Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công
-
Chương 52: Ngày đầu tiên vào học
Editor: Aminta.
Học viện Rực Rỡ tọa lạc ở ngoại ô vương thành, vừa lúc khá gần tháp phù thủy cấp ba.
Vào ngày học viện phù thủy khai giảng, Ash đồng hành cùng Evan và Elena, đây là lần đầu tiên cậu rời khỏi tháp phù thủy trong những ngày này. Đi ra từ cửa đại sảnh nhận nhiệm vụ, nhìn một cái là thấy được ngay ba cái bóng to lớn cao vút tận mây xanh nằm ở ba hướng khác nhau.
Đó chính là tháp phù thủy vương tọa của vương thành Rực Rỡ, sau đó là tới tháp phù thủy cấp một, tháp phù thủy cấp hai.
Như Elena nói, tháp phù thủy vương tọa nằm ở giữa vương thành, tháp phù thủy cấp một, cấp hai, cấp ba tạo thành thế chân vạc, bảo vệ nó ở giữa.
Lúc này còn một tuần nữa là vương thành sẽ tới Cực Dạ, khoảng thời gian ban ngày đã rất ngắn, phần lớn thời gian trong một ngày đều bị đêm tối chiếm giữ.
Bởi vậy dù rõ ràng đã là tám giờ sáng, bầu trời bên ngoài vẫn tối tăm, ngân hà rực rỡ trải dài trên bầu trời, khiến đèn đường hai bên đường phố trông thật vô dụng.
Bởi vì tháp phù thủy cấp ba cách học viện phù thủy rất gần, ba người cũng không hề dùng xe cộ thay cho đi bộ, mà cùng nhau đi trên ánh trăng và ánh sao, băng qua thành phố óng ánh sáng long lanh như giấc mộng để tới học viện.
Nói cho hay thì là dẫn Ash nhận biết đường, để sau này không sợ lạc.
Ash đi giữa Evan và Elena, tuy vóc dáng của cậu đã rất cao, nhưng khuôn mặt tuấn tú trẻ tuổi làm cậu trông giống như là đứa em trai út của hai người.
Cậu mặc một bộ áo bào phù thủy mới tinh, đây là món quà Nance tặng cậu. Dùng màu tối làm nền, dùng chỉ bạc để phác hoạ ra hoa văn ngôi sao, vừa thần bí xinh đẹp mà lại thực dụng. Ngoại trừ có hai tác dụng phù phép "Sạch sẽ" và "Giữ ấm" ra, đồng thời nó còn mang theo tác dụng phù phép phòng ngự miễn dịch ma pháp dưới bậc hai.
Đương nhiên, ngoại trừ áo bào phù thủy, Ash còn nhận được những món quà khác. Ví dụ như là sách và vở pháp thuật mà Evan và Elena đưa cho cậu, còn có một bộ công cụ chế tạo thuốc phép do Zoya tặng, rất hợp khẩu vị của Ash.
Brent ở lãnh địa tháp phù thủy cấp bảy xa xôi gửi không ít rau quả trái cây đặc sản qua bưu điện tới cho cậu. Sinh mệnh luyện kim Solvi cũng tri kỷ mà tặng cậu một tấm bản đồ nổi chi tiết của tháp phù thủy. Ngay cả Fell của vương tọa Đỏ Thẫm đã từng gặp một lần ở thôn Dogo trước đây cũng nhờ Elena đưa cho cậu một bộ vé vào cửa danh lam thắng cảnh trên lãnh địa vương tọa Đỏ Thẫm và vé ăn.
"Chắc chắn là anh ta muốn dụ dỗ cậu qua vương tọa Đỏ Thẫm đó. Lúc anh ta nhàm chán thì rất thích trêu cợt người khác!" Khi Elena bất đắc dĩ đưa cậu bộ vé này, cô nghiêm túc nhắc nhở Ash: "Cậu đừng để mắc mưu của anh ta! Không cho phép qua đó biết chưa?"
Ash nhận vé, cũng nghiêm túc gật đầu.
Cậu cất những này vào trong vòng tay không gian mà Sigourney đưa cho cậu. Lúc cất đồ, cậu có hơi hoảng hốt mà nghĩ, mới rời khỏi thôn không bao lâu mà cậu đã nhận biết nhiều người Ilov như vậy.
Nếu như mọi người và chú Derek biết bây giờ cậu có những người bạn này bên cạnh, chắc là sẽ yên tâm hơn một chút nhỉ?
Ba người đi thong thả, càng đến gần học viện, càng có thể nhìn thấy không ít phù thủy nhỏ trẻ tuổi như bọn họ đi chung hướng.
Từ trẻ con mười tuổi đến thanh niên hai mươi tuổi, sôi nổi giàu sức sống.
Cho đến khi thấy dòng người nhốn nháo rộn ràng, bọn họ đã cách học viện rất gần. Ash đứng ở xa xa đã trông thấy hai bên cổng trường cao lớn, trên cổng có khắc hai bức tranh khổng lồ. Bức tranh vẽ bầu trời đêm đầy sao. Tập trung nhìn kỹ là có thể phát hiện ra những ngôi sao trên bức tranh đang di chuyển chậm rãi theo một loại quy luật kỳ diệu.
Ash nhìn nó, cậu đọc lên chữ cậu thấy trên bức tranh theo bản năng.
Trên bức tranh bên trái: "Học viện phù thủy".
Trên bức tranh bên phải: "Rực Rỡ".
Đó là những chữ được tạo thành từ những ngôi sao chuyển động, không ngừng biến hóa.
Elena nghe thấy giọng của cậu, đột nhiên cô dừng chân lại, không thể tin nổi mà nói: "Ash, chẳng lẽ cậu nhìn thấy được chữ trong bức tranh hả?"
Ash gật đầu, có cái gì không đúng sao?
Elena yên lặng quay đầu, từ chối trả lời.
"Bức tranh trên cổng học viện do vị vương tọa thứ nhất của vương tọa Rực Rỡ vẽ, trong bức tranh có chứa sự thấu hiểu của ngài ấy về quy tắc của ngôi sao. Chỉ có phù thủy hiểu rất sâu về phương diện này hoặc vô cùng có tài mới có thể nhìn thấy chữ ẩn giấu ở trong đó. Phù thủy bình thường nhìn chằm chằm nó sẽ chóng mặt tự mình chuốc khổ thôi. Xem ra Ash rất có tài đấy."
Evan lại cười rộ lên, vạch trần chuyện xấu hổ của Elena: "Năm ấy, Elena nghe nói trong hai bức tranh của học viện có viết tên học viện, phù thủy bình thường rất khó nhìn thấy, nó nghĩ mình rất đặc biệt nên hào hứng chạy tới nhìn chằm chằm bức tranh."
Elena gấp gáp, vội vàng che miệng Evan, nhưng bị anh trai dùng một tay đè lại, tiếp tục vô tình vạch trần lịch sử đen tối của cô.
"Kết quả nó nhìn chăm chú liên tục ba phút nhưng chẳng nhìn ra cái gì. Sở dĩ là ba phút mà không phải dài hơn, không phải là vì sau ba phút đó nó nhìn ra chữ. Mà sau ba phút đó, nó nhìn bức tranh tới mức hoa mắt bồn nôn, chóng mặt, đành phải từ bỏ."
Không thể cứu vãn nữa. Elena suy sụp không buồn phản kháng, cam chịu để góc tối tuổi thơ của mình bị đào ra: "Đúng vậy đúng vậy, lần đầu tiên đi vào học viện phù thủy lại phải nhờ Evan nhà anh cõng vào. Rốt cuộc anh còn muốn kể chuyện này bao lâu nữa! Anh không chán hả!"
Nụ cười của Evan lớn hơn, mang theo vẻ hoài niệm: "Sao mà chán được. Nói đến khi anh và em già đi cũng không tệ."
Elena hừ một tiếng, nghiêng đầu, cũng không nhịn được mà lặng lẽ cong khóe môi.
Bỗng nhiên Ash rất nhớ nắm đấm ra oai của Aubrey và bánh ngọt mà Sa"anna làm.
Cho nên phải cố gắng hơn nữa! Phía sau hai chữ bảo vệ là cái bóng của hai chữ mạnh mẽ. Khó khăn lắm mới có thể vào học viện để học, nhất định phải nắm chặt lấy cơ hội này!
Khi đến gần cổng học viện thì có thể nhìn hai bức tranh kỹ càng hơn, lúc ấy sẽ thấy được sự sâu thẳm bao la của hai bức tranh một lần nữa, rực rỡ tĩnh lặng mà lại khiến người ta choáng váng chóng mặt.
Ở gần đây không cho phép các loại xe cộ đỗ lại, chỉ có các phù thủy nhỏ đến trường báo danh và người giám hộ của họ.
Có lẽ trước đó phần lớn bọn họ đã được cảnh cáo, nên ánh mắt tự giác tránh đi hai bức tranh trên cổng. Nhưng vẫn còn có vài thiếu niên thiếu nữ cho rằng mình đặc biệt như là Elena năm đó, trừng mắt nhìn thẳng về phía bức tranh... Chỉ chốc lát sau, chân tay bọn họ mềm nhũn tựa vào vai bạn mình, khuôn mặt nhỏ đỏ rực, núp sau lưng bạn không muốn gặp ai.
Elena nhìn bọn họ, cô nở nụ cười hả hê trên nỗi đau người khác.
Evan bất đắc dĩ nhìn Elena một chút, anh nhún vai với Ash, thật sự không biết Elena có thấy xấu hổ khi chế giễu người khác không.
Bọn họ đi thẳng vào cổng học viện. Cũng chỉ có ngày khai giảng như hôm nay mới có thể đi vào học viện mà không cần giấy chứng nhận. Nếu muốn ra vào học viện trong thời gian học tập thì khó khăn vô cùng.
Tiến vào học viện, thứ đập vào mắt đầu tiên là quảng trường sạch sẽ rộng rãi và các công trình kiến trúc đồ sộ nối liền nhau. Học viện Rực Rỡ và vương thành có chung phong cách kiến trúc, tựa như được gọt giũa từ băng tuyết, lọt vào trong tầm mắt là một vùng trong suốt sáng long lanh, trắng tinh không tì vết.
Trong mấy ngày nay Ash đã tìm hiểu một chút, những công trình kiến trúc ở vương thành không chỉ sử dụng tinh thể băng tinh khiết tự nhiên, mà còn cho thêm vào sản phẩm luyện kim riêng biệt, khiến cho tinh thể băng có thể cứng rắn như kim loại, vừa giữ được vẻ ngoài trong suốt vừa có tính bảo mật cực mạnh, không cần phải lo lắng sự dòm ngó từ bên ngoài.
Trên quảng trường, bên đường có trồng cây gỗ thông cao lớn tỏa ra mùi hương lạnh lẽo, thấp hơn một chút là bụi cỏ phát triển tươi tốt trong đống tuyết. Màu lá bụi cỏ cũng cực nhạt, màu xanh lá nhạt, màu đỏ nhạt, màu vàng nhạt... Tô điểm cho thế giới thuần trắng chạm khắc từ băng xây nên từ ngọc này cực kỳ đẹp.
Evan quen cửa quen nẻo dẫn Ash đến một tòa nhà cao lớn gần nhất.
"Trước hết cần phải kiểm tra tài năng ở đây." Evan nói.
Tuy rằng mầm non phù thủy có tài năng là có thể vào học viện để học, nhưng học viện Rực Rỡ cũng không chứa được hết toàn bộ mầm non phù thủy trên lãnh địa. Bởi vậy phải sàng lọc ra vài phù thủy nhỏ có tài năng không tốt lắm. Những phù thủy nhỏ này chỉ có thể học ở "Trường học tư lập" trong lãnh địa do một cá nhân phù thủy thành lập và được hiệp hội phù thủy phê chuẩn, tài nguyên hoàn toàn kém xa học viện.
Ash nhìn đám trẻ con hưng phấn tụ lại líu ríu trước toà nhà này, quả nhiên toàn là trẻ con khoảng chừng mười tuổi. Cậu nghiêng đầu nhìn về phía Evan và Elena: "Tôi đi xếp hàng kiểm tra một mình là được rồi. Hai người còn phải đến phòng đào tạo cao cấp để báo danh đúng không? Đừng đi trễ."
Evan và Elena thấy một đám trẻ con mười tuổi cũng có hơi nhức đầu, hai người cực kỳ khâm phục Ash mặt không đổi sắc dám đứng ở cuối hàng. Hai người lại suy nghĩ một chút, xếp hàng kiểm tra cũng sẽ không có biến cố gì nguy hiểm, thế là gật đầu đồng ý: "Được. Bọn tôi làm xong thủ tục nhanh thôi, một lát gặp ở đây nhé."
Ba người tách ra ở đây, Ash cũng bình tĩnh mà đứng sau đám nhóc con.
Trong hàng chờ kiểm tra lập tức có một kẻ không ăn nhập gì như thế đó.
Chiều cao của cậu hơn gần gấp đôi mọi người mà!
Anjar và đám bạn bè của mình vẫn luôn âm thầm chú ý đến Ash.
"Anh ta là ai?"
"Tại sao anh ta đi cùng cô Elena vậy?"
"Oa! Thái độ của cô Elena với anh ta cũng rất tốt!"
"Còn cười với anh ta nữa (▼へ▼メ)"
"Là, là bạn trai hả?"
"Anh ta? Bạn trai của cô Elena?"
"Sao lại thế được! Ngoại trừ anh Evan ra, xưa nay cô Elena không bao giờ đi chung với một người con trai nào khác!"
"Nhưng bây giờ cô Elena lại đi chung với cái tên kia..."
"Chẳng... Chẳng lẽ là thật..."
"Oa... Tao thất tình rồi hu hu hu QAQ"
"Khóc cái gì! Hu hu... Hức... Là con trai, hức, thì phải cướp lấy cô Elena! Cái tên nhạt nhẽo gió thổi là ngã kia, hức... Có gì mà tốt! Căn bản anh ta không thể mang đến, hức, hạnh phúc cho cô Elena!"
"Này... Anh kia!"
Ash nhìn thấy một đứa trẻ cao còn chưa đến eo cậu đứng ra khỏi hàng phía trước, mắt nó đo đỏ, một tay chống nạnh, một tay chỉ vào cậu, nó thút thít hăm dọa: "Tôi muốn khiêu, hức, chiến anh! Thua thì tự động bỏ, hức, cô Elena!"
Ash: "..." Hả?
Học viện Rực Rỡ tọa lạc ở ngoại ô vương thành, vừa lúc khá gần tháp phù thủy cấp ba.
Vào ngày học viện phù thủy khai giảng, Ash đồng hành cùng Evan và Elena, đây là lần đầu tiên cậu rời khỏi tháp phù thủy trong những ngày này. Đi ra từ cửa đại sảnh nhận nhiệm vụ, nhìn một cái là thấy được ngay ba cái bóng to lớn cao vút tận mây xanh nằm ở ba hướng khác nhau.
Đó chính là tháp phù thủy vương tọa của vương thành Rực Rỡ, sau đó là tới tháp phù thủy cấp một, tháp phù thủy cấp hai.
Như Elena nói, tháp phù thủy vương tọa nằm ở giữa vương thành, tháp phù thủy cấp một, cấp hai, cấp ba tạo thành thế chân vạc, bảo vệ nó ở giữa.
Lúc này còn một tuần nữa là vương thành sẽ tới Cực Dạ, khoảng thời gian ban ngày đã rất ngắn, phần lớn thời gian trong một ngày đều bị đêm tối chiếm giữ.
Bởi vậy dù rõ ràng đã là tám giờ sáng, bầu trời bên ngoài vẫn tối tăm, ngân hà rực rỡ trải dài trên bầu trời, khiến đèn đường hai bên đường phố trông thật vô dụng.
Bởi vì tháp phù thủy cấp ba cách học viện phù thủy rất gần, ba người cũng không hề dùng xe cộ thay cho đi bộ, mà cùng nhau đi trên ánh trăng và ánh sao, băng qua thành phố óng ánh sáng long lanh như giấc mộng để tới học viện.
Nói cho hay thì là dẫn Ash nhận biết đường, để sau này không sợ lạc.
Ash đi giữa Evan và Elena, tuy vóc dáng của cậu đã rất cao, nhưng khuôn mặt tuấn tú trẻ tuổi làm cậu trông giống như là đứa em trai út của hai người.
Cậu mặc một bộ áo bào phù thủy mới tinh, đây là món quà Nance tặng cậu. Dùng màu tối làm nền, dùng chỉ bạc để phác hoạ ra hoa văn ngôi sao, vừa thần bí xinh đẹp mà lại thực dụng. Ngoại trừ có hai tác dụng phù phép "Sạch sẽ" và "Giữ ấm" ra, đồng thời nó còn mang theo tác dụng phù phép phòng ngự miễn dịch ma pháp dưới bậc hai.
Đương nhiên, ngoại trừ áo bào phù thủy, Ash còn nhận được những món quà khác. Ví dụ như là sách và vở pháp thuật mà Evan và Elena đưa cho cậu, còn có một bộ công cụ chế tạo thuốc phép do Zoya tặng, rất hợp khẩu vị của Ash.
Brent ở lãnh địa tháp phù thủy cấp bảy xa xôi gửi không ít rau quả trái cây đặc sản qua bưu điện tới cho cậu. Sinh mệnh luyện kim Solvi cũng tri kỷ mà tặng cậu một tấm bản đồ nổi chi tiết của tháp phù thủy. Ngay cả Fell của vương tọa Đỏ Thẫm đã từng gặp một lần ở thôn Dogo trước đây cũng nhờ Elena đưa cho cậu một bộ vé vào cửa danh lam thắng cảnh trên lãnh địa vương tọa Đỏ Thẫm và vé ăn.
"Chắc chắn là anh ta muốn dụ dỗ cậu qua vương tọa Đỏ Thẫm đó. Lúc anh ta nhàm chán thì rất thích trêu cợt người khác!" Khi Elena bất đắc dĩ đưa cậu bộ vé này, cô nghiêm túc nhắc nhở Ash: "Cậu đừng để mắc mưu của anh ta! Không cho phép qua đó biết chưa?"
Ash nhận vé, cũng nghiêm túc gật đầu.
Cậu cất những này vào trong vòng tay không gian mà Sigourney đưa cho cậu. Lúc cất đồ, cậu có hơi hoảng hốt mà nghĩ, mới rời khỏi thôn không bao lâu mà cậu đã nhận biết nhiều người Ilov như vậy.
Nếu như mọi người và chú Derek biết bây giờ cậu có những người bạn này bên cạnh, chắc là sẽ yên tâm hơn một chút nhỉ?
Ba người đi thong thả, càng đến gần học viện, càng có thể nhìn thấy không ít phù thủy nhỏ trẻ tuổi như bọn họ đi chung hướng.
Từ trẻ con mười tuổi đến thanh niên hai mươi tuổi, sôi nổi giàu sức sống.
Cho đến khi thấy dòng người nhốn nháo rộn ràng, bọn họ đã cách học viện rất gần. Ash đứng ở xa xa đã trông thấy hai bên cổng trường cao lớn, trên cổng có khắc hai bức tranh khổng lồ. Bức tranh vẽ bầu trời đêm đầy sao. Tập trung nhìn kỹ là có thể phát hiện ra những ngôi sao trên bức tranh đang di chuyển chậm rãi theo một loại quy luật kỳ diệu.
Ash nhìn nó, cậu đọc lên chữ cậu thấy trên bức tranh theo bản năng.
Trên bức tranh bên trái: "Học viện phù thủy".
Trên bức tranh bên phải: "Rực Rỡ".
Đó là những chữ được tạo thành từ những ngôi sao chuyển động, không ngừng biến hóa.
Elena nghe thấy giọng của cậu, đột nhiên cô dừng chân lại, không thể tin nổi mà nói: "Ash, chẳng lẽ cậu nhìn thấy được chữ trong bức tranh hả?"
Ash gật đầu, có cái gì không đúng sao?
Elena yên lặng quay đầu, từ chối trả lời.
"Bức tranh trên cổng học viện do vị vương tọa thứ nhất của vương tọa Rực Rỡ vẽ, trong bức tranh có chứa sự thấu hiểu của ngài ấy về quy tắc của ngôi sao. Chỉ có phù thủy hiểu rất sâu về phương diện này hoặc vô cùng có tài mới có thể nhìn thấy chữ ẩn giấu ở trong đó. Phù thủy bình thường nhìn chằm chằm nó sẽ chóng mặt tự mình chuốc khổ thôi. Xem ra Ash rất có tài đấy."
Evan lại cười rộ lên, vạch trần chuyện xấu hổ của Elena: "Năm ấy, Elena nghe nói trong hai bức tranh của học viện có viết tên học viện, phù thủy bình thường rất khó nhìn thấy, nó nghĩ mình rất đặc biệt nên hào hứng chạy tới nhìn chằm chằm bức tranh."
Elena gấp gáp, vội vàng che miệng Evan, nhưng bị anh trai dùng một tay đè lại, tiếp tục vô tình vạch trần lịch sử đen tối của cô.
"Kết quả nó nhìn chăm chú liên tục ba phút nhưng chẳng nhìn ra cái gì. Sở dĩ là ba phút mà không phải dài hơn, không phải là vì sau ba phút đó nó nhìn ra chữ. Mà sau ba phút đó, nó nhìn bức tranh tới mức hoa mắt bồn nôn, chóng mặt, đành phải từ bỏ."
Không thể cứu vãn nữa. Elena suy sụp không buồn phản kháng, cam chịu để góc tối tuổi thơ của mình bị đào ra: "Đúng vậy đúng vậy, lần đầu tiên đi vào học viện phù thủy lại phải nhờ Evan nhà anh cõng vào. Rốt cuộc anh còn muốn kể chuyện này bao lâu nữa! Anh không chán hả!"
Nụ cười của Evan lớn hơn, mang theo vẻ hoài niệm: "Sao mà chán được. Nói đến khi anh và em già đi cũng không tệ."
Elena hừ một tiếng, nghiêng đầu, cũng không nhịn được mà lặng lẽ cong khóe môi.
Bỗng nhiên Ash rất nhớ nắm đấm ra oai của Aubrey và bánh ngọt mà Sa"anna làm.
Cho nên phải cố gắng hơn nữa! Phía sau hai chữ bảo vệ là cái bóng của hai chữ mạnh mẽ. Khó khăn lắm mới có thể vào học viện để học, nhất định phải nắm chặt lấy cơ hội này!
Khi đến gần cổng học viện thì có thể nhìn hai bức tranh kỹ càng hơn, lúc ấy sẽ thấy được sự sâu thẳm bao la của hai bức tranh một lần nữa, rực rỡ tĩnh lặng mà lại khiến người ta choáng váng chóng mặt.
Ở gần đây không cho phép các loại xe cộ đỗ lại, chỉ có các phù thủy nhỏ đến trường báo danh và người giám hộ của họ.
Có lẽ trước đó phần lớn bọn họ đã được cảnh cáo, nên ánh mắt tự giác tránh đi hai bức tranh trên cổng. Nhưng vẫn còn có vài thiếu niên thiếu nữ cho rằng mình đặc biệt như là Elena năm đó, trừng mắt nhìn thẳng về phía bức tranh... Chỉ chốc lát sau, chân tay bọn họ mềm nhũn tựa vào vai bạn mình, khuôn mặt nhỏ đỏ rực, núp sau lưng bạn không muốn gặp ai.
Elena nhìn bọn họ, cô nở nụ cười hả hê trên nỗi đau người khác.
Evan bất đắc dĩ nhìn Elena một chút, anh nhún vai với Ash, thật sự không biết Elena có thấy xấu hổ khi chế giễu người khác không.
Bọn họ đi thẳng vào cổng học viện. Cũng chỉ có ngày khai giảng như hôm nay mới có thể đi vào học viện mà không cần giấy chứng nhận. Nếu muốn ra vào học viện trong thời gian học tập thì khó khăn vô cùng.
Tiến vào học viện, thứ đập vào mắt đầu tiên là quảng trường sạch sẽ rộng rãi và các công trình kiến trúc đồ sộ nối liền nhau. Học viện Rực Rỡ và vương thành có chung phong cách kiến trúc, tựa như được gọt giũa từ băng tuyết, lọt vào trong tầm mắt là một vùng trong suốt sáng long lanh, trắng tinh không tì vết.
Trong mấy ngày nay Ash đã tìm hiểu một chút, những công trình kiến trúc ở vương thành không chỉ sử dụng tinh thể băng tinh khiết tự nhiên, mà còn cho thêm vào sản phẩm luyện kim riêng biệt, khiến cho tinh thể băng có thể cứng rắn như kim loại, vừa giữ được vẻ ngoài trong suốt vừa có tính bảo mật cực mạnh, không cần phải lo lắng sự dòm ngó từ bên ngoài.
Trên quảng trường, bên đường có trồng cây gỗ thông cao lớn tỏa ra mùi hương lạnh lẽo, thấp hơn một chút là bụi cỏ phát triển tươi tốt trong đống tuyết. Màu lá bụi cỏ cũng cực nhạt, màu xanh lá nhạt, màu đỏ nhạt, màu vàng nhạt... Tô điểm cho thế giới thuần trắng chạm khắc từ băng xây nên từ ngọc này cực kỳ đẹp.
Evan quen cửa quen nẻo dẫn Ash đến một tòa nhà cao lớn gần nhất.
"Trước hết cần phải kiểm tra tài năng ở đây." Evan nói.
Tuy rằng mầm non phù thủy có tài năng là có thể vào học viện để học, nhưng học viện Rực Rỡ cũng không chứa được hết toàn bộ mầm non phù thủy trên lãnh địa. Bởi vậy phải sàng lọc ra vài phù thủy nhỏ có tài năng không tốt lắm. Những phù thủy nhỏ này chỉ có thể học ở "Trường học tư lập" trong lãnh địa do một cá nhân phù thủy thành lập và được hiệp hội phù thủy phê chuẩn, tài nguyên hoàn toàn kém xa học viện.
Ash nhìn đám trẻ con hưng phấn tụ lại líu ríu trước toà nhà này, quả nhiên toàn là trẻ con khoảng chừng mười tuổi. Cậu nghiêng đầu nhìn về phía Evan và Elena: "Tôi đi xếp hàng kiểm tra một mình là được rồi. Hai người còn phải đến phòng đào tạo cao cấp để báo danh đúng không? Đừng đi trễ."
Evan và Elena thấy một đám trẻ con mười tuổi cũng có hơi nhức đầu, hai người cực kỳ khâm phục Ash mặt không đổi sắc dám đứng ở cuối hàng. Hai người lại suy nghĩ một chút, xếp hàng kiểm tra cũng sẽ không có biến cố gì nguy hiểm, thế là gật đầu đồng ý: "Được. Bọn tôi làm xong thủ tục nhanh thôi, một lát gặp ở đây nhé."
Ba người tách ra ở đây, Ash cũng bình tĩnh mà đứng sau đám nhóc con.
Trong hàng chờ kiểm tra lập tức có một kẻ không ăn nhập gì như thế đó.
Chiều cao của cậu hơn gần gấp đôi mọi người mà!
Anjar và đám bạn bè của mình vẫn luôn âm thầm chú ý đến Ash.
"Anh ta là ai?"
"Tại sao anh ta đi cùng cô Elena vậy?"
"Oa! Thái độ của cô Elena với anh ta cũng rất tốt!"
"Còn cười với anh ta nữa (▼へ▼メ)"
"Là, là bạn trai hả?"
"Anh ta? Bạn trai của cô Elena?"
"Sao lại thế được! Ngoại trừ anh Evan ra, xưa nay cô Elena không bao giờ đi chung với một người con trai nào khác!"
"Nhưng bây giờ cô Elena lại đi chung với cái tên kia..."
"Chẳng... Chẳng lẽ là thật..."
"Oa... Tao thất tình rồi hu hu hu QAQ"
"Khóc cái gì! Hu hu... Hức... Là con trai, hức, thì phải cướp lấy cô Elena! Cái tên nhạt nhẽo gió thổi là ngã kia, hức... Có gì mà tốt! Căn bản anh ta không thể mang đến, hức, hạnh phúc cho cô Elena!"
"Này... Anh kia!"
Ash nhìn thấy một đứa trẻ cao còn chưa đến eo cậu đứng ra khỏi hàng phía trước, mắt nó đo đỏ, một tay chống nạnh, một tay chỉ vào cậu, nó thút thít hăm dọa: "Tôi muốn khiêu, hức, chiến anh! Thua thì tự động bỏ, hức, cô Elena!"
Ash: "..." Hả?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook