Tôi Là Naruko Em Của Naruto
-
C10: Sự Hy Sinh
Naruko sau khi giải ảo thuật, cô nhanh chóng quan sát xung quanh, thấy thầy Kakashi đang đứng cùng thầy Gai, Naruko nhanh chóng tới chỗ bọn họ.
-Thầy Kakashi, việc này là sao ?_Naruko (?・・)
-Thầy không biết nhưng sắp có chuyện xấu sảy ra rồi._Kakashi
-Sasuke biến mất cùng với Gaara luôn rồi._Naruko
Naruko tìm kiếm Naruto và Sakura, may mắn là Sakura giải được ảo thuật còn Naruto thì bị dính mất tiêu.
-Naruko, thầy Kakashi, có chuyện gì vậy ?_Sakura
-Chúng ta không có nhiều thời gian để giải thích đâu, bây giờ Sakura, em cùng với Naruto, Shikamaru và Pakkun thành một đội đi tìm Sasuke đi._Kakashi
- Pakkun là ai vậy thầy?_Sakura (?・・)
-Là chó ninja của thầy._Kakashi
Sakura nhận lệnh đi cùng với Pakkun đánh thức Naruto và Shikamaru cùng nhau lên đường. Còn Naruko thì ở lại cùng chiến đấu với những người khác.
-Này sao các cậu còn chưa đi hả._Naruko đang đánh nhau thì nhìn thấy nhóm Sakura chưa rồi đi.
Naruko nhanh chóng hạ đối thủ rồi phóng tới chỗ Naruto, cô cầm lấy cổ áo của Shikamaru và Naruto ném hai người đó ra ngoài. Sakura và Pakkun liền chạy theo hai người kia, họ không muốn bị quăng đi đâu.
-Kakashi tại sao thầy lại để cho cô bé Naruko kia ở lại chứ?_Gai hỏi Kakashi
- À con bé có thể giúp chúng ta, còn về phía bên kia thì nhóm Sakura chắc có thể lo được mà._Kakashi
-Mặc dù tôi thấy con bé rất mạnh nhưng mà tôi thấy nó vẫn............_Gai
Thầy Gai chưa kịp nói xong câu nữa thì Naruko đã dùng nắm đấm hạ được một tên rồi.
-Con bé học từ ngài Đệ tam đó, đừng coi thường nó_Kakashi ( ´ ▽ )ノ
Naruko dùng thể thuật đấu với từng tên một.
-Phong độn: Đại phong đao_Naruko
Từng cơn gió hình thành những lưỡi đao sắt bén đánh vào kẻ địch. Naruko nhanh chóng giải quyết được 5 tên khác.
_________________________________
Cùng lúc đó Naruto đánh với nhất vĩ Shukaku để ngăn Gaara tổn hại đến Sakura và Sasuke.
Cậu triệu hồi Cóc lão đại, đấu ngang tay với Gaara , sức mạnh của Naruto và Gaara khiến cho những người ở đó phải sợ hãi, kinh ngạc.
__________________________________
-Nè, Kakashi nãy giờ cậu đánh bại được bao nhiêu tên rồi hả, tôi đánh bại được 23 tên rồi đó haha, dù có thua tôi thì cậu cũng đừng có ủ dột vậy chứ._Gai nói bằng giọng hả hê<( ̄︶ ̄)>
-Cậu nhìn con bé Naruko kia kìa.._Kakashi (☞゚ヮ゚)☞
Gai nhìn qua phía Naruko, dưới chân cô là những người nằm la liệt, không còn sức lực mà cô thì vẫn còn hăng say chiến đấu.
-Các người dám tới Konoha gây chiến thì ta sẽ cho các người thấy thế nào là có đi không có về._Naruko nở nụ cười hiền lành( ╹▽╹ )
Mái tóc đỏ rực rỡ tung bay trong gió, ánh sáng chiếu lên gương mặt cô khiến cho nhan sắc cô càng thêm lộng lẫy. Từng người từng người gục xuống tay cô, khung cảnh ấy cứ như bông hoa diễn lệ đốt cháy mọi thứ xung quanh, làm cho mọi người nhớ mãi đến sau này.
Một lúc lâu sau, tất cả kẻ địch đều đã được giải quyết sạch sẽ.
Naruko cùng các joinin khác nhảy xuống sân đấu, trước mặt họ là tên giả dạng anbu và tên đến từ Suna.
-Ngươi vẫn còn đeo cái mặt nạ đó sao...Kabuto._Naruko
-Ngươi đúng là không tầm thường Uzumaki Naruko _Kabuto
-Bây giờ ngươi đang định bỏ chạy giống như lũ người Orochimaru sao?_Naruko
-Ha, ngươi nghĩ mình có thể đi dễ dàng vậy sao?_Kakashi
-Dù ngươi có sharingan đi nữa thì ngươi vẫn không thể sử dụng nó thành thạo như tộc Uchiha được đâu Kakashi,......tạm biệt_Kabuto
-Tên khốn kiếp..._Naruko
Kabuto cùng tên kia nói xong liền biến mất, Kakashi siết chặt nắm đấm, hẳn là tức giận không làm được gì.
-Chúng ta đi thôi mọi người._Gai
Naruko cùng họ đi tới chỗ của ngài Đệ tam, nhưng thứ Naruko nhìn thấy không phải là Đệ tam cười nói dạy cô học thuật mà chỉ là một Đệ tam nằm yên một chỗ chẳng cử động.
- Jiichan......_Naruko
_____________________________________
Ngày tang lễ của Đệ tam diễn ra, cả bầu trời đều âm u một màu đen. Naruko mặc một bộ đầm đen đi đến chỗ diễn ra tang lễ.
Cô đứng nhìn bầu trời tối đen, bầu trời giống như tâm trạng của cô lúc này, nặng nề tâm sự. Lúc tang lễ diễn ra, tất cả mọi người đều không khóc, riêng Konohamaru thì khóc lóc sướt mướt.
Naruko nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng, vỗ nhẹ đầu cậu nhóc.
-Em phải mạnh mẽ lên Konohamaru, em là con trai mà...._Naruko
Trời bắt đầu mưa, cả bầu trời cũng như đang khóc than cho ngài Đệ tam và những người anh hùng hy sinh vì Konoha.
Lúc kết thúc, mọi người đều ra về chỉ còn lại mỗi Naruko.
-Em không đi về sao Naruko._Naruto
-Em sẽ ở lại thêm một lát.....anh về trước đi_Naruko nhẹ cười với anh mình.
Nơi đây giờ chỉ còn mình cô.
-Jiichan.....cháu hứa sẽ giữ nhẫn đạo của ngài trường tồn, hỏa chí của ngài sẽ được truyền lại cho mai sau,...cháu sẽ trở nên mạnh mẽ để bảo vệ Konoha này. Nơi mà ngài dốc lòng chăm sóc,.......cảm ơn vì đã dạy cho cháu mọi thứ, jiichan.._Naruko
Cô ngồi cạnh bia của Đệ tam mà ngẩn người. Kakashi từ đâu xuất hiện, anh lại gần, ôm lấy vai cô để cô áp mặt vào ngực mình, rồi nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng nhỏ bé của cô.
Lúc lâu sau, Naruko đẩy Kakashi ra.
- Em không sao rồi, thầy đừng lo._Naruko
-Rồi, không sao là tốt._Kakashi
-Lâu như vậy rồi thầy mới thấy em mít ướt như vậy đó_Kakashi
-Thầy muốn ăn đấm sao?_Naruko (°ㅂ°╬)
-Ờ.....không không... Haha_Kakashi (^~^;)ゞ
Cả hai rời khỏi nơi đó, đi về phía trước. Sau lưng họ là từng ánh nắng ấm chiếu qua.
____________________________________
Bí ý tưởng nên là tui viết ngắn hơn mọi khi. Tui cũng khum muốn vậy đâu nhưng mà bí tịch ngòi bút rồi 乁( . ര ʖ̯ ര . )ㄏ_Rika
Hôm qua phải hc văn bản nên là đúi quá tui quên luôn đăng truyện, cho mình xin lỗi nhiều nha 😞
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook