(Tên chương do editor đặt)

Bởi vì Quý Mộ Ngôn đã giải quyết hết khó khăn mà tổ tiết mục tạo ra trên bản đồ, nên cả nhóm không tốn thời gian đi chơi những trò chơi khác để lấy gợi ý, lúc hoàn thành nhiệm vụ, thời gian vẫn còn rất sớm.

Tuy rằng quá trình khá thuận lợi nhưng sáu người gần như đã đi bộ cả một ngày, vô cùng mệt mỏi, đạo diễn khó được lúc săn sóc, không tiếp tục ra thêm nhiệm vụ, ăn cơm chiều xong đã tắt livestream, thả khách mời đi nghỉ ngơi sớm.

Tần Tư Dữ tìm bình dựng rồi cắm hoa hồng vào, nhìn chằm chằm nửa ngày. Quý Mộ Ngôn vừa khiêm tốn vừa lạnh lùng, lại chọn một bông hoa hồng đỏ rực rỡ, hơn nữa biểu tình ngay lúc đó của cậu khắc hẳn ngày thường, bông hồng này hẳn có liên quan tới ký ức nào đó, hơn nữa hoa ngữ của hoa hồng đỏ là anh yêu em, điều này khiến hắn suy nghĩ thật nhiều.

Cắm hoa vào cốc nước xong, Tần Tư Dữ chuẩn bị đi tâm sự với Quý Mộ Ngôn, nhỡ đâu Quý lão biết cậu có người trong lòng, tới hỏi hắn, hắn cũng biết đường trả lời.

Tần Tư Dữ tới gõ cửa phòng Quý Mộ Ngôn.

Cửa mở, Quý Mộ Ngôn hỏi hắn: "Có việc gì không?"

"Có việc." Hắn dừng lại đôi chút, nói: "Thân làm người giám hộ tạm thời của cậu, anh muốn hỏi cậu mấy câu."

Quý Mộ Ngôn nghe thấy "người giám hộ tạm thời" thì hơi nhíu mày, hơn nữa ông ngoại cũng chỉ bảo Tần Tư Dữ chăm sóc cậu đôi lúc, không đến mức trở thành người giám hộ.

"Có vấn đề gì không?" Tần Tư Dữ hỏi.

Quý Mộ Ngôn thấy Tần Tư Dữ bày ra tư thế "Cậu dám nói ra không, anh sẽ cùng cậu lý luận đến khi cậu phục thì thôi", quyết đoán ngậm miệng.

Tần Tư Dữ tiến vào, nói với Quý Mộ Ngôn ngồi sang sofa.

Quý Mộ Ngôn kệ hắn, ngồi trên giường.

Tần Tư Dữ nhướng mày.

Bạn nhỏ phản nghịch lắm.

Tần Tư Dữ dùng giọng điệu trưởng bối, hiền từ nói: "Bạn nhỏ Mộ Ngôn, tuy rằng cậu đã thành niên nhưng mà kinh nghiệm và trải nghiệm chưa nhiều, với vấn đề tình cảm, trưởng bối như anh có thể cho cậu vài lời khuyên được."

Quý Mộ Ngôn nghe vậy, hai mày nhíu lại: "Vấn đề tình cảm?"

Tần Tư Dữ nói: "Không cần ngại, đúng là vấn đề tình cảm đó."

"Tôi không có vấn đề tình cảm gì hết, tôi không thích ai cả." Quý Mộ Ngôn khô khan nói.

"Thật?"

"Thật!"


Tần Tư Dữ nhìn chằm chằm khuôn mặt Quý Mộ Ngôn, không buông tha bất kỳ biểu tình nào, xác định Quý Mộ Ngôn không nói dối, lúc sau mới nói: "Vậy sao cậu lại thích hoa hồng đỏ?"

"Thích là thích thôi" Quý Mộ Ngôn vẻ mặt trầm tĩnh.

Tần Tư Dữ từ khuôn mặt lạnh lùng ấy đọc được suy nghĩ thực của cậu là "Chả liên quan gì tới anh", nhưng vẫn bình tĩnh nói: "Hoa ngữ của hoa hồng đỏ là anh yêu em, hơn nữa cậu nhìn nó dịu dàng như thế, đằng sau bông hoa chắc chắn có một đoạn chuyện xưa, cái này chắc chắn là không cãi được."

Quý Mộ Ngôn muốn đuổi Tần Tư Dữ ra ngoài, nhưng nghĩ lại hôm nay hắn vừa mới chữa bệnh cho mình, chỉ có thể cứng rắn giải thích: "Tôi thích màu đỏ, màu đỏ vui mừng."

Tần Tư Dữ suýt cười ra tiếng, những lời này không giống phong cách của Quý Mộ Ngôn.

Trên thực tế thì đây không phải lời Quý Mộ Ngôn nói thật, là lời của người tặng hoa nói.

"Tôi không thích ai cả, cũng không cần kinh nghiệm gì." Quý Mộ Ngôn đã bắt đầu đuổi khách.

Tần Tư Dữ đã nghe được đáp án mà mình muốn, hiền từ ôn hòa nói ngủ ngon, trước khi Quý Mộ Ngôn tức đến mức đá hắn ra ngoài, tự giác rời đi.

"Rầm" Cửa phòng đóng lại.

Tần Tư Dữ nhìn cửa phòng đóng chặt không nhịn được mà cười.

Người không lớn, nhưng oán khí thì không nhỏ.

Tần Tư Dữ về phòng nhìn bông hồng trên đầu giường, cười cười.

Khá tốt.

Không thích ai khá là tốt.

***

Tần Tư Dữ tắm rửa xong, trước khi đi ngủ có thói quen lướt weibo, hắn còn chưa kịp mở hotsearch đã thấy thông báo đẩy weibo tự hiện lên tin tức.

#Quý Mộ Ngôn 6 thứ tiếng#

Hắn nhướng mày, bấm vào xem.

[Tung quả dưa nè, Quý Mộ Ngôn thực ra không hề biết sáu thứ tiếng, hắn mua chuộc được tổ tiết mục, có sẵn bản đồ, trước mắt còn chưa có chứng cứ chính thức, nhưng chuyện Quý Mộ Ngôn mua chuộc thông tin nhiệm vụ là chắc chắn, nhưng Quý Mộ Ngôn cũng ngu ngốc, thiết lập hình tượng nào chẳng được, lại một hai thiết lập hình tượng học thần, còn chơi lớn biết 6 thứ tiếng, thật vất vả mới tham gia Trên cả mong đợi được, bây giờ lại bê đá đập chân mình]

Nhìn người đăng weibo, Tần Tư Dữ hừ lạnh.


Người quen đây mà!

Đây không phải là người hôm nay bảo hắn một đêm ngủ với mười cô, ngày mai bảo hắn hít ma túy, cơm tù cũng nói như lưu loát như thể hắn đã vào trong đó ngồi hồi hắn mới lấy cúp ảnh đế hay sao. Hắn nhớ account maketing này trước đó đã bị giang cư mận ấn xuống đất xoa xoa, bây giờ tro tàn lại cháy, bắt đầu bịa đặt tiếp rồi?

Tần Tư Dữ cười nhạo, account marketing này có bệnh, ai hot thì cắn người đó, ai giỏi thì ghen tị, thực ghê tởm.

Phía dưới còn có một đám thủy quân.

[Biết sáu thứ tiếng đã có thể tự xưng là thiên tài rồi, nếu là thật thì sao lại không khoe bằng cấp ra, sợ bị lộ à?]

[ha hả, nhìn qua thì lạnh lùng ai mà biết sau lưng lại làm ra chuyện ghê tởm đến thế?]

[Vòng fan dạo gần đây làm sao vậy? Ai ai cũng chỉ biết nhìn mặt thôi hả, lớn lên đẹp chắc gì nhân phẩm đã tốt? Gian lận trong tiết mục như vậy mà vẫn bênh được?]

[Đừng bảo Quý Mộ Ngôn là một minh tinh tốt, đến làm người còn chưa làm xong đâu]

[Mẹ nó tay tui đến bây giờ vẫn còn đang run rẩy đây,

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương