Tôi Thật Sự Không Thiếu Tiền
...
Lịch ra mắt
281
Lượt xem
Đã hoàn thành
Trạng thái
77
Tổng chương hiện tại
Thể loại
Giới thiệu
Giới thiệu
1.
Sầm Thanh đi vào rạp hát, cảm thấy nam chính vở kịch đẹp trai diễn giỏi dẻo dai, cô xin cơ hội tham quan hậu trường, tạo quan hệ thân thiết với anh.
Sau khi người đàn ông từ chối, Sầm Thanh vẫn không bỏ cuộc, cô tiếp tục đưa ra điều kiện hấp dẫn: “Tôi biết thù lao diễn kịch của các anh, thù lao đóng phim có thể trả cho anh dựa theo diễn viên tuyến một.”
“Không đóng phim, không thiếu tiền.” Sầm Thanh bị anh khách khí mời ra hậu trường.
Sầm Thanh càng cản càng hăng, đuổi theo người đàn ông đi hơn nửa đất nước lưu diễn, lần nào cũng ngồi tại hàng ghế đầu tiên, không hề có ngoại lệ.
Sau đó, Sầm Thanh cảm thấy quả thật hết hy vọng, cô nắm chặt tấm vé không vào rạp hát mà ngồi ở cửa ngẩn người.
Sau khi vở kịch kết thúc, người đàn ông chưa thay trang phục diễn đã chạy ra, anh lấy quạt xếp trong tay nâng cằm Sầm Thanh: “Ngàn dặm trường chinh chỉ thiếu một bước, sao em lại bỏ cuộc rồi?”
2.
Bộ phim mới sắp khởi quay.
Đột nhiên có một ngày Sầm Thanh nghe nói ở vòng tài trợ thứ hai tìm được một ông lớn ra tay hào phóng, nhưng muốn tự mình diễn vai nam chính.
Cô suy diễn ra hình tượng những nhà doanh nhân trung niên xuất sắc, cô hết hồn, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân, lảo đảo chạy tới phòng họp ngăn cản tai họa này.
Ai ngờ, người ngồi trong phòng hội nghị là Đoàn Sinh Hòa mà cô đuổi theo hơn mười mấy buổi diễn trong chuyến lưu diễn.
Người đàn ông thay đổi dáng vẻ chuyên tâm diễn xuất, đi theo sau là vài nhân vật có tiếng trong ngành. Một cú điện thoại trong một phút có thể được mất hàng chục triệu, một chiếc khuy măng sét có thể ngang bằng tiền lương cô cực khổ kiếm được trong một năm.
Đoàn Sinh Hòa cách chiếc bàn cười với Sầm Thanh: “Tôi rất hứng thú với kịch bản của em, cho nên mang vốn tiến vào đoàn phim.”
3.
Tại phim trường, biên kịch Sầm Thanh xem một cảnh phát lại đã được đạo diễn duyệt, cô cứ cảm thấy không đạt tới hiệu quả mà mình mong muốn.
Nam chính kiêm nhà đầu tư Đoàn Sinh Hòa ngồi một bên, anh quan sát những người đang chờ tại hiện trường ——
“Ánh đèn, bối cảnh, trang phục tạo hình, đạo diễn… em thấy cần đổi cái nào?”
Sầm Thanh:???
1.
Sầm Thanh đi vào rạp hát, cảm thấy nam chính vở kịch đẹp trai diễn giỏi dẻo dai, cô xin cơ hội tham quan hậu trường, tạo quan hệ thân thiết với anh.
Sau khi người đàn ông từ chối, Sầm Thanh vẫn không bỏ cuộc, cô tiếp tục đưa ra điều kiện hấp dẫn: “Tôi biết thù lao diễn kịch của các anh, thù lao đóng phim có thể trả cho anh dựa theo diễn viên tuyến một.”
“Không đóng phim, không thiếu tiền.” Sầm Thanh bị anh khách khí mời ra hậu trường.
Sầm Thanh càng cản càng hăng, đuổi theo người đàn ông đi hơn nửa đất nước lưu diễn, lần nào cũng ngồi tại hàng ghế đầu tiên, không hề có ngoại lệ.
Sau đó, Sầm Thanh cảm thấy quả thật hết hy vọng, cô nắm chặt tấm vé không vào rạp hát mà ngồi ở cửa ngẩn người.
Sau khi vở kịch kết thúc, người đàn ông chưa thay trang phục diễn đã chạy ra, anh lấy quạt xếp trong tay nâng cằm Sầm Thanh: “Ngàn dặm trường chinh chỉ thiếu một bước, sao em lại bỏ cuộc rồi?”
2.
Bộ phim mới sắp khởi quay.
Đột nhiên có một ngày Sầm Thanh nghe nói ở vòng tài trợ thứ hai tìm được một ông lớn ra tay hào phóng, nhưng muốn tự mình diễn vai nam chính.
Cô suy diễn ra hình tượng những nhà doanh nhân trung niên xuất sắc, cô hết hồn, mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân, lảo đảo chạy tới phòng họp ngăn cản tai họa này.
Ai ngờ, người ngồi trong phòng hội nghị là Đoàn Sinh Hòa mà cô đuổi theo hơn mười mấy buổi diễn trong chuyến lưu diễn.
Người đàn ông thay đổi dáng vẻ chuyên tâm diễn xuất, đi theo sau là vài nhân vật có tiếng trong ngành. Một cú điện thoại trong một phút có thể được mất hàng chục triệu, một chiếc khuy măng sét có thể ngang bằng tiền lương cô cực khổ kiếm được trong một năm.
Đoàn Sinh Hòa cách chiếc bàn cười với Sầm Thanh: “Tôi rất hứng thú với kịch bản của em, cho nên mang vốn tiến vào đoàn phim.”
3.
Tại phim trường, biên kịch Sầm Thanh xem một cảnh phát lại đã được đạo diễn duyệt, cô cứ cảm thấy không đạt tới hiệu quả mà mình mong muốn.
Nam chính kiêm nhà đầu tư Đoàn Sinh Hòa ngồi một bên, anh quan sát những người đang chờ tại hiện trường ——
“Ánh đèn, bối cảnh, trang phục tạo hình, đạo diễn… em thấy cần đổi cái nào?”
Sầm Thanh:???
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook