Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
-
Chương 594: Mở mang tầm mắt - sức mạnh đáng sợ
Nhưng cô vừa đuổi theo tới cửa thì thấy hắn quay lại, trên người chẳng biết từ khi nào đã thay xong bộ đồ rộng rãi thoải mái rồi. Không chỉ hắn, chị dâu bên cạnh cũng đã đổi một bộ giáp vải đen tay cầm con dao găm ngắn quen thuộc.
- Hai người... định làm gì vậy?
Dương Tuấn Vũ thấy em gái ngơ ngác thì vỗ nhẹ vai:
- Em nghỉ đi, anh thử chút. Nhìn hai đứa chiến đấu máu lửa, anh với chị dâu em cũng thử sức xem sao.
Lời hắn vừa nói ra thì đám tướng xung quanh vừa nhanh chân chạy kịp tới thì há hốc mồm, nhưng rất nhanh thay vào đó là ánh mắt nóng bỏng.
Walter ồm ồm nói:
- Boss thử chiến với tôi đi. Đã rất lâu rồi tôi chưa được thử sức với ngài, chẳng biết vì công việc bận rộn có khiến kỹ năng chiến đấu của Boss giảm đi chút nào không? Haha. Còn tôi dạo gần đây tập luyện thu lại được rất nhiều chỗ tốt đảm bảo khiến Boss bất ngờ.
DG bình thường không háo thắng, lúc này cũng bất chợt lên tiếng:
- Tôi cũng muốn thử sức với Boss.
Tuyết Yên cũng vừa thở vừa nói:
- Em cũng muốn.
Quyền Vương Hoàng Phi Hồng cũng tuôn trào chiến ý:
- Tôi cũng vậy.
Cyborg và nhóm Demon cũng vội tới tham gia một chân.
Đám quân nhân đứng phía sau lập tức trố mắt, bọn họ chưa từng nhìn thấy Đại Boss giao chiến bao giờ, lần này có cơ hội được rửa mắt rồi.
Dương Tuấn Vũ cười lớn mấy tiếng rồi khí thế nói:
- Được, hôm nay tôi sẽ thử sức các người xem tập luyện thế nào. Từng người lên đài. Tôi tiếp hết.
Vân Tú lườm hắn rồi nói:
- Vậy Elise sẽ không khai chiến với Boss hôm nay nữa. Boss tiếp mọi người đi.
Dương Tuấn Vũ mỉm cười, hắn biết nàng luôn muốn thử sức với hắn lúc hắn mạnh mẽ nhất chứ nhất quyết không chịu sử dụng lợi thế mà người khác đem lại, chứ không phải nàng giận dỗi điều gì.
Vân Tú kéo tay Tuyết Yên lại rồi nhìn sang Hoàng Phi Hồng:
- Cậu và Tuyết Yên đừng làm loạn, cứ đứng đây nhìn Boss thể hiện đi, đảm bảo không dám lên đài.
Tuyết Yên thè lưỡi, cô cũng chỉ hiếu chiến chút chứ bản thân giờ thở còn gấp gáp chứ nói gì là ra chiêu mà đòi lên sàn nữa.
Phi Hồng thì chỉ nắm chặt tay, ánh mắt kiên định điều gì đó, nhưng hắn cũng không cãi lại lời của cấp trên.
Dương Tuấn Vũ vỗ vai hắn rồi mạnh mẽ lớn tiếng nói:
- Ai là người đầu tiên?
Walter vỗ ngực:
- Các cậu tránh ra, để tôi. Boss muốn chiến đấu ở sân nào? Sân Kim chắc phải đợi chút để mọi người dọn dẹp đã.
Dương Tuấn Vũ nhếch mép:
- Tôi sẽ chọn sân nào mà cậu tự tin nhất. Đánh cho cậu tâm phục khẩu phục thì thôi. Sân đấu Thổ, cấp độ 6 (gấp 8 lần trọng lực Trái Đất). Lên!
Hắn nói xong thì lập nhảy lên võ đài.
Trọng lực được gia cường lập tức tác động lên thân thể hắn, khiến mọi tế bào đều chịu một lực rất lớn, nếu người bình thường thì chỉ có thể đứng yên bất động, à không, bị kéo cho nằm úp sấp bất động mới đúng, chứ không thể đứng nổi.
Walter khỏe như con trâu mộng khi bước lên sàn đấu quen thuộc này mặt cũng nghiêm túc hơn hẳn, dù cười ha hả bên ngoài nhưng khi tham gia chiến đấu, hắn tuyệt đối không để tình cảm chi phối.
Dương Tuấn Vũ cũng thế, bộ dạng cười đùa lập tức biến mất, thay vào đó là khí thế trùng thiên tỏa ra, chiến ý nồng nặc bất cứ ai cũng cảm nhận được.
Hai cô gái khi nãy đứng bên cạnh Boss, giờ may mắn được tới gần võ đài hơn một chút thì bị uy áp này làm cho tay chân run cầm cập. Không phải họ quá sợ hãi mà là cơ thể theo bản năng không tự chủ mà run rẩy. Không chỉ hai người họ, những đồng đội khác bên cạnh cũng đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo. Trong đầu thầm nghĩ “Boss thật bá đạo a”.
Walter trước đó đã giao chiến không ít lần với Boss rồi nhưng lần nào cũng bị thua về khí thế, bị khí thế đối phương làm ảnh hưởng tâm lý. Đây là một đòn tấn công vô hình khiến cho đối thủ ngay từ khi vào trận đã thua thiệt hơn, nếu kỹ năng, võ công và cấp độ không bằng nữa thì chỉ có một nước thất bại thảm hại.
Để cho cơ thể thích nghi với môi trường trọng lực tăng cao, Walter dần dần lấy lại hơi thở bình thường, hắn lập tức gào lên một tiếng rồi lao vào áp sát ra đòn.
Dương Tuấn Vũ cũng chơi sòng phẳng, hắn dùng cứng đối cứng, dùng chính thế mạnh của đối phương để trả đòn.
Mỗi cú đấm của Walter chỉ khí thế thôi cũng đủ khiến khung cảnh xung quanh vỡ nát, đất đá nứt toác tạo thành những hố sâu. Nếu không phải hệ thống sân đấu thiết kế có khả năng phân tán, và hòa tan xung lực từ các trận chiến thì chắc căn hầm sẽ sập và tòa Apollo cũng như Atermis có nguy cơ bị tụt sâu xuống lòng đất.
Tất nhiên, nếu giải phóng toàn bộ sức mạnh thì không nơi này cũng không trụ được, chẳng qua quy tắc tại đây, mọi người đều chỉ được áp súc cấp độ còn Tử Tước khi giao chiến để đảm bảo an toàn.
Đối đầu với thế công như mãnh hổ của Walter, Dương Tuấn Vũ cũng không có bất cứ sự bối rối nào, đối phương ra đòn hắn đỡ đòn rồi lập tức phản kích. Từng cú đấm vũ bão liên tiếp được hai bên tung ra khiến sân đấu liên tục vỡ nát.
Nhưng điều này không có nghĩa sân đấu chất lượng thấp, mà sự vỡ nát này vô hình chung tạo thành những hố sâu, những vùng thiếu ổn định, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến người ta sẩy chân, kết hợp với lực trọng trường cao có thể khiến người bất cẩn ăn quả đắng.
Không như trận chiến giữa hai vị tướng lĩnh vừa rồi, ngay từ khi vào trận đấu này, Walter đã lập tức sử dụng tới Ki của mình để hỗ trợ ra đòn.
- Độn!
Walter lập tức biến mất dưới con mắt của mọi người, ngay khi tất cả còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chợt thấy Boss nhảy lên cao rồi vặn người nện xuống đất một cú đấm.
- Ầm!
Xung quanh mấy mét đá thiết cương lập tức vỡ nát, lõm xuống tạo thành một cái hố sâu mấy mét làm tất cả trố mắt.
- Đó thực sự chỉ là một cú đấm?
Cả đám quân sĩ bên dưới đều nhao nhao khó tin, khi nãy chỉ là đánh đấm giữa hai người, giờ khi nện xuống mới biết sức công phá của mỗi đòn đánh hóa ra lại lớn như vậy.
- Có ai nhận ra Boss còn chưa sử dụng Ki không?
- Ừ. Ngài ấy hoàn toàn dùng sức mạnh thân thể. Quái vật mà.
- Boss đương nhiên phải bá đạo rồi, sao cùi mía như chúng ta được.
- Cũng đúng a. Xem tiếp, xem tiếp đi.
Ở trên sàn đấu rộng 100m2, Dương Tuấn Vũ cùng Walter liên tục đọ chiêu, nhưng nói đúng ra là Boss chỉ đứng đó đỡ đòn, còn Walter thì nhiệt tình tấn công. Hắn biết nhược điểm của mình là tốc độ không cao nên thường xuyên dùng độn thổ để được gia tăng tốc độ trong môi trường cùng hệ, đồng thời cũng thừa cơ đánh bất ngờ.
Chỉ có điều, đen cho hắn là đối đầu với một đối thủ đã mở ra Nhãn Môn và Nhĩ Môn. Dù không nhìn được dưới lòng đất nhưng việc có một nhân tố di chuyển bên dưới cũng có chút manh mối bởi sự đung đưa của cây cỏ, kết hợp với đôi tai rất nhạy bén Dương Tuấn Vũ hoàn toàn có thể xác định được vị trí và hướng ra đòn của Walter.
Đánh một hồi cảm thấy không ổn. Walter lại chồi lên mặt đất, bộ dạng hắn có chút điên tiết, bực tức vì mọi đòn thế của mình đều bị hóa giải.
- Thiên Băng Địa Liệt!
- Thổ Sát!
Hắn liên tiếp sử dụng hai đại chiêu.
Mọi người chợt thấy mặt đất nứt toác rất sâu sau cú đấm của Walter xuống đất làm đối phương phải liên tục nhảy tránh né khỏi rơi xuống hiểm địa, nhưng ngay lúc tránh đòn thì lại bị đợt tấn công bất ngờ từ dưới đất xông thẳng lên trời.
Những mũi nhọn tạo thành từ các phiến đá cứng chắc, sắc bén như hàng trăm cây thương đột ngột vụt lên.
Cả đám bên dưới bị dọa mất mật, không ai nghĩ thủ lĩnh Walter lại có sát chiêu bá đạo như vậy.
Bụi đất mù mịt, sàn đấu rung lắc khiến không ai thấy gì.
- Boss không làm sao chứ?
- Làm sao không bị thương? Ngươi nghĩ có cách nào tránh đòn đó? Cứ nghĩ thủ lĩnh Walter thổ hệ thì chậm chạp, không nghĩ đòn nào tung ra cũng vừa uy lực vừa vô cùng bất ngờ. Tao nghĩ Boss chỉ ít cũng bị thương.
- Chắc vậy, tao cũng đoán thế, Boss mà điên lên không biết có phải san phẳng chỗ này không.
- Có thể lắm.
Tất cả đều nhao nhao bình luận trong lúc bụi đang mù mịt.
Chỉ là không lâu sau đó, bọn họ chợt thấy có quả cầu ánh sáng chói mắt xua tan đi lớp bụi, để lộ ra một thân ảnh áo ba lỗ, quần sooc, toàn bộ vẫn không nhiễm một vết bẩn nhưng bộ dạng rất lạnh lùng, sắc bén, không ai biết sau lớp mặt nạ đó là vui, buồn, tức giận hay phẫn nộ.
Tuy vậy, điều này đã không còn quan trọng, khi mà đột nhiên màn sáng này tiêu thất, và bọn họ nghe một tiếng “hự” vang lên.
Walter dù biết Boss sẽ không dễ dàng bị hạ gục bởi sát chiêu đó, nhưng chẳng thể nghĩ được rằng một sợi lông tóc cũng chẳng tổn thương. Lập tức hắn biết mình sắp ăn quả đắng nhưng phản xạ lại không kịp dù tay đã thu về thủ thế.
Một cú đấm không phát ra tiếng động nhưng lại khiến lỗ tai mọi người cảm thấy đau nhức, khó chịu, một số người còn nôn ọe mặt tái mét.
- Ồ. Cảm ơn Elise đại nhân.
Đám quân sĩ chợt thấy đồng bạn xung quanh mình thi nhau mặt mày choáng váng thì chưa hiểu ra sao, chỉ khi nhìn thấy mình đang được một màn sáng màu tím bạc bao bọc lại thì mới hiểu thì ra Nữ Vương của bọn họ đã ra tay bảo vệ.
- Vận còn chậm một chút.
Elise như không nghe thấy lời cảm ơn đó, cô chỉ thầm thở dài vì tốc độ ra đòn của anh vẫn làm cô không theo kịp. Chỉ như vậy thôi, cô cũng hiểu mình dù cố gắng luyện tập bí mật vẫn còn kém anh một khoảng không nhỏ.
Walter không hổ là da thịt dày béo, hắn mặc dù bị trúng một cú đấm vào bụng rất đau, mắt hoa mày choáng, đầu óc ong ong nhưng vẫn kiên cường dựng lên màn Cương khí hộ thân cao cấp, ít nhất lần sau không phải chịu tác động trực tiếp sóng hạ âm.
Hắn biết đòn đánh của Dương Tuấn Vũ không phải là không gây tiếng động mà nó đã được áp súc tần số tiếng động xuống mức tai con người bình thưởng không nghe được, chỉ vài Hz nhưng lại có ảnh hưởng còn nghiêm trọng hơn việc nghe được âm thanh.
Sóng hạ âm ngoài đời hay xuất hiện trong các hiện tượng tự nhiên cực đoan như sóng thần, tuyết lở, động đất, núi lửa phun trào, thác nước, cực quang, thiên thạch và sét.
Sóng hạ âm có thể gây ra cảm giác kinh sợ cho con người và các loài vật, kích thích hệ thần kinh đặc biệt là hệ tiền đình trong tai, làm người ta có cảm giác như say sóng, say xe, hoa mắt chóng mặt, nôn mửa, ớn lạnh xương sống, lo lắng, sợ hãi.
Trái ngược với nó chính là sóng siêu âm tần số lớn hơn khoảng mà con người có thể nghe được, tối đa lên tới 20.000Hz, chủ yếu được ứng dụng để đo khoảng cách, xác định hình thái vật thể, và trường hợp đặc biệt cũng có thể gây ảnh hưởng tới hệ thần kinh để gây tê liệt con mồi khi sóng này cực mạnh.
Việc phát hiện ra sóng hạ âm và sử dụng vào trong chiến đấu cũng là do hắn tình cờ tìm ra được khi làm việc trong phòng rèn. Hắn làm xong một chiếc kiếm cánh ve và đặt nó xuống bàn thì cây kiếm không hề chạm thứ gì bỗng lưỡi kiếm bắt đầu rung động dữ dội.
Tìm hiểu sâu hơn, hắn chợt nhận ra cái quạt thông gió đang phát ra sóng ở tần số 16Hz, là tần số của sóng hạ âm. Kết hợp với kiến thức sẵn có hắn chợt nảy sinh ra ý tưởng tạo ra tần số hạ âm vào lúc phát triển chiêu thức. Điều này chẳng cần chiêu thức phải màu mè, phức tạp, mà chỉ cần thay đổi một chút dao động cổ tay với tần suất cao đã có thể phát ra xung động sóng hạ âm rồi.
Một cú đấm với lực công kích mạnh chưa đủ, đối thủ vẫn có thể phòng ngự. Thay vào đó, một cú đấm dù chưa chạm tới người đó nhưng phát ra sóng hạ âm làm quấy nhiễu hệ thống thần kinh và thính giác của đối thủ làm hắn mất tập trung thì việc đòn công kích hoàn toàn có thể đạt được lực sát thương tối ưu nhất.
Từ đó có thể thấy, việc liên tục phát triển các kỹ xảo chiến đấu hoàn toàn có lợi ích rất lớn, chứ không chỉ nên cắm đầu vào gia tăng cấp độ sức mạnh mà bên trong rỗng tuếch, đơn điệu, dễ bị đối phương bắt bài.
- Hai người... định làm gì vậy?
Dương Tuấn Vũ thấy em gái ngơ ngác thì vỗ nhẹ vai:
- Em nghỉ đi, anh thử chút. Nhìn hai đứa chiến đấu máu lửa, anh với chị dâu em cũng thử sức xem sao.
Lời hắn vừa nói ra thì đám tướng xung quanh vừa nhanh chân chạy kịp tới thì há hốc mồm, nhưng rất nhanh thay vào đó là ánh mắt nóng bỏng.
Walter ồm ồm nói:
- Boss thử chiến với tôi đi. Đã rất lâu rồi tôi chưa được thử sức với ngài, chẳng biết vì công việc bận rộn có khiến kỹ năng chiến đấu của Boss giảm đi chút nào không? Haha. Còn tôi dạo gần đây tập luyện thu lại được rất nhiều chỗ tốt đảm bảo khiến Boss bất ngờ.
DG bình thường không háo thắng, lúc này cũng bất chợt lên tiếng:
- Tôi cũng muốn thử sức với Boss.
Tuyết Yên cũng vừa thở vừa nói:
- Em cũng muốn.
Quyền Vương Hoàng Phi Hồng cũng tuôn trào chiến ý:
- Tôi cũng vậy.
Cyborg và nhóm Demon cũng vội tới tham gia một chân.
Đám quân nhân đứng phía sau lập tức trố mắt, bọn họ chưa từng nhìn thấy Đại Boss giao chiến bao giờ, lần này có cơ hội được rửa mắt rồi.
Dương Tuấn Vũ cười lớn mấy tiếng rồi khí thế nói:
- Được, hôm nay tôi sẽ thử sức các người xem tập luyện thế nào. Từng người lên đài. Tôi tiếp hết.
Vân Tú lườm hắn rồi nói:
- Vậy Elise sẽ không khai chiến với Boss hôm nay nữa. Boss tiếp mọi người đi.
Dương Tuấn Vũ mỉm cười, hắn biết nàng luôn muốn thử sức với hắn lúc hắn mạnh mẽ nhất chứ nhất quyết không chịu sử dụng lợi thế mà người khác đem lại, chứ không phải nàng giận dỗi điều gì.
Vân Tú kéo tay Tuyết Yên lại rồi nhìn sang Hoàng Phi Hồng:
- Cậu và Tuyết Yên đừng làm loạn, cứ đứng đây nhìn Boss thể hiện đi, đảm bảo không dám lên đài.
Tuyết Yên thè lưỡi, cô cũng chỉ hiếu chiến chút chứ bản thân giờ thở còn gấp gáp chứ nói gì là ra chiêu mà đòi lên sàn nữa.
Phi Hồng thì chỉ nắm chặt tay, ánh mắt kiên định điều gì đó, nhưng hắn cũng không cãi lại lời của cấp trên.
Dương Tuấn Vũ vỗ vai hắn rồi mạnh mẽ lớn tiếng nói:
- Ai là người đầu tiên?
Walter vỗ ngực:
- Các cậu tránh ra, để tôi. Boss muốn chiến đấu ở sân nào? Sân Kim chắc phải đợi chút để mọi người dọn dẹp đã.
Dương Tuấn Vũ nhếch mép:
- Tôi sẽ chọn sân nào mà cậu tự tin nhất. Đánh cho cậu tâm phục khẩu phục thì thôi. Sân đấu Thổ, cấp độ 6 (gấp 8 lần trọng lực Trái Đất). Lên!
Hắn nói xong thì lập nhảy lên võ đài.
Trọng lực được gia cường lập tức tác động lên thân thể hắn, khiến mọi tế bào đều chịu một lực rất lớn, nếu người bình thường thì chỉ có thể đứng yên bất động, à không, bị kéo cho nằm úp sấp bất động mới đúng, chứ không thể đứng nổi.
Walter khỏe như con trâu mộng khi bước lên sàn đấu quen thuộc này mặt cũng nghiêm túc hơn hẳn, dù cười ha hả bên ngoài nhưng khi tham gia chiến đấu, hắn tuyệt đối không để tình cảm chi phối.
Dương Tuấn Vũ cũng thế, bộ dạng cười đùa lập tức biến mất, thay vào đó là khí thế trùng thiên tỏa ra, chiến ý nồng nặc bất cứ ai cũng cảm nhận được.
Hai cô gái khi nãy đứng bên cạnh Boss, giờ may mắn được tới gần võ đài hơn một chút thì bị uy áp này làm cho tay chân run cầm cập. Không phải họ quá sợ hãi mà là cơ thể theo bản năng không tự chủ mà run rẩy. Không chỉ hai người họ, những đồng đội khác bên cạnh cũng đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo. Trong đầu thầm nghĩ “Boss thật bá đạo a”.
Walter trước đó đã giao chiến không ít lần với Boss rồi nhưng lần nào cũng bị thua về khí thế, bị khí thế đối phương làm ảnh hưởng tâm lý. Đây là một đòn tấn công vô hình khiến cho đối thủ ngay từ khi vào trận đã thua thiệt hơn, nếu kỹ năng, võ công và cấp độ không bằng nữa thì chỉ có một nước thất bại thảm hại.
Để cho cơ thể thích nghi với môi trường trọng lực tăng cao, Walter dần dần lấy lại hơi thở bình thường, hắn lập tức gào lên một tiếng rồi lao vào áp sát ra đòn.
Dương Tuấn Vũ cũng chơi sòng phẳng, hắn dùng cứng đối cứng, dùng chính thế mạnh của đối phương để trả đòn.
Mỗi cú đấm của Walter chỉ khí thế thôi cũng đủ khiến khung cảnh xung quanh vỡ nát, đất đá nứt toác tạo thành những hố sâu. Nếu không phải hệ thống sân đấu thiết kế có khả năng phân tán, và hòa tan xung lực từ các trận chiến thì chắc căn hầm sẽ sập và tòa Apollo cũng như Atermis có nguy cơ bị tụt sâu xuống lòng đất.
Tất nhiên, nếu giải phóng toàn bộ sức mạnh thì không nơi này cũng không trụ được, chẳng qua quy tắc tại đây, mọi người đều chỉ được áp súc cấp độ còn Tử Tước khi giao chiến để đảm bảo an toàn.
Đối đầu với thế công như mãnh hổ của Walter, Dương Tuấn Vũ cũng không có bất cứ sự bối rối nào, đối phương ra đòn hắn đỡ đòn rồi lập tức phản kích. Từng cú đấm vũ bão liên tiếp được hai bên tung ra khiến sân đấu liên tục vỡ nát.
Nhưng điều này không có nghĩa sân đấu chất lượng thấp, mà sự vỡ nát này vô hình chung tạo thành những hố sâu, những vùng thiếu ổn định, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến người ta sẩy chân, kết hợp với lực trọng trường cao có thể khiến người bất cẩn ăn quả đắng.
Không như trận chiến giữa hai vị tướng lĩnh vừa rồi, ngay từ khi vào trận đấu này, Walter đã lập tức sử dụng tới Ki của mình để hỗ trợ ra đòn.
- Độn!
Walter lập tức biến mất dưới con mắt của mọi người, ngay khi tất cả còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì chợt thấy Boss nhảy lên cao rồi vặn người nện xuống đất một cú đấm.
- Ầm!
Xung quanh mấy mét đá thiết cương lập tức vỡ nát, lõm xuống tạo thành một cái hố sâu mấy mét làm tất cả trố mắt.
- Đó thực sự chỉ là một cú đấm?
Cả đám quân sĩ bên dưới đều nhao nhao khó tin, khi nãy chỉ là đánh đấm giữa hai người, giờ khi nện xuống mới biết sức công phá của mỗi đòn đánh hóa ra lại lớn như vậy.
- Có ai nhận ra Boss còn chưa sử dụng Ki không?
- Ừ. Ngài ấy hoàn toàn dùng sức mạnh thân thể. Quái vật mà.
- Boss đương nhiên phải bá đạo rồi, sao cùi mía như chúng ta được.
- Cũng đúng a. Xem tiếp, xem tiếp đi.
Ở trên sàn đấu rộng 100m2, Dương Tuấn Vũ cùng Walter liên tục đọ chiêu, nhưng nói đúng ra là Boss chỉ đứng đó đỡ đòn, còn Walter thì nhiệt tình tấn công. Hắn biết nhược điểm của mình là tốc độ không cao nên thường xuyên dùng độn thổ để được gia tăng tốc độ trong môi trường cùng hệ, đồng thời cũng thừa cơ đánh bất ngờ.
Chỉ có điều, đen cho hắn là đối đầu với một đối thủ đã mở ra Nhãn Môn và Nhĩ Môn. Dù không nhìn được dưới lòng đất nhưng việc có một nhân tố di chuyển bên dưới cũng có chút manh mối bởi sự đung đưa của cây cỏ, kết hợp với đôi tai rất nhạy bén Dương Tuấn Vũ hoàn toàn có thể xác định được vị trí và hướng ra đòn của Walter.
Đánh một hồi cảm thấy không ổn. Walter lại chồi lên mặt đất, bộ dạng hắn có chút điên tiết, bực tức vì mọi đòn thế của mình đều bị hóa giải.
- Thiên Băng Địa Liệt!
- Thổ Sát!
Hắn liên tiếp sử dụng hai đại chiêu.
Mọi người chợt thấy mặt đất nứt toác rất sâu sau cú đấm của Walter xuống đất làm đối phương phải liên tục nhảy tránh né khỏi rơi xuống hiểm địa, nhưng ngay lúc tránh đòn thì lại bị đợt tấn công bất ngờ từ dưới đất xông thẳng lên trời.
Những mũi nhọn tạo thành từ các phiến đá cứng chắc, sắc bén như hàng trăm cây thương đột ngột vụt lên.
Cả đám bên dưới bị dọa mất mật, không ai nghĩ thủ lĩnh Walter lại có sát chiêu bá đạo như vậy.
Bụi đất mù mịt, sàn đấu rung lắc khiến không ai thấy gì.
- Boss không làm sao chứ?
- Làm sao không bị thương? Ngươi nghĩ có cách nào tránh đòn đó? Cứ nghĩ thủ lĩnh Walter thổ hệ thì chậm chạp, không nghĩ đòn nào tung ra cũng vừa uy lực vừa vô cùng bất ngờ. Tao nghĩ Boss chỉ ít cũng bị thương.
- Chắc vậy, tao cũng đoán thế, Boss mà điên lên không biết có phải san phẳng chỗ này không.
- Có thể lắm.
Tất cả đều nhao nhao bình luận trong lúc bụi đang mù mịt.
Chỉ là không lâu sau đó, bọn họ chợt thấy có quả cầu ánh sáng chói mắt xua tan đi lớp bụi, để lộ ra một thân ảnh áo ba lỗ, quần sooc, toàn bộ vẫn không nhiễm một vết bẩn nhưng bộ dạng rất lạnh lùng, sắc bén, không ai biết sau lớp mặt nạ đó là vui, buồn, tức giận hay phẫn nộ.
Tuy vậy, điều này đã không còn quan trọng, khi mà đột nhiên màn sáng này tiêu thất, và bọn họ nghe một tiếng “hự” vang lên.
Walter dù biết Boss sẽ không dễ dàng bị hạ gục bởi sát chiêu đó, nhưng chẳng thể nghĩ được rằng một sợi lông tóc cũng chẳng tổn thương. Lập tức hắn biết mình sắp ăn quả đắng nhưng phản xạ lại không kịp dù tay đã thu về thủ thế.
Một cú đấm không phát ra tiếng động nhưng lại khiến lỗ tai mọi người cảm thấy đau nhức, khó chịu, một số người còn nôn ọe mặt tái mét.
- Ồ. Cảm ơn Elise đại nhân.
Đám quân sĩ chợt thấy đồng bạn xung quanh mình thi nhau mặt mày choáng váng thì chưa hiểu ra sao, chỉ khi nhìn thấy mình đang được một màn sáng màu tím bạc bao bọc lại thì mới hiểu thì ra Nữ Vương của bọn họ đã ra tay bảo vệ.
- Vận còn chậm một chút.
Elise như không nghe thấy lời cảm ơn đó, cô chỉ thầm thở dài vì tốc độ ra đòn của anh vẫn làm cô không theo kịp. Chỉ như vậy thôi, cô cũng hiểu mình dù cố gắng luyện tập bí mật vẫn còn kém anh một khoảng không nhỏ.
Walter không hổ là da thịt dày béo, hắn mặc dù bị trúng một cú đấm vào bụng rất đau, mắt hoa mày choáng, đầu óc ong ong nhưng vẫn kiên cường dựng lên màn Cương khí hộ thân cao cấp, ít nhất lần sau không phải chịu tác động trực tiếp sóng hạ âm.
Hắn biết đòn đánh của Dương Tuấn Vũ không phải là không gây tiếng động mà nó đã được áp súc tần số tiếng động xuống mức tai con người bình thưởng không nghe được, chỉ vài Hz nhưng lại có ảnh hưởng còn nghiêm trọng hơn việc nghe được âm thanh.
Sóng hạ âm ngoài đời hay xuất hiện trong các hiện tượng tự nhiên cực đoan như sóng thần, tuyết lở, động đất, núi lửa phun trào, thác nước, cực quang, thiên thạch và sét.
Sóng hạ âm có thể gây ra cảm giác kinh sợ cho con người và các loài vật, kích thích hệ thần kinh đặc biệt là hệ tiền đình trong tai, làm người ta có cảm giác như say sóng, say xe, hoa mắt chóng mặt, nôn mửa, ớn lạnh xương sống, lo lắng, sợ hãi.
Trái ngược với nó chính là sóng siêu âm tần số lớn hơn khoảng mà con người có thể nghe được, tối đa lên tới 20.000Hz, chủ yếu được ứng dụng để đo khoảng cách, xác định hình thái vật thể, và trường hợp đặc biệt cũng có thể gây ảnh hưởng tới hệ thần kinh để gây tê liệt con mồi khi sóng này cực mạnh.
Việc phát hiện ra sóng hạ âm và sử dụng vào trong chiến đấu cũng là do hắn tình cờ tìm ra được khi làm việc trong phòng rèn. Hắn làm xong một chiếc kiếm cánh ve và đặt nó xuống bàn thì cây kiếm không hề chạm thứ gì bỗng lưỡi kiếm bắt đầu rung động dữ dội.
Tìm hiểu sâu hơn, hắn chợt nhận ra cái quạt thông gió đang phát ra sóng ở tần số 16Hz, là tần số của sóng hạ âm. Kết hợp với kiến thức sẵn có hắn chợt nảy sinh ra ý tưởng tạo ra tần số hạ âm vào lúc phát triển chiêu thức. Điều này chẳng cần chiêu thức phải màu mè, phức tạp, mà chỉ cần thay đổi một chút dao động cổ tay với tần suất cao đã có thể phát ra xung động sóng hạ âm rồi.
Một cú đấm với lực công kích mạnh chưa đủ, đối thủ vẫn có thể phòng ngự. Thay vào đó, một cú đấm dù chưa chạm tới người đó nhưng phát ra sóng hạ âm làm quấy nhiễu hệ thống thần kinh và thính giác của đối thủ làm hắn mất tập trung thì việc đòn công kích hoàn toàn có thể đạt được lực sát thương tối ưu nhất.
Từ đó có thể thấy, việc liên tục phát triển các kỹ xảo chiến đấu hoàn toàn có lợi ích rất lớn, chứ không chỉ nên cắm đầu vào gia tăng cấp độ sức mạnh mà bên trong rỗng tuếch, đơn điệu, dễ bị đối phương bắt bài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook