Tổng Giám Đốc, Con Được Mẹ Trộm Đi
-
Chương 42: Là ai ở bên giường chăm sóc cô (hạ)
Thì ra chủ nhân của khu nhà này tên là Phượng Thiên Linh.
Hắn nhìn thấy Hạ Điềm Điềm rất thuần thục chuẩn bị bữa ăn sáng, kỹ thuật nấu nướng cũng rất tốt, lúc này hắn mới yên tâm rời đi.
Còn mình thì trở lại một trụ sở khác.
Nhưng mà, ở trong phòng khách nhà hắn lại có người đang nằm trên mặt thảm nghiên cứu cái gì đó, người này có một thân hình thon thả, một mái tóc dài ngang vai, dáng dấp cực kỳ xinh đẹp, cộng thêm trên gương mặt còn có mấy điểm rất hài hước dí dỏm.
Cô gái còn có một đôi mắt to tròn, sáng như hai vì sao.
"Người anh em, cậu trở về vừa đúng lúc, cậu xem tôi chụp như thế nào?"
Sau đó, cô gái lập tức lấy vài tấm ảnh mà mình vừa cố công chụp được đưa cho Phượng Thiên Linh nhìn, mặc dù toàn thân Phượng Thiên Linh đều mặc màu đen, lại là một người đàn ông, có thể ở chung một chỗ với Trái Ngư Nhi, hắn cũng rất thoải mái, bởi vì hắn thật sự là một người đàn ông tuyệt mỹ hoàn hảo. (@Mều : xin nói trước là các nhân vật thần bí, xuất hiện thoáng qua thì Mều sẽ dùng danh xưng "hắn,ngươi", tại có quá nhiều nhân vật mới!!!)
"Ngươi ở đây là theo dõi Đường Đồng Ngạo, tại sao lại theo dõi hắn?"
Đường Đồng Ngạo và Phượng Thiên Linh đều là anh em sống chết có nhau, mà tính tình Trái Ngư Nhi lại có phần hơi đỉnh đạc, nên Phượng Thiên Linh xem cô giống như bạn thân, mà cô lại ôm ấp một ước mơ rất lớn, ước mơ của cô chính là trở thành một nữ trinh thám siêu cấp.
"Đúng vậy, cho nên tôi mới tới đây muốn hỏi một chút ý kiến của cậu, người anh em này của cậu giống như rất hoa tâm, chờ tôi điều tra thêm mấy ngày là có thể biết hắn có bao nhiêu bạn gái, đúng rồi, ở tại nhà ba người mỹ nữ kia, có người nào cậu thích hay không, mà tôi cũng đã đạt được một thành tựu nào đó rồi chứ, đó là tìm cho cậu ba mỹ nữ xinh đẹp đến làm khách."
Trái Ngư Nhi để hình xuống, ánh mắt mang theo điểm mập mờ nhìn Phượng Thiên Linh, cô nghĩ nếu như trong ba người mỹ nữ kia có một người là người Phượng Thiên Linh thích, thì cô chắc chắn có thể làm phù dâu mai mối xinh đẹp rồi, ha ha.
*
Tại một khu dân cư hào hoa,
Biệt thự Ngạo Thiên.
Biệt thự Ngạo Thiên là biệt thự tư nhân của tổng giám đốc Đường thị Đường Đồng Ngạo.
Trong biệt thự, trên sàn nhà bóng loáng cạnh bể bơi, một cô gái có vóc người nóng bỏng, mà toàn thân lại đang trần truồng đang nằm ở trên sàn nhà, tư thái của cô gái rất phóng đãng, vì trong bể bơi có một người đàn ông đang bơi lội.
Người đàn ông kia có vóc người cao lớn hoàn mỹ, tư thế bơi lội giống như một vương tử cao quý, lại giống như một nam nhân ngư.
“Tổng giám đốc, đến mau, người ta sắp không chịu nổi.”
Tay cô gái đặt lên bộ ngực đầy đặc ngạo nghễ của mình vuốt ve qua lại, ánh mắt mị hoặc lưu chuyển, âm thanh rên rỉ, cô gái vốn là một cô nàng tiếp rượu, hôm nay may mắn được phụ tá của Đường tổng tài chọn trúng, tới đây hầu hạ Tổng giám đốc.
Nhưng Tổng giám đốc lại muốn cô cởi hết quần áo, sau đó để cô tự nghĩ phương pháp hấp dẫn hắn.
“Thật sao? Ngươi có thể cút.”
Người phụ nữ này khắp người đều dâm đãng, không hề thanh thuần khả ái, nhìn bộ dáng cô ta nằm ở nơi đó tự đùa bỡn chính mình, cũng đủ biết cuộc sống riêng tư của cô ta phóng đãng đến cỡ nào.
Đường Đồng Ngạo kết thúc bơi lội, cầm khăn tắm bên cạnh hồ lau sạch sẽ nước trên người.
Xong xuôi, đi về phía đại sảnh biệt thự.
“Cái gì, Tổng giám đốc, ngài nói, tôi…. Tôi có chỗ nào làm không tốt sao, Tổng giám đốc, ngài chớ đi, chờ tôi một chút.”
Cô gái xinh đẹp kia vội vàng đứng dậy đuổi theo, cô thật sự không hiểu, vóc người cô tuy có hơi gầy nhưng kỹ thuật trên giường lại điêu luyện như vậy, Tổng giám đốc nhìn thế nào còn không yêu cô đây?
Cô không cam lòng đuổi theo, không ngờ mới đi đến bên cạnh cửa lớn, lập tức bị hai người hộ vệ túm lấy, cầm quần áo rồi kéo cô ném ra ngoài biệt thự.
“Đây là tiền ngồi xe trở về, cút.”
Hộ vệ cầm vài tờ tiền mặt nhét vào bàn tay cô, ngay sau đó mang bộ mặt vô tình đi vào biệt thự, đóng luôn cửa chính biệt thự.
Này, họ coi cô là cái gì?
Cô gái xinh đẹp phát hiện ở ven đường có người đang nhìn chằm chằm thân thể của cô, cô cúi đầu nhìn xuống, mới phát hiện hiện tại trên người mình không có mặc quần áo.
Tức chết cô, mặt của cô giận đến đỏ bừng, lập tức cầm áo khoác ngoài khoác lên người, đáng ghét, Đường Đồng Ngạo, thật là một người đàn ông máu lạnh vô tình.
Cô lảo đảo đứng dậy, bởi vì vừa mới bị hộ vệ ném ra, thân thể vì té xuống đất nên có chút đau, mà bọn họ những người hộ vệ kia thật đúng là xuống tay rất hung ác.
“Cô gái, cô có khoẻ không, có muốn đến nhà tôi ngồi một chút hay không?”
Chợt một giọng nữ mềm mại ở bên tai cô vang lên, cô phát hiện giọng nói kia có một ma lực làm cho người ta an tâm thoải mái, cô lập tức quay đầu nhìn về phía cô gái kia.
Nhìn xong một lượt, làm cho cô trong nháy mắt quên mất hiện tại đang ra sao.
Thật đúng là một cô gái thanh thuần xinh đẹp, lại nói Đường Đồng Ngạo không cần mình, cũng bởi vì mình không thanh thuần, nhưng mà cô gái ở trước mắt này, gương mặt tuyệt mỹ, dáng người yểu điệu hấp dẫn, giọng nói lại rất dễ nghe, hiển nhiên chính là mẫu người Đường Đồng Ngạo sẽ thích.
Cô gái xinh đẹp vừa bị ném ra kia gọi là Triệu Bình, hai mươi bốn tuổi, là một cô gái tiếp rượu ở quán bar, mà đàn ông lên giường với cô cũng nhiều đến đếm cũng không hết, nhưng bọn họ đều có chung một điểm, đó chính là toàn bộ đều rất có tiền.
“Cô tên là gì, tôi…. Tôi là bị bạn trai từ bỏ, hu hu….”
Triệu Bình bắt đầu giả vờ mình là một cô gái nhu nhược bị bạn trai bỏ, quả nhiên với lý do đó khiến cô gái đang đi ngang qua tiến lên đỡ cô ngồi dậy.
“Tôi tên Tư Tuyết Nông, tôi cũng ở gần đây, nếu như cô không chê, có thể đến nhà tôi ngồi một chút.”
Tư Tuyết Nông chỉ vào một căn nhà nhỏ đối diện biệt thự Ngạo Thiên, đó cũng là căn nhà nhỏ duy nhất ở khu vực hào hoa này.
Là tất cả tiền bạc mà Tư Tuyết Nông tốn công tích góp mấy năm mới mua được.
“Cô nói đây là nhà cô?”
Triệu Bình nhìn theo phương hướng Tư Tuyết Nông chỉ, mặc dù căn nhà rất nhỏ, nhưng lại có thể tại một khu vực sang trọng như vậy mua nhà, vậy nói rõ cô gái gọi là Tư Tuyết Nông này chắc cũng là một thiên kim tiểu thư rồi.
Cô đảo nhanh con người mấy cái, càng thêm cố gắng nhập vai diễn một nhân vật nhu nhược, cũng rất tự nhiên gật đầu đồng ý đi đến nhà Tư Tuyết Nông ngồi một chút.
Tư Tuyết Nông đỡ cô gái đi qua đường lớn, đi tới ngoài cửa nhà cô, cô móc cái chìa khoá mở cửa phòng ra.
Hai người đi tới ghế salon trong phòng khách ngồi xuống.
“Thật xin lỗi, nhà của tôi không lớn, mới vừa mua, bởi vì tôi muốn cùng bạn trai tôi đính hôn, mà bạn trai tôi lại thích ở khu vực này, để tôi đi rót cho cô một ly trà nóng. Cô cứ ngồi trước đợi tôi một lát.”
Tư Tuyết Nông nói xong thì đi tới phòng bếp. Cô chỉ đơn thuần tốt bụng chứa chấp Triệu Bình, nhưng mà không ngờ rằng Triệu Bình lại đang có chủ ý xấu với cô.
Hắn nhìn thấy Hạ Điềm Điềm rất thuần thục chuẩn bị bữa ăn sáng, kỹ thuật nấu nướng cũng rất tốt, lúc này hắn mới yên tâm rời đi.
Còn mình thì trở lại một trụ sở khác.
Nhưng mà, ở trong phòng khách nhà hắn lại có người đang nằm trên mặt thảm nghiên cứu cái gì đó, người này có một thân hình thon thả, một mái tóc dài ngang vai, dáng dấp cực kỳ xinh đẹp, cộng thêm trên gương mặt còn có mấy điểm rất hài hước dí dỏm.
Cô gái còn có một đôi mắt to tròn, sáng như hai vì sao.
"Người anh em, cậu trở về vừa đúng lúc, cậu xem tôi chụp như thế nào?"
Sau đó, cô gái lập tức lấy vài tấm ảnh mà mình vừa cố công chụp được đưa cho Phượng Thiên Linh nhìn, mặc dù toàn thân Phượng Thiên Linh đều mặc màu đen, lại là một người đàn ông, có thể ở chung một chỗ với Trái Ngư Nhi, hắn cũng rất thoải mái, bởi vì hắn thật sự là một người đàn ông tuyệt mỹ hoàn hảo. (@Mều : xin nói trước là các nhân vật thần bí, xuất hiện thoáng qua thì Mều sẽ dùng danh xưng "hắn,ngươi", tại có quá nhiều nhân vật mới!!!)
"Ngươi ở đây là theo dõi Đường Đồng Ngạo, tại sao lại theo dõi hắn?"
Đường Đồng Ngạo và Phượng Thiên Linh đều là anh em sống chết có nhau, mà tính tình Trái Ngư Nhi lại có phần hơi đỉnh đạc, nên Phượng Thiên Linh xem cô giống như bạn thân, mà cô lại ôm ấp một ước mơ rất lớn, ước mơ của cô chính là trở thành một nữ trinh thám siêu cấp.
"Đúng vậy, cho nên tôi mới tới đây muốn hỏi một chút ý kiến của cậu, người anh em này của cậu giống như rất hoa tâm, chờ tôi điều tra thêm mấy ngày là có thể biết hắn có bao nhiêu bạn gái, đúng rồi, ở tại nhà ba người mỹ nữ kia, có người nào cậu thích hay không, mà tôi cũng đã đạt được một thành tựu nào đó rồi chứ, đó là tìm cho cậu ba mỹ nữ xinh đẹp đến làm khách."
Trái Ngư Nhi để hình xuống, ánh mắt mang theo điểm mập mờ nhìn Phượng Thiên Linh, cô nghĩ nếu như trong ba người mỹ nữ kia có một người là người Phượng Thiên Linh thích, thì cô chắc chắn có thể làm phù dâu mai mối xinh đẹp rồi, ha ha.
*
Tại một khu dân cư hào hoa,
Biệt thự Ngạo Thiên.
Biệt thự Ngạo Thiên là biệt thự tư nhân của tổng giám đốc Đường thị Đường Đồng Ngạo.
Trong biệt thự, trên sàn nhà bóng loáng cạnh bể bơi, một cô gái có vóc người nóng bỏng, mà toàn thân lại đang trần truồng đang nằm ở trên sàn nhà, tư thái của cô gái rất phóng đãng, vì trong bể bơi có một người đàn ông đang bơi lội.
Người đàn ông kia có vóc người cao lớn hoàn mỹ, tư thế bơi lội giống như một vương tử cao quý, lại giống như một nam nhân ngư.
“Tổng giám đốc, đến mau, người ta sắp không chịu nổi.”
Tay cô gái đặt lên bộ ngực đầy đặc ngạo nghễ của mình vuốt ve qua lại, ánh mắt mị hoặc lưu chuyển, âm thanh rên rỉ, cô gái vốn là một cô nàng tiếp rượu, hôm nay may mắn được phụ tá của Đường tổng tài chọn trúng, tới đây hầu hạ Tổng giám đốc.
Nhưng Tổng giám đốc lại muốn cô cởi hết quần áo, sau đó để cô tự nghĩ phương pháp hấp dẫn hắn.
“Thật sao? Ngươi có thể cút.”
Người phụ nữ này khắp người đều dâm đãng, không hề thanh thuần khả ái, nhìn bộ dáng cô ta nằm ở nơi đó tự đùa bỡn chính mình, cũng đủ biết cuộc sống riêng tư của cô ta phóng đãng đến cỡ nào.
Đường Đồng Ngạo kết thúc bơi lội, cầm khăn tắm bên cạnh hồ lau sạch sẽ nước trên người.
Xong xuôi, đi về phía đại sảnh biệt thự.
“Cái gì, Tổng giám đốc, ngài nói, tôi…. Tôi có chỗ nào làm không tốt sao, Tổng giám đốc, ngài chớ đi, chờ tôi một chút.”
Cô gái xinh đẹp kia vội vàng đứng dậy đuổi theo, cô thật sự không hiểu, vóc người cô tuy có hơi gầy nhưng kỹ thuật trên giường lại điêu luyện như vậy, Tổng giám đốc nhìn thế nào còn không yêu cô đây?
Cô không cam lòng đuổi theo, không ngờ mới đi đến bên cạnh cửa lớn, lập tức bị hai người hộ vệ túm lấy, cầm quần áo rồi kéo cô ném ra ngoài biệt thự.
“Đây là tiền ngồi xe trở về, cút.”
Hộ vệ cầm vài tờ tiền mặt nhét vào bàn tay cô, ngay sau đó mang bộ mặt vô tình đi vào biệt thự, đóng luôn cửa chính biệt thự.
Này, họ coi cô là cái gì?
Cô gái xinh đẹp phát hiện ở ven đường có người đang nhìn chằm chằm thân thể của cô, cô cúi đầu nhìn xuống, mới phát hiện hiện tại trên người mình không có mặc quần áo.
Tức chết cô, mặt của cô giận đến đỏ bừng, lập tức cầm áo khoác ngoài khoác lên người, đáng ghét, Đường Đồng Ngạo, thật là một người đàn ông máu lạnh vô tình.
Cô lảo đảo đứng dậy, bởi vì vừa mới bị hộ vệ ném ra, thân thể vì té xuống đất nên có chút đau, mà bọn họ những người hộ vệ kia thật đúng là xuống tay rất hung ác.
“Cô gái, cô có khoẻ không, có muốn đến nhà tôi ngồi một chút hay không?”
Chợt một giọng nữ mềm mại ở bên tai cô vang lên, cô phát hiện giọng nói kia có một ma lực làm cho người ta an tâm thoải mái, cô lập tức quay đầu nhìn về phía cô gái kia.
Nhìn xong một lượt, làm cho cô trong nháy mắt quên mất hiện tại đang ra sao.
Thật đúng là một cô gái thanh thuần xinh đẹp, lại nói Đường Đồng Ngạo không cần mình, cũng bởi vì mình không thanh thuần, nhưng mà cô gái ở trước mắt này, gương mặt tuyệt mỹ, dáng người yểu điệu hấp dẫn, giọng nói lại rất dễ nghe, hiển nhiên chính là mẫu người Đường Đồng Ngạo sẽ thích.
Cô gái xinh đẹp vừa bị ném ra kia gọi là Triệu Bình, hai mươi bốn tuổi, là một cô gái tiếp rượu ở quán bar, mà đàn ông lên giường với cô cũng nhiều đến đếm cũng không hết, nhưng bọn họ đều có chung một điểm, đó chính là toàn bộ đều rất có tiền.
“Cô tên là gì, tôi…. Tôi là bị bạn trai từ bỏ, hu hu….”
Triệu Bình bắt đầu giả vờ mình là một cô gái nhu nhược bị bạn trai bỏ, quả nhiên với lý do đó khiến cô gái đang đi ngang qua tiến lên đỡ cô ngồi dậy.
“Tôi tên Tư Tuyết Nông, tôi cũng ở gần đây, nếu như cô không chê, có thể đến nhà tôi ngồi một chút.”
Tư Tuyết Nông chỉ vào một căn nhà nhỏ đối diện biệt thự Ngạo Thiên, đó cũng là căn nhà nhỏ duy nhất ở khu vực hào hoa này.
Là tất cả tiền bạc mà Tư Tuyết Nông tốn công tích góp mấy năm mới mua được.
“Cô nói đây là nhà cô?”
Triệu Bình nhìn theo phương hướng Tư Tuyết Nông chỉ, mặc dù căn nhà rất nhỏ, nhưng lại có thể tại một khu vực sang trọng như vậy mua nhà, vậy nói rõ cô gái gọi là Tư Tuyết Nông này chắc cũng là một thiên kim tiểu thư rồi.
Cô đảo nhanh con người mấy cái, càng thêm cố gắng nhập vai diễn một nhân vật nhu nhược, cũng rất tự nhiên gật đầu đồng ý đi đến nhà Tư Tuyết Nông ngồi một chút.
Tư Tuyết Nông đỡ cô gái đi qua đường lớn, đi tới ngoài cửa nhà cô, cô móc cái chìa khoá mở cửa phòng ra.
Hai người đi tới ghế salon trong phòng khách ngồi xuống.
“Thật xin lỗi, nhà của tôi không lớn, mới vừa mua, bởi vì tôi muốn cùng bạn trai tôi đính hôn, mà bạn trai tôi lại thích ở khu vực này, để tôi đi rót cho cô một ly trà nóng. Cô cứ ngồi trước đợi tôi một lát.”
Tư Tuyết Nông nói xong thì đi tới phòng bếp. Cô chỉ đơn thuần tốt bụng chứa chấp Triệu Bình, nhưng mà không ngờ rằng Triệu Bình lại đang có chủ ý xấu với cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook