Tổng Giám Đốc Ăn Vạ: Trả Con Lại Cho Tôi!
-
Chương 4: Khó xử (2)
Khoa Yết Ny nhìn hai người đàn ông đang đầy sát khí kia.
Thảm.. Quá là thảm mà!!!
Khoa Mạc nhìn chàng trai trẻ đang đứng trước mặt, chàng trai này... Không phải người tầm thường, hình như ông đã nhìn thấy đâu rồi...
Lý Nhã bên cạnh đang đầy vui, coi như bà ta trả được cơn giận lúc siêu thị rồi...
Khoa Mạc muốn nói tiếp với Cố Thế. Nhưng điện thoại lại reo lên.
Lấy điện thoại trong túi ra, ông bắt máy rồi nói vài câu, xong cúp máy.
Khoa Yết Ny đang cầu trời là công ty gọi, ông sẽ ra về!!!
"Công ty có cuộc họp, ba về đây, lần sau đến thăm con sau vậy"Ông đứng dậy nói.
Lý Nhã đang vẫn muốn xem trò vui, nhưng nghe ông nói mặt có chút không vui.
Yết Ny thầm vui trong lòng, con mẹ nó khó xử này cũng qua rồi.
Tiễn cả hai người kia về, Cố Thế cũng lễ phép chào tạm biệt.
Đóng cửa lại, Yết Ny chạy vào, ôm lấy Cố Thế...
"Em được cứu rồi"Cô đầy vui mừng...
Cố Thế có hơi bất ngờ, nhưng lại đưa tay ôm cô...
"Không sao rồi"
Cố Thế biết rõ cô bé này đang khó xử, ba cô cũng không dễ tính, còn thêm người phụ nữ kia, đúng là mẹ kế không bao giờ thương con chồng mà...
Yết Ny sau một lát, nhận ra đang ôm Cố Thế, vội bỏ ra...
"Em xin lỗi"Cô đỏ mặt, cắn môi dưới.
"Không sao"Cố Thế cười.
"Mà này, em định nuôi đứa nhỏ luôn sao? "Câu hỏi tiếp tục...
"Dĩ nhiên, bé con đáng thương như vậy mà, với em ở một mình, buồn chán lắm. Thêm em muốn thử làm mẹ đơn thân, mặc dù sẽ hơi khó xử sau này"Yết Ny tự tin nói.
Cố Thế thở dài. Xoa đầu cô...
"Anh sẽ bên em, giúp em"
"Cảm ơn anh"Mặt của Tiểu Ny đã đỏ, ngượng ngừng...
Khó xử ra sao, nhưng đã có Cố Thế bên cạnh cô, cô sẽ không sợ nữa đâu...
Thảm.. Quá là thảm mà!!!
Khoa Mạc nhìn chàng trai trẻ đang đứng trước mặt, chàng trai này... Không phải người tầm thường, hình như ông đã nhìn thấy đâu rồi...
Lý Nhã bên cạnh đang đầy vui, coi như bà ta trả được cơn giận lúc siêu thị rồi...
Khoa Mạc muốn nói tiếp với Cố Thế. Nhưng điện thoại lại reo lên.
Lấy điện thoại trong túi ra, ông bắt máy rồi nói vài câu, xong cúp máy.
Khoa Yết Ny đang cầu trời là công ty gọi, ông sẽ ra về!!!
"Công ty có cuộc họp, ba về đây, lần sau đến thăm con sau vậy"Ông đứng dậy nói.
Lý Nhã đang vẫn muốn xem trò vui, nhưng nghe ông nói mặt có chút không vui.
Yết Ny thầm vui trong lòng, con mẹ nó khó xử này cũng qua rồi.
Tiễn cả hai người kia về, Cố Thế cũng lễ phép chào tạm biệt.
Đóng cửa lại, Yết Ny chạy vào, ôm lấy Cố Thế...
"Em được cứu rồi"Cô đầy vui mừng...
Cố Thế có hơi bất ngờ, nhưng lại đưa tay ôm cô...
"Không sao rồi"
Cố Thế biết rõ cô bé này đang khó xử, ba cô cũng không dễ tính, còn thêm người phụ nữ kia, đúng là mẹ kế không bao giờ thương con chồng mà...
Yết Ny sau một lát, nhận ra đang ôm Cố Thế, vội bỏ ra...
"Em xin lỗi"Cô đỏ mặt, cắn môi dưới.
"Không sao"Cố Thế cười.
"Mà này, em định nuôi đứa nhỏ luôn sao? "Câu hỏi tiếp tục...
"Dĩ nhiên, bé con đáng thương như vậy mà, với em ở một mình, buồn chán lắm. Thêm em muốn thử làm mẹ đơn thân, mặc dù sẽ hơi khó xử sau này"Yết Ny tự tin nói.
Cố Thế thở dài. Xoa đầu cô...
"Anh sẽ bên em, giúp em"
"Cảm ơn anh"Mặt của Tiểu Ny đã đỏ, ngượng ngừng...
Khó xử ra sao, nhưng đã có Cố Thế bên cạnh cô, cô sẽ không sợ nữa đâu...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook