Tôi Có Thể Thấy Được Quy Tắc
-
Chương 5
Từ Tri bĩnh tĩnh xoay người, "Em như vậy quá nguy hiểm, chị sẽ đi gọi người đến."Cô không nhận, cũng không từ chối.Quả nhiên Ni Ni thừ người trong chốc lát, không biết nên tiếp lời như thế nào.Từ Tri bước từng bước chậm rãi đến cửa phòng ngủ, làm bộ như muốn đi gọi ba mẹ của mình.
Cô hy vọng có thể dọa lui Ni Ni, để cho Ni Ni buông tha chuyện đút ăn mình.Nhưng cô đi thẳng đến cửa phòng ngủ, cũng không nghe được động tác của Ni Ni.
Hơn nữa cô cảm nhận được một đôi mắt oán độc giống như có gai nhìn chằm chằm sau lưng cô.Từ Tri nắm lấy chốt cửa, cô nghe được tiếng tim đập kịch liệt của mình.
Một khi mở cửa ra, cô sẽ chống lại ba và mẹ.
Nhưng nếu như ở lại chỗ này, cô cũng sẽ phải đối mặt với Ni Ni.Thật sự là trước có sói sau có hổ."Chị Tiểu Trí, không phải chị muốn mở cửa tìm chú dì sao? Mở cửa nha." Giọng nói của Ni Ni bất thình lình vang lên, Từ Tri thiếu chút nữa vặn ra chốt cửa.“Ni Ni!" Từ Tri hít sâu một hơi, xoay người lại."Chị biết em quan tâm chị, mới vừa rồi em nói kẹo que có mùi vị gì?""Vị ô mai, vị chị thích nhất." Ni Ni kích động quơ hai tay làm bằng giấy, "Ở tiệm bán hai mươi tệ một cây, ngay cả em cũng không nỡ ăn, đặc biệt giữ lại cho chị Tiểu Trí đó.”"Để cho chị nhìn thử." Từ Tri xoay người lần mò đi tới bên cửa sổ, chủ động vươn tay với Ni Ni.Ni Ni cười toét miệng, nó nhét con nhện vào trong tay Từ Tri, trong nháy mắt con nhện đụng vào tay của Từ Tri, lập tức thu tám cái râu của mình tạo thành một vòng tròn như kẹo que đủ màu sắc.Thân thể Từ Tri đung đưa hai cái, làm ra vẻ không cẩn thận, đẩy Ni Ni xuống, thuận tay còn muốn đánh rơi cả con nhện kia xuống.Đông, một tiếng động nặng nề vang lên.
Chắc người giấy nhỏ đã rơi xuống rồi.Thà chờ đợi mọi người không ngừng thăm dò, không bằng chủ động đánh ra.Bây giờ tạm thời Ni Ni không tạo thành uy hiếp gì cho cô.Còn dư lại, chính là ba và mẹ.Từ Tri hít sâu một hơi, hét lên một tiếng thật to: "Cứu mạnh với!"Trong khoảng khắc, ba và mẹ ngoài phòng ngủ lập tức vọt vào."Trí Nhi, con gái ngoan, con sao vậy?" Bọn nó hỏi.Từ Tri lộ ra vẻ kinh hoảng: “Không phải con, là Ni Ni, mới vừa rồi con bé leo cửa sổ đưa kẹo que cho con ăn, lúc con đang muốn nhận, con bé lập tức rơi xuống.”"Con muốn ăn kẹo que?” Hai người giây đồng thanh hỏi.Từ Tri gật đầu một cái."Con chờ chút, chúng ta lập tức đi lấy." Ba mẹ nói xong, lại dứt khoát nhảy xuống từ cửa sổ.Đông! Đông!Hai tiếng vang của vật nặng rơi xuống.
Hai người giấy này cũng rơi xuống đất.Chính là lúc này! Thời cơ chạy trốn tốt nhất!Từ Tri từ trong tủ quần áo lấy ra một cái mũ, một cặp kính mác, cùng với một bộ quần áo, sau đó chạy như bay đến cửa phòng ngủ, mở cửa ra.Nhà của nguyên thân ở trong một khu dân cư bình dân ngoại ô.
Nhà ở nơi này bình thường sẽ có ba tầng, một cái hàng lang nối liên tiếp bảy tám căn phòng, không có thang máy.
Căn phòng của nhà nguyên thân ở lầu hai, là một hộ gia đình ở bên phải cầu thang bộ..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook