Tôi Bị Omega Vạn Người Mê Đánh Dấu
-
Chương 18
Edit + Beta: Shino
------oOo------
“Anh không thể ôm em một chút sao!” Vân Chức ôm sát cổ Phương Nhất Tỉnh, nói.
“Được, là tôi sai, tôi ôm cậu.”
Lông mày Phương Nhất Tỉnh khẽ nhếch, nâng mông Vân Chức đi trên đường lớn.
Bàn tay lớn đặt ở phía dưới mông, Vân Chức muốn xem nhẹ cũng xem nhẹ không được. Cậu thầm giật mình, sao tay của Phương Omega xinh đẹp lại lớn thế nhỉ, ngón tay vừa thon vừa dài, cậu từng sờ qua rồi, xúc cảm lành lạnh đặc biệt thoải mái.
Phương Nhất Tỉnh một bên ôm người đi trên đường, một bên ghé mắt nhìn Vân Chức, giọng nói trầm thấp vô cùng ôn nhu: “Tại sao gấp gáp tìm tôi như thế? Còn khóc nữa.”
“Em không khóc!” Vân Chức lắc đầu. Cậu vừa mới ở trước mặt nhiều người rơi nước mắt như vậy cũng không cảm thấy cái gì, lúc này lại bắt đầu ngượng ngùng. Đều do tuyến lệ của Omega phát triển tốt, làm cậu ở trước mặt những người trong toàn trại huấn luyện xấu mặt một phen.
Vân Chức nâng một bàn tay dùng sức chùi chùi mặt để tiêu diệt chứng cứ, sau đó hai tay nhanh nhẹn siết lấy yết hầu của Phương Nhất Tỉnh, giọng điệu mềm mại uy hiếp: “Đừng nhắc lại chuyện này nữa, em ngại lắm á.”
“Khụ khụ, được rồi, tôi biết rồi, cậu buông tay đi.” Phương Nhất Tỉnh ho nhẹ hai tiếng, quyết định đầu hàng.
Đôi mắt anh đen nhánh nhàn nhạt nhìn mắt Vân Chức, trong lòng lộ ra ý cười.
Tốt lắm, bạn nhỏ Omega ngọt ngào này xuống tay một chút cũng không kiêng dè, dám mưu sát người thân...... À không phải, dám mưu sát Alpha có mức độ phù hợp tin tức tố một trăm phần trăm của cậu.
Chuyện này về sau anh sẽ đòi lại bằng được.
Bị nói như vậy, Vân Chức lúc này mới hậu tri hậu giác cảm thấy tư thế của cậu và Phương Nhất Tỉnh thật sự là hơi mờ ám. Cậu da mặt mỏng, vèo một cái đã đỏ bừng lên, cúi đầu giải thích bọn họ, “Tụi này đùa tí thôi à, OO luyến cái gì chứ mấy người này.”
“Thả em xuống đi.” Mặt Vân Chức hồng đến nỗi có thể nhỏ ra máu, cậu vỗ vỗ bả vai Phương Nhất Tỉnh.
Phương Nhất Tỉnh cố nén cười, cúi người đem Vân Chức đặt ở trên mặt đất.
Anh đối với việc bị hai Omega kia trêu không quan tâm lắm, thứ nhất giới tính của anh và Vân Chức không phù hợp, thứ hai, cho dù anh là Omega, anh thật sự không trả nổi tiền phạt chơi OO luyến sao?
Vân Chức còn nhớ việc anh biến mất, kéo kéo ống tay áo của anh, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc tra hỏi: “Vừa nãy Tiết Như Dã mang anh đi đâu thế? Làm gì anh rồi? Anh ta có làm chuyện xấu với anh không? Tuyến thể của đâu, cho em xem một cái.”
Nói rồi kéo cổ áo anh.
Phương Nhất Tỉnh nhanh tay giữ chặt cổ áo, cúi đầu nhìn cậu, cuối cùng cũng nếm được một chút mùi vị từ vẻ mặt phẫn nộ của cậu, có chút ngạc nhiên, có chút sững sờ, dở khóc dở cười hỏi cậu “Cậu...... Vốn dĩ không phải thích Tiết Như Dã, mà là lo lắng tôi bị hắn khi dễ?”
Vân Chức nhíu mày, “Còn không thì sao!”
Vân Chức thực tức giận, “Anh cho rằng em sẽ thích tên đó sao! Cái loại tra nam đó, cho em em cũng không cần!”
“Em nói cho anh nha,” Vân Chức nhón chân tiến đến bên tai anh dùng giọng điệu chỉ có hai người có thể nói: “Sinh hoạt cá nhân của anh ta hỗn loạn lắm, thích mấy Omega giống anh vậy đó, chọn anh vào đội chắc chắn là có tâm tư gì đó, anh cẩn thận một chút nha, đừng có để tên đó dùng lời hay ý đẹp lừa gạt. Trên thế giới này Alpha có khuôn mặt xinh đẹp nhiều lắm, em thấy ông chủ của anh cũng không tồi đâu.”
Cậu nói xong, còn nháy mắt với Phương Nhất Tỉnh, giọng điệu ám chỉ thực rõ ràng.
Thì ra cái đầu nhỏ của cậu lại chứa đầy những thứ hỗn độn này. Phương Nhất Tỉnh bỗng nhiên cảm thấy mình lo xa quá rồi, bạn nhỏ Omega ngọt ngào này chưa có đi đâu xa hết, cũng tạm thời không cần lo lắng có Alpha nào đó nhảy ra bắt cóc cậu.
“Hai người tôi đều không thích, tôi cũng không nhu nhược, sẽ không bị người ta khi dễ.” Anh hơi hơi cúi đầu, đôi mắt đen nhánh nhìn thẳng Vân Chức, giọng điệu ôn nhu trầm thấp rất chi là nghiêm túc.
Omega còn có thể chống lại Alpha à? Vân Chức còn lâu mới tin á!
Thôi được thôi được, đàn ông con trai ai cũng cần mặt mũi chứ gì, Vân Chức tỏ vẻ hiểu, cậu săn sóc gật gật đầu.
Trở lại phòng ngủ, Vân Chức bị Phương Nhất Tỉnh thúc giục đi tắm rửa.
Cậu tắm rửa xong, xách theo rổ quần áo bẩn đi đến phòng giặt, nhịn không được lẩm nhẩm lầm nhầm. Cậu không rõ lắm, vì cái gì mà Phương Nhất Tỉnh lúc nào cũng cự tuyệt dùng chung nhà vệ sinh với cậu, đợi cậu dùng xong mới chịu đi vào.
Đều là chị em với nhau mà, cùng nhau tắm rửa có sao đâu?! Cậu cũng đâu có ghét bỏ bạn nhỏ kia đâu!
Phòng giặt người chờ quá nhiều, Vân Chức không nghĩ sẽ ở lại chờ, lại vòng vèo trở về ký túc xá.
Trong phòng tắm truyền ra tiếng vòi hoa sen, có chút thôi miên, Vân Chức ngồi trên giường mình nghe nghe, nghe một hồi mí mắt đã nặng trĩu.
Trước khi ý thức chìm vào giấc ngủ, cậu cảm thấy mình mấy ngày nay dường như càng ngày càng thích ngủ.
Ngoài cửa sổ tiếng sấm không hề báo trước mà vang lên, nước mưa lộp độp đánh vào trên bệ cửa sổ. Phiến lá cây ngọc lan cao lớn bị nước mưa xối đến kêu sàn sạt, một tia tươi mát của cỏ cây từ bên ngoài từ từ tiến vào.
Mùa xuân sắp về rồi.
Phương Nhất Tỉnh mặc áo ngủ hưu nhàn bước ra từ phòng vệ sinh, chiếc quần dài che đi mắt cá chân.
Tác dụng của việc tắm nước ấm giống tác dụng của việc vận động, đẩy nhanh quá trình lưu thông máu của cơ thể và tăng cường phân giải tin tức tố. Phương Nhất Tỉnh không thể không xịt một ít khử mùi vào phòng vệ sinh để khử mùi hôi cơ thể cùng với mùi tin tức tố của anh, đồng thời cũng như cũ xịt một ít lên tuyến thể.
Đến khi hương vị nhạt nhẽo đến chính anh cũng không ngửi được, anh mới đi ra ngoài.
Tay anh cầm khăn lông tùy ý lau trên đầu, quay đầu lại nhìn thấy Vân Chức đang ngủ trên giường, bất lực mỉm cười, đi tới giúp cậu đắp chăn.
Sau khi tắt đi thu âm cùng camera, anh ngồi ở trên giường mình, đang định cất khăn thì nghe thấy tiếng người nâng chăn bông ở phía đối diện.
Quay đầu thì thấy, Vân Chức đã mang dép lê vào, lảo đảo lắc lư mà đi tới chỗ anh, đôi mắt cũng chưa mở.
Khuôn mặt hơi nhỏ, chóp mũi hít hít, như là bị hương vị nào đó hấp dẫn.
Là mộng du à?
Phương Nhất Tỉnh lo lắng động tác của mình sẽ đánh thức cậu, tay đang đặt khăn dừng lại, quay đầu xem phản ứng của Vân Chức.
Sau đó phát hiện, Vân Chức đúng là đi về phía anh.
Vân Chức rõ ràng ngủ rồi, lại giống như có thể nhìn thấy anh, ở trước mặt anh an tĩnh đứng trong chốc lát, sau một lúc lâu lại ngồi vào trên người anh, đối mặt với anh, chậm rãi áp lại gần Phương Nhất Tỉnh.
Bạn nhỏ Omega ngọt ngào mềm mại bỗng nhiên vươn tay ôm lấy Phương Nhất Tỉnh áp xuống giường, đồng thời hơi thở mùi mật đào hơi hơi thơm ngọt vờn quanh chóp mũi Phương Nhất Tỉnh.
Nháy mắt câu dẫn mùi hương tin tức tố gỗ mun trầm hương của anh trào ra.
Cơ hồ là bị tin tức tố hoàn toàn phù hợp trong mộng tình của Omega vô tình mà trêu chọc một chút, tin tức tố của anh rốt cuộc khống chế không được, mãnh liệt mà quét về phía Omega đang ngủ say.
Mùi hương mật đào ngọt dịu càng thêm nồng đậm, Phương Nhất Tỉnh thậm chí nhịn không được bắt đầu ảo tưởng đến hương vị đó sau khi phân hóa thành thục.
Khẳng định sẽ càng ngọt, thật sự muốn cắn một miếng.
Hàm răng sắc nhọn nhẹ nhàng đâm vào da, nước cốt thơm ngon từ quả đào mỏng manh sẽ trào ra, môi cùng răng đều sẽ lưu lại hương vị đó.
Phương Nhất Tỉnh để Vân Chức nằm ngủ ở trên người mình, giơ tay nhẹ nhàng kéo cổ áo cậu ra.
Cái gáy trắng nõn không còn mịn màng nữa mà trở nên hơi phồng lên, mạch máu bên trong lờ mờ hiện rõ.
Tin tức tố dụ dỗ là hai chiều, tuyến thể của Vân Chức cũng phát triển thành thục.
Ý thức được việc này, Phương Nhất Tỉnh càng thêm lo lắng về khả năng tự chủ mỏng manh của bản thân. Vân Chức cũng không thể dán lên người anh mà ngủ được.
Hô hấp của Phương Nhất Tỉnh bình tĩnh một chút, giơ tay nhẹ nhàng đem người từ trên người mình kéo xuống, để cậu ngủ ở bên trong.
May mắn là giường ký túc xá lớn, hai người bọn họ có thể cùng ngủ mà không đụng phải nhau.
Được thôi, ngủ đi.
Phương Nhất Tỉnh tắt đèn, cẩn thận đắp chăn cho Vân Chức, đôi tay đặt ở trước ngực, bình tĩnh nhắm mắt.
Qua hai phút, một cánh tay tinh tế mềm mại đáp trên cổ anh, hai chân cũng không hề cố kỵ mà nghiêng nghiêng quấn lên người anh.
Trong lúc ngủ mơ Vân Chức được mùi trầm hương ôn nhu bao quanh, lại còn cảm thấy không đủ.
Cậu muốn tự mình tìm kiếm mùi vị này.
Đầu xù xù lông xê dịch, cọ ở cổ Phương Nhất Tỉnh.
Đó là nơi mùi hương cậu thích truyền ra.
Vân Chức chu chu miệng, chui đầu vào hôn lên nơi phát ra mùi hương ấy.
Tuyến thể của Alpha nháy mắt bắt đầu điên cuồng nhảy lên, Phương Nhất Tỉnh bỗng chốc mở mắt ra, than nhẹ một hơi.
“Ai, ngủ không được.”
-Hết chương 18-
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook