Lâm Lập Phong nhìn Hạ Tử Tình một chút,khóe miệng cương nghị khẽ nhếch lên vẻ tươi cười khiến khuôn mặt Hạ Tử Tình càng thêm đỏ

"Đi tới Thụy Sỹ tốt nhất là nên ngắm cảnh đẹp hoặc trượt tuyết, tôi nghĩ thật đáng tiếc a, Lập Phong!." Khắc la phu tiếc hận mà nói:

"Hơn nữa, tôi còn muốn nhiều lần cùng anh trượt tuyết!Năm nay vì thế mà tôi đã khổ luyện thật lâu!"

"Được, tôi cho anh cơ hội. Ngày mai chúng ta đến khu trượt tuyết đi.Tôi sẽ hoãn việc đến nông trường 1 ngày."

"Thực chứ?" Khắc la phu cao hứng.

"Nhưng nếu như anh thua, anh phải đem ngọc kim ngư lỗi thời đưa cho tôi, khiến chúng nhập thành một đôi với của tôi." Lâm Lập Phong cõi lòng đầy tự tin nói

"Còn nếu anh thua thì sao?" Khắc la phu đón nhận con mắt khiêu chiến

"Tôi sẽ đem con cá nhỏ của tôi đưa cho anh,cho anh nhập chúng thành một đôi." Lâm Lập Phong sảng khoái nói.(hình như 2 soái ca đang nhắc đến ngọc thì phải)

"Tốt!Nói phải giữ lời!" Khắc la phu vươn tay đến, Lâm Lập Phong cầm tay hắn, nói: "Nói phải giữ lời!"

Hạ Tử Tình lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Lập Phong,thật hiền hòa , bình dị và gần gũi, như vậy mới có chút tình vị. . . . . . Bình thường thì hắn kém rất xa a!!

Bình thường hắn vẫn lãnh khóc, vô tình lại con rất chanh chua , hắn hiện tại….

Khiến nàng có chút bị hắn mê hoặc! Nàng ko rõ con người nào mới là con người chân thật của hắn

Ăn cơm xong, bọn họ đều tự ra đi. Lâm Lập Phong cùng Hạ Tử Tình trở về đến phòng khách sạn

Hạ Tử Tình thấy trong phòng có 2 chiếc giường chợt thấy ngực dễ chịu hơn nhiều.Nếu đêm nay lại phải cùng cái hạng người ma quỷ ấy ngủ chung giường thì đúng là dằn vặt?

Đích đích đích. . . . . . Lâm Lập Phong _ điện thoại di động reo lên, hắn nhìn điện thoại một chút, sau đó quay sang Hạ Tử Tình nói: "Cô nghỉ ngơi trước đi, không cần chờ tôi."

Nói xong liền thẳng cửa đi ra. Hạ Tử Tình hiếu kì rời khỏi phòng, muốn nhìn xem hắn rốt cuộc có việc gì gấp gáp? Nhưng nàng thật kinh ngạc khi thấy Lâm Lập Phong cùng Mai Á Lệ trước hành lang khách sạn công nhiên ôm nhau, hắn kéo Mai Á Lệ bên cạnh vào một gian phòng

Hạ Tử Tình trừng to mắt,đúng là nàng ko có đoán sai!Cái cô Mai Á Lệ kia thật sự là người tình ngoại quốc của hắn! Hắn tới nơi này chính là muốn cùng nàng hẹn hò!

Nơi này chính là chốn lưu tình của hắn, đồ vô lại nam nhân! Hạ Tử Tình cắn cắn môi, không khỏi nắm chặt tay

Sáng sớm hôm sau, Lâm Lập Phong và khắc la phu hẹn nhau đi tới khu trượt tuyết tái đấu. Hạ Tử Tình thấy mai á lệ mắt vui cười, khuôn mặt hồng nhuận, hình như cả khuôn mặt đều phát quang. Có lẽ khi làm xong chuyện ái tình cá nhân ,nữ nhân nào cũng minh diễm như vậy chăng?

"Oa! Là phong a! Là phong a!" Mai á lệ bỗng nhiên lôi kéo tay Hạ Tử Tình, chỉ vào một người nam tử đang rất nhanh lướt qua các nàng trong tiếng hét chói tay

Hạ Tử Tình nhìn một chút,người kia xác thực là Lâm Lập Phong. Hắn như một mũi tên phóng ra phía trước, tại nơi cao điểm trên một người liền xoay người, sau đó an toàn chấm đất. Tư thế ưu nhã thực tại khiến ko ít nữ nhân hét lên chói tai

Ko ngờ hắn trượt tuyết tốt như vậy, tư thế đẹp như vậy!Không trách được việc Khắc La Phu nhất định tìm đến hắn thách đấu!

Đối thủ ở phìa sau đang đuổi theo hắn ,khắc la phu hiển nhiên cũng kém hắn một cự ly khá xa. 10 phút sau, Khác La Phu đã mất đi ngọc kim ngư lỗi thời trị giá mấy trăm vạn

Khi khắc la phu đem ngọc kim ngư lỗi thời đưa tới trước mặt Hạ Tử Tình, Hạ Tử Tình có vẻ rất kinh ngạc.

"Con cá này cùng với con cá của Lập Phong là một đôi _. Tôi đem cá này tặng cho cô, mong muốn cô cùng Lập Phong cũng có thể là một đôi."

Hạ Tử Tình lúng túng một lúc chẳng biết nên làm thế nào cho phải? Nàng nhìn Lâm Lập Phong một chút.

"Khắc la phu tặng cho em, em hãy nhận lấy a." Lâm Lập Phong vẫn như cũ , mặt ko chút biểu tình, làm cho nàng đoán ko ra ý hắn nghĩ trong lòng.

Hạ Tử Tình nghe Lâm Lập Phong nói như vậy, liền đem lễ vật nhận lấy, nhìn khắc la phu lộ ra một nụ cười điềm đạm: "Cảm tạ anh, khắc la phu."

"Đây là lễ vật kết hôn tôi tặng cho cô, mong muốn 2 người có thể quý trọng nhau, tựa như quý trọng cuộc hôn nhân này." Khắc la phu chân thành nhìn bọn họ nói.

Hạ Tử Tình mặt tức khắc trở nên đỏ bừng.Lời Khắc la phu nói tựa như lợi đao hung hăng thổi qua!

Nàng chuyển mắt nhìn Lâm Lập Phong, phát hiện hắn vẻ mặt anh vẫn lạnh nhạt nhìn về phía núi tuyết xa xa. Có lẽ vấn đề này, hắn cũng không biết nên đối mặt như thế nào?

Nguyên bản là từ 2 người ko liên quan, chỉ bởi vì một hiểu lầm nhỏ mọi chuyện đã trở thành cái cục diện hôm nay,Chẳng biết trong lòng Lâm Lập Phong cảm tưởng thế nào? Hắncó phải là đã hối hận rồi không?

Hạ Tử Tình thấy chính mình ngây lập tức lộ ra 1 tia cười khổ. Có lẽ nàng đã nghĩ quá nhiều? Hắn hận nàng như vậy!Ko đem nàng dằn vặt đến chí tử thì thôi!!

Làm sao mà hối hận chứ? Thật buồn cười!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương