Tới Lượt Anh Yêu Em!!
-
Chương 5
Bữa tiệc toàn những người có chức vì già, trẻ đều có. Cô thì vẫn giữ nụ cười trên môi xinh xắn lấu lâu chỉ trả lời vài câu xã giao, mọi thứ anh sẽ lo.
"Cô đi ăn gì đi tôi đi ra đây có xíu việc" anh nói rồi đi ngay.
"À...ừ" cô có chút lo sợ, không phải vì đông người mà cô sợ cô làm gì đó không phải gây khó cho anh.
Cô đi đến bàn ăn lấy vài thứ bánh ăn nhẹ.
Từ xa có một chàng trai khôi ngô trong bộ vest trắng, mái tóc xám khói. Trên tay có hai ly rượu vang đỏ như máu.
"Tiểu Thư! Tôi có thể mời cô một ly không?" Chàng trai nở nụ cười tỏ nắng làm say đắm bao người con gái nhưng cô là ngoại lệ vì trong mắt cô chỉ có mình anh là hoàn hảo nhất.
"...uhm... được" cô hơi do dự vì cô không biết uống rượu muốn từ chối nhưng lại sợ sẽ làm khó sử cho anh dù anh là lớn nhất.
Anh chàng đó đưa cô ly rượu vang đỏ.
"Tôi là Cao Nguyên Thắng chủ tiệc tượu này đồng nghĩa tôi là Tổng Giám Đốc công ty Cao Thành!" Thắng giới thiệu bản thân "À! ly này coi như làm quen nha, tiểu thư!"
Cô ậm ừ rồi tính uống xong ly rượu làm quen của Cao Nguyên Thắng sẽ giới thiệu mình sau
"Keng"
Cô và Cao Nguyên Thắng uống hết lu rượu nhưng cô chỉ nhấm một ít vì cô không biết uống.
"Ây! Tiểu thư cô không thể chỉ nhấm môi vậy thôi chứ. Cô không thể xem thường tôi rồi" Cao Nguyên Thắng thút giụt
"À...à ờ" cô nghe vậy tiếp tục uống cạn ly rượu. Cô bất đầu choáng váng chắc cô say nhưng sao nóng quá. Rượu này hơi lạ quá. Đôi chân cô không như không còn sức lực nào nữa mà khuỵ xuống Cao Nguyên Thắng vội đến đỡ ngang eo cô cô ý sờ xoạt vô tình đôi mắt chim ưng của anh lướt thấy tình cảnh như vậy lòng dâng lên nỗi khó chịu bước vợi đến chỗ ân ái nơi hai người kia.
"Để tôi đưa cô lên phòng nghỉ chắc cô say rồi" Cao Nguyên thắng tính dìu cô đi nhưng cánh tay bì ai đó bóp nghẹn tê liệt. Là anh.
"Anh tính làm gì vợ tôi" anh gằn từng chữ. Cô mờ màng vì say của loại rượu gì đó nóng quá cô họng cô nóng rang muốn thứ gì đó.
"Bạc Tống! Ng..ngài vừa nói gì?" Cao Nguyên Thắng lấp bắp khi nghe anh nói như vậy.Anh đưa tay kéo cô vào lòng, mọi người xung quan đều ý xì xào bàn tán.
"X..Xin lỗ.lỗi... Bạc Tổng" Cao Nguyên thắn vội hoàn hồn trả lại cho chủ.
"Sao này hãy tìm hiểu rõ rồi hãy làm" anh nói xông rồi dìu cô ra xe.
XE.
Cô cứ vò chiếc váu cô tìm cách làm mát cô vô tình ngã vào anh, da anh thậy dễ chịu.
"Bạc Minh!...tôi nón..nóng..quá. Tôi muốn" cô ngồi sát vào anh trên đường chạy về. Ôm anh trong vô thức.
*Bị bỏ thuốc là cô tuqj chuốt lấy*
Đến nhà
Cô nhào tới anh chiếc váy bị soắn lên trên cả đùi lộ cả...màu trằng.Anh nhìn thấy cô như vậy bất giác đỏ mặt. Đôi chân thon dài của cô cứ vô tình cạ trúng cậu nhỏ của anh.
" Cô tự chốt lấy"
Anh bế cô lên phòng.
"Cô đi ăn gì đi tôi đi ra đây có xíu việc" anh nói rồi đi ngay.
"À...ừ" cô có chút lo sợ, không phải vì đông người mà cô sợ cô làm gì đó không phải gây khó cho anh.
Cô đi đến bàn ăn lấy vài thứ bánh ăn nhẹ.
Từ xa có một chàng trai khôi ngô trong bộ vest trắng, mái tóc xám khói. Trên tay có hai ly rượu vang đỏ như máu.
"Tiểu Thư! Tôi có thể mời cô một ly không?" Chàng trai nở nụ cười tỏ nắng làm say đắm bao người con gái nhưng cô là ngoại lệ vì trong mắt cô chỉ có mình anh là hoàn hảo nhất.
"...uhm... được" cô hơi do dự vì cô không biết uống rượu muốn từ chối nhưng lại sợ sẽ làm khó sử cho anh dù anh là lớn nhất.
Anh chàng đó đưa cô ly rượu vang đỏ.
"Tôi là Cao Nguyên Thắng chủ tiệc tượu này đồng nghĩa tôi là Tổng Giám Đốc công ty Cao Thành!" Thắng giới thiệu bản thân "À! ly này coi như làm quen nha, tiểu thư!"
Cô ậm ừ rồi tính uống xong ly rượu làm quen của Cao Nguyên Thắng sẽ giới thiệu mình sau
"Keng"
Cô và Cao Nguyên Thắng uống hết lu rượu nhưng cô chỉ nhấm một ít vì cô không biết uống.
"Ây! Tiểu thư cô không thể chỉ nhấm môi vậy thôi chứ. Cô không thể xem thường tôi rồi" Cao Nguyên Thắng thút giụt
"À...à ờ" cô nghe vậy tiếp tục uống cạn ly rượu. Cô bất đầu choáng váng chắc cô say nhưng sao nóng quá. Rượu này hơi lạ quá. Đôi chân cô không như không còn sức lực nào nữa mà khuỵ xuống Cao Nguyên Thắng vội đến đỡ ngang eo cô cô ý sờ xoạt vô tình đôi mắt chim ưng của anh lướt thấy tình cảnh như vậy lòng dâng lên nỗi khó chịu bước vợi đến chỗ ân ái nơi hai người kia.
"Để tôi đưa cô lên phòng nghỉ chắc cô say rồi" Cao Nguyên thắng tính dìu cô đi nhưng cánh tay bì ai đó bóp nghẹn tê liệt. Là anh.
"Anh tính làm gì vợ tôi" anh gằn từng chữ. Cô mờ màng vì say của loại rượu gì đó nóng quá cô họng cô nóng rang muốn thứ gì đó.
"Bạc Tống! Ng..ngài vừa nói gì?" Cao Nguyên Thắng lấp bắp khi nghe anh nói như vậy.Anh đưa tay kéo cô vào lòng, mọi người xung quan đều ý xì xào bàn tán.
"X..Xin lỗ.lỗi... Bạc Tổng" Cao Nguyên thắn vội hoàn hồn trả lại cho chủ.
"Sao này hãy tìm hiểu rõ rồi hãy làm" anh nói xông rồi dìu cô ra xe.
XE.
Cô cứ vò chiếc váu cô tìm cách làm mát cô vô tình ngã vào anh, da anh thậy dễ chịu.
"Bạc Minh!...tôi nón..nóng..quá. Tôi muốn" cô ngồi sát vào anh trên đường chạy về. Ôm anh trong vô thức.
*Bị bỏ thuốc là cô tuqj chuốt lấy*
Đến nhà
Cô nhào tới anh chiếc váy bị soắn lên trên cả đùi lộ cả...màu trằng.Anh nhìn thấy cô như vậy bất giác đỏ mặt. Đôi chân thon dài của cô cứ vô tình cạ trúng cậu nhỏ của anh.
" Cô tự chốt lấy"
Anh bế cô lên phòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook