Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công
-
Chương 53: Bạn mới
Editor: Aminta.
Bị đứa trẻ chỉ vào mũi khiêu khích, Ash vốn được trẻ con ưa thích từ trước đến nay thấy hơi mờ mịt.
Cậu nhìn về phía đứa bé trai đỏ mắt, cậu không chắc chắn mà đưa ngón tay chỉ vào mình, khiêu chiến với anh?
Anjar nâng chiếc cằm nhỏ của mình lên, nó không nhịn được mà lại hít hít nước mũi: "Đúng vậy! Anh có dám hay không? Nói trước cho anh biết, tôi thuộc dòng họ Kilvington đấy, mạnh hơn nhiều so với, hức, người lớn tuổi như vậy mới đến kiểm tra tài năng, hức, như anh!"
Hóa ra thật sự khiêu chiến với mình. Ash đứng tại chỗ, ngẫm lại những điều đứa trẻ vừa nói, cuối cùng cậu phát hiện điểm mấu chốt.
"Elena?" Cậu có chút mù mờ: "Bỏ cô ấy? Có ý gì?"
Mà lời của Ash lọt vào tai Anjar lại biến thành lời từ chối hống hách hộc hằn "Mày có ý gì? Kêu tao bỏ cô ấy? Đừng có mơ!".
Vành mắt nó đỏ lên: "Anh thật quá đáng!"
Nó vừa dứt lời, tầm mười anh bạn nhỏ vùn vụt đi ra khỏi hàng, trợn mắt nhìn Ash.
Ash: "..." Ơ ơ?
"Thái độ quá gay gắt!" Đám con nít chỉ trích Ash: "Làm Anjar khóc rồi kìa!"
Anjar ở một bên vừa khóc nấc, vừa sốt ruột đến độ giậm chân, giải thích với bạn bè: "Tao không có khóc mà!"
Bọn con nít im lặng nhìn thoáng qua con mắt xanh lá tràn ngập nước mắt của nó, rồi lại quay sang Ash: "Tóm lại! Thái độ vẫn quá gay gắt!"
Ash: "..."
"Tôi muốn quyết đấu với anh!" Anjar đứng giữa đám bạn, nó thấy cực kỳ mạnh mẽ: "Anh có dám đáp ứng hay không?"
Ash lắc đầu, thành thật trả lời: "Anh không đánh con nít."
Anjar cùng đám bạn nhỏ của nó: Hu hu hu, tức quá đi! Ai là con nít hả!
Đám con nít tức giận quyết định cho cái tên người lớn kiêu căng này một bài học nhớ đời.
"Thuật bôi mỡ!"
"Thuật bôi mỡ!"
"Thuật bôi mỡ!"
...
So với Ash mười sáu tuổi mới lần đầu bước vào học viện phù thủy mà nói, đám quỷ nhỏ này được bồi dưỡng trong gia tộc của chúng, mặc dù chưa bắt đầu học tập ma pháp một cách có hệ thống, nhưng bọn nó cũng thông thạo mấy ma pháp bậc không cấp tập sự hoặc nhiều hoặc ít.
Thuật bôi mỡ chính là một trong những ma pháp bậc không mà đám nhóc con nghịch ngợm phá phách này sử dụng thuận tay nhất.
Bọn nó nhắm vào dưới chân Ash, định khiến vùng đất dưới chân Ash trở nên trơn trượt như bôi mỡ, phải làm Ash ngã sấp mặt trước mặt mọi người mới được.
Nhưng khi Ash phát hiện bọn nó bắt đầu làm phép thì cậu đã bỏ chạy.
Trong tiếng trẻ con làm phép non nớt vang lên liên, thân hình của cậu nhẹ nhàng giống như gió, dễ như trở bàn tay mà tránh thoát "đòn tấn công bôi mỡ" liên tiếp của bọn nó, trong mấy giây ngắn ngủi, cậu đã tiến vào vòng vây của địch, đến thẳng chỗ thủ lĩnh Anjar.
"Dừng tay." Cậu ôm lấy Anjar, giơ nó lên cao: "Con tin đây!"
Một tiếng con tin vang lên, mọi đòn tấn công đột nhiên ngừng lại.
Ash khẽ thở phào, quả nhiên đứa nhỏ này rất được yêu thích trong đám trẻ, bắt nó lại là được rồi.
Anjar chỉ cảm thấy có luồng gió mát đập vào mặt, lập tức tầm mắt nó bỗng nhiên trở nên cao, trong chớp mắt nó nhìn xuống đám bạn của mình. Nó còn chưa kịp phản ứng mà mắt to trừng mắt nhỏ với đám bạn trên mặt đất, hả? Con tin? Ai cơ?
... Hình như, là mình à?
Trong ánh mắt hoảng sợ của đám bạn, nó phát hiện ra sự thật bi thảm này.
Mũi nó chua xót, nó phát ra một tiếng khóc: "Mặc kệ tao đi! Tấn công tao đi! Tao muốn chết trận ở đây như một người đàn ông!"
Thằng nhóc này thú vị thật. Ash không nhịn được, cậu lén che mặt sau lưng đứa trẻ và bật cười.
"Nhóc và Elena chắc hợp cạ lắm." Cậu cảm khái: "Nhóc cũng rất thích xem tiểu thuyết à?"
Nghe thấy tên Elena, Anjar bất chấp việc đang hô hào vì nước quên thân với đám bạn, nó bỗng nhiên quay đầu: "Anh nói cái gì? Cô Elena giống như tôi hả?"
Thằng nhóc giống con nhím xù gai lập tức ngoan ngoãn trở thành một quả cầu tròn vo.
"Ừ." Ash đặt nó xuống đất, cậu ngồi xổm xuống, ôn hòa nhìn vào đôi mắt xanh lá: "Cô ấy thích xem tiểu thuyết phiêu lưu, còn nhóc thì sao?"
"Tôi cũng thích xem!" Đôi mắt của Anjar sáng lấp lánh: "Cô Elena thích đọc quyển nào nhất? "Cuộc phiêu lưu dưới địa ngục của Donny" hay là "Bảy ngày bảy đêm dưới vực thẳm của ta"...?" Nó nhanh chóng phun ra mấy cái tên sách liên tiếp, Ash kinh ngạc phát hiện, thế mà lại có không ít quyển trùng với mấy quyển mà Elena đề cử với cậu.
"Anh không biết cô ấy thích quyển nào nhất." Ash nói: "Chẳng qua anh có thể giới thiệu em cho cô ấy với tư cách là bạn đọc sách để em tự hỏi cô ấy, được không?"
"Anh là bạn trai của cô ấy vậy mà lại không biết cô ấy thích gì nhất!" Anjar vừa ghét bỏ Ash, vừa bất bình dùm Elena, nhưng nó lại không nhịn được mà thấy chờ mong, cảm thấy Ash vẫn hơi vừa mắt một chút: "Nếu như, nếu như anh không sợ tôi cướp mất cô ấy, vậy, vậy anh giới thiệu tôi cho cô ấy nhé."
Ash rốt cuộc kinh ngạc: "Bạn trai? Anh và Elena?"
Anjar hừ một tiếng, quay đầu: "Tuy con người của anh không tệ lắm, nhưng chúng ta vẫn là tình địch!"
Ash bật cười, đưa tay xoa đầu thằng nhóc: "Anh không phải là bạn trai của Elena."
"Hả?" Anjar giật mình quay đầu lại, nghi ngờ nhìn Ash: "Thật không?"
Sau đó nó trông thấy anh trai kia nở nụ cười nhẹ, trong hai cái lúm đồng tiền giống như đựng đầy mật ngọt.
"Thật." Giọng nói dịu dàng ôn hòa: "Anh đã có người mình thích rồi."
Vẻ mặt và giọng nói như thế... Anjar lập tức không còn nghi ngờ là Ash gạt nó nữa.
"Như, như vậy thì...." Anjar cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân của mình, nó do do dự dự mà đưa tay ra: "Em là Anjar Kilvington."
Ash nắm tay của nó: "Ash Erwin."
Được Ash đáp lại, Anjar rõ ràng thở phào nhẹ nhõm. Sau khi buông tay ra, nó cắn cắn môi dưới: "Lúc nãy... Đó là cách đối đãi cho tình địch thôi, là..." Nó dừng một chút, sau đó cúi người nói tiếp, "Là lỗi của em, em rất xin lỗi."
"Em xin lỗi..."
Từ sau khi hai người bắt đầu nói chuyện trong hòa bình, đám trẻ yên lặng vây xem bên cạnh cũng đồng loạt cúi đầu xin lỗi.
Ash cười cong mắt: "Không sao."
Không đánh nhau thì không quen biết, Ash mới vào học viện thì đã quen biết nhóm "hổ báo" của khóa mới. Cậu uyển chuyển từ chối yêu cầu bảo kê để cậu chen ngang hàng của đại ca Anjar và về tới cuối hàng lần nữa.
Cuộc kiểm tra sau đó thuận buồm xui gió, không hề khó khăn trắc trở.
Khi vào trong hội trường lớn được tạm thời sửa lại thành sân kiểm tra công khai để kiểm tra tài năng một lần nữa cũng thuận lợi không thể tưởng tượng nổi.
Cậu cầm quả cầu thủy tinh kiểm tra, qua một hồi lâu sau, trong quả cầu thủy tinh mới hiện lên sao lốm đốm đầy trời, ngôi sao có hai màu xanh thẳm và xanh biếc. Tuy cảnh tượng này vẫn vô cùng xinh đẹp cuốn hút, nhưng vẫn kém quá xa so với ngân hà hoàn chỉnh lộng lẫy khi cậu kiểm tra ở chỗ Nance.
Mặc dù là như thế, tài năng của cậu vẫn được giáo viên kiểm tra đánh giá là "Ưu tú".
Nguyên tố hòa hợp: Nước, gió. Ưu tú.
Phân tích quy tắc: Trong vòng năm phút đồng hồ. Ưu tú.
Tập trung tinh thần: Độ hoàn chỉnh của ngân hà gần một phần ba. Ưu tú.
Đánh giá tổng thể: Ưu tú, tài năng có khuynh hướng tiên đoán chiêm tinh.
Là đánh giá có thể thuận lợi tiến vào học viện Rực Rỡ.
May mắn là có ngài Nance. Ash thầm nói lời cảm ơn với ngài Nance trong lòng một lần nữa.
Đi ra khỏi hội trường lớn, cậu không ngạc nhiên chút nào khi phát hiện Anjar đang trông mong đợi cậu dưới cầu thang. Cậu nhóc có mái tóc ngắn màu nâu sẫm và đôi mắt xanh lá lanh lợi, lúc yên tĩnh thì giống như là con búp bê đáng yêu.
"Chỗ này chỗ này!" Anjar nhảy nhót, giơ tay lên vung vẩy, lập tức thiết lập búp bê sụp đổ.
Ash đi qua, chỉ thấy mỗi một gương mặt quen thuộc: "Bạn của nhóc đâu?"
"Tụi nó về nhà trước rồi." Anjar nói: "Em phải ở đây chờ anh trai tới đón." Nó nhìn sang Ash, rụt rè nhỏ giọng hỏi: "Cô Elena cũng sẽ đi tìm anh đúng không?"
Ash nhẹ gật đầu.
Anjar vui vẻ ngọ nguậy mũi chân: "Anh nói lời thì phải giữ lấy lời, anh sẽ giới thiệu em với cô Elena chứ?"
Ash: "Ừ." Lúc nãy cậu nói câu đó cũng không phải để khiến Anjar bình tĩnh, cậu thật sự cảm thấy Anjar và Elena sẽ có rất nhiều tiếng nói chung.
Cậu dừng một chút, ngồi xổm xuống, nghiêm túc hỏi Anjar: "Vừa rồi nhóc nói thích một người thì phải biết người đó thích gì nhất đúng không?"
Anjar không chút do dự mà khẳng định: "Tất nhiên! Màu sắc thích nhất, món ăn thích nhất, quyển sách thích nhất, phong cảnh thích nhất..." Thằng quỷ nhỏ mới mười tuổi nghiêm túc dạy bảo Ash: "Nếu như cô ấy thích gì nhất mà cũng không biết, vậy sao có thể trở thành người cô ấy thích nhất chứ?"
Ash nghiêm túc gật đầu.
"Không đúng! Rốt cuộc anh có nghe hiểu không?" Anjar không tin được gương mặt ăn chay này của Ash, nó không ngại phiền mà cẩn thận giải thích: "Không phải nói thế để anh thay đổi bản thân theo tiêu chuẩn cô ấy thích nhất, trở thành người cô ấy thích nhất, mà tức là khi thích một người, phải kiên nhẫn và kiên trì để hiểu rõ tất cả thứ cô ấy thích nhất, nếu anh có lòng như thế, sớm muộn gì cũng có thể trở thành người cô ấy thích nhất."
Thế giới rất lớn, có rất nhiều phong cảnh, có rất nhiều sự vật, cũng sẽ có vô số cái "Trong những..., tôi thích nhất là...". Muốn tìm kiếm tất cả thứ mà một người thích nhất, có lẽ đến hết cuộc đời cũng không có cách biết hết.
Cho nên chuyện quan trọng không phải là biết đáp án người ấy thích gì nhất, mà chính là bỏ công sức ra để tìm kiếm đáp án đó, là bằng lòng bầu bạn ở bên người mình thích tìm tòi những nơi những vật mới mẻ xa lạ hơn trong cuộc sống hữu hạn, nếm thử từng cái, không ngừng cập nhật thứ thích nhất, liên tục khám phá ra thứ thích nhất.
Ash ghi nhớ kỹ trong lòng, cậu cảm thấy Anjar đáng tin hơn Elena nhiều. Mặc dù lúc nãy thằng nhóc mười tuổi này còn khóc tới mức nấc lên nấc xuống, nhưng khi nó nghiêm túc lại đáng tin bất ngờ. Khó trách nó lại là đại ca của một đám con nít.
Chẳng qua trẻ con Ilov ghê gớm thật.
Ash nghĩ, khi Aubrey và Sa"anna sốt ruột đến mức đổ mồ hôi đầy đầu cố gắng giải thích việc ngủ chung ở vùng ngoại ô, con nít như Anjar đã ngang với bậc thầy lý luận rồi.
Hai người ngồi xổm ở nơi hẻo lánh, bất chấp việc chênh lệch sáu tuổi, vậy mà hai người cũng có thể trò chuyện suôn sẻ.
Mặc dù phần lớn là Anjar nói, Ash thì làm một người lắng nghe xuất sắc.
Khi Evan và Elena trở về, nhìn một cái là thấy hai cây nấm một lớn một nhỏ vô cùng dễ thấy này.
"Ash!" Evan gọi lớn tiếng, trong giọng anh có mấy phần vội vàng: "Phải đi thôi!"
Ash nghe thấy cũng đứng lên và đi sang, lúc này Evan mới nghiêng đầu nói với cô gái cao gầy trắng trẻo xinh đẹp bên cạnh: "Nhìn đi, tôi đâu có nói dối, tôi vội tới để đón anh bạn nhỏ nhà tôi thật mà."
Cô gái mỉm cười, giọng nói trầm thấp: "Tôi đi theo anh qua đây cũng không phải là để xác nhận anh có nói dối tôi hay không." Cô nhìn về phía nhóc con bên cạnh Ash: "Tôi cũng tới đón em trai nhà tôi mà."
Một bên khác, Anjar chỉ vào cô gái và vui vẻ nói: "Ash Ash, đó là anh trai Yolande cực giỏi của em đó, anh ấy giỏi lắm đấy! Anh ấy còn là tổng biên tập của nhật báo Rực Rỡ nữa đó!"
Khi Ash nhìn về phía Evan thì cậu đã chú ý tới cô gái cao gầy bên cạnh Evan.
Mái tóc dài màu nâu sẫm mềm mại khoác lên vai, đôi mắt xanh lá dịu dàng như nước, mặt mày xinh đẹp, trang điểm tỉ mỉ, khí chất tao nhã, mặc chiếc váy dài thuần trắng không giống với áo bào phù thủy, hiển nhiên là quý cô của gia tộc lớn.
Thị giác nói cho cậu biết đó là một cô gái xinh đẹp, nhưng trực giác lại nhắc nhở cậu đó là một nam thanh niên chuẩn không sai một li.
Thị giác và trực giác xung đột mâu thuẫn, cộng thêm tiếng anh trai vui sướng của Anjar.
Ash – đến từ nông thôn – thiếu kiến thức – Erwin: "..." Lại mờ mịt.
Ash đang mờ mịt thậm chí không phát hiện ra từ khi nào cậu đã đến gần ba người Evan.
Chờ tới lúc lấy lại tinh thần, Yolande đã tiến tới trước mặt cậu, ánh mắt như cái bàn chải dò xét tổng thể gương mặt của cậu. Nửa ngày sau, cánh môi màu anh đào mới mở miệng: "Ấy chà, lại thêm một người có tiềm chất trở thành mỹ nữ à."
Nói xong, anh ta mỉm cười thân thiện với Ash, đồng thời vươn tay ra: "Chào cậu, tôi là Yolande Kilvington."
Đây là lần thứ hai trong ngày Ash bắt tay người họ Kilvington: "Xin chào. Tôi là Ash Erwin."
Bắt tay xong, Ash muốn buông ra, lại phát hiện tay cậu bị Yolande nắm mãi. Cậu khó hiểu mà nhìn Yolande, chỉ thấy Yolande nở nụ cười vui sướng: "Ash, cậu có muốn tìm hiểu một chút về việc giả gái không?"
Không đợi Ash phản ứng, Evan đã giật lại tay Ash. "Có việc gấp! Đi trước nhé!" Anh ta bỏ lại một câu, sau đó thì gần như chạy trốn khốn đốn một cách vô phép, dẫn Ash phóng ra cổng học viện.
Ash chỉ có thể vẫy tay với người bạn nhỏ mới quen, nói một câu "Lần sau giới thiệu" mà chỉ có Anjar mới hiểu nghĩa, sau đó cậu chạy khỏi nơi này cùng Evan.
Elena thì cười nắc nẻ rồi vẫy tay với Yolande mang vẻ mặt tiếc nuối và Anjar xấu hổ đỏ mặt nói không nên lời, sau đó mới không nhanh không chậm đuổi theo.
Khi đã cách xa học viện, cô mới bắt kịp Evan và Ash.
Lúc này Evan ôm lấy dạ dày, dặn dò Ash: "Nhất định phải cách Yolande xa một chút." Còn lại thì anh không chịu nói nữa.
Trái lại lúc này Elena chạy tới, nhớ hồi sáng Evan tiết lộ lịch sử đen của cô, cô lập tức cứ vui vẻ, hay lắm, đâm nhau thôi, anh nói em, em cũng có thể nói anh đấy.
Thế là cô kéo Ash sang một bên, khui sạch sành sanh chuyện mà Evan không muốn đề cập.
Yolande thích mặc đồ con gái, không chỉ thích nhìn mình giả gái, cũng thích xem người khác mặc đồ con gái nữa, người khác này không phân biệt nam nữ, chỉ cần đẹp là được. Đối với người mà anh ta để ý, bình thường anh ta đều sẽ đưa ra lời mời giả gái. Cộng thêm việc anh ta xuất thân là nhà báo nhật báo, cực kỳ khó chơi, có không ít người bị anh ta để ý, cuối cùng họ cũng hết cách nên đành vào phòng thay đồ với anh ta.
Evan bị anh ta để ý, nhưng anh là người vẫn kiên trì rất lâu không thỏa hiệp.
Bay giờ Evan đang bị anh ta dây dưa tới đau đầu, tránh được là tránh ngay.
Ash nghiêng đầu nhìn thoáng qua Evan, rất khó tưởng tượng dáng vẻ cường tráng của Evan mà mặc váy sẽ trông ra sao.
Elena cũng bó tay: "Tôi cũng không biết Yolande nghĩ gì nữa. Anh ta nói anh của tôi mà giả gái thì chắc chắn có thể trở thành một người đẹp vô cùng khêu gợi... Nhưng mà ánh mắt của Yolande chưa bao giờ sai."
Evan bất đắc dĩ nghe em gái nhà mình nói linh tinh, cảm thấy dạ dày lại đau hơn.
Nhưng dù là thế, anh vẫn có trách nhiệm nhắc nhở Ash: "Yolande có rất nhiều trò gian trá, Ash, cậu đừng mềm lòng, cũng đừng thiếu cảnh giác. Tóm lại là không thể đáp ứng anh ta."
"Nào có phiền phức như vậy." Elena nhếch miệng, lôi kéo Ash: "Nghe lời tôi, nói cho ngài Trăng Đỏ để ngài ấy giúp cậu giải quyết Yolande, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã."
"Sigourney?" Chuyện này có liên quan gì tới Sigourney chứ?
Elena nhìn xung quanh một chút, bí bí ẩn ẩn xích lại gần bên tai Ash: "Với gương mặt đó của ngài Trăng Đỏ, làm sao Yolande có thể bỏ qua được? Khi chưa biết thân phận của ngài Trăng Đỏ, anh ta cũng từng đi thuyết phục ngài Trăng Đỏ rồi. Sau đó... Anh ta không còn xuất hiện trước mặt người khác tận nửa năm, lúc anh ta xuất hiện lại thì cứ thấy ngài Trăng Đỏ là đi đường vòng."
Elena khâm phục nói: "Ngài Trăng Đỏ là người đầu tiên khiến Yolande sợ hãi né còn không kịp đó."
Bị đứa trẻ chỉ vào mũi khiêu khích, Ash vốn được trẻ con ưa thích từ trước đến nay thấy hơi mờ mịt.
Cậu nhìn về phía đứa bé trai đỏ mắt, cậu không chắc chắn mà đưa ngón tay chỉ vào mình, khiêu chiến với anh?
Anjar nâng chiếc cằm nhỏ của mình lên, nó không nhịn được mà lại hít hít nước mũi: "Đúng vậy! Anh có dám hay không? Nói trước cho anh biết, tôi thuộc dòng họ Kilvington đấy, mạnh hơn nhiều so với, hức, người lớn tuổi như vậy mới đến kiểm tra tài năng, hức, như anh!"
Hóa ra thật sự khiêu chiến với mình. Ash đứng tại chỗ, ngẫm lại những điều đứa trẻ vừa nói, cuối cùng cậu phát hiện điểm mấu chốt.
"Elena?" Cậu có chút mù mờ: "Bỏ cô ấy? Có ý gì?"
Mà lời của Ash lọt vào tai Anjar lại biến thành lời từ chối hống hách hộc hằn "Mày có ý gì? Kêu tao bỏ cô ấy? Đừng có mơ!".
Vành mắt nó đỏ lên: "Anh thật quá đáng!"
Nó vừa dứt lời, tầm mười anh bạn nhỏ vùn vụt đi ra khỏi hàng, trợn mắt nhìn Ash.
Ash: "..." Ơ ơ?
"Thái độ quá gay gắt!" Đám con nít chỉ trích Ash: "Làm Anjar khóc rồi kìa!"
Anjar ở một bên vừa khóc nấc, vừa sốt ruột đến độ giậm chân, giải thích với bạn bè: "Tao không có khóc mà!"
Bọn con nít im lặng nhìn thoáng qua con mắt xanh lá tràn ngập nước mắt của nó, rồi lại quay sang Ash: "Tóm lại! Thái độ vẫn quá gay gắt!"
Ash: "..."
"Tôi muốn quyết đấu với anh!" Anjar đứng giữa đám bạn, nó thấy cực kỳ mạnh mẽ: "Anh có dám đáp ứng hay không?"
Ash lắc đầu, thành thật trả lời: "Anh không đánh con nít."
Anjar cùng đám bạn nhỏ của nó: Hu hu hu, tức quá đi! Ai là con nít hả!
Đám con nít tức giận quyết định cho cái tên người lớn kiêu căng này một bài học nhớ đời.
"Thuật bôi mỡ!"
"Thuật bôi mỡ!"
"Thuật bôi mỡ!"
...
So với Ash mười sáu tuổi mới lần đầu bước vào học viện phù thủy mà nói, đám quỷ nhỏ này được bồi dưỡng trong gia tộc của chúng, mặc dù chưa bắt đầu học tập ma pháp một cách có hệ thống, nhưng bọn nó cũng thông thạo mấy ma pháp bậc không cấp tập sự hoặc nhiều hoặc ít.
Thuật bôi mỡ chính là một trong những ma pháp bậc không mà đám nhóc con nghịch ngợm phá phách này sử dụng thuận tay nhất.
Bọn nó nhắm vào dưới chân Ash, định khiến vùng đất dưới chân Ash trở nên trơn trượt như bôi mỡ, phải làm Ash ngã sấp mặt trước mặt mọi người mới được.
Nhưng khi Ash phát hiện bọn nó bắt đầu làm phép thì cậu đã bỏ chạy.
Trong tiếng trẻ con làm phép non nớt vang lên liên, thân hình của cậu nhẹ nhàng giống như gió, dễ như trở bàn tay mà tránh thoát "đòn tấn công bôi mỡ" liên tiếp của bọn nó, trong mấy giây ngắn ngủi, cậu đã tiến vào vòng vây của địch, đến thẳng chỗ thủ lĩnh Anjar.
"Dừng tay." Cậu ôm lấy Anjar, giơ nó lên cao: "Con tin đây!"
Một tiếng con tin vang lên, mọi đòn tấn công đột nhiên ngừng lại.
Ash khẽ thở phào, quả nhiên đứa nhỏ này rất được yêu thích trong đám trẻ, bắt nó lại là được rồi.
Anjar chỉ cảm thấy có luồng gió mát đập vào mặt, lập tức tầm mắt nó bỗng nhiên trở nên cao, trong chớp mắt nó nhìn xuống đám bạn của mình. Nó còn chưa kịp phản ứng mà mắt to trừng mắt nhỏ với đám bạn trên mặt đất, hả? Con tin? Ai cơ?
... Hình như, là mình à?
Trong ánh mắt hoảng sợ của đám bạn, nó phát hiện ra sự thật bi thảm này.
Mũi nó chua xót, nó phát ra một tiếng khóc: "Mặc kệ tao đi! Tấn công tao đi! Tao muốn chết trận ở đây như một người đàn ông!"
Thằng nhóc này thú vị thật. Ash không nhịn được, cậu lén che mặt sau lưng đứa trẻ và bật cười.
"Nhóc và Elena chắc hợp cạ lắm." Cậu cảm khái: "Nhóc cũng rất thích xem tiểu thuyết à?"
Nghe thấy tên Elena, Anjar bất chấp việc đang hô hào vì nước quên thân với đám bạn, nó bỗng nhiên quay đầu: "Anh nói cái gì? Cô Elena giống như tôi hả?"
Thằng nhóc giống con nhím xù gai lập tức ngoan ngoãn trở thành một quả cầu tròn vo.
"Ừ." Ash đặt nó xuống đất, cậu ngồi xổm xuống, ôn hòa nhìn vào đôi mắt xanh lá: "Cô ấy thích xem tiểu thuyết phiêu lưu, còn nhóc thì sao?"
"Tôi cũng thích xem!" Đôi mắt của Anjar sáng lấp lánh: "Cô Elena thích đọc quyển nào nhất? "Cuộc phiêu lưu dưới địa ngục của Donny" hay là "Bảy ngày bảy đêm dưới vực thẳm của ta"...?" Nó nhanh chóng phun ra mấy cái tên sách liên tiếp, Ash kinh ngạc phát hiện, thế mà lại có không ít quyển trùng với mấy quyển mà Elena đề cử với cậu.
"Anh không biết cô ấy thích quyển nào nhất." Ash nói: "Chẳng qua anh có thể giới thiệu em cho cô ấy với tư cách là bạn đọc sách để em tự hỏi cô ấy, được không?"
"Anh là bạn trai của cô ấy vậy mà lại không biết cô ấy thích gì nhất!" Anjar vừa ghét bỏ Ash, vừa bất bình dùm Elena, nhưng nó lại không nhịn được mà thấy chờ mong, cảm thấy Ash vẫn hơi vừa mắt một chút: "Nếu như, nếu như anh không sợ tôi cướp mất cô ấy, vậy, vậy anh giới thiệu tôi cho cô ấy nhé."
Ash rốt cuộc kinh ngạc: "Bạn trai? Anh và Elena?"
Anjar hừ một tiếng, quay đầu: "Tuy con người của anh không tệ lắm, nhưng chúng ta vẫn là tình địch!"
Ash bật cười, đưa tay xoa đầu thằng nhóc: "Anh không phải là bạn trai của Elena."
"Hả?" Anjar giật mình quay đầu lại, nghi ngờ nhìn Ash: "Thật không?"
Sau đó nó trông thấy anh trai kia nở nụ cười nhẹ, trong hai cái lúm đồng tiền giống như đựng đầy mật ngọt.
"Thật." Giọng nói dịu dàng ôn hòa: "Anh đã có người mình thích rồi."
Vẻ mặt và giọng nói như thế... Anjar lập tức không còn nghi ngờ là Ash gạt nó nữa.
"Như, như vậy thì...." Anjar cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân của mình, nó do do dự dự mà đưa tay ra: "Em là Anjar Kilvington."
Ash nắm tay của nó: "Ash Erwin."
Được Ash đáp lại, Anjar rõ ràng thở phào nhẹ nhõm. Sau khi buông tay ra, nó cắn cắn môi dưới: "Lúc nãy... Đó là cách đối đãi cho tình địch thôi, là..." Nó dừng một chút, sau đó cúi người nói tiếp, "Là lỗi của em, em rất xin lỗi."
"Em xin lỗi..."
Từ sau khi hai người bắt đầu nói chuyện trong hòa bình, đám trẻ yên lặng vây xem bên cạnh cũng đồng loạt cúi đầu xin lỗi.
Ash cười cong mắt: "Không sao."
Không đánh nhau thì không quen biết, Ash mới vào học viện thì đã quen biết nhóm "hổ báo" của khóa mới. Cậu uyển chuyển từ chối yêu cầu bảo kê để cậu chen ngang hàng của đại ca Anjar và về tới cuối hàng lần nữa.
Cuộc kiểm tra sau đó thuận buồm xui gió, không hề khó khăn trắc trở.
Khi vào trong hội trường lớn được tạm thời sửa lại thành sân kiểm tra công khai để kiểm tra tài năng một lần nữa cũng thuận lợi không thể tưởng tượng nổi.
Cậu cầm quả cầu thủy tinh kiểm tra, qua một hồi lâu sau, trong quả cầu thủy tinh mới hiện lên sao lốm đốm đầy trời, ngôi sao có hai màu xanh thẳm và xanh biếc. Tuy cảnh tượng này vẫn vô cùng xinh đẹp cuốn hút, nhưng vẫn kém quá xa so với ngân hà hoàn chỉnh lộng lẫy khi cậu kiểm tra ở chỗ Nance.
Mặc dù là như thế, tài năng của cậu vẫn được giáo viên kiểm tra đánh giá là "Ưu tú".
Nguyên tố hòa hợp: Nước, gió. Ưu tú.
Phân tích quy tắc: Trong vòng năm phút đồng hồ. Ưu tú.
Tập trung tinh thần: Độ hoàn chỉnh của ngân hà gần một phần ba. Ưu tú.
Đánh giá tổng thể: Ưu tú, tài năng có khuynh hướng tiên đoán chiêm tinh.
Là đánh giá có thể thuận lợi tiến vào học viện Rực Rỡ.
May mắn là có ngài Nance. Ash thầm nói lời cảm ơn với ngài Nance trong lòng một lần nữa.
Đi ra khỏi hội trường lớn, cậu không ngạc nhiên chút nào khi phát hiện Anjar đang trông mong đợi cậu dưới cầu thang. Cậu nhóc có mái tóc ngắn màu nâu sẫm và đôi mắt xanh lá lanh lợi, lúc yên tĩnh thì giống như là con búp bê đáng yêu.
"Chỗ này chỗ này!" Anjar nhảy nhót, giơ tay lên vung vẩy, lập tức thiết lập búp bê sụp đổ.
Ash đi qua, chỉ thấy mỗi một gương mặt quen thuộc: "Bạn của nhóc đâu?"
"Tụi nó về nhà trước rồi." Anjar nói: "Em phải ở đây chờ anh trai tới đón." Nó nhìn sang Ash, rụt rè nhỏ giọng hỏi: "Cô Elena cũng sẽ đi tìm anh đúng không?"
Ash nhẹ gật đầu.
Anjar vui vẻ ngọ nguậy mũi chân: "Anh nói lời thì phải giữ lấy lời, anh sẽ giới thiệu em với cô Elena chứ?"
Ash: "Ừ." Lúc nãy cậu nói câu đó cũng không phải để khiến Anjar bình tĩnh, cậu thật sự cảm thấy Anjar và Elena sẽ có rất nhiều tiếng nói chung.
Cậu dừng một chút, ngồi xổm xuống, nghiêm túc hỏi Anjar: "Vừa rồi nhóc nói thích một người thì phải biết người đó thích gì nhất đúng không?"
Anjar không chút do dự mà khẳng định: "Tất nhiên! Màu sắc thích nhất, món ăn thích nhất, quyển sách thích nhất, phong cảnh thích nhất..." Thằng quỷ nhỏ mới mười tuổi nghiêm túc dạy bảo Ash: "Nếu như cô ấy thích gì nhất mà cũng không biết, vậy sao có thể trở thành người cô ấy thích nhất chứ?"
Ash nghiêm túc gật đầu.
"Không đúng! Rốt cuộc anh có nghe hiểu không?" Anjar không tin được gương mặt ăn chay này của Ash, nó không ngại phiền mà cẩn thận giải thích: "Không phải nói thế để anh thay đổi bản thân theo tiêu chuẩn cô ấy thích nhất, trở thành người cô ấy thích nhất, mà tức là khi thích một người, phải kiên nhẫn và kiên trì để hiểu rõ tất cả thứ cô ấy thích nhất, nếu anh có lòng như thế, sớm muộn gì cũng có thể trở thành người cô ấy thích nhất."
Thế giới rất lớn, có rất nhiều phong cảnh, có rất nhiều sự vật, cũng sẽ có vô số cái "Trong những..., tôi thích nhất là...". Muốn tìm kiếm tất cả thứ mà một người thích nhất, có lẽ đến hết cuộc đời cũng không có cách biết hết.
Cho nên chuyện quan trọng không phải là biết đáp án người ấy thích gì nhất, mà chính là bỏ công sức ra để tìm kiếm đáp án đó, là bằng lòng bầu bạn ở bên người mình thích tìm tòi những nơi những vật mới mẻ xa lạ hơn trong cuộc sống hữu hạn, nếm thử từng cái, không ngừng cập nhật thứ thích nhất, liên tục khám phá ra thứ thích nhất.
Ash ghi nhớ kỹ trong lòng, cậu cảm thấy Anjar đáng tin hơn Elena nhiều. Mặc dù lúc nãy thằng nhóc mười tuổi này còn khóc tới mức nấc lên nấc xuống, nhưng khi nó nghiêm túc lại đáng tin bất ngờ. Khó trách nó lại là đại ca của một đám con nít.
Chẳng qua trẻ con Ilov ghê gớm thật.
Ash nghĩ, khi Aubrey và Sa"anna sốt ruột đến mức đổ mồ hôi đầy đầu cố gắng giải thích việc ngủ chung ở vùng ngoại ô, con nít như Anjar đã ngang với bậc thầy lý luận rồi.
Hai người ngồi xổm ở nơi hẻo lánh, bất chấp việc chênh lệch sáu tuổi, vậy mà hai người cũng có thể trò chuyện suôn sẻ.
Mặc dù phần lớn là Anjar nói, Ash thì làm một người lắng nghe xuất sắc.
Khi Evan và Elena trở về, nhìn một cái là thấy hai cây nấm một lớn một nhỏ vô cùng dễ thấy này.
"Ash!" Evan gọi lớn tiếng, trong giọng anh có mấy phần vội vàng: "Phải đi thôi!"
Ash nghe thấy cũng đứng lên và đi sang, lúc này Evan mới nghiêng đầu nói với cô gái cao gầy trắng trẻo xinh đẹp bên cạnh: "Nhìn đi, tôi đâu có nói dối, tôi vội tới để đón anh bạn nhỏ nhà tôi thật mà."
Cô gái mỉm cười, giọng nói trầm thấp: "Tôi đi theo anh qua đây cũng không phải là để xác nhận anh có nói dối tôi hay không." Cô nhìn về phía nhóc con bên cạnh Ash: "Tôi cũng tới đón em trai nhà tôi mà."
Một bên khác, Anjar chỉ vào cô gái và vui vẻ nói: "Ash Ash, đó là anh trai Yolande cực giỏi của em đó, anh ấy giỏi lắm đấy! Anh ấy còn là tổng biên tập của nhật báo Rực Rỡ nữa đó!"
Khi Ash nhìn về phía Evan thì cậu đã chú ý tới cô gái cao gầy bên cạnh Evan.
Mái tóc dài màu nâu sẫm mềm mại khoác lên vai, đôi mắt xanh lá dịu dàng như nước, mặt mày xinh đẹp, trang điểm tỉ mỉ, khí chất tao nhã, mặc chiếc váy dài thuần trắng không giống với áo bào phù thủy, hiển nhiên là quý cô của gia tộc lớn.
Thị giác nói cho cậu biết đó là một cô gái xinh đẹp, nhưng trực giác lại nhắc nhở cậu đó là một nam thanh niên chuẩn không sai một li.
Thị giác và trực giác xung đột mâu thuẫn, cộng thêm tiếng anh trai vui sướng của Anjar.
Ash – đến từ nông thôn – thiếu kiến thức – Erwin: "..." Lại mờ mịt.
Ash đang mờ mịt thậm chí không phát hiện ra từ khi nào cậu đã đến gần ba người Evan.
Chờ tới lúc lấy lại tinh thần, Yolande đã tiến tới trước mặt cậu, ánh mắt như cái bàn chải dò xét tổng thể gương mặt của cậu. Nửa ngày sau, cánh môi màu anh đào mới mở miệng: "Ấy chà, lại thêm một người có tiềm chất trở thành mỹ nữ à."
Nói xong, anh ta mỉm cười thân thiện với Ash, đồng thời vươn tay ra: "Chào cậu, tôi là Yolande Kilvington."
Đây là lần thứ hai trong ngày Ash bắt tay người họ Kilvington: "Xin chào. Tôi là Ash Erwin."
Bắt tay xong, Ash muốn buông ra, lại phát hiện tay cậu bị Yolande nắm mãi. Cậu khó hiểu mà nhìn Yolande, chỉ thấy Yolande nở nụ cười vui sướng: "Ash, cậu có muốn tìm hiểu một chút về việc giả gái không?"
Không đợi Ash phản ứng, Evan đã giật lại tay Ash. "Có việc gấp! Đi trước nhé!" Anh ta bỏ lại một câu, sau đó thì gần như chạy trốn khốn đốn một cách vô phép, dẫn Ash phóng ra cổng học viện.
Ash chỉ có thể vẫy tay với người bạn nhỏ mới quen, nói một câu "Lần sau giới thiệu" mà chỉ có Anjar mới hiểu nghĩa, sau đó cậu chạy khỏi nơi này cùng Evan.
Elena thì cười nắc nẻ rồi vẫy tay với Yolande mang vẻ mặt tiếc nuối và Anjar xấu hổ đỏ mặt nói không nên lời, sau đó mới không nhanh không chậm đuổi theo.
Khi đã cách xa học viện, cô mới bắt kịp Evan và Ash.
Lúc này Evan ôm lấy dạ dày, dặn dò Ash: "Nhất định phải cách Yolande xa một chút." Còn lại thì anh không chịu nói nữa.
Trái lại lúc này Elena chạy tới, nhớ hồi sáng Evan tiết lộ lịch sử đen của cô, cô lập tức cứ vui vẻ, hay lắm, đâm nhau thôi, anh nói em, em cũng có thể nói anh đấy.
Thế là cô kéo Ash sang một bên, khui sạch sành sanh chuyện mà Evan không muốn đề cập.
Yolande thích mặc đồ con gái, không chỉ thích nhìn mình giả gái, cũng thích xem người khác mặc đồ con gái nữa, người khác này không phân biệt nam nữ, chỉ cần đẹp là được. Đối với người mà anh ta để ý, bình thường anh ta đều sẽ đưa ra lời mời giả gái. Cộng thêm việc anh ta xuất thân là nhà báo nhật báo, cực kỳ khó chơi, có không ít người bị anh ta để ý, cuối cùng họ cũng hết cách nên đành vào phòng thay đồ với anh ta.
Evan bị anh ta để ý, nhưng anh là người vẫn kiên trì rất lâu không thỏa hiệp.
Bay giờ Evan đang bị anh ta dây dưa tới đau đầu, tránh được là tránh ngay.
Ash nghiêng đầu nhìn thoáng qua Evan, rất khó tưởng tượng dáng vẻ cường tráng của Evan mà mặc váy sẽ trông ra sao.
Elena cũng bó tay: "Tôi cũng không biết Yolande nghĩ gì nữa. Anh ta nói anh của tôi mà giả gái thì chắc chắn có thể trở thành một người đẹp vô cùng khêu gợi... Nhưng mà ánh mắt của Yolande chưa bao giờ sai."
Evan bất đắc dĩ nghe em gái nhà mình nói linh tinh, cảm thấy dạ dày lại đau hơn.
Nhưng dù là thế, anh vẫn có trách nhiệm nhắc nhở Ash: "Yolande có rất nhiều trò gian trá, Ash, cậu đừng mềm lòng, cũng đừng thiếu cảnh giác. Tóm lại là không thể đáp ứng anh ta."
"Nào có phiền phức như vậy." Elena nhếch miệng, lôi kéo Ash: "Nghe lời tôi, nói cho ngài Trăng Đỏ để ngài ấy giúp cậu giải quyết Yolande, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã."
"Sigourney?" Chuyện này có liên quan gì tới Sigourney chứ?
Elena nhìn xung quanh một chút, bí bí ẩn ẩn xích lại gần bên tai Ash: "Với gương mặt đó của ngài Trăng Đỏ, làm sao Yolande có thể bỏ qua được? Khi chưa biết thân phận của ngài Trăng Đỏ, anh ta cũng từng đi thuyết phục ngài Trăng Đỏ rồi. Sau đó... Anh ta không còn xuất hiện trước mặt người khác tận nửa năm, lúc anh ta xuất hiện lại thì cứ thấy ngài Trăng Đỏ là đi đường vòng."
Elena khâm phục nói: "Ngài Trăng Đỏ là người đầu tiên khiến Yolande sợ hãi né còn không kịp đó."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook