Tổng Giám Đốc Trọng Sinh
-
Chương 25
Tại phòng Vip tầng cao nhất của khách sạn.
Hàn Mạc nắm tay Hạnh Nhi đến trước cửa phòng thì anh bất ngờ dùng tay che mắt cô lại.
- " Anh đây là đang làm gì thế?"- Hạnh Nhi thắc mắc hỏi
- " Em đừng mở mắt. Có bất ngờ"- Hàn Mạc một tay che mắt một tay dùng thẻ mở cửa phòng ra.
Anh dẫn đường cô đi thẳng được một lúc thì anh dừng lại.
- " Em còn nhắm mắt chứ?"- Hàn Mạc hỏi khẽ.
- " Còn."
- " Em có thể mở mắt rồi"
Cô hé mắt từ từ, đập vào mắt cô là một khung cảnh xa hoa tráng lệ của thành phố London, với những tòa nhà cao chọc trời, những con đường đầy ánh đèn và nhiều con người tấp nập đang hoạt động ở phía dưới. Đứng từ trên đây có thể nhìn thấy được toàn bộ khung cảnh London, nơi đây thật sự cao khủng khiếp.
- " Đẹp..thật"- Cô xúc động không thể rời mắt khỏi cảnh vật trước mắt
Anh biết rõ cô là người rất yêu phong cảnh, cho nên anh mới dẫn cô tới đây.
Anh dựa lưng vào cửa sổ, nghiêng đầu nhìn cô- một cô gái nhỏ với đôi mắt sáng rực rỡ tựa như ánh sao trên trời.
- " Em vui không?"
- " Rất vui là đằng khác, Cảm ơn anh rất nhiều."- Cô cười tít cả mắt, lộ lên má lúm đồng trông rất dễ thương
- "Em có thể chụp hình không?"
- " Được. Em làm việc gì cũng được cả"
Cô loay hoay lấy điện thoại ra, dự là chụp một bức để làm kỷ niệm.
Bên cạnh đó anh cũng dùng điện thoại chụp lại khoảnh khắc cô gái nhỏ đang hạnh phúc với cái điện thoại của mình.
Dù chỉ chụp bằng camera thường nhưng nó cũng không làm phai nhòa đi vẻ đẹp trời sinh của cô, góc nghiêng còn giúp cô trông quyến rũ hơn bội phần.
Sau khi hài lòng về bức ảnh, anh đăng lên Weixin kèm biểu tượng hình trái tim. Chỉ mới 2 phút mà hơn 1000 lượt bình luận và like. Mọi người trên mạng xã hội đều biết đây là tài khoản của anh, mặc dù chưa từng thấy anh đăng thứ gì lên bao giờ, anh tạo nó cũng chỉ để theo dõi cô. Giờ đây anh lại đăng ảnh của cô khiến cho mạng xã hội một lần được bão mạnh.
Người dùng A:" Cô gái này là ai có quan hệ gì với Hàn Tổng"
Người dùng B:" Aaaa Hàn Tổng của em giờ đã thuộc về người ta rồi sao.?"
Người dùng C:" Cái gì mà của cô? Da mặt dày thế, anh ấy là của tôi"
Một trận chiến mới trên mạng xã hội của những người phụ nữ đam mê Hàn Tổng. Riêng về phía nam giới thì không ngừng thả tim và nhanh chóng tìm tài khoản của cô gái này. Vẻ đẹp của cô đã làm đổ đốn bao nhiêu trái tim của cánh đàn ông.
Anh chàng A:" Mỹ nhân, đúng là mỹ nhân"
Anh chàng B:" Có được em tôi chết cũng mãn nguyện"
Anh chàng C:" Gả cho anh nhé"
Block block block. Anh nhanh tay chặn hết những tên háo sắc này.
"Quả nhiên không nên đăng lên mà" anh thầm nghĩ
Lúc này cô cũng tính lên Weixin đăng bức ảnh vừa chụp được thì thấy mọi người đang ráo riết tìm tài khoản của cô, hàng ngàn tin nhắn, lượt kết bạn, thông báo.
Cô biết ngay thủ phạm là ai.
- " Anh làm cái gì vậy?"
- " Đăng hình của em"
Cô bực tức vì thái độ bình thản của Hàn Mạc. Cô quyết định chụp lại một tấm cho đỡ tức, nhưng anh nhất quyết che mặt mình lại dù cho cô dùng bao nhiêu kế dụ dỗ.
Anh chưa từng đăng tấm ảnh nào lên mạng nhưng lại có sức hút ghê gớm như vậy.
Cô buồn bã, ngồi đó. Thấy cô buồn như thế anh cũng không thể nào vui được.
- " Chỉ một tấm"- Anh nói nhỏ
- " Được. Chỉ một tấm"
Cô hớn hở chạy lại gần anh, cả hai người cùng tự sướng một tấm
- " Cười lên nào"
Anh có biết tự sướng bao giờ đâu.
- " Anh phải làm gì tiếp theo đây?"
- " Anh không biết chụp hình à"
Anh lắc đầu. Cô muốn trêu chọc anh một chút nên đã chỉ anh giơ bàn tay hình nửa trái tim, một tay của cô cũng giơ nửa trái tim, hai người lắp lại thành hình trái tim hoàn hảo
- " Anh cười lên chút"
- " Cười có nhe răng không?"
- " Chỉ cần cười nhẹ thôi"
- " Cười như thế nào chứ?"
- " Thì cười chứ thế nào"
- " Nhưng mà cười như thế nào, anh thật sự không biết"
- " Không cần nữa đâu em mỏi tay quá "
- " 1 2 3 "
Đếm đến 3 cô nhấn vào nút chụp hình. Cho dù dùng app hay camera thường chăng nữa thì hai người này vẫn đẹp xuất sắc, khuôn mặt không lộ ra chút khuyết điểm. Nhưng sao mặt anh vẫn cứ lạnh ngắt một cục thế, đúng là người đàn ông lạnh lùng.
Cô nhanh chóng đăng bức ảnh lên còn kèm thêm dòng trạng thái.
" Đồ tảng băng trôi @Hàn Mạc"
Đây là cơn sóng lớn thứ hai trong ngày. Bây giờ đi đâu người ta cũng toàn tìm kiếm Hàn Mạc và Hạnh Nhi.
- " Em nghịch thật đấy"
- " Do anh trước mà"
- " Được, là anh sai. Em đi tắm đi. Trễ rồi"
- " Nhưng mà em không có đồ"
- " Em vào trước anh sẽ lấy đồ cho em"
Cô ngoan ngoãn nghe lời anh đi vào phòng tắm. Lúc này anh định lấy đồ từ trong tủ quần áo cho cô, vì lúc trước thường hay ở đây nên lúc nào trong phòng khách sạn này cũng có đồ của anh. Anh cũng chuẩn bị sẵn cho cô một ít, vả lại phòng này chỉ mỗi anh được sử dụng. Trong đầu anh bỗng hiện lên tia đen tối. Anh chỉ lấy cho cô một cái áo sơ mi của anh và bộ đồ lót. Anh gõ cửa và đưa bộ đồ cho cô qua khe hở nhỏ xíu mà cô mở ra.
- " Cái gì thế này?"
Cô quát.
Anh ở đây không thể nào nhịn được cười. Rõ ràng ông biết cười, mà khi cười còn rất đẹp. Vậy mà dám lừa chị tui.
- " Hàn Mạc à"
Cô gọi anh, cầu sự trợ giúp.
- " Ở đây chỉ nhận tên, không nhận họ"
Anh cũng tinh quái bắt cô gọi tên mình. Sau 5 phút đấu tranh tâm lý dữ dội, cô khẽ nói
- " Mạc, giúp em"
Đây là lần đầu cô kêu tên anh, cảm giác xấu hổ cứ không ngừng vây quanh. Anh ở ngoài thì rất hài lòng.
- " Em mặc ra đây, anh sẽ nghĩ cách"
Không ngờ là cô tin ngay con sói xám này, liền bước ra. Mái tóc ướt dài nửa lưng cùng chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của anh dài hẳn tới đầu gối cô, lúc ẩn lúc hiện, dạng mà kín đáo nhưng lại không kín chỉ khiến đàn ông muốn ngã ngửa vì cô. Trông quyến rũ chết được.
"Phen này chết thật rồi"
Hàn Mạc nắm tay Hạnh Nhi đến trước cửa phòng thì anh bất ngờ dùng tay che mắt cô lại.
- " Anh đây là đang làm gì thế?"- Hạnh Nhi thắc mắc hỏi
- " Em đừng mở mắt. Có bất ngờ"- Hàn Mạc một tay che mắt một tay dùng thẻ mở cửa phòng ra.
Anh dẫn đường cô đi thẳng được một lúc thì anh dừng lại.
- " Em còn nhắm mắt chứ?"- Hàn Mạc hỏi khẽ.
- " Còn."
- " Em có thể mở mắt rồi"
Cô hé mắt từ từ, đập vào mắt cô là một khung cảnh xa hoa tráng lệ của thành phố London, với những tòa nhà cao chọc trời, những con đường đầy ánh đèn và nhiều con người tấp nập đang hoạt động ở phía dưới. Đứng từ trên đây có thể nhìn thấy được toàn bộ khung cảnh London, nơi đây thật sự cao khủng khiếp.
- " Đẹp..thật"- Cô xúc động không thể rời mắt khỏi cảnh vật trước mắt
Anh biết rõ cô là người rất yêu phong cảnh, cho nên anh mới dẫn cô tới đây.
Anh dựa lưng vào cửa sổ, nghiêng đầu nhìn cô- một cô gái nhỏ với đôi mắt sáng rực rỡ tựa như ánh sao trên trời.
- " Em vui không?"
- " Rất vui là đằng khác, Cảm ơn anh rất nhiều."- Cô cười tít cả mắt, lộ lên má lúm đồng trông rất dễ thương
- "Em có thể chụp hình không?"
- " Được. Em làm việc gì cũng được cả"
Cô loay hoay lấy điện thoại ra, dự là chụp một bức để làm kỷ niệm.
Bên cạnh đó anh cũng dùng điện thoại chụp lại khoảnh khắc cô gái nhỏ đang hạnh phúc với cái điện thoại của mình.
Dù chỉ chụp bằng camera thường nhưng nó cũng không làm phai nhòa đi vẻ đẹp trời sinh của cô, góc nghiêng còn giúp cô trông quyến rũ hơn bội phần.
Sau khi hài lòng về bức ảnh, anh đăng lên Weixin kèm biểu tượng hình trái tim. Chỉ mới 2 phút mà hơn 1000 lượt bình luận và like. Mọi người trên mạng xã hội đều biết đây là tài khoản của anh, mặc dù chưa từng thấy anh đăng thứ gì lên bao giờ, anh tạo nó cũng chỉ để theo dõi cô. Giờ đây anh lại đăng ảnh của cô khiến cho mạng xã hội một lần được bão mạnh.
Người dùng A:" Cô gái này là ai có quan hệ gì với Hàn Tổng"
Người dùng B:" Aaaa Hàn Tổng của em giờ đã thuộc về người ta rồi sao.?"
Người dùng C:" Cái gì mà của cô? Da mặt dày thế, anh ấy là của tôi"
Một trận chiến mới trên mạng xã hội của những người phụ nữ đam mê Hàn Tổng. Riêng về phía nam giới thì không ngừng thả tim và nhanh chóng tìm tài khoản của cô gái này. Vẻ đẹp của cô đã làm đổ đốn bao nhiêu trái tim của cánh đàn ông.
Anh chàng A:" Mỹ nhân, đúng là mỹ nhân"
Anh chàng B:" Có được em tôi chết cũng mãn nguyện"
Anh chàng C:" Gả cho anh nhé"
Block block block. Anh nhanh tay chặn hết những tên háo sắc này.
"Quả nhiên không nên đăng lên mà" anh thầm nghĩ
Lúc này cô cũng tính lên Weixin đăng bức ảnh vừa chụp được thì thấy mọi người đang ráo riết tìm tài khoản của cô, hàng ngàn tin nhắn, lượt kết bạn, thông báo.
Cô biết ngay thủ phạm là ai.
- " Anh làm cái gì vậy?"
- " Đăng hình của em"
Cô bực tức vì thái độ bình thản của Hàn Mạc. Cô quyết định chụp lại một tấm cho đỡ tức, nhưng anh nhất quyết che mặt mình lại dù cho cô dùng bao nhiêu kế dụ dỗ.
Anh chưa từng đăng tấm ảnh nào lên mạng nhưng lại có sức hút ghê gớm như vậy.
Cô buồn bã, ngồi đó. Thấy cô buồn như thế anh cũng không thể nào vui được.
- " Chỉ một tấm"- Anh nói nhỏ
- " Được. Chỉ một tấm"
Cô hớn hở chạy lại gần anh, cả hai người cùng tự sướng một tấm
- " Cười lên nào"
Anh có biết tự sướng bao giờ đâu.
- " Anh phải làm gì tiếp theo đây?"
- " Anh không biết chụp hình à"
Anh lắc đầu. Cô muốn trêu chọc anh một chút nên đã chỉ anh giơ bàn tay hình nửa trái tim, một tay của cô cũng giơ nửa trái tim, hai người lắp lại thành hình trái tim hoàn hảo
- " Anh cười lên chút"
- " Cười có nhe răng không?"
- " Chỉ cần cười nhẹ thôi"
- " Cười như thế nào chứ?"
- " Thì cười chứ thế nào"
- " Nhưng mà cười như thế nào, anh thật sự không biết"
- " Không cần nữa đâu em mỏi tay quá "
- " 1 2 3 "
Đếm đến 3 cô nhấn vào nút chụp hình. Cho dù dùng app hay camera thường chăng nữa thì hai người này vẫn đẹp xuất sắc, khuôn mặt không lộ ra chút khuyết điểm. Nhưng sao mặt anh vẫn cứ lạnh ngắt một cục thế, đúng là người đàn ông lạnh lùng.
Cô nhanh chóng đăng bức ảnh lên còn kèm thêm dòng trạng thái.
" Đồ tảng băng trôi @Hàn Mạc"
Đây là cơn sóng lớn thứ hai trong ngày. Bây giờ đi đâu người ta cũng toàn tìm kiếm Hàn Mạc và Hạnh Nhi.
- " Em nghịch thật đấy"
- " Do anh trước mà"
- " Được, là anh sai. Em đi tắm đi. Trễ rồi"
- " Nhưng mà em không có đồ"
- " Em vào trước anh sẽ lấy đồ cho em"
Cô ngoan ngoãn nghe lời anh đi vào phòng tắm. Lúc này anh định lấy đồ từ trong tủ quần áo cho cô, vì lúc trước thường hay ở đây nên lúc nào trong phòng khách sạn này cũng có đồ của anh. Anh cũng chuẩn bị sẵn cho cô một ít, vả lại phòng này chỉ mỗi anh được sử dụng. Trong đầu anh bỗng hiện lên tia đen tối. Anh chỉ lấy cho cô một cái áo sơ mi của anh và bộ đồ lót. Anh gõ cửa và đưa bộ đồ cho cô qua khe hở nhỏ xíu mà cô mở ra.
- " Cái gì thế này?"
Cô quát.
Anh ở đây không thể nào nhịn được cười. Rõ ràng ông biết cười, mà khi cười còn rất đẹp. Vậy mà dám lừa chị tui.
- " Hàn Mạc à"
Cô gọi anh, cầu sự trợ giúp.
- " Ở đây chỉ nhận tên, không nhận họ"
Anh cũng tinh quái bắt cô gọi tên mình. Sau 5 phút đấu tranh tâm lý dữ dội, cô khẽ nói
- " Mạc, giúp em"
Đây là lần đầu cô kêu tên anh, cảm giác xấu hổ cứ không ngừng vây quanh. Anh ở ngoài thì rất hài lòng.
- " Em mặc ra đây, anh sẽ nghĩ cách"
Không ngờ là cô tin ngay con sói xám này, liền bước ra. Mái tóc ướt dài nửa lưng cùng chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của anh dài hẳn tới đầu gối cô, lúc ẩn lúc hiện, dạng mà kín đáo nhưng lại không kín chỉ khiến đàn ông muốn ngã ngửa vì cô. Trông quyến rũ chết được.
"Phen này chết thật rồi"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook