Âm thanh của lưỡi dao xuyên qua tim và người đàn ông cuối cùng đã ngã xuống.


“K-Khụ… Con chó!”


Anh ta cố chửi rủa nhưng miệng của người đàn ông đã bị bàn chân của người phụ nữ đạp lên. Anh ta là tên cuối cùng.


Han Sooyoung nhìn quanh văn phòng đã trở thành một biển máu. “…Mình gần như không giết được tất cả. Dù sao thì sự thích nghi của người Hàn Quốc thật nhanh chóng và bẩn thỉu.”


Đây là căn cứ của ‘Luật rừng’, một câu lạc bộ hóa thân của tỉnh Gyeonggi. Ngay khi kịch bản bắt đầu, họ đã chọn một nhà tài trợ hữu ích và tự biến mình thành một băng nhóm tội phạm. Họ là những người từ chối sự kiểm soát của chính phủ. Nếu cô ấy không giết họ, họ sẽ trở thành virus của Bán đảo Triều Tiên. Theo tiểu thuyết, họ nhất định sẽ trở thành những người như vậy.


"Kim Dokja chết tiệt." Cô ấy bắt đầu chửi bới nhưng vẫn không thấy khá hơn chút nào. Vì vậy, Han Sooyoung chèn thêm một câu. "Tên khốn Yoo Jonghyuk."


Cô nghĩ về hai người đã đi con đường riêng của họ và Han Sooyoung cảm thấy mình giống như một người bị bỏ rơi.


“Khỉ thật, Kim Dokja thì còn chịu được, nhưng tên Yoo Jonghyuk bị sao vậy?"


Thời điểm Yoo Jonghyuk rời Seoul Dome, anh ấy tiếp tục làm những việc không hề xuất hiện trong lần hồi quy thứ ba trong tiểu thuyết. Anh ấy ở một mình trong phòng, nói chuyện một mình và sau đó bỏ qua các kịch bản ở Bán đảo Triều Tiên để thực hiện các kịch bản cá nhân…


Nhờ vậy, việc dọn dẹp tàn dư được giao hoàn toàn cho Han Sooyoung.


“Anh ta đang nghĩ cái gì vậy… Chết tiệt…”


Cô ấy hiện là người cuối cùng đọc Con đường sinh tồn. Kim Dokja và Yoo Jonghyuk không có ở đây, điều này khiến cô ấy là người duy nhất phải chịu trách nhiệm về Bán đảo Triều Tiên.


Cô thở dài và lặng lẽ rời khỏi bãi chiến trường. “A, thật là bất ngờ, cô đang làm gì ở đây vậy?"


Có một người phụ nữ đang đợi cô ở cửa văn phòng. Người phụ nữ mặc đồng phục chiến đấu ôm sát cơ thể và mái tóc dài bồng bềnh trông rất ngầu. Như ý thức được cơ thể bị lộ, cô khoác một chiếc áo khoác rộng trên vai. Đó là một khuôn mặt rất đẹp.


Chà, đây là những gì các phương tiện truyền thông đã nói.


Han Sooyoung tự hỏi, "Tôi nghe nói rằng những ngày này cô đang bận rộn với TV, có phải vậy không?"


Han Sooyoung nhìn Yoo Sangah với ánh mắt thiếu thiện cảm. Yoo Sangah rời khỏi bức tường cô đang dựa và nhìn xuống Han Sooyoung. Có một chút khác biệt về chiều cao của họ.


Họ đối mặt một lúc trước khi Yoo Sangah thở dài. “…Cô định hành động theo cách này trong bao lâu nữa?”


"Gì?"


"Cô không thể giết tất cả bọn họ chỉ vì luật pháp không còn."


Han Sooyoung lười giải thích và chỉ xua tay. Yoo Sangah không hiểu loại người nào thuộc về Luật rừng. Ngoài ra, cô ấy không biết họ sẽ làm gì.


Đó là lý do tại sao cô không thể tranh luận với công lý trẻ con như vậy.


"Họ là những người sẽ làm điều gì đó sai trái trong tương lai."


"Tuy nhiên, cô đã không cho họ cơ hội."


"Nó đã được định sẵn rồi, cô không biết gì cả." Han Sooyoung đáp lại khi đi ngang qua Yoo Sangah.


Cô ấy không thể chia sẻ về tương lai. Thông tin mà nhiều người biết sẽ trở nên ít giá trị hơn và nó sẽ thay đổi trong tương lai. Kim Dokja có lẽ cũng sẽ làm điều tương tự. Vì thế…


"Ba cách để sống sót trong một thế giới đổ nát."


Han Sooyoung ngay lập tức dừng bước trước lời nói của Yoo Sangah.


"Đó chẳng phải là cuốn sách mà các nhà tiên tri gọi là Khải huyền sao?"


“…Chắc hẳn cô đã nghe thấy điều gì đó khá thú vị.”


"Cô đã đọc nó?"


Han Sooyoung cắn môi trước khi mở miệng. "Cô không cần biết."


"Các chòm sao dường như không biết gì về cuốn sách này."


Câu chuyện từ từ lan truyền nên không có gì lạ. Một số độc giả ở bên ngoài Seoul Dome và tin đồn về nhà tiên tri đã bị rò rỉ. Yoo Sangah cũng biết rằng cô ấy là Tông đồ đầu tiên.


"Kim Dokja có đọc nó không? Đó là cách anh ấy biết thông tin của tương lai à?"


"Ai mà biết?"


Đó là một chủ đề không thoải mái. Han Sooyoung rút ra một con dao găm. Thông tin về Con đường sinh tồn đã được lọc nhưng cô không biết nó sẽ tiếp tục trong bao lâu. Vì vậy, cô ấy phải giảm số lượng thông tin phát ra…


"Tại sao anh ấy lại làm như vậy?"


Han Sooyoung quay đầu lại trước giọng điệu buồn bã.


"Tại sao Dokja-ssi lại lựa chọn như vậy mặc dù anh ấy biết trước tương lai?"


Han Sooyoung nhìn Yoo Sangah và dường như đã hiểu tại sao cô ấy lại đến đây. Han Sooyoung lặng lẽ nhìn vào mặt Yoo Sangah. Cô ấy là một nhân viên văn phòng bình thường trước khi kịch bản bắt đầu.


"Cô ở cùng công ty với Kim Dokja."


Tại sao? Han Sooyoung đột nhiên cảm thấy nóng lên. “Mọi người đều nói về Kim Dokja ở mọi nơi tôi đến. Họ không biết gì về Kim Dokja cả."


Han Sooyoung thở gấp. Không biết tại sao cô ấy lại tức giận như vậy, Han Sooyoung khóc. “Anh ta là một tên khốn ích kỷ. Từ đầu đến cuối anh ta chỉ nghĩ đến bản thân mình.”


“…”


"Một tên lừa đảo, nói dối rồi đột nhiên biến mất, cô thì biết gì về anh ta? Cô thậm chí còn không biết liệu anh ta còn sống hay đã chết."


Một cảnh tượng thoáng qua trong đầu cô. Đó là ánh mắt của Kim Dokja nhìn cô ấy trong kịch bản thứ mười. Chính biểu hiện chết tiệt đó đã khiến cô ấy rút dao ra trước.


“Không, anh ấy không chết. Tôi chắc chắn rằng anh ấy còn sống, hơn nữa đang sống tốt trong một kịch bản khác.”


"Cô thực sự nghĩ như vậy sao?"


"Cô không hiểu Kim Dokja."


Giọng điệu lạnh lùng của cô ấy ẩn chứa một cảm giác tự ti sâu sắc. Không ai hiểu Kim Dokja, kể cả Han Sooyoung. Tuy nhiên, câu trả lời của Yoo Sangah lại khác. "Không, tôi hiểu."


"Gì?"


"Một người thay đổi quá đột ngột." Giọng của Yoo Sangah rất bình tĩnh. “Các kịch bản bắt đầu và trong một thời gian, Dokja-ssi biến thành một con người hoàn toàn khác. Một người có thể bình tĩnh trước những tình huống nguy hiểm đến tính mạng và giết chết những con quái vật không chút do dự. Anh ấy khác với Kim Dokja mà tôi từng biết.”


“Có thể cô không biết rõ về Kim Dokja.”


"Dù vậy, Dokja-ssi vẫn là Dokja-ssi."


Han Sooyoung ngậm miệng lại.


“Một người thích đọc sách hơn là xây dựng thông số kỹ thuật của mình. Khả năng thuyết trình của anh ấy không tốt nhưng anh ấy luôn lắng nghe bài thuyết trình của người khác…”


Kim Dokja đó khác với người mà Han Sooyoung biết.


"Vì vậy, anh ấy rõ ràng đang rất cô đơn."


Kim Dokja dường như đang hiện diện ở đâu đó trước mặt cô. Kim Dokja có thể đang một mình nhìn lên bầu trời trong một thế giới không ai biết.


“Han Sooyoung-ssi, tôi phải cứu Dokja-ssi.”


Han Sooyoung nhìn thấy sự quyết tâm của cô ấy và cảm thấy như bị đánh bại.


'Anh là một người may mắn, Kim Dokja. Mọi người đều lo lắng cho anh.'


Han Sooyoung vừa định mở miệng thì một tin nhắn truyền đến.


[Một kịch bản chính mới đã bắt đầu!]


"Khốn khiếp."


Đại lễ đường đang mở ra trên bầu trời. Tiếng kêu của những con quái vật được nghe thấy từ đâu đó. Yoo Sangah ngạc nhiên và Han Sooyoung lùi lại phía sau. Một con quái vật khổng lồ đang sà xuống Đại sảnh đường. Sau đó, giọng nói của dokkaebi cất lên.


[Chúng hơi chậm, nhưng tôi đưa chúng vào vì những ngày này mọi người dường như khá rảnh rỗi!]


Yoo Sangah cau mày trước sự xuất hiện đột ngột của một kịch bản. “…Điều này có trong nội dung cuốn khải huyền không?”


"Tôi không biết, tôi không nhớ hết mọi thứ."


Đây là lý do tại sao cô ấy không muốn làm điều đó một mình. Cô biết trước tương lai nhưng thông tin cô biết là về những thứ nhỏ nhặt. Kim Dokja biết nhiều hơn và Yoo Jonghyuk, người đã vượt qua các vòng có thể bứt phá nhưng Han Sooyoung thì không.


Con rắn khổng lồ bay xuyên qua những đám mây đen và đáp xuống mặt đất. Mỗi khi chiếc đuôi dài quét qua mặt đất là những ngôi nhà cao tầng đổ sập.


Đây là một loài rồng kỳ lạ cấp ba, Kragagon. Đó là tên của con quái vật đã giáng xuống như một thảm họa trong kịch bản thứ 12.


"Làm thế nào để đánh bại thứ đó?"


Han Sooyoung đã rất cố gắng để nhớ lại nội dung của cuốn tiểu thuyết gốc nhưng cho dù cô ấy có nghĩ về nó như thế nào đi nữa, một chiến lược vẫn không xuất hiện. Sau đó, cách duy nhất còn lại là một trận chiến toàn diện. May mắn thay, có Yoo Sangah bên cạnh cô. Họ không phải là đồng đội nhưng có còn hơn không.


[Dấu ấn 'Ngọn lửa đen Lv. 6' đã được kích hoạt!]


Cô tập trung sức mạnh ma thuật vào con dao găm của mình trong khi kích hoạt các kỹ năng của vũ khí.


[Loài rồng kỳ lạ cấp ba ‘Kragagon’ đã chống lại cuộc tấn công bằng cách sử dụng ‘Chống cháy’]


[Loài rồng kỳ lạ cấp ba ‘Kragagon’ đã chống lại cuộc tấn công bằng cách sử dụng ‘Chống bóng tối’]


"Ahh, chẳng giúp được gì khi chống lại một con thằn lằn chết tiệt!"


Kẻ thù có lửa và sức đề kháng hắc ám nên kỹ năng của Han Sooyoung không ảnh hưởng đến nó chút nào. Các cuộc tấn công như đang gãi ngứa cho con rồng.


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ trở nên ảm đạm.]


Cô ấy nhìn xung quanh và tình hình của Yoo Sangah cũng không khả quan mấy. Han Sooyoung tự nghĩ, giá như cô ấy được thừa hưởng câu chuyện của Hắc hỏa Vực long…


‘Chết tiệt, làm thế nào để mình có thể kế thừa câu chuyện chết tiệt đó?’


Vẻ mặt của Han Sooyoung tối sầm lại khi cô ấy nhìn vào những con rồng đang đến. Nếu tên ngốc Kim Dokja ở đây, anh ta có thể nói cho cô biết cô phải làm gì.


Ngay lúc này.


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ nói với bạn rằng nếu bạn muốn, anh ấy có thể nói cho bạn điểm yếu của chúng.]


“…Anh biết điểm yếu của chúng?”


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ đang gật đầu.]


"Đừng quá tự cao. Anh không biết nhiều về các kịch bản."


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ đang nhảy xung quanh một cách điên cuồng.]


Han Sooyoung nghe tin nhắn trẻ con của rồng đen và trong lòng thở dài. "Tên Kim Dokja đó, hẳn anh ta phải cười nhạo mình khi mình chọn con rồng đen này làm nhà tài trợ."


Hắc hỏa Vực long rõ ràng là một chòm sao mạnh mẽ. Tuy nhiên, trí thông minh của anh ta lại thấp hơn nhiều so với các chòm sao khác. Tại sao ư? Anh chàng này đã quá mạnh ngay từ khi mới sinh ra và không cần nhiều chiến lược để tấn công các kịch bản. Nghe thì thật tuyệt nhưng từ vị trí hóa thân của anh ta thì không hay chút nào.


Tuy nhiên, lần này mọi thứ đã khác.


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ nói rằng điểm yếu của Kragagon là vảy bạc trên đỉnh đầu của nó.]


"Có thật không? Lúc trước anh đã nói sai một lần rồi.”


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ tuyên bố với con rồng lửa đen của mình rằng điều này là thật.]


“Lần trước anh cũng nói thế.”


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ tuyên bố điều này được nói bởi một nguồn tin đáng tin cậy.]


"Nguồn tin đáng tin cậy?"


Vì không còn cách nào khác, Han Sooyoung quyết định làm theo lời của Hắc hỏa Vực long. Han Sooyoung nhảy lên đuôi con rồng và dùng chân để chạy lên. Cô chạy dọc cơ thể nó một cách nhanh gọn. Cô thực sự nhìn thấy một chiếc vảy bạc gần vương miện trên đầu nó.


"Haaap!"


Con dao găm đâm vào cái vảy và con rồng đổ sập với một tiếng hét khủng khiếp. Hơi thở của con quái vật khổng lồ dừng lại ngay lập tức. Han Sooyoung sững sờ và lẩm bẩm, "…Thật sao? Anh cũng khá hữu ích đấy."


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ đang ưỡn ngực với vẻ mặt đắc thắng.]


Yoo Sangah bay trong không khí và nói,


"Cô biết điểm yếu của nó sao?"


"Không, không phải tôi… dù gì thì vảy bạc là điểm yếu của nó. Đó là tất cả những gì cô phải tấn công."


Nhờ thông tin được cung cấp bởi Hắc hỏa Vực long, hai người họ đã trấn áp các Kragagon một cách an toàn.


[Chòm sao ‘Công lý Hói’ ngưỡng mộ màn trình diễn của bạn.]


Han Sooyoung nhận được tin nhắn của các chòm sao và nhíu mày. Thường thì đó sẽ là một tình huống dễ chịu nhưng hôm nay có chuyện gì đó khá kỳ lạ. Cô luôn cảm thấy thế này khi bị Kim Dokja trêu chọc. Lúc này, có thứ gì đó xẹt qua đầu cô.


"Này, rồng đen."


[Chòm sao ‘Hắc hỏa Vực long’ ngạc nhiên và nhìn vào hóa thân của mình.]


"…Nói thật đi, anh đã nghe điều này từ ai?"


________


[Đêm thứ ba đã đến.]


Tôi nghe tin nhắn và nhớ lại những gì đã xảy ra lúc trước. Anh ta thực sự đã làm như tôi đã nói với anh ta. Cũng giống như Kim Namwoon, có lẽ Hắc hỏa Vực long không tệ như tôi nghĩ. Dù thế nào thì anh ta cũng là nhà tài trợ của Han Sooyoung.


Vì vậy, không vấn đề gì khi nói với anh ta điều này.


"Nhà cách mạng!"


Tôi phải vượt qua điều này để tôi có thể mỉm cười và gặp lại đồng đội của mình. Tôi lặng lẽ di chuyển qua Đêm.


"Kuaaack!"


Mọi người la hét. Đó là âm thanh báo hiệu những tên đao phủ đã xuất hiện.


Ngay từ đầu nó đã đẫm máu. Có lẽ đây sẽ là một Đêm khủng khiếp không thể so sánh với hai đêm trước. Tôi đã giết ba tên đao phủ nên đêm nay chúng sẽ tràn đầy lực lượng.


Tuy nhiên, tôi không sợ. Bắt đầu từ tối nay, tôi sẽ bắt đầu phản công.


"Jang Hayoung."


Jang Hayoung bước tới sau lời nói của tôi. Cậu ấy rất căng thẳng nhưng biểu hiện không giống như trước. Jang Hayoung hỏi, "Tôi có thể làm tốt không?"


"Không ai có thể làm điều đó tốt hơn cậu."


"…Anh thực sự nghĩ vậy sao? Tôi chỉ mới học kỹ năng cách đây hai tiếng."


"Vậy là đủ."


Tôi nói với sự tự tin. Nó không chỉ để trấn an Jang Hayoung.


[“Ai là hóa thân hoàn hảo nhất?”]


Một ngày nọ, các bình luận viên của Star Stream đã thảo luận về chủ đề này.


[“Hóa thân mạnh nhất trong trận chiến một chọi một chắc chắn là Yoo Jonghyuk. Không có ai có thể chiến đấu tốt hơn anh ấy.”]


[“Không ai có thể đánh bại Anna Croft khi không có thông tin.”]


[“Còn Lee Hyunsung thì sao? Anh ấy là người phòng ngự tốt nhất.”]


[“Ranveer Khan là bất khả chiến bại trong các

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương