Tôi Không Làm Người Nữa
-
Chương 26: Không làm người ngày thứ 26
Đối với hai tên tướng lãnh nhân loại mà nói, hôm nay là một ngày thăng trầm nhất trong cuộc đời của họ.
Sau khi không trung bị chiến hạm Euler màu đen che đậy, người trên tinh cầu này cầu xin thì cầu xin, bi ai thì bi ai, bi quan chút thậm chí còn ôm người nhà bắt đầu nói lời từ biệt, không khí trên tinh cầu đều u ám.
Nhưng không khí trầm trọng kéo dài không bao lâu, chiến hạm Euler liền rút lui sạch sẽ, không trung lại khôi phục màu xanh sạch sẽ, tinh cầu này lại gió yên sóng lặng.
Đàn trùng tộc này chẳng lẽ chỉ tới dọa nạt bọn họ sao?
Tâm tình thay đổi nhanh chóng khiến dân cư trên tinh cầu không biết phải phản ứng như thế nào, chỉ có thể ngơ ngơ nhìn chiến hạm màu đen trên bầu trời rời đi.
“Sau khi trở về chúng ta nên xin lỗi lãnh đạo của tinh cầu này.” Chiến hạm đã rời đi, Cố Hoài xuyên qua cửa số nhìn thấy tinh cầu này càng ngày càng bé lại, suy tư một lúc liền nói ra câu này.
Dù sao bọn họ cũng khiến dân cư trên tinh cầu nhỏ này sợ hãi, không chào hỏi chủ nhân đã bao vây tinh cầu, hành vi này rất quá đáng, nên giải thích.
Tham mưu trưởng ở bên cạnh đẩy mắt kính, cúi đầu nói: “Vậy chờ trở về Toussaint tinh, thuộc hạ sẽ chính thức gửi một bức thư xin lỗi tới tinh cầu này.”
Nếu Cố Hoài đã ở trong chiến hạm của Alvis, ba gã quân đoàn trưởng khác đương nhiên là đồng ý bỏ qua chiến hạm của mình, cũng đều đi vào chiến hạm Euler này.
Cùng bốn gã quân đoàn trường ở chung một chiến hạm, hơn nữa còn sống sót hoàn hảo, hai tên tướng lãnh nhân loại bị đưa lên chiến hạm này suy nghĩ, nhìn khắp cả địa cầu trải nghiệm của bọn hắn ngày hôm nay, chắc chắn sẽ không có ai trải qua được nữa.
“Trong chiến hạm chỉ có dịch dinh dưỡng, mặc dù khẩu vị không tốt, nhưng mong ngài vẫn nên dùng trước một chút.” Làm sĩ quan phụ tá của Alvis, Alger đương nhiên là ở trong chiến hạm này, mà lúc này hắn lấy ra vài bịch dịch dinh dưỡng ở trong phòng nguyên liệu.
“Hương vị của loại này hơi ngọt một chút.” Alger lấy riêng hai bịch để trước mặt Cố Hoài, hy vọng Cố Hoài có thể chọn một bịch.
Bởi vì biết Cố Hoài không thích hương vị của dịch dinh dưỡng, vẻ mặt của Alger hơi hơi lo lắng.
Cố Hoài nhìn hai bịch dinh dưỡng này nhẹ nhàng “a” một cái, thế nhưng vẫn ngồi xuống, cầm lấy một bịch trên bàn.
Cố Hoài tò mò thử uống một miếng nhỏ, bởi vì hương vị khiến hắn cảm thấy khác lạ, nên khi ấy hắn chỉ uống một ngụm rồi để lại.
Nhưng hiện giờ xác thực là rất đói, Cố Hoài cũng không để ý nhiều như vậy.
Tính toán cứ uống nó trước, Cố Hoài liền mở dịch dinh dưỡng ra, rồi mới uống thử một miếng nhỏ.
Phát hiện hương vị không có kỳ quái như lần trước, lần này có hơi ngọt như nước trái cây, Cố Hoài rất nhanh đem dịch dinh dưỡng uống hết.
Bình thường mà nói một bịch dinh dưỡng có thể giải quyết nhu cầu ăn uống cả ngày, nhưng sau khi Cố Hoài uống hết dịch dinh dưỡng này xong, hắn phát hiện hắn vẫn đói.
Alger vẫn quan sát vẻ mặt của Cố Hoài liền lên tiếng hỏi: “Ngài vẫn cảm thấy đói sao?”
Cố Hoài hơi chần chờ gật đầu, mà hắn vừa gật đầu, trùng tộc vây xung quanh hắn liền dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm hai tên nhân loại bên cạnh.
“….” Bị một đám trùng tộc nhìn chằm chằm Hammer và Thẩm Mục không giám động, cũng không giám lên tiếng giải thích, bọn hắn không cố ý không cho đối phương ăn.
Bên này Cố Hoài rất nhanh hiểu được sóng não của trùng tộc nhà mình, hắn giải thích thay hai người: “Không liên quan tới bọn họ, không phải bọn họ không cho tôi ăn, là bởi vì tiến giai nên mới đi vào giấc ngủ, vừa mới tỉnh dậy nên mới như vậy.”
“Vậy ngài chọn một…?” thả nhẹ thanh âm, Alger cố gắng để bản thân mình không nhíu mày trước mặt Cố Hoài, “Chờ trở lại Toussaint tinh, ngài có thể thỏa thích ăn bất cứ thứ gì.”
Vương đói bụng, chỉ cần suy nghĩ về vấn đề này, tất cả trùng tộc trong chiến hạm Euler này liền không tránh được cảm thấy lo lắng.
Cố Hoài nhìn dịch dinh dưỡng ở trước mặt mình, hắn cảm thấy mình ăn hết chỗ này vẫn sẽ thấy đói, giống như thứ hắn thiếu những thứ này không cung cấp đủ…..
Vừa nghĩ như thế, bản năng từ cơn đói nhanh chóng yêu cầu Cố Hoài phải ăn cái gì đó, chỉ có thứ ấy, mới có thể bổ sung đủ thứ hắn cần.
“…. Vỏ trứng.” Cố Hoài sờ sờ bụng, vẻ mặt rối rắm, bản năng báo cho hắn biết đáp án, “Những thứ khác ăn không đủ no.”
Năng lượng của vỏ trứng đủ để cho ấu tể trùng tộc hoàn thành bước đầu trưởng thành, mà đối với Cố Hoài mà nói, phần năng lượng hắn cần rất khổng lồ, mà thực vật khác khó có thể thay thế.
Tinh thần lực của hắn đã kết thúc lần tiến giai đầu tiên, còn một thời gian nữa mới hoàn thành bước đầu trưởng thành, trước khi hoàn toàn trưởng thành, Cố Hoài vẫn cần dùng vỏ trứng làm món chính.
“Tôi kêu Euler tăng tốc độ lên.” Alvis hạ hai mắt, mặt không biểu tình.
Cố Hoài thấy con mèo lớn màu bạc bên cạnh hắn lại không vui vẻ, hắn vừa rồi mới dỗ tốt đối phương, hiện giờ lại phải lập lại trò cũ.
“Pi pi.” Hai người cách tương đối gần, Cố Hoài cố y nhẹ giọng gọi nhũ danh của đối phương, trong thanh âm lộ ra ý tứ an ủi.
Mặc dù không biết vì sao hắn gọi nhũ danh này của đối phương liền có hiệu quả dỗ dành đối phương, nhưng nếu đã có hiệu quả, Cố Hoài sẽ không keo kiệt dùng.
Sau đó, nó thực sự phát huy tác dụng, Alvis mím chặt khóe miệng, mặc dù vẻ mặt hắn vẫn vô cảm, nhưng cảm giác khuôn mặt chỉ có sự lạnh lẽo, không còn ẩn hiện nguy hiểm nữa.
Nguyên nhân tạo thành ảnh hưởng này là cái gì, kỳ thật mọi chuyện là như vầy—-
Cố Hoài đè thấp thanh âm gọi hắn, cứ nghĩ những trùng tộc khác không biết hắn nói cái gì, nhưng sự thật là tất cả mọi người đều có thể nghe.
Thế là hành vi của hắn ở trong mắt Alvis và những trùng tộc khác, hắn ở trước mặt nhiều trùng tộc như thế, cố ý gọi nhũ danh hồi nhỏ của Alvis.
Đây có thể nói là một cử chỉ thân mật, bởi vậy Alvis mới dễ an ủi như vậy.
Cố Hoài hoàn toàn không biết mình đã vô tình làm cái gì, lúc này, bởi vì con mèo lớn biểu hiện quá nghe lời, hắn nhịn không được liền đưa tay sờ sờ đầu đối phương.
Mà cử động này trong mắt trùng tộc khác, cũng là một phương thức biểu đạt sự thiện cảm.
“Kỳ thật cũng không phải rất đói, chờ trở về Toussaint tinh là tốt rồi.” Cố Hoài nghĩ nghĩ, nhanh chóng tìm một đề tài khác nói, “Hoa lần trước anh tặng tôi đã héo rũ, tôi muốn bông mới.”
Alvis nghe vậy, khóe miệng vẫn mím, vẻ mặt không thay đổi gì mà gật đầu.
“Phải tặng tôi bông giống lúc trước, hoa lần trước anh tặng tôi nhìn rất đẹp.” Cố Hoài nói, cười cười với trùng tộc tóc bạc bên cạnh hắn.
“Được.” Alvis đồng ý.
Đối thoại như vậy không tính là gì, chính là người hiểu Alvis mà nói, cho dù là trùng tộc hay là hai tên tướng lãnh nhân loại gặp may, đều đối với thái độ của hắn mà cảm thấy kì quái.
Alvis đối với Cố Hoài khuyết thiếu ý niệm thuần phục, chỉ cần so sánh lời nói và việc làm của bản thân và đối phương, những trùng tộc khác liền nhận ra điểm này.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn đối với Cố Hoài vẫn dễ bảo như cũ, đây là một mâu thuẫn.
Mà hai tên tướng lãnh nhân loại đã tìm hiểu Alvis từ những tin đồn khác nhau, lạnh lùng là không thể nghi ngờ, mà còn rất cao ngạo.
Điều này là bởi vì sức mạnh của đối phương cường đại và địa vị cao quý của hắn trong trùng tộc, cho dù Alvis không thể hiện sự ngạo mạn, nhưng ngay ở trên phương diện chính trị và đối mặt với kẻ thù trong chiến đấu điều này vẫn sẽ lộ ra không thể nghi ngờ.
Nhưng ở trong mắt bọn hắn, khi Alvis đối mặt với Cố Hoài, cho dù là lạnh lùng hay cao ngạo đều thu liễm lại, hắn thậm chỉ để cho Cố Hoài tùy ý đưa ra yêu cầu với hắn.
Cho dù Alvis không đưa ra mệnh lệnh, chiến hạm Euler này cũng đã nhiều lần tăng tốc, cuối cùng trong thời gian ngắn quay trở về Toussaint tinh.
Rõ ràng đã chạy trốn, nhưng qua không bao lâu lại quay về đại bản doanh của trùng tộc, Thẩm Mục và Hammer liếc mắt nhìn nhau, tâm tình thế nhưng lại bình tĩnh quỷ dị.
Có thể bởi vì đã chịu kích thích quá nhiều, hơn nữa nhìn thái độ của thanh niên tóc đen đã bị bọn hắn cướp bóc liền rõ ràng mình hiện tại không chết được, hai tên tướng lãnh nhân loại cũng liền chấp nhận hiện thực này.
Không phải đến Toussaint tinh của trùng tộc làm khách sao, trong cuộc sống đen tối của bọn hắn thêm một việc này cũng không có gì, bọn hắn cứ đi tới đâu tính tới đó là được.
Kỳ thật Thẩm Mục và Hammer cũng đã tự suy xét, bọn hắn bị bắt về như thế, cho dù tội chết đã miễn, nhưng tội sống khó tha. Không chừng sẽ có đại hình hầu hạ, trên người chắc chắn sẽ bị lột một tầng da.
Nhưng hai người không nghĩ tới chính là, khi trở về Toussaint t*ng trùng tộc không làm gì bọn họ cả, chỉ là đeo lên cổ tay bọn họ một cái vòng kim loại mà thôi.
Chiếc vòng này có chức năng giam cầm và truy tìm vị trí, nó bám chặt lên da.
Vòng tay này không thể tự mình tháo ra, bên trong có giấu kim độc, nếu người vận hành nhấn nút, kim độc sẽ lập tức đâm vào da.
“Độc tố là tôi cung cấp, hy vọng nó không có dịp tiến hành tiếp xúc thân mật với da hai người.” Lisa khẽ cười nói, vẻ mặt ôn nhu.
Hai tên tướng lãnh nhân loại co rút khóe miệng, độc tố thần kinh kia thông qua tơ độc tiếp xúc vào da đã đáng sợ như vậy, nếu như trực tiếp đâm vào da, không cần nghĩ cũng biết sẽ qua đời tại chỗ.
Nhưng hai người bọn họ cũng không định chạy trốn hoặc làm ra việc không tốt gì, hai người bọn hắn không ngốc, sẽ không không nhìn ra sau khi “vương” xuất hiện, sức mạnh tổng thể của trùng tộc đã thay đổi.
Ít nhất ban đầu trùng tộc chia thành bốn đại quân đoàn bây giờ đã hợp nhất, đây là chuyện có thể xác nhận.
Mặc dù thời gian tiếp xúc ngắn, thanh niên tóc đen kia cho bọn hắn cảm giác ôn hòa và vô hại, bởi vậy khi đối phương nói muốn mời bọn họ tới Toussaint tinh làm khách một khoảng thời gian, Thẩm Mục và Hammer đã nghĩ nếu chạy không thoát, vậy thì bọn họ liền dứt khoát ở lại quan sát biến hóa của trùng tộc.
Bốn đại quân đoàn của trùng tộc thống nhất, đối với các chủng tộc khác trong tinh tế không phải là chuyện tốt, nhưng nếu vương của bọn hắn thật sự vô hại như đối phương thể hiện, vậy có lẽ sẽ có sự khác biệt không chừng….
Trong thời gian ngắn ngủi, hai tên nhân loại bị bắt trở lại Toussaint tinh liền tự hỏi một đống chuyện, bọn hắn vốn muốn nghiêm chỉnh quan sát, nhưng chuyện quan sát lần đầu tiên đã gặp phải chướng ngại.
“Đã pha tốt lắm, mời ngài mau chóng ăn.” Khi trở về Toussaint tinh, tham mưu trưởng vô cùng lo lắng đi tìm bình bột vỏ trứng của Cố Hoài, rồi cho nước pabano vào khuấy đều, đem cái chén nhét vào trong tay đồng nghiệp yêu cầu đối phương đun nóng, rồi mới vội vã đem cái chén này đặt trước mặt Cố Hoài.
Chỉ cần biết Cố Hoài đang rất đói bụng, là những trùng tộc ở đây đều lo lắng không chịu được, cho tới khi Cố Hoài cầm lấy cái ly bắt đầu uống ngụm đầu tiên, vẻ mặt lạnh như băng của đàn trùng tộc này cuối cùng mới thả lỏng một chút.
Vỏ trứng, sữa….
Nhìn đàn trùng tộc vì pha sữa mà dùng cả dị năng, còn có Cố Hoài bên cạnh yên lặng uống sữa, hai tên tướng lãnh nhân loại ngơ ngác.
Lúc này bọn hắn mới ý thức được, thanh niên tóc đen ở trước mặt bọn hắn có ngoại hình trường thành, thế nhưng lại là một ấu tể mới sinh ra không bao lâu.
Vậy hai người bọn họ không phải là đã phạm trọng tội ở tinh tế rồi sao…..?
Bắt cóc ấu tể.
Điều 127 của luật “liên hợp tinh tế” quy định, cho dù là chủng tộc gì, hành vi bắt cóc ấu tể đã được xác nhận, người phạm tội sẽ bị tòa án xử phát ít nhất hai mươi năm tù.
Không bị tống vào ngục giam tinh minh là vận may của bọn hắn quá tốt.
Mà chờ thanh niên ăn xong, Thẩm Mục và Hammer nhận được yêu cầu đầu tiên của đối phương là cùng nhau đi ra sân.
Trong đình viện vẫn có một tầng tuyết thật dày, tuyết thuần trắng đem Toussaint tinh trở thành tinh cầu được bọc trong bạc.
Cố Hoài là muốn thông qua hai người này tìm hiểu về nhân loại tinh tế, thuận tiện xem có cách nào để đột phá quan hệ giữa nhân loại và trùng tộc hay không, nhưng chuyện trước tiên phải làm, hắn phải khiến những Tucker trùng tộc vây xung quanh hắn không ôm địch ý với hai người này.
Bước đầu tiên chính là—-
“Có thể phiền hai người cùng tôi đắp người tuyết, bởi vì lúc trước hai người từ trên trời rớt xuống, đem người tuyết tôi làm cho Carol đập hỏng, cho nên chúng nó đối với hai người hơi tức giận.” kỳ thật cũng không phải chỉ vì chuyện này mà tức giận, Cố Hoài không nói câu này ra.
Thẩm Mục và Hammer đương nhiên cảm nhận được đám Tucker trùng tộc xung quanh thù địch bọn hắn mạnh mẽ, nếu không phải có Cố Hoài ngăn cản, đám Tucker trùng tộc này đã nhào lên xé nát bọn hắn.
Chính là nghĩ lại mình ở trước mặt đám Tucker trùng tộc này làm cái gì, hai tên tướng lãnh nhân loại liền không có gì để nói, cho dù không được chào đón cũng chấp nhận.
Công việc đắp người tuyết mặc dù không khó khăn, nhưng dù sao phải đắp hơn hai mươi cái, ba người làm cũng tốn chút thời gian.
Cố Hoài xếp hơn hai mươi người tuyết thành một hình tròn, đáng tiếc hắn không thể làm tay những người tuyết này nắm lại với nhau, nhưng như vậy cũng không tồi.
“Đắp được rồi, đây là người tuyết cho các cậu.” Cố Hoài tới gần vỗ vỗ vào cẳng tay của một con Tucker trùng tộc, lại cố ý nói: “Hai người kia cũng giúp đắp nữa.”
Nghe thấy Cố Hoài nói như thế, sự thù địch của đám Tucker trùng tộc với hai tên nhân loại hơi giảm đi, nhưng chỉ có một chút, chúng nó vẫn chưa quên hai người này bắt đi ấu tế mà chúng nó bảo vệ, lại còn cướp đi đồ chơi của ấu tể nữa.
Nhưng hiện giờ thấy Cố Hoài đắp người tuyết cho chúng nó, trước khi đám Tucker trùng tộc vẫn tiếp tục thể hiện sự địch ý với hai người này, chúng nó nhìn người tuyết ở trước mặt, vẫn cảm thấy thiếu thiếu cái gì.
Nghĩ nghĩ một hồi, một con Tucker trùng tộc khổng lồ tới bên cạnh người tuyết, nó vươn cẳng tay của mình, ở giữa hơn hai mươi người tuyết xung quanh đắp thành một người tuyết nhỏ.
Bởi vì không có hai bàn tay linh hoạt, người tuyết nhỏ này đắp cũng không đẹp giống như những người tuyết lớn ở xung quanh, nhưng bởi vì hình thể nhỏ, thoạt nhìn rất là đáng yêu.
Những người tuyết lớn vây xung quanh trên khuôn mặt đều được gắn hai viên ngọc màu đỏ, đại diện cho đôi mắt của chúng nó, đám Tucker trùng tộc này nhìn nhìn đôi mắt màu đen của Cố Hoài, bỗng nhiên có một con Tucker trùng tộc đi vào trong phủ đệ.
Hắc khế thạch đối với những chủng tộc khác rất là quý hiếm, nhưng trùng tộc ở Toussaint tinh thật xa xỉ khi dùng chúng làm đồ nội thất, thế là con Tucker trùng tộc này đi vào trong phòng cắt một góc bàn hắc khế thạch.
Sau khi cầm viên đá trở về, con Tucker trùng tộc này cầm hai viên hắc khế thạch nho nhỏ gắn vào trên khuôn mặt người tuyết, nhìn người tuyết nhỏ đã hoàn thành, đám Tucker trùng tộc vây xung quanh Cố Hoài bởi vì vui vẻ mà cúi đầu phát ra thanh âm khàn khàn, dựng đồng màu đỏ lạnh như băng bởi vì vui vẻ mà hiện lên ánh sáng.
Người tuyết lớn là chúng nó, người tuyết nhỏ bị chúng nó vây xung quanh là ấu tể được chúng nó bảo vệ.
Như vậy sẽ không thiếu cái gì nữa.
Sau khi không trung bị chiến hạm Euler màu đen che đậy, người trên tinh cầu này cầu xin thì cầu xin, bi ai thì bi ai, bi quan chút thậm chí còn ôm người nhà bắt đầu nói lời từ biệt, không khí trên tinh cầu đều u ám.
Nhưng không khí trầm trọng kéo dài không bao lâu, chiến hạm Euler liền rút lui sạch sẽ, không trung lại khôi phục màu xanh sạch sẽ, tinh cầu này lại gió yên sóng lặng.
Đàn trùng tộc này chẳng lẽ chỉ tới dọa nạt bọn họ sao?
Tâm tình thay đổi nhanh chóng khiến dân cư trên tinh cầu không biết phải phản ứng như thế nào, chỉ có thể ngơ ngơ nhìn chiến hạm màu đen trên bầu trời rời đi.
“Sau khi trở về chúng ta nên xin lỗi lãnh đạo của tinh cầu này.” Chiến hạm đã rời đi, Cố Hoài xuyên qua cửa số nhìn thấy tinh cầu này càng ngày càng bé lại, suy tư một lúc liền nói ra câu này.
Dù sao bọn họ cũng khiến dân cư trên tinh cầu nhỏ này sợ hãi, không chào hỏi chủ nhân đã bao vây tinh cầu, hành vi này rất quá đáng, nên giải thích.
Tham mưu trưởng ở bên cạnh đẩy mắt kính, cúi đầu nói: “Vậy chờ trở về Toussaint tinh, thuộc hạ sẽ chính thức gửi một bức thư xin lỗi tới tinh cầu này.”
Nếu Cố Hoài đã ở trong chiến hạm của Alvis, ba gã quân đoàn trưởng khác đương nhiên là đồng ý bỏ qua chiến hạm của mình, cũng đều đi vào chiến hạm Euler này.
Cùng bốn gã quân đoàn trường ở chung một chiến hạm, hơn nữa còn sống sót hoàn hảo, hai tên tướng lãnh nhân loại bị đưa lên chiến hạm này suy nghĩ, nhìn khắp cả địa cầu trải nghiệm của bọn hắn ngày hôm nay, chắc chắn sẽ không có ai trải qua được nữa.
“Trong chiến hạm chỉ có dịch dinh dưỡng, mặc dù khẩu vị không tốt, nhưng mong ngài vẫn nên dùng trước một chút.” Làm sĩ quan phụ tá của Alvis, Alger đương nhiên là ở trong chiến hạm này, mà lúc này hắn lấy ra vài bịch dịch dinh dưỡng ở trong phòng nguyên liệu.
“Hương vị của loại này hơi ngọt một chút.” Alger lấy riêng hai bịch để trước mặt Cố Hoài, hy vọng Cố Hoài có thể chọn một bịch.
Bởi vì biết Cố Hoài không thích hương vị của dịch dinh dưỡng, vẻ mặt của Alger hơi hơi lo lắng.
Cố Hoài nhìn hai bịch dinh dưỡng này nhẹ nhàng “a” một cái, thế nhưng vẫn ngồi xuống, cầm lấy một bịch trên bàn.
Cố Hoài tò mò thử uống một miếng nhỏ, bởi vì hương vị khiến hắn cảm thấy khác lạ, nên khi ấy hắn chỉ uống một ngụm rồi để lại.
Nhưng hiện giờ xác thực là rất đói, Cố Hoài cũng không để ý nhiều như vậy.
Tính toán cứ uống nó trước, Cố Hoài liền mở dịch dinh dưỡng ra, rồi mới uống thử một miếng nhỏ.
Phát hiện hương vị không có kỳ quái như lần trước, lần này có hơi ngọt như nước trái cây, Cố Hoài rất nhanh đem dịch dinh dưỡng uống hết.
Bình thường mà nói một bịch dinh dưỡng có thể giải quyết nhu cầu ăn uống cả ngày, nhưng sau khi Cố Hoài uống hết dịch dinh dưỡng này xong, hắn phát hiện hắn vẫn đói.
Alger vẫn quan sát vẻ mặt của Cố Hoài liền lên tiếng hỏi: “Ngài vẫn cảm thấy đói sao?”
Cố Hoài hơi chần chờ gật đầu, mà hắn vừa gật đầu, trùng tộc vây xung quanh hắn liền dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm hai tên nhân loại bên cạnh.
“….” Bị một đám trùng tộc nhìn chằm chằm Hammer và Thẩm Mục không giám động, cũng không giám lên tiếng giải thích, bọn hắn không cố ý không cho đối phương ăn.
Bên này Cố Hoài rất nhanh hiểu được sóng não của trùng tộc nhà mình, hắn giải thích thay hai người: “Không liên quan tới bọn họ, không phải bọn họ không cho tôi ăn, là bởi vì tiến giai nên mới đi vào giấc ngủ, vừa mới tỉnh dậy nên mới như vậy.”
“Vậy ngài chọn một…?” thả nhẹ thanh âm, Alger cố gắng để bản thân mình không nhíu mày trước mặt Cố Hoài, “Chờ trở lại Toussaint tinh, ngài có thể thỏa thích ăn bất cứ thứ gì.”
Vương đói bụng, chỉ cần suy nghĩ về vấn đề này, tất cả trùng tộc trong chiến hạm Euler này liền không tránh được cảm thấy lo lắng.
Cố Hoài nhìn dịch dinh dưỡng ở trước mặt mình, hắn cảm thấy mình ăn hết chỗ này vẫn sẽ thấy đói, giống như thứ hắn thiếu những thứ này không cung cấp đủ…..
Vừa nghĩ như thế, bản năng từ cơn đói nhanh chóng yêu cầu Cố Hoài phải ăn cái gì đó, chỉ có thứ ấy, mới có thể bổ sung đủ thứ hắn cần.
“…. Vỏ trứng.” Cố Hoài sờ sờ bụng, vẻ mặt rối rắm, bản năng báo cho hắn biết đáp án, “Những thứ khác ăn không đủ no.”
Năng lượng của vỏ trứng đủ để cho ấu tể trùng tộc hoàn thành bước đầu trưởng thành, mà đối với Cố Hoài mà nói, phần năng lượng hắn cần rất khổng lồ, mà thực vật khác khó có thể thay thế.
Tinh thần lực của hắn đã kết thúc lần tiến giai đầu tiên, còn một thời gian nữa mới hoàn thành bước đầu trưởng thành, trước khi hoàn toàn trưởng thành, Cố Hoài vẫn cần dùng vỏ trứng làm món chính.
“Tôi kêu Euler tăng tốc độ lên.” Alvis hạ hai mắt, mặt không biểu tình.
Cố Hoài thấy con mèo lớn màu bạc bên cạnh hắn lại không vui vẻ, hắn vừa rồi mới dỗ tốt đối phương, hiện giờ lại phải lập lại trò cũ.
“Pi pi.” Hai người cách tương đối gần, Cố Hoài cố y nhẹ giọng gọi nhũ danh của đối phương, trong thanh âm lộ ra ý tứ an ủi.
Mặc dù không biết vì sao hắn gọi nhũ danh này của đối phương liền có hiệu quả dỗ dành đối phương, nhưng nếu đã có hiệu quả, Cố Hoài sẽ không keo kiệt dùng.
Sau đó, nó thực sự phát huy tác dụng, Alvis mím chặt khóe miệng, mặc dù vẻ mặt hắn vẫn vô cảm, nhưng cảm giác khuôn mặt chỉ có sự lạnh lẽo, không còn ẩn hiện nguy hiểm nữa.
Nguyên nhân tạo thành ảnh hưởng này là cái gì, kỳ thật mọi chuyện là như vầy—-
Cố Hoài đè thấp thanh âm gọi hắn, cứ nghĩ những trùng tộc khác không biết hắn nói cái gì, nhưng sự thật là tất cả mọi người đều có thể nghe.
Thế là hành vi của hắn ở trong mắt Alvis và những trùng tộc khác, hắn ở trước mặt nhiều trùng tộc như thế, cố ý gọi nhũ danh hồi nhỏ của Alvis.
Đây có thể nói là một cử chỉ thân mật, bởi vậy Alvis mới dễ an ủi như vậy.
Cố Hoài hoàn toàn không biết mình đã vô tình làm cái gì, lúc này, bởi vì con mèo lớn biểu hiện quá nghe lời, hắn nhịn không được liền đưa tay sờ sờ đầu đối phương.
Mà cử động này trong mắt trùng tộc khác, cũng là một phương thức biểu đạt sự thiện cảm.
“Kỳ thật cũng không phải rất đói, chờ trở về Toussaint tinh là tốt rồi.” Cố Hoài nghĩ nghĩ, nhanh chóng tìm một đề tài khác nói, “Hoa lần trước anh tặng tôi đã héo rũ, tôi muốn bông mới.”
Alvis nghe vậy, khóe miệng vẫn mím, vẻ mặt không thay đổi gì mà gật đầu.
“Phải tặng tôi bông giống lúc trước, hoa lần trước anh tặng tôi nhìn rất đẹp.” Cố Hoài nói, cười cười với trùng tộc tóc bạc bên cạnh hắn.
“Được.” Alvis đồng ý.
Đối thoại như vậy không tính là gì, chính là người hiểu Alvis mà nói, cho dù là trùng tộc hay là hai tên tướng lãnh nhân loại gặp may, đều đối với thái độ của hắn mà cảm thấy kì quái.
Alvis đối với Cố Hoài khuyết thiếu ý niệm thuần phục, chỉ cần so sánh lời nói và việc làm của bản thân và đối phương, những trùng tộc khác liền nhận ra điểm này.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn đối với Cố Hoài vẫn dễ bảo như cũ, đây là một mâu thuẫn.
Mà hai tên tướng lãnh nhân loại đã tìm hiểu Alvis từ những tin đồn khác nhau, lạnh lùng là không thể nghi ngờ, mà còn rất cao ngạo.
Điều này là bởi vì sức mạnh của đối phương cường đại và địa vị cao quý của hắn trong trùng tộc, cho dù Alvis không thể hiện sự ngạo mạn, nhưng ngay ở trên phương diện chính trị và đối mặt với kẻ thù trong chiến đấu điều này vẫn sẽ lộ ra không thể nghi ngờ.
Nhưng ở trong mắt bọn hắn, khi Alvis đối mặt với Cố Hoài, cho dù là lạnh lùng hay cao ngạo đều thu liễm lại, hắn thậm chỉ để cho Cố Hoài tùy ý đưa ra yêu cầu với hắn.
Cho dù Alvis không đưa ra mệnh lệnh, chiến hạm Euler này cũng đã nhiều lần tăng tốc, cuối cùng trong thời gian ngắn quay trở về Toussaint tinh.
Rõ ràng đã chạy trốn, nhưng qua không bao lâu lại quay về đại bản doanh của trùng tộc, Thẩm Mục và Hammer liếc mắt nhìn nhau, tâm tình thế nhưng lại bình tĩnh quỷ dị.
Có thể bởi vì đã chịu kích thích quá nhiều, hơn nữa nhìn thái độ của thanh niên tóc đen đã bị bọn hắn cướp bóc liền rõ ràng mình hiện tại không chết được, hai tên tướng lãnh nhân loại cũng liền chấp nhận hiện thực này.
Không phải đến Toussaint tinh của trùng tộc làm khách sao, trong cuộc sống đen tối của bọn hắn thêm một việc này cũng không có gì, bọn hắn cứ đi tới đâu tính tới đó là được.
Kỳ thật Thẩm Mục và Hammer cũng đã tự suy xét, bọn hắn bị bắt về như thế, cho dù tội chết đã miễn, nhưng tội sống khó tha. Không chừng sẽ có đại hình hầu hạ, trên người chắc chắn sẽ bị lột một tầng da.
Nhưng hai người không nghĩ tới chính là, khi trở về Toussaint t*ng trùng tộc không làm gì bọn họ cả, chỉ là đeo lên cổ tay bọn họ một cái vòng kim loại mà thôi.
Chiếc vòng này có chức năng giam cầm và truy tìm vị trí, nó bám chặt lên da.
Vòng tay này không thể tự mình tháo ra, bên trong có giấu kim độc, nếu người vận hành nhấn nút, kim độc sẽ lập tức đâm vào da.
“Độc tố là tôi cung cấp, hy vọng nó không có dịp tiến hành tiếp xúc thân mật với da hai người.” Lisa khẽ cười nói, vẻ mặt ôn nhu.
Hai tên tướng lãnh nhân loại co rút khóe miệng, độc tố thần kinh kia thông qua tơ độc tiếp xúc vào da đã đáng sợ như vậy, nếu như trực tiếp đâm vào da, không cần nghĩ cũng biết sẽ qua đời tại chỗ.
Nhưng hai người bọn họ cũng không định chạy trốn hoặc làm ra việc không tốt gì, hai người bọn hắn không ngốc, sẽ không không nhìn ra sau khi “vương” xuất hiện, sức mạnh tổng thể của trùng tộc đã thay đổi.
Ít nhất ban đầu trùng tộc chia thành bốn đại quân đoàn bây giờ đã hợp nhất, đây là chuyện có thể xác nhận.
Mặc dù thời gian tiếp xúc ngắn, thanh niên tóc đen kia cho bọn hắn cảm giác ôn hòa và vô hại, bởi vậy khi đối phương nói muốn mời bọn họ tới Toussaint tinh làm khách một khoảng thời gian, Thẩm Mục và Hammer đã nghĩ nếu chạy không thoát, vậy thì bọn họ liền dứt khoát ở lại quan sát biến hóa của trùng tộc.
Bốn đại quân đoàn của trùng tộc thống nhất, đối với các chủng tộc khác trong tinh tế không phải là chuyện tốt, nhưng nếu vương của bọn hắn thật sự vô hại như đối phương thể hiện, vậy có lẽ sẽ có sự khác biệt không chừng….
Trong thời gian ngắn ngủi, hai tên nhân loại bị bắt trở lại Toussaint tinh liền tự hỏi một đống chuyện, bọn hắn vốn muốn nghiêm chỉnh quan sát, nhưng chuyện quan sát lần đầu tiên đã gặp phải chướng ngại.
“Đã pha tốt lắm, mời ngài mau chóng ăn.” Khi trở về Toussaint tinh, tham mưu trưởng vô cùng lo lắng đi tìm bình bột vỏ trứng của Cố Hoài, rồi cho nước pabano vào khuấy đều, đem cái chén nhét vào trong tay đồng nghiệp yêu cầu đối phương đun nóng, rồi mới vội vã đem cái chén này đặt trước mặt Cố Hoài.
Chỉ cần biết Cố Hoài đang rất đói bụng, là những trùng tộc ở đây đều lo lắng không chịu được, cho tới khi Cố Hoài cầm lấy cái ly bắt đầu uống ngụm đầu tiên, vẻ mặt lạnh như băng của đàn trùng tộc này cuối cùng mới thả lỏng một chút.
Vỏ trứng, sữa….
Nhìn đàn trùng tộc vì pha sữa mà dùng cả dị năng, còn có Cố Hoài bên cạnh yên lặng uống sữa, hai tên tướng lãnh nhân loại ngơ ngác.
Lúc này bọn hắn mới ý thức được, thanh niên tóc đen ở trước mặt bọn hắn có ngoại hình trường thành, thế nhưng lại là một ấu tể mới sinh ra không bao lâu.
Vậy hai người bọn họ không phải là đã phạm trọng tội ở tinh tế rồi sao…..?
Bắt cóc ấu tể.
Điều 127 của luật “liên hợp tinh tế” quy định, cho dù là chủng tộc gì, hành vi bắt cóc ấu tể đã được xác nhận, người phạm tội sẽ bị tòa án xử phát ít nhất hai mươi năm tù.
Không bị tống vào ngục giam tinh minh là vận may của bọn hắn quá tốt.
Mà chờ thanh niên ăn xong, Thẩm Mục và Hammer nhận được yêu cầu đầu tiên của đối phương là cùng nhau đi ra sân.
Trong đình viện vẫn có một tầng tuyết thật dày, tuyết thuần trắng đem Toussaint tinh trở thành tinh cầu được bọc trong bạc.
Cố Hoài là muốn thông qua hai người này tìm hiểu về nhân loại tinh tế, thuận tiện xem có cách nào để đột phá quan hệ giữa nhân loại và trùng tộc hay không, nhưng chuyện trước tiên phải làm, hắn phải khiến những Tucker trùng tộc vây xung quanh hắn không ôm địch ý với hai người này.
Bước đầu tiên chính là—-
“Có thể phiền hai người cùng tôi đắp người tuyết, bởi vì lúc trước hai người từ trên trời rớt xuống, đem người tuyết tôi làm cho Carol đập hỏng, cho nên chúng nó đối với hai người hơi tức giận.” kỳ thật cũng không phải chỉ vì chuyện này mà tức giận, Cố Hoài không nói câu này ra.
Thẩm Mục và Hammer đương nhiên cảm nhận được đám Tucker trùng tộc xung quanh thù địch bọn hắn mạnh mẽ, nếu không phải có Cố Hoài ngăn cản, đám Tucker trùng tộc này đã nhào lên xé nát bọn hắn.
Chính là nghĩ lại mình ở trước mặt đám Tucker trùng tộc này làm cái gì, hai tên tướng lãnh nhân loại liền không có gì để nói, cho dù không được chào đón cũng chấp nhận.
Công việc đắp người tuyết mặc dù không khó khăn, nhưng dù sao phải đắp hơn hai mươi cái, ba người làm cũng tốn chút thời gian.
Cố Hoài xếp hơn hai mươi người tuyết thành một hình tròn, đáng tiếc hắn không thể làm tay những người tuyết này nắm lại với nhau, nhưng như vậy cũng không tồi.
“Đắp được rồi, đây là người tuyết cho các cậu.” Cố Hoài tới gần vỗ vỗ vào cẳng tay của một con Tucker trùng tộc, lại cố ý nói: “Hai người kia cũng giúp đắp nữa.”
Nghe thấy Cố Hoài nói như thế, sự thù địch của đám Tucker trùng tộc với hai tên nhân loại hơi giảm đi, nhưng chỉ có một chút, chúng nó vẫn chưa quên hai người này bắt đi ấu tế mà chúng nó bảo vệ, lại còn cướp đi đồ chơi của ấu tể nữa.
Nhưng hiện giờ thấy Cố Hoài đắp người tuyết cho chúng nó, trước khi đám Tucker trùng tộc vẫn tiếp tục thể hiện sự địch ý với hai người này, chúng nó nhìn người tuyết ở trước mặt, vẫn cảm thấy thiếu thiếu cái gì.
Nghĩ nghĩ một hồi, một con Tucker trùng tộc khổng lồ tới bên cạnh người tuyết, nó vươn cẳng tay của mình, ở giữa hơn hai mươi người tuyết xung quanh đắp thành một người tuyết nhỏ.
Bởi vì không có hai bàn tay linh hoạt, người tuyết nhỏ này đắp cũng không đẹp giống như những người tuyết lớn ở xung quanh, nhưng bởi vì hình thể nhỏ, thoạt nhìn rất là đáng yêu.
Những người tuyết lớn vây xung quanh trên khuôn mặt đều được gắn hai viên ngọc màu đỏ, đại diện cho đôi mắt của chúng nó, đám Tucker trùng tộc này nhìn nhìn đôi mắt màu đen của Cố Hoài, bỗng nhiên có một con Tucker trùng tộc đi vào trong phủ đệ.
Hắc khế thạch đối với những chủng tộc khác rất là quý hiếm, nhưng trùng tộc ở Toussaint tinh thật xa xỉ khi dùng chúng làm đồ nội thất, thế là con Tucker trùng tộc này đi vào trong phòng cắt một góc bàn hắc khế thạch.
Sau khi cầm viên đá trở về, con Tucker trùng tộc này cầm hai viên hắc khế thạch nho nhỏ gắn vào trên khuôn mặt người tuyết, nhìn người tuyết nhỏ đã hoàn thành, đám Tucker trùng tộc vây xung quanh Cố Hoài bởi vì vui vẻ mà cúi đầu phát ra thanh âm khàn khàn, dựng đồng màu đỏ lạnh như băng bởi vì vui vẻ mà hiện lên ánh sáng.
Người tuyết lớn là chúng nó, người tuyết nhỏ bị chúng nó vây xung quanh là ấu tể được chúng nó bảo vệ.
Như vậy sẽ không thiếu cái gì nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook