"cần giúp không?" Mộ Tư Chân đang cố gắng gỡ tóc khỏi bụi hoa thì phía sau truyền đến tiếng nói lạnh nhạt,dọa cả người cô run lên.

"không ngờ em có loại hứng thú này" không đợi cô trả lời người phía sau đã trực tiếp vòng đến phía trước,dùng tư thế đặc biệt mà gỡ tóc cho cô.Một cỗ mùi hương nồng đậm sộc vào mũi khiến cô không nhịn được che mũi hắt hơi một cái,chính là mùi nước hoa cùng mùi son phấn của phụ nữ,vừa nồng vừa gây mũi. Vẻ mặt cô đầy chán ghét không muốn lại gần,cô hơi nghiêng người tránh khỏi ngực anh.

"ghét bỏ sao?" anh gỡ xong tóc liền vòng tay ôm cô đứng lên,vẻ mặt cợt nhã mà nhìn cô.Bộ dáng lưu manh công khai quấy rối người khác,cô tức đến đỏ mặt vùng khỏi tay anh.

"Cố Danh Quân anh đem mùi vị này tránh xa tôi ra" Mộ Tư Chân không biết lấy dũng khí từ đâu mà hét lên với Cố Danh Quân. Anh cũng không tức giận chỉ ôm cô càng chặt hơn,vẻ mặt đầy thõa mãn mà trêu đùa.

"vật nhỏ ghen rồi sao?" anh ý nhị thì thầm một câu,mà cô nghe vào tai lại ngẫn người nhìn anh. Động tác giẫy dụa thoát khỏi anh cũng dừng lại, trong ánh mắt đều là vẻ không dám tin.

Cô nhìn khuôn mặt gần sát trong tầm mắt,tim không hiểu vì sao có chút đập loạn.Người này sao có thể như vậy,khuôn mặt góc cạnh lạnh lùng hiện tại nhìn đầy dịu dàng,mũi cao thẳng cùng mày râm càng khiến anh trở nên đẹp đẽ,đôi mắt đào hòa sâu thẳm như muốn hút lấy linh hồn cô,môi mỏng hơi mỉm tạo cho người khác cảm giác tà mị, anh như một bức tranh hoàn mĩ không có khuyết điểm nào. Nếu đặt lên so sánh,Quách Hàn là công tử nhà giàu phóng khoáng mang đến ngon gió của thanh xuân,thì Cố Danh Quân chính là sự trầm mặc trưởng thành cho người khác cảm giác của sự an toàn. Mộ Tư Chân có chút phỉ báng bản thân,cô lại chiêm ngưỡng nhan sắc tên này.Mà cô hình như lại rất hưởng thụ cảm giác an toàn anh mang lại,rất muốn dựa vào và đòi hỏi nhiều hơn nữa.Hai lần trước đối với anh là sợ hãi nên không quan sát kĩ hiện tại khoảng cách này cô nhìn có chút rõ ràng.Mộ Tư Chân bị cảm xúc trong lòng dọa sợ đến ngốc, chỉ có thể nhìn anh không chớp mắt.


"thế nào? em nhìn thấy gì?" Cố Danh Quân xoa eo cô,bộ dáng không đàng hoàng mà hỏi,câu hỏi này kéo lại tinh thần cô. Mộ Tư Chân như tỉnh mộng,có điên không khi cô lại muốn ở cạnh tên lưu manh này chứ,anh rất nguy hiểmcần tránh thật xa mới đúng.

"vô sỉ" Mộ Tư Chân đẩy mạnh thoát khỏi vòng tay anh,nhanh chóng rời khỏi nơi này,cũng như chạy trốn cảm xúc kì lạ của bản thân.Anh nhìn bộ dạng chạy trốn của cô tâm tình trở nên vui vẻ, một tháng này anh thật sự nhớ cô phát điên.

Cô vào nhà vệ sinh sửa lại trang phục,cũng chỉnh lại lớp trang điểm và bình ổn tâm trạng.Đến khi cảm thấy mọi thứ đều ổn mới trở lại đại sảnh, không nghĩ vừa đến đã bị Tô Sâm Ngọc tức giận gọi.

"Chân Chân cậu đã ở đâu vậy,mình tìm nãy giờ" vẻ mặt Tô Sâm Ngọc đen đến không nhìn ra sự xinh đẹp kéo lấy tay cô đi vào trong,bước chân có chút nhanh khiến cô theo sau cũng phải tăng tốc mới theo kịp.

"mau mình tức chết rồi,cậu mau đến đây" Tô Sâm Ngọc kéo tay cô đi đến bên kia đại sảnh,chỉ vào bàn tiệc cách đó không xa.

"mau nhìn xem" Mộ Tư Chân theo hướng tay cô mà nhìn,bên cạnh bàn tiệc một nam một nữ đứng ở đó. Nam nhân hơi cúi đầu nhìn nữ nhân xinh đẹp,nữ nhân kia có chút quen mắt nhưng nhất thời cô chưa thể nhớ ra.Theo góc độ này chính là một màn ái muội,nữ nhân kia đặt tay trên cánh tay nam nhân vẻ mặt tươi cười nói chuyện rất tự nhiên.Khi cô còn đang nhìn thì Tô Sâm Ngọc không nhịn được đi về phía đó,cô đành nhanh chóng đuổi theo.


" Hàn Ca thì ra anh ở đây,em và Chân Chân tìm mãi" Tô Sâm Ngọc chen vào giữa hai người họ hướng Quách Hàn than thở.Không khí phút chốc trở nên căng thẳng,Mộ Tư Chân nhìn nữ nhân bên cạnh cuối cùng nhận ra người kia.

"em tìm anh sao?" Quách Hàn nghe Tô Sâm Ngọc nói liền quay đầu nhìn về phía cô,ánh mắt quan tâm hỏi.

"không có gì" Mộ Tư Chân chỉ nhẹ nhàng nói không tự nhiên mà cụp mắt,cô cảm thấy có đôi mắt đang nhìn chầm chầm cô,như hận không thể xé cô ra.

"vị này là?" cô gái kia lên tiếng khiến ba người bọn họ nhớ đến sự tồn tại của một người nữa tại đây. Quách Hàn lúc này mới bừng tỉnh nắm tay cô,hướng cô gái kia cười giới thiệu.

"Đây là bạn gái tôi" Anh rất hãnh diện khi Mộ Tư Chân đứng bên cạnh mình,chính là cô rất đẹp lại so với người đẹp khác có vẻ cao lãnh hơn, xinh đẹp như bông hoa tuyết lạnh giá không phải ai cũng với tới được.


"xin chào,thì ra cô là bạn gái giám đốc Quách, lần này tôi có thể làm quen với cô chứ?" Trần Mẫn lúc này mĩm cười tự tin đưa tay về phía cô,bộ dáng vừa thanh cao vừa xinh đẹp.

"xin chào Trần tiểu thư,tôi là Mộ Tư Chân" Cô cũng không tiện từ chối vươn tay nắm lấy tay Trần Mẫn, bộ dáng lịch sự khách khí. Không đợi mọi người nói mấy câu Tô Sâm Ngọc đã phát hỏa lôi kéo Quách Hàn và Mộ Tư Chân rời khỏi.

Mà cách nơi họ đứng không xa,một nam nhân nhàn nhạt nhấp ly rượu trong tay,chậm rãi thu hồi tầm mắt.Hình ảnh nữ nhân dáng người xinh đẹp quyến rũ trong bộ váy thiên thanh,cổ áo trễ xuống lộ vai trần gợi cảm,vòng eo được ôm trọn nhỏ nhắn tinh tế. Tà váy che lấp đôi chân dài cũng không mất phần hấp dẫn.Nhưng nữ nhân này lại tay trong tay với người khác,Cố Danh Quân hận không thể xé cô thành trăm mảnh.Chỉ là anh tin chắc không lâu nữa cô liền ngoan ngoãn ở bên cạnh anh,yêu thương anh một lòng một dạ.

Chớp mắt một cái Mộ Tư Chân đã chuyển từ căn hộ chung cư sang trọng đến biệt thự nhỏ gần trường, ngày mai là nhập học nên hôm nay cô đã dọn về chổ ở của Tô Sâm Ngọc. Tiền lương tháng vừa rồi cô dùng mua một ít đồ dùng cần thiết không dùng tiền ba mẹ gữi. Cảm giác thành tựu này khiến cô vô cùng vui vẻ,hôm nay phải rủ Tô Sâm Ngọc và Quách Hàn ăn một bữa,bình thường họ đều là người mời hôm nay cô phải trả nợ rồi. Nhanh chóng sắp xếp mọi thứ,Mộ Tư Chân nhắn tin nói với Quách Hàn một câu,lại tìm Tô Sâm Ngọc đi ra ngoài.

Không khí đầu thu có chút se lạnh, khiến lòng người thoải mái,nhưng vẫn không tránh được những nơi nhiệt độ tăng cao bất thường.Trong phòng làm việc tầng 38 của tổng giám đốc tập đoàn Quách Thị,cảnh tượng chính là làm người khác đỏ mặt.Nam nhân tây trang xộc xệch,mồ hôi trên người thấm ướt ngực áo,động tác ra vào dưới thân điên cuồng.

"a..nhanh quá" giọng nữ nhân rên rỉ mềm mại dễ nghe,như chọc phải dây thần kinh của Quách Hàn. Anh gia tăng tốc độ khiến âm thanh va chạm thân thể vang vọng trong phòng.Vẻ mặt anh tràn đầy hưởng thụ và khoái cảm,bàn tay bắt lấy ngực nhũ trước mắt dùng sức nắn,cuối đầu ngậm lấy bên còn lại nhây cắn.Tiếng nữ nhân bên dưới đạt khoái cảm hét lớn như kích thích anh càng thêm phóng túng, lúc đang hưng phấn nhất thì điện thoại trên bàn reo lên.Quách Hàn liếc mắt nhìn màn hình hiển thị người gọi,mi tâm nhíu chặt không kiên nhẫn dừng động tác.

"chuyện gì?" giọng anh vì tình dục mà có chút khàn đặc nghe vào tai đặc biệt gợi cảm.Người bên kia như nói gì đó khiến tâm tình anh tốt đẹp,nhưng nữ nhân dưới thân không nhịn được vặn vẹo siết chặt.


"Hàn..đừng dừng a" nữ nhân ngồi dậy ôm lấy cổ anh,hôn lên yết hầu anh ra sức dụ dỗ.Quách Hàn liền mặc kệ đầu dây bên kia la lối cái gì cũng không quan trọng nữa,thông tin cần thiết anh đã được nghe rồi,anh thả điện thoại lại trên bàn tiếp tục công việc dang dở.

"dâm đãng không nhịn nổi sao?" Anh vỗ mạnh lên mông người dưới thân,lại ra sức ra vào dùng lời nói vũ nhục trợ tình.

"a không nổi...Hàn lớn quá,thật sướng." nữ nhân cũng hùa theo anh,nâng người cùng anh đưa đẩy.

Mà Tô Sâm Ngọc nhìn điện thoại đã ngắt kết nối hét lớn,tức giận đến thở phì phò.Cô không ngờ Quách Hàn cùng người phụ nữ khác ân ái,còn tắt điện thoại.Tay cô siết chặt thành nắm,móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay mềm mại,hận không thể tìm anh tính sổ.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương