Vẻ mặt mơ màng nhìn bóng dáng Kình Trạch rời đi, Đan Kỳ vẫn còn vương vấn cảm giác ấm áp từ cái vỗ kia. Cuối cùng cậu lắc lắc đầu nói: “Mình đã rời khỏi Thần Tướng, hắn là Kình Trạch, không phải Thần Tướng.” Khẳng định Thần Tướng cũng không hy vọng nhìn thấy dáng vẻ này của mình, mình phải kiên cường lên, tỉnh lại, phải tự mình tiếp tục đi về phía trước. Cho dù rời khỏi Thần Tướng, cũng phải tự lập tự cường, không phải cứ nhìn thấy ai giống Thần Tướng là lại tự động dựa giẫm vào.

Đan Kỳ nói với tinh linh cỏ cây: “Hắn là người tốt.”

Tinh linh cỏ cây đáp: “Nhìn có vẻ là như vậy.”

Kình Trạch không biết, mình không hiểu ra sao đã được gắn cho tấm thẻ người tốt.

Buổi chiều, Đan Kỳ ở trên tinh võng mua rất nhiều chậu hoa loại nhỏ, lại chế tạo ra một ít công cụ  làm vườn. Ví dụ như xẻng nhỏ, cái cào nhỏ, thùng tưới nhỏ. Là tự cậu vẽ ra bản thiết kế đưa cho chủ quán, chủ quán làm giúp cậu. Chủ quán còn tốt tính nhắc nhở: “Loại công cụ này có thể sử dụng công nghệ ba chiều để làm ra, nếu cậu có điều kiện thì có thể mua một cái máy in công nghệ ba chiều.

Đan Kỳ cũng biết công nghệ ba chiều này, liền tìm máy in công nghệ ba chiều trên cửa hàng internet. Một cái máy in tốn mấy vạn điểm tín dụng, Đan Kỳ do dự có nên mua hay không. Tuy rằn tiền lần trước bán trang sức vẫn còn không ít, nhưng cậu lại không muốn động vào nó. Tiểu thư phục vụ đã nói nếu hối hận, trong một tháng có thể chuộc lại. bởi vì vòng cổ đặt trên quầy trưng bày một tháng, trong một tháng này nó sẽ bị khóa lại, cũng sẽ không bán ra ngoài. Vì để cho người bán một cơ hội chuộc lại.

Một tháng sau nếu người bán không có ý chuộc lại, thì chủ quán sẽ niêm yết giá rồi bán ra ngoài.

Đan Kỳ đưa hình ảnh vào, tìm kiếm vòng cổ của mình ở trên mạng, phát hiện nó đã được đưa lên quầy triển lãm. Cậu nhìn vào giá niêm yết, thiếu chút nữa là bị doạ chạy. Chủ quán bán ra với giá 50 vạn điểm tín dụng! Mà giá của mình bán chỉ có 27 vạn điểm tín dụng mà thôi, tăng gần như gấp đôi.

Thương nghiệp quả nhiên là vì lợi ích, khó trách lại mua châu báu cũ, thì ra châu báu cũ bán ra lại có giá như vậy. May mắn thay những giá cả này đều minh bạch, các thương nhân cũng sẽ nói rõ ràng họ mua vào với giá thấp hơn. Mà khi bán ra sẽ lấy giá cao hơn để bán ra. Thế nhưng trong một tháng nếu muốn chuộc lại, chỉ cần trả một vạn điểm tín dụng cho phí thủ tục thì có thể chuộc lại với giá gốc.

Đan Kỳ nhìn tiền thưởng hôm nay mình thu vào, chỉ còn thiếu ba bốn trăm điểm tín dụng nữa. Muốn chuộc lại vòng cổ thì phải cố gắng thêm một khoảng thời gian nữa. Nếu mỗi ngày cậu có thể được thưởng một ngàn điểm tín dụng, như vậy cuối thánh hẳn là sẽ có được 3000. Nếu gần ngày cuối cùng đi chuộc lại vòng cổ, chắc là sẽ kịp.

Trong lòng mang tâm sự, Đan Kỳ ăn cơm xong liền đi ngủ. Sáng sớm hôm sau cậu lên quang võng mua một đống hàng hoá, ngoại trừ những đồ dùng để làm vườn, cậu còn mua gia vị và dụng cụ nhà bếp. Mặc dù chảo chiên nhỏ phẳng, nhưng vẫn có thể dùng để xào đồ ăn được. Còn có một loại nước chấm có thể thay thế cho nước tương. Còn có một loại rong biển có vị hơi nhạt, mặc dù thiếu vị êm dịu của dầu thực vật, nhưng vẫn có thể tạm chấp nhận được.

Sau khi ăn xong, nhóm người hầu mang đồ cậu cần tới. Đan Kỳ lại hỏi một câu: “Nếu tôi muốn gửi đồ qua bưu điện, vậy phải yêu cầu nhân viên chuyển phát tới nhà nhận hàng phải không?”

Người hầu đáp: “Trong vương cung có máy bay không người lái, ngài chỉ cần đưa địa chỉ và hàng muốn gửi đi đưa cho chúng tôi là được, chúng tôi sẽ đem hàng và địa chỉ ngài muốn gửi hàng đưa tới bưu điện chuyển phát.”

Đan Kỳ gật gật đầu, lại đội lên quang não một lần nữa. Cách một đêm, cậu nghĩ trong gia viên chắc là thu hoạch không tồi. Tuy rằng đã có chuẩn bị tâm lý nhưng Đan Kỳ vẫn bị làn sóng thuỷ triều liên quan tới bình luận cùng với những lời nhắc nhở được thưởng oanh tạc cho hơi choáng váng.

Mở ra số liệu phía sau, phát hiện sau một đêm mình đã có được khoảng một vạn fans theo dõi, hơn 7000 bình luận và được thưởng hơn 1500 điểm tín dụng.

Đan Kỳ giật mình muốn rớt cằm, cậu lập tức xem hậu trường, phát hiện ba người xếp hạng một hai ba mỗi người thưởng cho cậu 200 điểm tín dụng. Fans hào phóng như vậy có được mấy người chứ! Thế nhưng sao cậu cảm thấy mấy cái ID này sao lại quen mắt quá vậy? Cậu nhìn kỹ lại, đây không phải là những sinh sản giả đã chỉ cho cậu cách làm sao thu phục được chủ nhân sao? Bọn họ còn có một diễn đàn chung, gọi là Bốn Cõi Như Nhau. Bởi vì thực trùng hợp, bọn họ đều đến từ bốn gia tộc khác nhau.

Mở cái diễn đàn kia ra, Đan Kỳ nhắn tin: “Mọi người tới gia viên của tôi tặng thưởng hả? Cản ơn mọi người nhé.”

Trước khi Đan Ký tới bọn họ đã nói được nửa ngày. Cái diễn đàn này giống như một nơi giúp bọn họ giết thời gian khi rảnh rỗi, không có việc gì sẽ chia sẻ một ít cuộc sống của mình. Đan Kỳ phát hiện bọn họ đã nói chuyện rất lâu. Sau khi hết bất ngờ, Đan Kỳ còn nói thêm: “Mọi người vẫn luôn ở chỗ này nói chuyện phiếm sao?”

Bốn Cõi Như Nhau [lông chim nhỏ]: Đan Kỳ, cuối cùng thì cậu cũng đã tới rồi?

Bốn Cõi Như Nhau [bọt biển trong nước]: tôi đang nói ai tới? Cậu ấy khẳng định sẽ trở về! Dù sao học bá khẳng định là không có nhiều thời gian nói chuyện phiếm với chúng ta.

Bốn Cõi Như Nhau [Nhuyễn Nhuyễn]: Đan Kỳ Đan Kỳ, chúng tôi muốn rau chân vịt! Có thể cho chúng tôi không?

Bốn Cõi Như Nhau [Đan Kỳ]:… Mọi người không cần tặng thưởng cho tôi, mọi người gửi địa chỉ cho tôi, lát nữa tôi gửi đồ sang cho mọi người.

….

Cả diễn đàn đều hoan hô, mọi người đều hỏi công việc của Đan Kỳ, Đan Kỳ cũng không biết trả lời sao cho tốt, chỉ đành nói: “Tôi không phải là một nhân viên nghiên cứu, thật ra tôi chỉ biết một ít kỹ năng hệ mộc, có thể kết hợp với nguyên tố trong không khí và nước, thông qua độ phì nhiêu của đất, kết hợp chúng lại để trồng cây mà thôi. Nếu mọi người thích, tôi sẽ đưa thêm cho mọi người một ít. Rau chân vịt trưởng thành chỉ mất một tháng, tôi có thể thông qua kỹ năng hệ mộc đẩy nhanh quá trình sinh trưởng của nó, chắc là khoảng nửa tháng nữa là có thể ăn rồi.”

Bốn Cõi Như Nhau mồm năm miệng mười, mọi người cùng hỏi: “Ăn như thế nào? Hái xuống là ăn sao?”

Đan Kỳ trả lời: “Tới lúc đó tôi sẽ đăng cách làm lên trên tường, mọi người có thể tới nhà tôi xem, hoặc là tôi đăng vào trong diễn đàn cũng được. À, đúng rồi, tôi sẽ gửi cho mỗi người một bộ đồ dùng nhà bếp trước, nhà mọi người đều có bếp phải không? Nhớ kỹ là bếp, không phải rương.”

Mọi người đều đáp có, dù sao bọn họ đều là sinh sản giả cấp cao, trong nhà đương nhiên có dụng cụ và bếp.

Đan Kỳ lên tiếng muốn rời khỏi diễn đàn, bời vì hôm nay cậu muốn rút thăm mười người may mắn để gửi rau chân vịt.Vì thế nghiên cứu giáo trình rút thăm hơn nửa ngày, lăn lộn hơn nửa giờ, rốt cuộc rút ra được mười người tặng quà tặng.

Mười người được chọn rất là vui vẻ, vì bọn họ đã lâu lắm rồi không nhìn thấy thực vật xanh. Bình thường bọn họ nhìn thấy chỉ là đồ mô phỏng, cùng với cây đá. Có thể có được một chậu thực vật thật sự, đối với bọn họ là điều rất mới mẻ, hơn nữa rất cao cấp. Nên biết rằng thực vật xanh ở tinh tế không nhiều lắm, tất cả đều dùng để trang trí bề mặt vương thất.

Những người được tag tên rất là vui vẻ, ai cũng nhanh chóng gửi địa chỉ cho Đan Kỳ. Đan Ky sửa sang lại địa chỉ muốn gửi qua bưu điện, còn có của ba người bạn mới trong Bốn Cõi Như Nhau, sau đó thoát mạng đi đóng gói bồn hoa.

Cậu mua chậu hoa loại nhẹ, khi gửi qua bưu điện cũng không dễ vỡ. Mỗi một chậu trồng từ mười tới hai mươi cây rau chân vịt, nếu như các bạn trên mạng nuôi rau chân vịt bị chết, thì vẫn có thể hái rau chân vịt xuống làm canh.

Đan Kỳ đã thay mọi người nghĩ tốt, còn tặng cho mỗi người một bao đất hữu cơ màu mỡ. Những bao đất hữu cơ này là cậu dùng phân ngựa phơi khô, sau đó trộn với đất và một ít bột cá tôm mà tạo thành. Phân bón như vậy rất giàu dinh dưỡng, dùng trồng rau chân vịt nhất định sẽ bội thu.

Tuy rằng nhóm người hầu nói chỉ cần đem những thứ cần gửi qua bưu điện đưa cho bọn họ là được, nhưng Đan Kỳ vẫn tự mình đóng gói. Cậu lo lắng sợ có người không biết cách làm sẽ làm rơi rau chân vịt, như vậy sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của rau chân vịt. Khi đóng gói cậu vẽ một lá bùa cố định đơn giản, như vậy có thể đề phòng cây bị rớt trong quá trình vận chuyện.

Kỳ thật do Đan Kỳ lo lắng quá, hiện giờ chuyển phát nhanh rất chuyên nghiệp, không cần lo lắng trong quá trình vận chuyển sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Sau khi chuẩn bị mười phần rau chân vịt dựa theo địa chỉ từng người gửi đi bưu điện, Đan Kì bắt đầu đóng gói cho ba người bạn tốt. Gửi rau dưa còn tặng thêm ba bộ đồ dùng nhà bếp. Ba bộ đồ dùng này đều được chế tạo theo công nghệ ba chiều, rất là nhẹ.

Vì thế cậu lại suy nghĩ mình có nên mua một máy in không gian ba chiều không, nơi cần Nam Phi tiêu tiền thật là nhiều, cậu cảm giác tiền không đủ dùng rồi!

Cần phải cố gắng kiến tiền.

Đan Kỳ cực kỳ nhiệt tình, chỉnh sửa những video mình gieo trồng những bồn rau chân vịt, sau đó gắn thêm giải thích rồi đăng lên tường nhà mình. Ở cuối video cậu nói với những bạn mạng được trúng thưởng, những bồn cây mà họ nhận được đều là những cây to mà cậu tự mình lựa chọn thật kỹ, chỉ cần dựa theo những gì cậu chỉ dạy mà nuôi trồng, kịp lúc tưới nước phơi nắng, cơ bản sẽ không xảy ra tình trạng vàng lá. Đương nhiên nếu xảy ra tình trạng vàng lá cũng không sao, video tiếp theo tôi sẽ nói cho các bạn xử lý như thế nào.

Các bạn mạng trúng thưởng hưng phấn thét chói tai:

Oa oa a a a! Đại lão mong để ý tới tôi! Tôi vừa mới trúng thưởng! Cho tôi hỏi tôi sẽ nhận được một bồn hoa tràn đầy như vậy sao?

Còn có tôi còn có tôi, tôi cũng là người trúng thưởng! Đan Kỳ đại đại, nếu không cẩn thận trồng chết thì phải làm sao bây giờ? Ngồi chờ chỉ dạy!

Ha ha ha ha mọi người thật là hưng phấn, những người không trúng thưởng chắc ghen tị chết mất.

Cũng muốn biết nếu không cẩn thận làm chết thì phải làm sao bây giờ, nhà nghiên cứu thực vật chắc là có video phòng chống sâu bệnh chứ?

Từ từ chỉ là điểm tôi chú ý không giống với mọi người? Vì sao tôi cảm thấy tay tiểu ca ca thật trắng, thanh âm còn rất mềm?

Lầu trên đừng đi! Cũng cảm thấy thanh âm tiểu ca ca rất mềm, âm thanh của nam thần!

Ha ha cũng vì tiểu ca ca mà trở thành fans, vì sao lại không lộ mặt?

….

Đan Kỳ cảm thấy mọi người có hứng thú với mình còn hơn với cả thực vật, liền cảm thấy hạn hán lời. Cậu không muốn lộ mặt đương nhiên là vì không muốn gặp phiền phức không cần thiết. Dù sao khuôn mặt này của cậu có rất nhiều người nhận ra, đặc biệt là người của khu linh võ. Đã từng là đệ nhất cao thủ của Diễn Võ Trường lại đi bán rau dưa, sẽ khiến người ta cười rụng răng. Không lộ mặt là Đan Kỳ tôn trọng Đông Phương Kỳ.

Ngoại trừ chú ý diện mạo của mình, đa số mọi người quan tâm cách xử lý sau khi rau chân vịt bị chết. Đan Kỳ cũng không phụ lòng mọi người, sau khi rau chân vịt chết phải làm sao bây giờ? Đương nhiên là bỏ đi những lá cây bị vàng, chỉ chừa lại những lá non ở giữa, cắt nát rau chân vịt nấu thành canh trứng rau chân vịt! May mắn thay, trứng là nguyên liệu dễ tìm được nhất, nên Đan Kỳ đã lấy ra ngay tại chỗ.

Nhìn tay tiểu ca ca trong video ngắt những lá rau chân vịt trong bồn hoa rồi đem chúng đi rửa, cắt nát, chuẩn bị cho chúng vào nồi, cách nhìn của dân mạng liền thay đổi.

Haiz…. Từ từ, tiểu ca ca, theo như phương pháp của cậu mà xử lý, chẳng lẽ là ăn luôn rau chân vịt đáng yêu như vậy sao?

Ha ha ha tôi thao, lâu lâu ra bài không theo lẽ thường. Xử lý nguy cơ cái gì chứ? Ăn luôn là cách xử lý gì vậy?

Vì sao tôi lại bị món canh màu xanh lá nhìn giòn giòn này hấp dẫn? Mấy loại gia vị tiểu ca ca cho vào nhà tôi cũng có! Bỗng nhiên muốn nếm thử….

Tiểu ca ca cậu là ma quỷ sao? Tôi đã nhận được rau chân vịt, nhưng mà hiện giờ tôi chỉ muốn ăn nó!

….

Đan Kỳ vừa cười vừa xem những bình luận này, lại vừa xem hậu trường, tiền thưởng đã được 3000 điểm tín dụng! Trong mắt Đan Kỳ toàn là kí hiệu ¥ ¥, nếu cứ như vậy, chưa tới ba ngày mình đã đạt được một vạn điểm tín dụng, cậu có thể chuộc lại cái vòng cổ mà Kình Trạch đã đưa cho cậu.

Sắc trời đã tối, tiền viện đã sáng đèn, chắc là Kình Trạch đã trở lại.

Đan Kỳ muốn thể hiện lòng biết ơn với hắn khi hắn vì mình mà giành huy chương về, liền đem canh trứng rau chân vịt cho vào hộp giữ nóng mang sang, muốn để cho hắn ăn khuya. Tuy rằng canh này đơn giản, nhưng buổi tối uống một chén sẽ khiến dạ dày rất thoải mái. Công việc của hắn bận rộn như vậy, còn phải tu luyện, nhất định là rất vất vả.

Vì thế Đan Kỳ bưng canh rau chân vịt lên đi tới tiền viện. Nào biết vừa mới vào phòng, liền ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương