trong. Hình Thiên tìm kiếm băng dán chung quanh hy vọng có thể dán lại như ban đầu, không ngờ từ bên trong rớt ra một tấm danh thiếp, vừa vặn nằm dưới chân Hình Thiên.
Hình Thiên xoay người nhặt lên, trên danh thiếp không phải mấy chữ lạ lẫm gì, chính là mấy hình ảnh khiến người ta khó tránh khỏi hiểu nhầm.
Trừ bỏ tiếng Trung, mặt trên còn có cả tiếng Anh, là địa chỉ web, ngay cả người không học qua tiếng Anh như Hình Thiên cũng biết đây là một cửa hàng mua bán online.
Nguyên lai loại người như Lăng Hi Nghiêu cũng sẽ mua hàng qua mạng a. Hình Thiên vừa nghĩ vừa lật danh thiếp qua, hắn còn tưởng rằng chỉ có giai cấp vô sản như hắn mới lên mạng mua đồ tiện nghi này nọ, hắn thật sự rất muốn biết Lăng Hi Nghiêu đến cùng đã mua cái gì.
“Đồ dùng dành cho người lớn, nội y tình thú, búp bê thông khí, sản phẩm tránh thai, giấy thử HIV……” Hắn kìm lòng không đậu lật mặt sau của danh thiếp đọc lớn nội dung, sau đó biểu tỉnh trên mặt biến thành 囧.
Hiện tại Hình Thiên có thể lý giải đối phương vì sao lại mua hàng qua mạng, lòng hiếu kỳ khiến hắn lôi đồ trong hộp ra, nhìn hình ảnh trên bao bì, Hình Thiên liền hiểu, Lăng Hi Nghiêu đây là đổi chìa khóa mới.
Đồ chơi này dùng thích như vậy sao? Hình Thiên nếu đã bóc tem, đơn giản là bóc đến cùng, đem tất cả bên trong lấy ra nghiên cứu, sau khi thấy rõ, Hình Thiên nhịn không được cười ra tiếng.
Lăng Hi Nghiêu quả nhiên cẩn thận, lần trước làm mất chìa khóa bất đắc dĩ mới phải nhờ hắn giúp đỡ, lần này cư nhiên đổi sang khóa số. Khóa số có vẻ tiện hơn, ngay cả chìa khóa cũng không cần, đơn giản là viết ra giấy, về sau hoàn toàn không cần lo lắng.
Nếu Lăng Hi Nghiêu mua khóa trước đó, Hình Thiên có lẽ sẽ làm bộ như cái gì cũng không thấy mà bọc lại. Nếu Lăng Hi Nghiêu không đổi sang khóa số, mà nếu đổi sang khóa số không bị Hình Thiên phát hiện cũng sẽ không dẫn đến hậu quả ngoài ý muốn. Nhưng vừa vặn hai trường hợp này lại cùng xảy ra, Hình Thiên thuở nhỏ đã nổi tiếng bướng bỉnh, mấy chuyện phá rối người ta làm không ít. Ổ khóa số trước mặt này quả thực dậy lên một mặt tà ác trong cơ thể hắn, tính đùa dai đã lâu không xuất hiện lại muốn phát tác.
Hình Thiên cầm ổ khóa trong tay thưởng thức, Lăng Hi Nghiêu có tiền như vậy mà không mua khóa nào ngon một chút, loại khóa bằng nhựa cứng này ngay cả hắn trước đây cũng không thèm mở đâu.
Loại khóa này chưa tính đến độ an toàn, khuyết điểm lớn nhất chính là dễ dàng bị kẹt, dùng không cẩn thận có khi chốt khóa còn tệ hơn ban đầu, làm người ta mở thế nào cũng không ra.
Hình Thiên ngón tay khuấy động trên mặt số, tiếu ý trên khóe miệng càng ngày càng tà ác.
Thời điểm Lăng Hi Nghiêu về đến nhà, Hình Thiên còn đang ngồi trên sô pha xem TV, không phải hắn không giúp nấu ăn, hắn là thật sự đối với chuyện bếp núc không biết gì hết, nếu miễn cưỡng làm, làm không tốt chỉ sợ phá hỏng luôn phòng bếp nhà Lăng Hi Nghiêu.
Lăng Hi Nghiêu ngược lại tuyệt không để ý, gặp được hắn đã rất cao hứng rồi.
“Ngại quá, họp đến bây giờ mới xong, để Tiểu Thiên sư phụ đợi lâu.”
“Không có việc gì.” Hình Thiên hào phóng nói: “Vừa mượn xe anh vừa cọ cơm nhà anh, là tôi ngại mới đúng, đúng rồi,” Hắn hướng về phía kiện hàng trên bàn trà bĩu môi: “Anh có đồ chuyển phát nhanh, anh không ở nhà, tôi giúp anh nhận.”
Khi hắn nói lời này thì gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Hi Nghiêu xem đối phương có phản ứng gì, quả nhiên thời điểm nhìn đến bưu kiện chuyển phát nhanh, Lăng Hi Nghiêu biểu tình trong nháy mắt có chút khẩn trương, nhưng rất nhanh giả bộ trấn định xuống.
“Vậy sao, vậy cám ơn Tiểu Thiên sư phụ.” Anh tiến lên cầm lấy bưu kiện, chăm chú nhìn. Hình Thiên đóng gói lần thứ hai thật sự cẩn thận, đương nhiên sẽ không dễ dàng để anh nhìn ra dấu vết gì.
“Trên hóa đơn ký nhận là tên tôi, không sao chứ?” Hình Thiên thử hỏi.
Lăng Hi Nghiêu nhẹ nhàng thở ra: “Không sao không sao, không đáng tiền.” Anh giơ giơ hộp trong tay, thực tự nhiên nói: “Tôi thu dọn đống này xong liền ra.”
Hình Thiên nén cười gật gật đầu.
Hình Thiên không biết mua đồ ăn lắm, mỗi loại rau đều mua một bó, Lăng Hi Nghiêu thật đúng là làm được một bàn lớn, bốn người ăn đều dư dả.
Giờ cơm chiều, hai người nhắc lại việc ngoài ý muốn lần trước.
“Tôi còn tưởng là đổi phải ổ khóa không an toàn cho bà cụ, ngay tối hôm đó liền bị trộm, kết quả như thế nào anh đoán xem?”
Lăng Hi Nghiêu kỳ thật từ lúc thăm bà cụ đã được biết chân tướng, nhưng vẫn giả bộ không biết gì, nói với hắn: “Như thế nào?”
“Cảnh sát nói cho tôi biết, trộm vào nhà ăn cắp cộng thêm chôm chỉa xe của tôi cư nhiên là con của bà cụ, hắn vốn muốn vụng trộm về nhà lấy tiền, kết quả phát hiện đổi khóa, mở không được, đành phải gõ cửa. Cửa là bà cụ tự tay mở, khó trách ngay cả tôi đều tìm không ra dấu vết cậy khóa.”
Lăng Hi Nghiêu mặt ngoài ý muốn: “Như vậy sao.”
“Thằng nhãi kia thật tệ, không đòi được tiền liền giật, làm bà cụ tức giận bệnh tim phát xong cư nhiên còn bỏ chạy, đây là chuyện mà con cái làm sao?” Hình Thiên oán giận nói: “Nếu không phải tôi phát hiện sớm thì bây giờ hắn đã phải chăm sóc bà cụ trước lúc lâm chung rồi.”
Lăng Hi Nghiêu cẩn thận suy nghĩ một chút: “Tuy rằng con bà làm được thực quá phận, nhưng theo lý giải của tôi về bà, bà tám phần vẫn sẽ tìm cậu ta giải quyết riêng, chung quy đó vẫn là con trai duy nhất của bà thôi.”
Hình Thiên khinh thường xì một tiếng: “Cứ cho là vụ án này có thể giải quyết riêng thì tôi cũng sẽ không đồng ý, người như vậy phải cho đi lính hai năm mới có thể thành thật được, mẹ hắn không biết dạy con, vậy tôi giúp bà giáo dục.”
Lăng Hi Nghiêu tán thưởng nói: “Nhìn không ra Tiểu Thiên sư phụ là người chính nghĩa như vậy.”
Hình Thiên chẳng thèm đếm xỉa, nói: “Nào có, tôi còn làm nhiều chuyện xấu hơn hắn kìa.”
Những lời này khiến Lăng Hi Nghiêu hứng thú: “Tỷ như……?”
Hình Thiên gắp đồ ăn thả vào miệng, chuyện đầu tiên hắn nghĩ đến chính là ổ khóa số kia.
“Aiz, hỏi cái này làm gì.” Hắn cuống quít ngắt lời: “Ăn cơm ăn cơm.”
Bởi vì Hình Thiên là tới trả xe Lăng Hi Nghiêu, sau cơm chiều, Lăng Hi Nghiêu đưa hắn về nhà.
Một lần nữa ngồi trên chiếc xe của anh, cũng không biết là thật hay giả, Lăng Hi Nghiêu có chút tiếc nuối nói: “Giấy bị xé rất đáng tiếc, lần sau Tiểu Thiên sư phụ không thể sử dụng xe của tôi rồi.”
“Xe của tôi đều tìm lại rồi, còn dùng xe anh làm gì, hơn nữa anh cũng không thể lái xe quảng cáo mở khóa nơi nơi chạy a.”
“Tôi cảm giác dán cái kia còn dễ nhìn hơn, còn có thể thuận tiện giúp Tiểu Thiên sư phụ quảng cáo, nhất cử lưỡng tiện.”
Mặc kệ là thật hay giả, lời này Hình Thiên nghe là thật thoải mái: “Tôi trong lòng ghi nhận.”
Lăng Hi Nghiêu đưa Hình Thiên đến cửa: “Rảnh rỗi lại đến nhà tôi ăn cơm, lúc nào cũng hoan nghênh.”
Hình Thiên tròng mắt vừa chuyển: “Cần mở khóa đừng quên tìm tôi, tôi đã nói rồi, riêng anh không thu phí.”
Lăng Hi Nghiêu cười gật gật đầu, Hình Thiên cũng đồng dạng mỉm cười, nhưng tâm tư hai người lại hoàn toàn bất đồng.
“Nhất định nhất định.” Lăng Hi Nghiêu nói.
“Vậy gặp lại sau.” Hình Thiên phát âm từng chữ đặc biệt nhấn mạnh, tựa hồ hai người rất nhanh sẽ lại gặp nhau.
Hình Thiên vào nhà, thần bí lôi từ trong túi ra một tấm danh thiếp, chính là thứ kẹp trong bưu kiện của Lăng Hi Nghiêu.
Nhập vào máy tính địa chỉ trang web ghi trên danh thiếp, hắn mở ra webpage chuyên giành cho người lớn, trước kia Hình Thiên không phải là chưa thấy qua loại này trên mạng, chỉ là hắn không cần, tự nhiên cũng sẽ không xem cẩn thận.
Không xem không biết, trong shop cư nhiên có hơn một ngàn sản phẩm, hắn chọn hai thứ, liền không bình tĩnh mà tìm tòi công năng sử dụng.
Có hơn mười tấm ảnh xuất hiện trong kết quả tìm kiếm, hắn liếc mắt liền nhìn thấy sản phẩm giống với của Lăng Hi Nghiêu, lượng tiêu thụ cùng số bình luận đều vượt qua tưởng tượng của hắn.
“Không phải chứ……” Hắn xem một chuỗi liệt kê tên người mua, cư nhiên có nhiều người mua thứ này như vậy, thế giới này đến cùng là không bình hay chỉ mỗi hắn là người ngoài hành tinh?
Hình Thiên hoảng sợ sinh ra hoài nghi, chẳng lẽ hắn hai mươi mấy tuổi đầu đã chệch đường ray khỏi thế giới này sao?
Hắn kéo xuống xem bình luận, cư nhiên có rất nhiều người viết mấy lời tâm đắc và cách sử dụng, chẳng bù cho hắn mỗi lần mua hàng qua mạng đều là hai chữ khen ngợi cho xong việc.
Kéo xuống chút nữa, bên trong cư nhiên xuất hiện người mua tú (là sao, tức là người mua hàng mặc cái đấy vào rồi chụp lên á?? =]]?!)! Hình Thiên cả người triệt để lâm vào hỗn độn ……
Hình Thiên rối rắm nửa ngày, rốt cuộc vẫn không dám mở ra xem, dù sao người thật hắn cũng đã nhìn rồi, hắn nhưng không có thói quen nhìn tính khí của đực rựa đâu.
Lại cẩn thận xem bình luận phía dưới, nội dung càng là vô kì bất hữu (không thiếu cái lạ).
Bạn trên mạng A: [Like] thừa dịp lão công ngủ trộm khóa vào, sau này nếu không thành thật liền đem chìa khóa ném vào WC.
Hình Thiên cả người chấn động, hôn nhân thật đáng sợ, đàn ông sau hôn nhân lại càng đáng sợ hơn.
Bạn trên mạng B: [Like] lão công jb nhỏ, đội vừa khít. (jj là chuối, jb ta đoán là vừa chuối lẫn trứng =]])
Hình Thiên lại là chấn động, nguyên lai phụ nữ sau khi kết hôn cũng không dễ dàng, chê của chồng mình nhỏ, còn muốn phòng bị hắn lăng nhăng, trong ngoài đều vất vả a.
Bạn trên mạng C: [Like] ma hoa ăn ngon.
…… Đây là cái gì? (TN: chịu thôi, tra thấy nó là [bánh quai chèo/bánh quai chèo/sờn/bươm/rách bươm] )
Like rất nhiều, Unlike cư nhiên cũng không ít, chủ shop cơ hồ đều trả lời sau mỗi Unlike.
Bạn trên mạng D: [Unlike] chỉ là một món đồ chơi.
Chủ shop trả lời: Không thì chẳng lẽ lại vũ khí, phi cơ, trực thăng?
Bạn trên mạng E: [Unlike] ta mua size lớn nhất, jj cư nhiên nhét không vào, Unlike!
Chủ shop trả lời: Vị này bạn có biết mỗi bình luận đều lưu lại không? Không ít khách hàng nhìn bình luận rồi mới mua đâu.
Khôi hài nhất là Bạn F: [Unlike] quá lớn! đeo không cần mở khóa cũng cởi được, căn bản mang không được!
Chủ shop trả lời: Có người mua số lớn nhất còn ngại nhỏ, thân mua là số nhỏ nhất còn ngại lớn, chỉ có thể nói… Chúc hôn nhân tính phúc!
Hình Thiên cười đến ngửa tới ngửa lui, này so với tiểu phẩm hài cuối xuân còn buồn cười hơn, hắn quyết định sau này nếu không vui liền vào đây xem bình luận tìm vui, nhất định có thể làm tâm tình sung sướng.
Hắn tiếp tục xem, lại có một bình luận khác hấp dẫn lực chú ý của hắn.
Bạn trên mạng G: [Like] đội cái này xong chìa khóa nộp lên cho chủ nhân, không biết lần này cần khóa bao lâu. Tuy rằng đeo vào có điểm trứng đau, nhưng nghĩ đến là chủ nhân cho mang nên cũng không khó chịu lắm.
Hình Thiên nheo mắt, nguyên lai chìa khóa đồ chơi này cũng không phải do mình bảo quản sao……
Tác giả có lời muốn nói: mấy cái đánh giá trong truyện đều lấy từ trên mạng, cùng loại vật phẩm người mua đánh giá, chân thật không thể chân thật hơn.
Đại khái là kẻ trộm kia cũng ý thức được rằng dùng chiếc xe dán đầy quảng cáo của Hình Thiên hối hả ngược xuôi cũng quá mức rêu rao, sau khi rời khỏi hiện trường không lâu liền bỏ của chạy lấy người, thẳng đến khi quản lý một bãi đỗ xe vắng vẻ hoang vu gọi điện thoại báo cảnh sát, lúc này xe của Hình Thiên mới có thể Châu về Hợp Phố.
Hình Thiên làm thủ tục lấy xe xong xuôi, chuyện thứ nhất làm chính là mang xe của Lăng Hi Nghiêu đi rửa, đem những gì không thuộc về cái xe đều thanh lí sạch sẽ, khôi phục lại lại vẻ ban đầu của chiếc xe thương vụ .
Sau khi xong việc, hắn dựa vào số điện thoại trên danh thiếp Lăng Hi Nghiêu đưa để liên lạc, đối phương tựa hồ đang họp, đầu tiên là kêu hắn chờ một lát, sau đó đổi chỗ khác mới nghe tiếp.
“Đang bận?” Hình Thiên hỏi.
“Tàm tạm, có chuyện gì?” Anh hỏi lại.
“Xe của tôi tìm được rồi.”
“Phải không? Vậy quá tốt.” Lăng Hi Nghiêu từ đáy lòng cũng thấy cao hứng thay hắn.
“Anh tối nay có ở nhà không?” Hình Thiên nói đến vấn đề chính: “Tôi trả xe lại cho anh, nhân tiện mời anh ăn một bữa cơm.” Đối phương cho hắn mượn xe, ngay cả tiền xăng cũng không bắt hắn trả, thuận tình thuận lý hẳn là nên cảm tạ một chút.
“Ưm…” Lăng Hi Nghiêu suy xét: “Tôi tối nay có khả năng sẽ về muộn, hay là cậu cứ mua chút đồ ăn chờ tôi về làm?”
Hình Thiên nghĩ nghĩ, có lẽ chẳng gì tốt hơn như thế, tuy là hắn chủ động mời đối phương ăn cơm, nhưng mà mấy quán ăn bình thường hắn hay đi đối phương khẳng định chướng mắt, nhà hàng người ta hay ăn thì hắn lại không mời nổi; thứ hai là hắn thật sự tìm không ra đầu bếp ở đâu có tay nghề tốt hơn Lăng Hi Nghiêu, một tuần chưa ăn hắn đúng là có điểm nhớ nhung.
“Được a.” Hắn thống thống khoái khoái đáp ứng: “Vậy mấy giờ tôi qua được?”
“Không vội, lúc nào cũng được.” Lăng Hi Nghiêu cười nói: “Cửa nhà tôi cũng không phải là cậu mở không ra.”
Hình Thiên cũng cười: “Được, vậy tôi đến nhà anh chờ.”
Treo điện thoại, Hình Thiên đến siêu thị càn quét một phen, một lần nữa lái xe tới Thịnh Đức Gia Châu, xe của Lăng Hi Nghiêu chính là giấy thông hành, bảo vệ nhìn cũng không nhìn liền mở cổng.
Trong xe Lăng Hi Nghiêu có chìa khóa điều khiển gara, gara nguyên bản đậu hai chiếc xe nay trống không, một chiếc kia chắc là Lăng Hi Nghiêu dùng.
Hình Thiên xách theo túi lớn túi nhỏ đứng trước cửa nhà Lăng Hi Nghiêu, hắn ở ngoài cửa do dự một chút, lại nhìn trái phải xác định không có ai, tay trái nhẹ nhàng gẩy, xoay xoay nhẫn trên ngón áp út, lại không biết ấn ở chỗ nào một cái, trong nhẫn bắn ra một cơ quan tinh tế, nếu có người nhìn thấy hình dáng cơ quan kia, có lẽ sẽ nhận ra đó một cái mở khóa bỏ túi.
Hình Thiên đem nhẫn nhắm ngay ổ khóa cắm vào, nhẹ nhàng động, cửa liền mở, đây là vũ khí bí mật của hắn, chỉ khi không người hoặc dưới tình huống khẩn cấp mới có thể sử dụng. Lần trước hoài nghi Lăng Hi Nghiêu gặp chuyện không may, hắn chính là dùng chiêu này mở cửa.
Nhà Lăng Hi Nghiêu im ắng, Hình Thiên mang thịt và đồ ăn vào phòng bếp, nhìn thời gian vẫn còn sớm, ôm đồ ăn vặt vùi trên sô pha xem TV.
Phim truyền hình đang chiếu đến đoạn cao trào thì chuông cửa vang lên, Hình Thiên chạy ra mở cửa, đến là người chuyển phát nhanh, người nhận hàng là Lăng Hi Nghiêu.
Hình Thiên rồng bay phượng múa ký nhận, ôm thùng đồ trở lại sô pha, lực chú ý đều bị tình tiết bộ phim hấp dẫn. Chờ đoạn này chiếu xong, Hình Thiên mới bi kịch phát hiện hắn trong lúc vô ý đã coi kiện hàng cá nhân của người ta thành của mình mà bóc ra, ngay cả hóa đơn cũng là ký tên hắn.
May mà hắn tuy mở ra nhưng vẫn chưa xem gì đó bên trong. Hình Thiên tìm kiếm băng dán chung quanh hy vọng có thể dán lại như ban đầu, không ngờ từ bên trong rớt ra một tấm danh thiếp, vừa vặn nằm dưới chân Hình Thiên.
Hình Thiên xoay người nhặt lên, trên danh thiếp không phải mấy chữ lạ lẫm gì, chính là mấy hình ảnh khiến người ta khó tránh khỏi hiểu nhầm.
Trừ bỏ tiếng Trung, mặt trên còn có cả tiếng Anh, là địa chỉ web, ngay cả người không học qua tiếng Anh như Hình Thiên cũng biết đây là một cửa hàng mua bán online.
Nguyên lai loại người như Lăng Hi Nghiêu cũng sẽ mua hàng qua mạng a. Hình Thiên vừa nghĩ vừa lật danh thiếp qua, hắn còn tưởng rằng chỉ có giai cấp vô sản như hắn mới lên mạng mua đồ tiện nghi này nọ, hắn thật sự rất muốn biết Lăng Hi Nghiêu đến cùng đã mua cái gì.
“Đồ dùng dành cho người lớn, nội y tình thú, búp bê thông khí, sản phẩm tránh thai, giấy thử HIV……” Hắn kìm lòng không đậu lật mặt sau của danh thiếp đọc lớn nội dung, sau đó biểu tỉnh trên mặt biến thành 囧.
Hiện tại Hình Thiên có thể lý giải đối phương vì sao lại mua hàng qua mạng, lòng hiếu kỳ khiến hắn lôi đồ trong hộp ra, nhìn hình ảnh trên bao bì, Hình Thiên liền hiểu, Lăng Hi Nghiêu đây là đổi chìa khóa mới.
Đồ chơi này dùng thích như vậy sao? Hình Thiên nếu đã bóc tem, đơn giản là bóc đến cùng, đem tất cả bên trong lấy ra nghiên cứu, sau khi thấy rõ, Hình Thiên nhịn không được cười ra tiếng.
Lăng Hi Nghiêu quả nhiên cẩn thận, lần trước làm mất chìa khóa bất đắc dĩ mới phải nhờ hắn giúp đỡ, lần này cư nhiên đổi sang khóa số. Khóa số có vẻ tiện hơn, ngay cả chìa khóa cũng không cần, đơn giản là viết ra giấy, về sau hoàn toàn không cần lo lắng.
Nếu Lăng Hi Nghiêu mua khóa trước đó, Hình Thiên có lẽ sẽ làm bộ như cái gì cũng không thấy mà bọc lại. Nếu Lăng Hi Nghiêu không đổi sang khóa số, mà nếu đổi sang khóa số không bị Hình Thiên phát hiện cũng sẽ không dẫn đến hậu quả ngoài ý muốn. Nhưng vừa vặn hai trường hợp này lại cùng xảy ra, Hình Thiên thuở nhỏ đã nổi tiếng bướng bỉnh, mấy chuyện phá rối người ta làm không ít. Ổ khóa số trước mặt này quả thực dậy lên một mặt tà ác trong cơ thể hắn, tính đùa dai đã lâu không xuất hiện lại muốn phát tác.
Hình Thiên cầm ổ khóa trong tay thưởng thức, Lăng Hi Nghiêu có tiền như vậy mà không mua khóa nào ngon một chút, loại khóa bằng nhựa cứng này ngay cả hắn trước đây cũng không thèm mở đâu.
Loại khóa này chưa tính đến độ an toàn, khuyết điểm lớn nhất chính là dễ dàng bị kẹt, dùng không cẩn thận có khi chốt khóa còn tệ hơn ban đầu, làm người ta mở thế nào cũng không ra.
Hình Thiên ngón tay khuấy động trên mặt số, tiếu ý trên khóe miệng càng ngày càng tà ác.
Thời điểm Lăng Hi Nghiêu về đến nhà, Hình Thiên còn đang ngồi trên sô pha xem TV, không phải hắn không giúp nấu ăn, hắn là thật sự đối với chuyện bếp núc không biết gì hết, nếu miễn cưỡng làm, làm không tốt chỉ sợ phá hỏng luôn phòng bếp nhà Lăng Hi Nghiêu.
Lăng Hi Nghiêu ngược lại tuyệt không để ý, gặp được hắn đã rất cao hứng rồi.
“Ngại quá, họp đến bây giờ mới xong, để Tiểu Thiên sư phụ đợi lâu.”
“Không có việc gì.” Hình Thiên hào phóng nói: “Vừa mượn xe anh vừa cọ cơm nhà anh, là tôi ngại mới đúng, đúng rồi,” Hắn hướng về phía kiện hàng trên bàn trà bĩu môi: “Anh có đồ chuyển phát nhanh, anh không ở nhà, tôi giúp anh nhận.”
Khi hắn nói lời này thì gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Hi Nghiêu xem đối phương có phản ứng gì, quả nhiên thời điểm nhìn đến bưu kiện chuyển phát nhanh, Lăng Hi Nghiêu biểu tình trong nháy mắt có chút khẩn trương, nhưng rất nhanh giả bộ trấn định xuống.
“Vậy sao, vậy cám ơn Tiểu Thiên sư phụ.” Anh tiến lên cầm lấy bưu kiện, chăm chú nhìn. Hình Thiên đóng gói lần thứ hai thật sự cẩn thận, đương nhiên sẽ không dễ dàng để anh nhìn ra dấu vết gì.
“Trên hóa đơn ký nhận là tên tôi, không sao chứ?” Hình Thiên thử hỏi.
Lăng Hi Nghiêu nhẹ nhàng thở ra: “Không sao không sao, không đáng tiền.” Anh giơ giơ hộp trong tay, thực tự nhiên nói: “Tôi thu dọn đống này xong liền ra.”
Hình Thiên nén cười gật gật đầu.
Hình Thiên không biết mua đồ ăn lắm, mỗi loại rau đều mua một bó, Lăng Hi Nghiêu thật đúng là làm được một bàn lớn, bốn người ăn đều dư dả.
Giờ cơm chiều, hai người nhắc lại việc ngoài ý muốn lần trước.
“Tôi còn tưởng là đổi phải ổ khóa không an toàn cho bà cụ, ngay tối hôm đó liền bị trộm, kết quả như thế nào anh đoán xem?”
Lăng Hi Nghiêu kỳ thật từ lúc thăm bà cụ đã được biết chân tướng, nhưng vẫn giả bộ không biết gì, nói với hắn: “Như thế nào?”
“Cảnh sát nói cho tôi biết, trộm vào nhà ăn cắp cộng thêm chôm chỉa xe của tôi cư nhiên là con của bà cụ, hắn vốn muốn vụng trộm về nhà lấy tiền, kết quả phát hiện đổi khóa, mở không được, đành phải gõ cửa. Cửa là bà cụ tự tay mở, khó trách ngay cả tôi đều tìm không ra dấu vết cậy khóa.”
Lăng Hi Nghiêu mặt ngoài ý muốn: “Như vậy sao.”
“Thằng nhãi kia thật tệ, không đòi được tiền liền giật, làm bà cụ tức giận bệnh tim phát xong cư nhiên còn bỏ chạy, đây là chuyện mà con cái làm sao?” Hình Thiên oán giận nói: “Nếu không phải tôi phát hiện sớm thì bây giờ hắn đã phải chăm sóc bà cụ trước lúc lâm chung rồi.”
Lăng Hi Nghiêu cẩn thận suy nghĩ một chút: “Tuy rằng con bà làm được thực quá phận, nhưng theo lý giải của tôi về bà, bà tám phần vẫn sẽ tìm cậu ta giải quyết riêng, chung quy đó vẫn là con trai duy nhất của bà thôi.”
Hình Thiên khinh thường xì một tiếng: “Cứ cho là vụ án này có thể giải quyết riêng thì tôi cũng sẽ không đồng ý, người như vậy phải cho đi lính hai năm mới có thể thành thật được, mẹ hắn không biết dạy con, vậy tôi giúp bà giáo dục.”
Lăng Hi Nghiêu tán thưởng nói: “Nhìn không ra Tiểu Thiên sư phụ là người chính nghĩa như vậy.”
Hình Thiên chẳng thèm đếm xỉa, nói: “Nào có, tôi còn làm nhiều chuyện xấu hơn hắn kìa.”
Những lời này khiến Lăng Hi Nghiêu hứng thú: “Tỷ như……?”
Hình Thiên gắp đồ ăn thả vào miệng, chuyện đầu tiên hắn nghĩ đến chính là ổ khóa số kia.
“Aiz, hỏi cái này làm gì.” Hắn cuống quít ngắt lời: “Ăn cơm ăn cơm.”
Bởi vì Hình Thiên là tới trả xe Lăng Hi Nghiêu, sau cơm chiều, Lăng Hi Nghiêu đưa hắn về nhà.
Một lần nữa ngồi trên chiếc xe của anh, cũng không biết là thật hay giả, Lăng Hi Nghiêu có chút tiếc nuối nói: “Giấy bị xé rất đáng tiếc, lần sau Tiểu Thiên sư phụ không thể sử dụng xe của tôi rồi.”
“Xe của tôi đều tìm lại rồi, còn dùng xe anh làm gì, hơn nữa anh cũng không thể lái xe quảng cáo mở khóa nơi nơi chạy a.”
“Tôi cảm giác dán cái kia còn dễ nhìn hơn, còn có thể thuận tiện giúp Tiểu Thiên sư phụ quảng cáo, nhất cử lưỡng tiện.”
Mặc kệ là thật hay giả, lời này Hình Thiên nghe là thật thoải mái: “Tôi trong lòng ghi nhận.”
Lăng Hi Nghiêu đưa Hình Thiên đến cửa: “Rảnh rỗi lại đến nhà tôi ăn cơm, lúc nào cũng hoan nghênh.”
Hình Thiên tròng mắt vừa chuyển: “Cần mở khóa đừng quên tìm tôi, tôi đã nói rồi, riêng anh không thu phí.”
Lăng Hi Nghiêu cười gật gật đầu, Hình Thiên cũng đồng dạng mỉm cười, nhưng tâm tư hai người lại hoàn toàn bất đồng.
“Nhất định nhất định.” Lăng Hi Nghiêu nói.
“Vậy gặp lại sau.” Hình Thiên phát âm từng chữ đặc biệt nhấn mạnh, tựa hồ hai người rất nhanh sẽ lại gặp nhau.
Hình Thiên vào nhà, thần bí lôi từ trong túi ra một tấm danh thiếp, chính là thứ kẹp trong bưu kiện của Lăng Hi Nghiêu.
Nhập vào máy tính địa chỉ trang web ghi trên danh thiếp, hắn mở ra webpage chuyên giành cho người lớn, trước kia Hình Thiên không phải là chưa thấy qua loại này trên mạng, chỉ là hắn không cần, tự nhiên cũng sẽ không xem cẩn thận.
Không xem không biết, trong shop cư nhiên có hơn một ngàn sản phẩm, hắn chọn hai thứ, liền không bình tĩnh mà tìm tòi công năng sử dụng.
Có hơn mười tấm ảnh xuất hiện trong kết quả tìm kiếm, hắn liếc mắt liền nhìn thấy sản phẩm giống với của Lăng Hi Nghiêu, lượng tiêu thụ cùng số bình luận đều vượt qua tưởng tượng của hắn.
“Không phải chứ……” Hắn xem một chuỗi liệt kê tên người mua, cư nhiên có nhiều người mua thứ này như vậy, thế giới này đến cùng là không bình hay chỉ mỗi hắn là người ngoài hành tinh?
Hình Thiên hoảng sợ sinh ra hoài nghi, chẳng lẽ hắn hai mươi mấy tuổi đầu đã chệch đường ray khỏi thế giới này sao?
Hắn kéo xuống xem bình luận, cư nhiên có rất nhiều người viết mấy lời tâm đắc và cách sử dụng, chẳng bù cho hắn mỗi lần mua hàng qua mạng đều là hai chữ khen ngợi cho xong việc.
Kéo xuống chút nữa, bên trong cư nhiên xuất hiện người mua tú (là sao, tức là người mua hàng mặc cái đấy vào rồi chụp lên á?? =]]?!)! Hình Thiên cả người triệt để lâm vào hỗn độn ……
Hình Thiên rối rắm nửa ngày, rốt cuộc vẫn không dám mở ra xem, dù sao người thật hắn cũng đã nhìn rồi, hắn nhưng không có thói quen nhìn tính khí của đực rựa đâu.
Lại cẩn thận xem bình luận phía dưới, nội dung càng là vô kì bất hữu (không thiếu cái lạ).
Bạn trên mạng A: [Like] thừa dịp lão công ngủ trộm khóa vào, sau này nếu không thành thật liền đem chìa khóa ném vào WC.
Hình Thiên cả người chấn động, hôn nhân thật đáng sợ, đàn ông sau hôn nhân lại càng đáng sợ hơn.
Bạn trên mạng B: [Like] lão công jb nhỏ, đội vừa khít. (jj là chuối, jb ta đoán là vừa chuối lẫn trứng =]])
Hình Thiên lại là chấn động, nguyên lai phụ nữ sau khi kết hôn cũng không dễ dàng, chê của chồng mình nhỏ, còn muốn phòng bị hắn lăng nhăng, trong ngoài đều vất vả a.
Bạn trên mạng C: [Like] ma hoa ăn ngon.
…… Đây là cái gì? (TN: chịu thôi, tra thấy nó là [bánh quai chèo/bánh quai chèo/sờn/bươm/rách bươm] )
Like rất nhiều, Unlike cư nhiên cũng không ít, chủ shop cơ hồ đều trả lời sau mỗi Unlike.
Bạn trên mạng D: [Unlike] chỉ là một món đồ chơi.
Chủ shop trả lời: Không thì chẳng lẽ lại vũ khí, phi cơ, trực thăng?
Bạn trên mạng E: [Unlike] ta mua size lớn nhất, jj cư nhiên nhét không vào, Unlike!
Chủ shop trả lời: Vị này bạn có biết mỗi bình luận đều lưu lại không? Không ít khách hàng nhìn bình luận rồi mới mua đâu.
Khôi hài nhất là Bạn F: [Unlike] quá lớn! đeo không cần mở khóa cũng cởi được, căn bản mang không được!
Chủ shop trả lời: Có người mua số lớn nhất còn ngại nhỏ, thân mua là số nhỏ nhất còn ngại lớn, chỉ có thể nói… Chúc hôn nhân tính phúc!
Hình Thiên cười đến ngửa tới ngửa lui, này so với tiểu phẩm hài cuối xuân còn buồn cười hơn, hắn quyết định sau này nếu không vui liền vào đây xem bình luận tìm vui, nhất định có thể làm tâm tình sung sướng.
Hắn tiếp tục xem, lại có một bình luận khác hấp dẫn lực chú ý của hắn.
Bạn trên mạng G: [Like] đội cái này xong chìa khóa nộp lên cho chủ nhân, không biết lần này cần khóa bao lâu. Tuy rằng đeo vào có điểm trứng đau, nhưng nghĩ đến là chủ nhân cho mang nên cũng không khó chịu lắm.
Hình Thiên nheo mắt, nguyên lai chìa khóa đồ chơi này cũng không phải do mình bảo quản sao……
Tác giả có lời muốn nói: mấy cái đánh giá trong truyện đều lấy từ trên mạng, cùng loại vật phẩm người mua đánh giá, chân thật không thể chân thật hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook