Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống
-
Chương 277: Lăng gia biến
Ngay tối ngày hôm đó, Lăng Huyền Phong triệu tập toàn bộ đệ tử Cái Bang, yêu cầu lập thành tổ đội truy tìm dấu vết khả năng có mặt cổng dịch chuyển, bao gồm cả vị trí của Lộc Đài, ngoại vi Ngọa Đương, đặc biệt là gần Triều Ca... Đặc biệt là tổ nhóm đi khảo sát ở Triều Ca, hắn đặc biệt căn dặn phải hết sức cẩn trọng, lấy an toàn làm đầu, cho dù không có tìm đc gì mà bị phát hiện thì lập tức rút lui. Đơn Đình Quốc hỏi:
- Bang chủ, ngài muốn tìm vết tích của cái gọi là cổng dịch chuyển để làm gì? Chẳng lẽ ngài có ý định đánh thẳng vào sào huyệt của bọn chúng sao?
- Tất nhiên là thế rồi. Năm lần bảy lượt bị chúng đi trước một bước dắt mũi, ta đã bắt đầu cảm thấy không kiên nhẫn. Hơn nữa, càng chờ lâu, kế hoạch của chúng càng lúc càng hoàn thiện, phải hành động ngay trước khi quá muộn.
Đơn Đình Quốc thấy có lý, cũng liền không nói gì nữa. Đúng lúc này, một đệ tử Phục Ma Hội vội vã chạy vào bẩm báo:
- Giáo chủ! Giáo chủ! Đại sự không ổn!
Lăng Huyền Phong lập tức đứng bật dậy:
- Có chuyện gì? Mau nói!
- Hồi giáo chủ! Đệ tử vừa nhận được thư cấp báo từ Tô cô nương, Mặc Thủy thành có biến!
- Cái gì?!?
Lăng Huyền Phong kinh hãi. Bọn chúng lại có hành động sao?
- Mau! Triệu tập nhân thủ! Tất cả các Đường Chủ, Hộ Pháp, toàn bộ đệ tử từ Đại Võ Sư trở lên của Phục Ma Hội tập hợp! Còn nữa, báo tin cho gia gia cùng tứ đệ của ta, còn có Vân Đỉnh Thiên nữa! Tin cấp báo gửi về được bao lâu rồi?
- Bẩm, khoảng nửa canh giờ trước.
- Vẫn còn kịp! Đi mau lên!
- Dạ!
- -----------------------------
Sau nửa canh giờ, nhân thủ Phục Ma Hội có mặt, bao gồm cả Mộ Dung Triệt, Cát Dụ Thành cùng các đệ tử có tu vi Đại Võ Sư trở lên, nhân số khoảng 200 người. Về phía Lăng gia thì có Lăng Hiếu Kiệt, tam gia Lăng Phiêu, Lăng Bạo lão gia tử Lăng lão thái, Vu lão gia, vợ chồng Dương Quá, Vân Đỉnh Thiên, Độc Cô tam huynh đệ và hơn 100 đệ tử Độc Cô gia. Về phần Vu Thiên Tuyết thì đang chăm sóc cho Long công chúa nên không có mặt.
- Tôn nhi! Tình hình thế nào?
Lăng Bạo lão gia sau khi nghe Thủy Mặc thành có biến liền lập tức cuống lên, nhanh chóng chạy đi tìm Lăng Huyền Phong:
- Có vẻ như bọn chúng bắt đầu nổi loạn, cũng may là Mị nhi đã có mặt ở đó, tình hình có vẻ đang giằng co, chúng ta phải mau chóng lên đường, chậm nhất là sáng mai sẽ có mặt tại Thủy Mặc thành. Bây giờ phụ thân, nãi nãi cùng hai vị gia gia hãy ở lại, giao cho tôn nhi đến giải quyết.
- Nhưng mà...
Lăng lão gia tử còn định nói, lão nãi nãi đã cắt lời:
- Không nhưng nhị cái gì cả! Mấy lão già chúng ta đi chỉ có làm vướng chân bọn hắn thôi. Với lại, chúng ta mà đi thì ai sẽ ở lại giúp đại ca của ta gánh vác công việc triều chính? Tôn nhi ngoan, ngươi cứ tùy cơ hành sự. Nếu có kẻ nào không phục, việc giải quyết!
- Tôn nhi đã rõ!
Lăng Huyền Phong không nói nhiều lời lập tức cùng Vân Đỉnh Thiên dẫn đầu đoàn người, cùng nhau cưỡi ngựa phi ra khỏi thành Ngọa Đương ngay trong đêm tối.
- -------------------------
Mặc Thủy thành, vài canh giờ trước...
Đâu đó bên trong nội thành, trong một căn mật thất. Căn phòng tối đen như mực bỗng được thắp sáng lên bởi mấy ngọn đuốc, hiện ra mấy bóng người mặc đồ đen, bọn họ đang bàn bạc.
- Gia chủ, sắp tới giờ hành động! Phía trên các đại lão đã ra quyết định, phải nhanh chóng diệt sạch những kẻ chống đối, chiếm lấy quyền kiểm soát toàn thành. Nếu như việc này mà xong, lão đại sẽ dựa theo ước định, nơi này sẽ là của ngươi, miễn sao ngươi trung thành tuyệt đối!
- Các vị yên tâm, bản gia chủ đã thề độc, quyết sẽ không nuốt lời.
Một bóng người có vẻ béo ục ịch lên tiếng chắp tay. Đám người mặc áo đen chỉ hừ lạnh.
- Như thế là tốt nhất. Nếu không, ngươi cũng sẽ biết hậu quả rồi chứ?
- Yên tâm, yên tâm, ta biết mà.
Tên béo liên tục vâng dạ, sau lưng liên tục đổ mồ hôi lạnh. Hắn đã từng chứng kiến kết cục của những kẻ phản bội lại tổ chức. Trong lòng phát lạnh, thề không dám không vâng lời, dù chỉ một chút nào.
- Nhớ kỹ! Bọn ta luôn theo dõi từng đường đi nước bước của ngươi đó!
Đám người áo đen nói xong, lập tức phi thân biến mất, chỉ còn bóng hình tên béo ngồi phệt xuống đất lau mồ hôi trên trán.
- Mẹ ơi, sát khí của chúng thật kinh khủng!
Sau một hồi chỉnh lý lại trang phục, hắn mau chóng chạy ra bên ngoài, phân phó với đám thuộc hạ đang chờ sẵn bên ngoài:
- Truyền lệnh! Lập tức hành động! Đánh nhanh thắng nhanh!
- Rõ!
- -------------------------------------------
- Báo!! Gia chủ! Đại sự không ổn!
Lăng Phiên Hùng đang ngồi ở sảnh đường uống trà, đột nhiên có một tên hộ vệ thân hình đầy máu vì bị trúng ám khí thở hồng hộc chạy vào.
- Có chuyện gì xảy ra?
Lăng Phiên Hùng kinh hãi nhìn tên hộ vệ chỉ còn một chút hơi tàn trước mặt.
- Bẩm... gia.. gia chủ... Các sản nghiệp của Lăng gia.... trong... trong thành.... đang... bị..... một đám người áo đen tấn công. Đệ tử Lăng gia đang đi làm nhiệm vụ bên ngoài... cũng... gặp phải ám toán... Hiện giờ chúng ta đang triển khai ứng chiến, nhưng thương vong quá lớn...
- Có biết là ai làm không?
- Bẩm... không rõ là ai, bọn chúng đều mặc hắc y, vũ kỹ cũng không phát hiện ra là của gia tộc nào...
Nói xong, hộ vệ lập tức tắt thở mà chết. Lăng Phiên Hùng sắc mặt khó coi:
- Người đâu! Truyền lệnh tất cả nhân thủ đang phân tán khắp nơi, lập tức rút lui, trở về Lăng gia đại viện!
Bây giờ nếu như lại phân tán người của Lăng gia đại viện đi các nơi ứng cứu, e rằng lực lượng quá mỏng, không thể nào lật ngược tình thế được. Không bằng tập trung lại một chỗ, sau đó gửi thư cầu viện. Như vậy lúc đó sẽ có thể hai mặt giáp công mà phản sát lại địch nhân.
- Bang chủ, ngài muốn tìm vết tích của cái gọi là cổng dịch chuyển để làm gì? Chẳng lẽ ngài có ý định đánh thẳng vào sào huyệt của bọn chúng sao?
- Tất nhiên là thế rồi. Năm lần bảy lượt bị chúng đi trước một bước dắt mũi, ta đã bắt đầu cảm thấy không kiên nhẫn. Hơn nữa, càng chờ lâu, kế hoạch của chúng càng lúc càng hoàn thiện, phải hành động ngay trước khi quá muộn.
Đơn Đình Quốc thấy có lý, cũng liền không nói gì nữa. Đúng lúc này, một đệ tử Phục Ma Hội vội vã chạy vào bẩm báo:
- Giáo chủ! Giáo chủ! Đại sự không ổn!
Lăng Huyền Phong lập tức đứng bật dậy:
- Có chuyện gì? Mau nói!
- Hồi giáo chủ! Đệ tử vừa nhận được thư cấp báo từ Tô cô nương, Mặc Thủy thành có biến!
- Cái gì?!?
Lăng Huyền Phong kinh hãi. Bọn chúng lại có hành động sao?
- Mau! Triệu tập nhân thủ! Tất cả các Đường Chủ, Hộ Pháp, toàn bộ đệ tử từ Đại Võ Sư trở lên của Phục Ma Hội tập hợp! Còn nữa, báo tin cho gia gia cùng tứ đệ của ta, còn có Vân Đỉnh Thiên nữa! Tin cấp báo gửi về được bao lâu rồi?
- Bẩm, khoảng nửa canh giờ trước.
- Vẫn còn kịp! Đi mau lên!
- Dạ!
- -----------------------------
Sau nửa canh giờ, nhân thủ Phục Ma Hội có mặt, bao gồm cả Mộ Dung Triệt, Cát Dụ Thành cùng các đệ tử có tu vi Đại Võ Sư trở lên, nhân số khoảng 200 người. Về phía Lăng gia thì có Lăng Hiếu Kiệt, tam gia Lăng Phiêu, Lăng Bạo lão gia tử Lăng lão thái, Vu lão gia, vợ chồng Dương Quá, Vân Đỉnh Thiên, Độc Cô tam huynh đệ và hơn 100 đệ tử Độc Cô gia. Về phần Vu Thiên Tuyết thì đang chăm sóc cho Long công chúa nên không có mặt.
- Tôn nhi! Tình hình thế nào?
Lăng Bạo lão gia sau khi nghe Thủy Mặc thành có biến liền lập tức cuống lên, nhanh chóng chạy đi tìm Lăng Huyền Phong:
- Có vẻ như bọn chúng bắt đầu nổi loạn, cũng may là Mị nhi đã có mặt ở đó, tình hình có vẻ đang giằng co, chúng ta phải mau chóng lên đường, chậm nhất là sáng mai sẽ có mặt tại Thủy Mặc thành. Bây giờ phụ thân, nãi nãi cùng hai vị gia gia hãy ở lại, giao cho tôn nhi đến giải quyết.
- Nhưng mà...
Lăng lão gia tử còn định nói, lão nãi nãi đã cắt lời:
- Không nhưng nhị cái gì cả! Mấy lão già chúng ta đi chỉ có làm vướng chân bọn hắn thôi. Với lại, chúng ta mà đi thì ai sẽ ở lại giúp đại ca của ta gánh vác công việc triều chính? Tôn nhi ngoan, ngươi cứ tùy cơ hành sự. Nếu có kẻ nào không phục, việc giải quyết!
- Tôn nhi đã rõ!
Lăng Huyền Phong không nói nhiều lời lập tức cùng Vân Đỉnh Thiên dẫn đầu đoàn người, cùng nhau cưỡi ngựa phi ra khỏi thành Ngọa Đương ngay trong đêm tối.
- -------------------------
Mặc Thủy thành, vài canh giờ trước...
Đâu đó bên trong nội thành, trong một căn mật thất. Căn phòng tối đen như mực bỗng được thắp sáng lên bởi mấy ngọn đuốc, hiện ra mấy bóng người mặc đồ đen, bọn họ đang bàn bạc.
- Gia chủ, sắp tới giờ hành động! Phía trên các đại lão đã ra quyết định, phải nhanh chóng diệt sạch những kẻ chống đối, chiếm lấy quyền kiểm soát toàn thành. Nếu như việc này mà xong, lão đại sẽ dựa theo ước định, nơi này sẽ là của ngươi, miễn sao ngươi trung thành tuyệt đối!
- Các vị yên tâm, bản gia chủ đã thề độc, quyết sẽ không nuốt lời.
Một bóng người có vẻ béo ục ịch lên tiếng chắp tay. Đám người mặc áo đen chỉ hừ lạnh.
- Như thế là tốt nhất. Nếu không, ngươi cũng sẽ biết hậu quả rồi chứ?
- Yên tâm, yên tâm, ta biết mà.
Tên béo liên tục vâng dạ, sau lưng liên tục đổ mồ hôi lạnh. Hắn đã từng chứng kiến kết cục của những kẻ phản bội lại tổ chức. Trong lòng phát lạnh, thề không dám không vâng lời, dù chỉ một chút nào.
- Nhớ kỹ! Bọn ta luôn theo dõi từng đường đi nước bước của ngươi đó!
Đám người áo đen nói xong, lập tức phi thân biến mất, chỉ còn bóng hình tên béo ngồi phệt xuống đất lau mồ hôi trên trán.
- Mẹ ơi, sát khí của chúng thật kinh khủng!
Sau một hồi chỉnh lý lại trang phục, hắn mau chóng chạy ra bên ngoài, phân phó với đám thuộc hạ đang chờ sẵn bên ngoài:
- Truyền lệnh! Lập tức hành động! Đánh nhanh thắng nhanh!
- Rõ!
- -------------------------------------------
- Báo!! Gia chủ! Đại sự không ổn!
Lăng Phiên Hùng đang ngồi ở sảnh đường uống trà, đột nhiên có một tên hộ vệ thân hình đầy máu vì bị trúng ám khí thở hồng hộc chạy vào.
- Có chuyện gì xảy ra?
Lăng Phiên Hùng kinh hãi nhìn tên hộ vệ chỉ còn một chút hơi tàn trước mặt.
- Bẩm... gia.. gia chủ... Các sản nghiệp của Lăng gia.... trong... trong thành.... đang... bị..... một đám người áo đen tấn công. Đệ tử Lăng gia đang đi làm nhiệm vụ bên ngoài... cũng... gặp phải ám toán... Hiện giờ chúng ta đang triển khai ứng chiến, nhưng thương vong quá lớn...
- Có biết là ai làm không?
- Bẩm... không rõ là ai, bọn chúng đều mặc hắc y, vũ kỹ cũng không phát hiện ra là của gia tộc nào...
Nói xong, hộ vệ lập tức tắt thở mà chết. Lăng Phiên Hùng sắc mặt khó coi:
- Người đâu! Truyền lệnh tất cả nhân thủ đang phân tán khắp nơi, lập tức rút lui, trở về Lăng gia đại viện!
Bây giờ nếu như lại phân tán người của Lăng gia đại viện đi các nơi ứng cứu, e rằng lực lượng quá mỏng, không thể nào lật ngược tình thế được. Không bằng tập trung lại một chỗ, sau đó gửi thư cầu viện. Như vậy lúc đó sẽ có thể hai mặt giáp công mà phản sát lại địch nhân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook