Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Chương 890: Khối xương sọ bí ẩn

. . . . . . . . . .

....

Không hổ là một trong những quốc gia cổ kính cùng yên bình nên thơ nhất thế giới, ngay cả khi toàn cầu sôi sục vì Hải Yêu thiên tai, Thụy Sĩ vẫn như cũ ôn hòa chậm rãi với nhịp sống thông thường, thiên nhiên lẫn đô thị vẫn toát lên vẻ say đắm lòng người đến lạ kì.

Ở vào Thụy Sĩ đài đá bờ hồ Gevena, hồ nước ngọt chứa hàm lượng thủy nguyên tố tinh khiết đứng đầu vị diện, phía Bắc của dãy Anpơ, muốn đi tới Thánh Đường Thánh Thành phải bước qua cây cầu nối linh thiêng Trí Thiên Sứ, mà hiện tại, có hai cái giống như là du khách nam nhân đứng tại trước mặt cầu nối.

Bình thường tiến vào Thánh Thành đầu tiên phải đi qua toà này thế giới nổi tiếng thiên sứ kiều, bởi vì có rất nhiều quy cũ nghiêm lễ, thứ nhất là cấm ma pháp phóng thích ở nơi linh thiêng này, thứ hai là cấm sử dụng ma cụ, không thể bay, không thể chèo thuyền, không thể đi đường tắt, muốn qua hồ Gevena chỉ có thể đi thiên sứ cầu.

“Thánh Thành đã phong bế, tất cả các đại thiên sứ chấp chưởng đang họp, tạm thời cao tầng Thánh Tài Viện cùng Dị Tài Viện đều bận rộn không chiêu đãi bất luận kẻ nào, cấm bất luận kẻ nào qua cầu".

Một người thủ vệ Thánh Điện đi tới, ngăn cản bọn hắn.

Nam Trác hơi hơi quay đầu nhìn về phía vị này tài viện bên trong một cái thủ vệ giả, mang theo vẻ mỉm cười nói: “Là Đại thiên sứ gọi chúng ta tới".

“A, vậy ngươi có thứ gì xác minh không, là đại thiên sứ nào?” Thủ vệ giả đột nhiên lông mày nhảy lên một cái, thu hồi chính mình cỗ bá khí ma pháp đang tỏa ra, lập tức luống cuống.

Đột nhiên, một vị thủ vệ khác lại đi tới xen ngang vào, cẩn thận hơn hỏi: “Trước tiên cũng cho ta xin biết thân phận hai vị, chúng ta sẽ để người bẩm lại”.

Thánh Thành đã phong thành, thiên sứ cầu cũng bị Thánh Thành thiên sứ kết giới phong ấn, đưa đến vô số thủ vệ giả canh gác, đây cũng là chuyện mấy trăm năm qua chưa từng xảy ra, chẳng trách mọi người đều cảnh giác cao như vậy.

“Chúng ta giao tiếp với đại thiên sứ Azazel, này chính là thiên sứ cờ quang của ngài”. Vị kia đứng bên cạnh Nam Trác, mặc trang phục cao bồi Trung Mỹ, đưa ra bằng chứng.



Sau đó, hắn bổ sung thêm: “Còn có, ta là hiệu trưởng Ojos thánh học phủ, Schilling. Người bên cạnh ta chỉ là giảng viên thực chiến khóa mới của trường, mời các vị thông báo đến giùm cho Đại thiên sứ Azazel”.

Đương nhiên, Schilling phải giữ hậu đoạn, chính mình đứng ra làm cây sào chắn gió, không thể tiếc lộ quá nhiều về Nam Trác, dù thân phận nào đi nữa, Nam Trác đều như cũ rất không tiện nói ra ngoài.

“Thì ra là Schilling phán quan đại nhân, chẳng trách nhìn ngài có chút quen mắt”. Thủ vệ thánh tài viện lập tức co giãn đồng tử, nhận mặt người quen.

Đoạn thời gian rất lâu về trước, Schilling đã từng làm việc cho Thánh Tài Viện trước khi rời đi, là một trong những vị phán quan có quyền lực cùng danh vọng được rất nhiều người chú ý.

“Ha ha ha, chuyện cũ chuyện cũ, không cần thiết nhắc lại”. Schilling đáp rằng.

Song song đó, Nam Trác ở bên cạnh nhắc nhở vào tai Schilling một chút chuyện, để vị hiệu trưởng này đột nhiên thay đổi ý định của mình.

Schilling tức thì bổ sung với thánh tài thủ vệ: “À khoan đã, nếu là Azazel đại nhân đang bận họp, chúng ta cũng không nhất thiết quấy rầy, cảm phiền các ngươi đem món đồ này vào trong đưa cho ngài, chúng ta đợi ở khách sạn trong thị trấn liền tốt”.

Mấy cái thủ vệ giả tranh thủ liếc mắt nhìn nhau một chút, sau đó liếc xem hành vi hai người này, cảm nhận được vẻ mặt ôn hòa của bọn hắn, liền giống như hai cái trưởng bối yêu thích ở trong phòng uống trà xem báo, không có cái gì biểu lộ muốn gây hấn với Thánh Thành, thế là gật đầu.

Bởi vì đây là đồ vật bàn giao cho đại thiên sứ Azazel, bọn họ cũng là không dám lỗ mãng hỏi xem đồ gì, chỉ cần biết qua loa đại khái hai người này thân phận liền được.

Đưa đồ xong xuôi, Nam Trác cùng Schilling làm một cái lễ quy củ rồi rời khỏi cầu thiên sứ, trở về khách sạn trong thị trấn Lucerne.

Vật phẩm là một cái không gian vòng tay, mấy vị thủ vệ nhanh chóng chuyển tới cho giáo quan, rồi từ giáo quan đưa chạy tới thánh đường, đưa trực tiếp tận tay thiên sứ Azazel đang ngồi vị trí chủ tọa giữa phiên họp, chung quanh ngoại trừ chí cao thiên sứ ra, còn có các cấp bậc thánh tôn đại nhân vật lớn nhất hai tòa Thánh Tài Viện, Dị Tài Viện.



Kì thật mọi người đúng là đang thương nghị một ít chuyện, nhìn qua vẻ mặt rất nghiêm nghị, giáo quan cũng không dám lơ là ánh mắt của Azazel, chỉ thấp giọng giao tới đồ đạc rồi thất sắc rời khỏi.

Bee cầm lấy đồ vật không gian, cũng không ngại trực tiếp mở ra tại chỗ, lấy kiện vật phẩm đã nhờ Schilling giao tới.

Ông một tiếng, vòng tay không gian vỡ ra, bên trong xuất hiện một đám hạt nhỏ như cát phi tán đến bốn phía góc đại sảnh, hiện lên vây quanh hình dáng, bộc phát ra từng cái màu nâu sợi tơ, những thứ này sợi tơ quỷ dị như cổ pháp thổ hệ vững vàng đem Thánh Thành đại điện bao phủ.

“Cấm chú thổ ma pháp!"

“Quái đản, Azazel, ngươi đây là bị người ta khủng bố, hay là muốn khủng bố chúng ta?” Remiel kinh hãi thốt lên, suýt chút đều sởn da đầu, dựng lông lá 12 cánh ra ngoài.

Bên trong điện toàn bộ là Sí Thiên Sứ cấp cao, bao quát Đại Thánh Tể Welbeck, đoán chừng bọn hắn mấy người cũng không có nghĩ tới, có một ngày lại có người dám đem vật phẩm phong ấn Thánh Thành, vì không để Thánh Thành thiên sứ chạy trốn.

Giáo quan cùng mấy vị thủ vệ đưa đồ đứng ở ngoài sảnh xem một màn này, gương mặt càng rỉ mồ hôi điên cuồng, thực sự khó coi tới cực điểm.

Biết là giao đồ quy củ không được hỏi vật phẩm là gì, nhưng nếu giao nhầm bom đến, này mặc kệ quy củ, bị thiên sứ hành hình vẫn là có khả năng.

Dù sao đi nữa, thế giới này ngoại trừ thứ bày ra trước mắt, luôn luôn còn có cái gọi là ‘luật vua thua lệ làng’, mỗi một cái quy tắc hà khắc chưa chắc đã đủ để bảo vệ bọn hắn, thiên sứ chính là quy tắc a, để ảnh hưởng tâm trạng thiên sứ, chẳng khác gì phạm vào trọng tội thiên cổ.

Bee ánh mắt linh động nhìn xem những hạt cát phong tỏa khắp chốt kia, sau đó phẩy tay một cái, thổ hệ ma pháp phá cấm chế ma pháp, rồi từ trong hư không lấy ra một kiện đồ vật bóng loáng như ngọc thạch.

“Không phải lo lắng, bởi vì tránh cho vật phẩm giữa đường có kẻ táy máy tò mò, ta đã sớm truyền thụ cho bộ hạ một chút cỗ lão cấm chế để che giấu".



“Xương sọ. Azazel, đây nghĩa là sao?” Saga nhìn trên tay Bee có một cái đáng sợ đầu lâu, năm lần bảy lượt lau lau mắt mình, có chút sợ hãi lùi về một bước.

“Chỗ xương sọ này được tìm thấy ở gần Andes sơn, vừa vặn, các ngươi không thấy nó quái dị sao?” Bee hướng về mọi người hỏi.

Remiel nói: “Hmm, đại khái có chút giống đầu lâu người, nhưng từ cảm giác mách bảo cho ta, này chính là yêu ma xương sọ”.

Chỉ thấy Bee cười cười, cũng không có vẻ gì muốn phản bác.

Đại thánh tể Welbeck thuộc tuýp người bình tĩnh cẩn trọng, hắn tiến tới gần hơn đánh giá, đem cường đại âm hệ của mình chuyển tiếp sóng âm vào các hốc mắt, xương má, cơ hàm của khối đầu lâu dò thăm.

Làm âm hệ phục chế cảm nhận hiện vật rất mạnh, Welbeck thực sự không khó tưởng tượng ra hình dáng của khối sọ khi còn sống, thậm chí còn khoa trương cảm giác được phần nào niên đại, khí tức sót lại.

Mất một lúc, hắn tương đối bất ngờ nói lại: “Đây là hắc ám sinh vật đầu lâu, tồn tại cực mạnh, là đỉnh vị đại đế cấp. Không, chỉ sợ khối xương cốt nếu khai quật đầy đủ, nói không chừng đều có xác suất là Quân Vương cấp”.

Bee nói: “Phải a, cách đây hơn nửa năm, ta còn tại New York thời điểm, tình cờ phát hiện được cái đồ vật này đang bị đem nghiên cứu đấu giá ở Tự Do Thần Điện, cấm chú ma pháp bên dưới hầu như không có cách nào bào mòn một ít điểm hóa thạch trên đầu lâu. Sau đó, ta hiếu kỳ mua lại, điều tra xuất xứ”.

..........................


Truyện hay, main bá, sát phạt, quyết đoán, có nhiều vợ, map rộng, nhân vật phụ có nét riêng, tác giả chắc tay, ra đều

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương