Tổng Giám Đốc Bị Dã Nhân Hút Nghiện Trong Rừng
-
Chương 3: Tổng giám đốc bị dã nhân hung mãnh li*m huy*t
Bị liếm đến xuất tinh/Mật dịch chảy khắp nơi
"Ư a...... Không muốn......" Ngón tay của Thịnh Dư đã hoàn toàn ngăn không được thế công của dã nhân, dã nhân này giống như là tìm được quỳnh tương ngọc lộ cực phẩm, dùng đầu lưỡi đói khát hung mãnh mà liếm láp huyệt thịt của Thịnh Dư.
Thịnh Dư bị liếm mạnh đến không thể phản kháng, đùi trong run rẩy kịch liệt, loại cảm giác này thật sụ rất kỳ quái, rất kỳ quái, anh chưa từng bị người liếm qua, huống chi là liếm láp hung mãnh như vậy, anh chỉ cảm thấy toàn thân mình như nhũn ra, khoái cảm tê tê dại dại truyền khắp cơ thể, cũng đã quên mất phản kháng.
Hai bàn tay vốn đang che kín huyệt thịt, giờ phút này đã buông ra, đồng thời tóm lấy tóc dã nhân, không giống như là đang phản kháng, càng giống là muốn cự còn nghênh.
Tiếng nước phốc thử phốc thử, vang vọng toàn bộ hang động, mật dịch càng liếm càng nhiều, Thịnh Dư thân thể run rẩy, hai chân còn quấn trên đầu dã nhân, gót chân nhẹ nhàng ma sát trên lưng dã nhân, tại sao có thể thư thái như vậy.
"Ư a...... Không...... Đừng liếm... Ưm......"
Dã nhân căn bản nghe không hiểu Thịnh Dư đang nói gì, hắn chỉ biết là nhục huyệt này rất mỹ vị, là thứ ngon nhất hắn từng nếm qua, căn bản là dừng lại không được, hắn đói khát vạn phần hấp thu mật dịch trong nhục huyệt, phát ra âm thanh toát toát toát.
Khoái cảm của Thịnh Dư đã đạt đến ngưỡng cửa, ngửa đầu lên, côn th*t trước mặt phún ra một đạo tinh dịch dâm đãng, tinh dịch màu ngà sữa tất cả đều phun trên mái tóc rối bời của dã nhân, sảng khoái nha, đây là lần đầu tiên anh ăn mặn, gặp dã nhân hung mãnh như vậy, đầu lưỡi kia giống như chạy bằng điện, dã man lại thô lỗ liếm láp nhục huyệt kiều nộn của anh.
Thịnh Dư còn là lần đầu tiên, chịu không được kích thích hung mãnh như vậy, cũng sợ hãi gia hỏa này không biết nặng nhẹ, đem mình làm hỏng rồi, liền sốt ruột hô hào: "Ư... Không muốn... A......"
Dã nhân làm sao biết tiết chế là gì, căn bản không có ý định dừng lại, Thịnh Dư đem lòng bàn tay đặt trên trán hắn, cưỡng ép đẩy hắn ra một chút, cũng ra vẻ tức giận nhìn dã nhân.
Dã nhân tựa hồ có thể đọc hiểu biểu cảm trên mặt anh, thật đúng là chậm rãi dừng lại.
Thịnh Dư thoát lực ngã trên mặt đất, thân thể còn đang biên độ nhỏ co rút.
Dã nhân thấy anh thân thể đang run rẩy còn tưởng rằng anh bị trúng độc, người trúng độc đều sẽ co giật như thế này.
Dã nhân đột nhiên luống cuống, vội vàng đi ra ngoài tìm vài cọng dược thảo trở về, dùng miệng nhai nát, muốn đút cho Thịnh Dư ăn.
Thịnh Dư biết dã nhân đã hiểu lầm, không ngờ gia hỏa này sẽ còn quan tâm mình, anh hơi yên tâm.
Nhìn dã nhân nhất định phải đem nhai nát cỏ dại đút cho anh ăn, anh lắc đầu cự tuyệt, nhưng quá bướng bỉnh, thế là anh để dã nhân đem nước cỏ dại bôi lên huyệt thịt của anh.
Dã nhân làm theo, nhẹ nhàng chất lỏng màu xanh thoa lên toàn bộ nhục huyệt của Thịnh Dư, tuyệt không dã man như vừa rồi.
Thịnh Dư phát hiện dã nhân này cũng không xấu, cũng không có ý định thương tổn mình, tâm dần dần buông xuống, cứ như vậy nặng nề ngủ thiếp đi.
Ngày thứ hai tỉnh lại, Thịnh Dư phát hiện mình đang nằm trong vòng tay cường tráng của dã nhân, gia hỏa này ôm anh ngủ một đêm, cây cự điểu nóng hổi còn chống trên bụng của anh, nhìn xem liền dọa người.
Thân thể của dã nhân này cũng rất khổng lồ, hẳn là cao hai mét, mình nằm trong ngực hắn đều lộ ra thon nhỏ.
Trong đầu Thịnh Dư hồi tưởng lại chuyện đêm qua, anh lại bị dã nhân này liếm đến cao trào, loại khoái cảm chí cao vô thượng kia, đến bây giờ cũng không thể quên được, thậm chí còn có chút vẫn chưa thỏa mãn, trong nhục huyệt phía dưới trực tiếp chảy xuống một dòng nước nóng, chỉ là tưởng tượng một chút mà thôi, đã bắt đầu chảy dâm dịch.
Dã nhân ngửi thấy mùi thơm của mật hoa, tỉnh lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Thịnh Dư, cánh tay không tự giác siết chặt, ôm Thịnh Dư vào trong ngực.
"Ư a...... Không muốn......" Ngón tay của Thịnh Dư đã hoàn toàn ngăn không được thế công của dã nhân, dã nhân này giống như là tìm được quỳnh tương ngọc lộ cực phẩm, dùng đầu lưỡi đói khát hung mãnh mà liếm láp huyệt thịt của Thịnh Dư.
Thịnh Dư bị liếm mạnh đến không thể phản kháng, đùi trong run rẩy kịch liệt, loại cảm giác này thật sụ rất kỳ quái, rất kỳ quái, anh chưa từng bị người liếm qua, huống chi là liếm láp hung mãnh như vậy, anh chỉ cảm thấy toàn thân mình như nhũn ra, khoái cảm tê tê dại dại truyền khắp cơ thể, cũng đã quên mất phản kháng.
Hai bàn tay vốn đang che kín huyệt thịt, giờ phút này đã buông ra, đồng thời tóm lấy tóc dã nhân, không giống như là đang phản kháng, càng giống là muốn cự còn nghênh.
Tiếng nước phốc thử phốc thử, vang vọng toàn bộ hang động, mật dịch càng liếm càng nhiều, Thịnh Dư thân thể run rẩy, hai chân còn quấn trên đầu dã nhân, gót chân nhẹ nhàng ma sát trên lưng dã nhân, tại sao có thể thư thái như vậy.
"Ư a...... Không...... Đừng liếm... Ưm......"
Dã nhân căn bản nghe không hiểu Thịnh Dư đang nói gì, hắn chỉ biết là nhục huyệt này rất mỹ vị, là thứ ngon nhất hắn từng nếm qua, căn bản là dừng lại không được, hắn đói khát vạn phần hấp thu mật dịch trong nhục huyệt, phát ra âm thanh toát toát toát.
Khoái cảm của Thịnh Dư đã đạt đến ngưỡng cửa, ngửa đầu lên, côn th*t trước mặt phún ra một đạo tinh dịch dâm đãng, tinh dịch màu ngà sữa tất cả đều phun trên mái tóc rối bời của dã nhân, sảng khoái nha, đây là lần đầu tiên anh ăn mặn, gặp dã nhân hung mãnh như vậy, đầu lưỡi kia giống như chạy bằng điện, dã man lại thô lỗ liếm láp nhục huyệt kiều nộn của anh.
Thịnh Dư còn là lần đầu tiên, chịu không được kích thích hung mãnh như vậy, cũng sợ hãi gia hỏa này không biết nặng nhẹ, đem mình làm hỏng rồi, liền sốt ruột hô hào: "Ư... Không muốn... A......"
Dã nhân làm sao biết tiết chế là gì, căn bản không có ý định dừng lại, Thịnh Dư đem lòng bàn tay đặt trên trán hắn, cưỡng ép đẩy hắn ra một chút, cũng ra vẻ tức giận nhìn dã nhân.
Dã nhân tựa hồ có thể đọc hiểu biểu cảm trên mặt anh, thật đúng là chậm rãi dừng lại.
Thịnh Dư thoát lực ngã trên mặt đất, thân thể còn đang biên độ nhỏ co rút.
Dã nhân thấy anh thân thể đang run rẩy còn tưởng rằng anh bị trúng độc, người trúng độc đều sẽ co giật như thế này.
Dã nhân đột nhiên luống cuống, vội vàng đi ra ngoài tìm vài cọng dược thảo trở về, dùng miệng nhai nát, muốn đút cho Thịnh Dư ăn.
Thịnh Dư biết dã nhân đã hiểu lầm, không ngờ gia hỏa này sẽ còn quan tâm mình, anh hơi yên tâm.
Nhìn dã nhân nhất định phải đem nhai nát cỏ dại đút cho anh ăn, anh lắc đầu cự tuyệt, nhưng quá bướng bỉnh, thế là anh để dã nhân đem nước cỏ dại bôi lên huyệt thịt của anh.
Dã nhân làm theo, nhẹ nhàng chất lỏng màu xanh thoa lên toàn bộ nhục huyệt của Thịnh Dư, tuyệt không dã man như vừa rồi.
Thịnh Dư phát hiện dã nhân này cũng không xấu, cũng không có ý định thương tổn mình, tâm dần dần buông xuống, cứ như vậy nặng nề ngủ thiếp đi.
Ngày thứ hai tỉnh lại, Thịnh Dư phát hiện mình đang nằm trong vòng tay cường tráng của dã nhân, gia hỏa này ôm anh ngủ một đêm, cây cự điểu nóng hổi còn chống trên bụng của anh, nhìn xem liền dọa người.
Thân thể của dã nhân này cũng rất khổng lồ, hẳn là cao hai mét, mình nằm trong ngực hắn đều lộ ra thon nhỏ.
Trong đầu Thịnh Dư hồi tưởng lại chuyện đêm qua, anh lại bị dã nhân này liếm đến cao trào, loại khoái cảm chí cao vô thượng kia, đến bây giờ cũng không thể quên được, thậm chí còn có chút vẫn chưa thỏa mãn, trong nhục huyệt phía dưới trực tiếp chảy xuống một dòng nước nóng, chỉ là tưởng tượng một chút mà thôi, đã bắt đầu chảy dâm dịch.
Dã nhân ngửi thấy mùi thơm của mật hoa, tỉnh lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Thịnh Dư, cánh tay không tự giác siết chặt, ôm Thịnh Dư vào trong ngực.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook