Khu vực trò chuyện sôi trào.
"Moá nó!"
"Tình huống gì đây!"
Thịt đâu? Thịt đâu! Thịt của ta đâu!
"Hèn hạ, nói xong đều đừng mua, lại không biết xấu hổ như vậy!"
" [Ảnh chụp chim chân to] cướp được một con, vốn tưởng rằng lớn bằng con gà rừng, không ngờ lại không khác gì đà điểu, cảm tạ đại lão!"
"Ha ha ha, ta cũng cướp được một con, chất thịt quá tuyệt vời, đồ tốt như vậy giá mới 5 kim tệ, với ta mà nói là vật siêu giá trị!"
"..."
Trò chơi mới bắt đầu.
Kim tệ hẳn là vô cùng khan hiếm.
Tại sao tình huống lại không giống như trong tưởng tượng?
Trương Mục rất nhanh đã tìm được lời giải thích hợp lý, khu vực này có trăm vạn Ma Vương online, số lượng Ma Vương thật sự quá khổng lồ.
Không thể nào tất cả người chơi đều là gà mờ.
Luôn sẽ xuất hiện chút cao thủ nhanh hơn người một bước.
Thứ hai chính là có một số khu vực có tài nguyên quái vật rất nhiều, nhưng chủng loại quái vật đặc thù không thể ăn, chỉ có thể lấy ra một phần kim tệ mua thức ăn.
Đương nhiên không loại trừ có người chơi gặp được kỳ ngộ.
Ví dụ như những người mới vô thì phát hiện tài nguyên mỏ vàng gần đó.
Hoặc là gặp được bảo rương trò chơi được mở ra ngẫu nhiên, từ trong những bảo rương trò chơi này, có xác suất nhất định xoát ra tài nguyên, kim tệ, đồ dùng sinh hoạt vân vân.
Nói tóm lại.
Không thể đánh giá thấp lực lượng, trí tuệ và vận khí của quần chúng.
Trương Mục quả quyết tăng giá lên gấp đôi, lại đưa mười con chim chân to lên.
Giao dịch thành công, ngươi đạt được 10 kim tệ!
Giao dịch thành công, ngươi đạt được 10 kim tệ!
[...]
[Thương phẩm của ngươi bán hết!]
Mười con chim chân to lại lần nữa cướp sạch, lần này không có vừa lên liền hết, trước sau ước chừng hai mươi giây, nói rõ giá bán này vẫn có thị trường.
Khu trò chuyện vang lên tiếng kêu rên.
"Mẹ kiếp, quá đen tối rồi."
"Đúng vậy, giá cả trong chớp mắt tăng gấp đôi!"
"Ta chỉ do dự một chút, kết quả đã bị cướp sạch, đám súc vật các ngươi thật quá chó, chẳng lẽ kim tệ nhiều đến phỏng tay sao?"
"Cầu ngăn chặn ép giá hàng hóa!"
"Ngăn chận đồ ăn giá trên trời!"
"Cút, các ngươi không mua, có rất nhiều người mua!"
"Lão tử có kim tệ, cầu đại lão tiếp tục bổ sung hàng hóa, cho dù mười kim tệ một cái, có bao nhiêu ta lấy bấy nhiêu!"
"..."
Trương Mục có chút hiểu biết về tình hình.
Trong khoảng thời gian ngắn, thức ăn bình thường, mười kim tệ trở lên hai mươi kim tệ trở xuống, đều là biên độ thị trường có thể tiếp nhận, tương lai theo kim tệ tăng nhiều, giá cả còn có thể tăng lên một chút.
Đương nhiên nhìn về lâu dài.
Đồ ăn thiếu hụt sẽ không phải là trạng thái bình thường.
Nói cho cùng, đây không phải trò chơi sinh tồn, mà là trò chơi Ma Vương và dũng sĩ, chinh phục và phản kháng, mà một Ma Vương ngay cả vấn đề ăn no cũng không có cách nào giải quyết được, quá thấp hèn rồi, rất nhanh sẽ bị đào thải.
Đồ ăn không còn nhiều nữa.
Trương Mục không tiếp tục bán.
Lãnh địa cũng cần tiêu hao khẩu phần lương thực.
Tổng cộng một trăm năm mươi kim tệ thu vào sau hai cuộc giao dịch.
Trong đó 5 kim tệ thủ tục phí, hai cuộc giao dịch thời gian không dài, cho nên thủ tục phí cũng không cao, trước mắt trong tay tổng cộng có 161 kim tệ.
Bỏ ra 50 kim tệ triệu hoán 10 tên Long Nhân Khổ Công.
Lại tốn 100 kim tệ triệu hồi ra 1 long nhân chiến đấu binh.
Lãnh địa đã có 15 đơn vị sản xuất, 1 đơn vị chiến đấu, có chút quy mô.
Trương Mục quan sát trọng điểm Long Nhân chiến đấu binh.
Long Nhân chiến đấu binh vẻ ngoài không khác gì Long Nhân Khổ Công, chỉ là càng thêm cao lớn, càng cường tráng, vảy màu đen càng dày hơn, nanh vuốt càng thêm sắc bén, càng trang bị một cây trường thương làm vũ khí.
[Long Nhân chiến đấu binh], đơn vị tinh anh cấp một, sinh mệnh lực 50, Tinh Thần Lực 30, lực lượng 7, thể chất 5, nhanh nhẹn 6, ý chí 3, trung thành 100% (Phong toả), mệt nhọc 10%, đói bụng 10%, kỹ năng: Long Huyết Cuồng Bạo (cấp E), trường thương đâm (cấp E), chống lại ma pháp (cấp E), Liệt Hoá Hóa Lân (cấp E)...
Không sai.
Phỏng đoán cẩn thận.
Một binh lính chiến đấu có thể đánh mười khổ công.
Đơn vị cấp một cơ sở nhất đã có thực lực quái tinh anh!
Điều này đối với những Ma Vương có huyết thống tương đối yếu, phẩm loại tương đối thấp khó có thể tưởng tượng, mà Trương Mục trước mắt chính thức có ưu thế lớn nhất.
Kế tiếp nên phân công.
Trương Mục sắp xếp mười lăm người làm công việc khổ công triển khai sản xuất.
Một bộ phận tạo thành đội đến rừng rậm u ám thu thập, đốn củi, săn bắn, để thỏa mãn thức ăn tiêu hao hàng ngày trong lãnh địa, thu hoạch gỗ xây dựng lãnh địa.
Một bộ phận phụ trách sửa chữa di tích, khai khẩn ruộng đồng, chế tạo công sự phòng ngự, dùng để bảo vệ Ma Vương tế đàn, cùng với lãnh địa Ma Vương.
Rừng rậm u ám không có quái vật mạnh mẽ.
Long nhân khổ công bình thường đủ để ứng đối với nguy hiểm.
Trương Mục mang theo binh lính chiến đấu tiếp tục thăm dò sơn cốc.
Dù sao cho tới bây giờ, hắn chỉ thăm dò một phần nhỏ của sơn cốc, cần phải tiến thêm một bước trinh sát sơn cốc, nhìn xem có dấu vết hoạt động của thổ dân hay không.
Giết quái chỉ có thể thu hoạch kim tệ và tài liệu.
Cái này tất nhiên có thể kiến thiết lãnh địa, nhưng không thể để cho mình mạnh lên.
Trương Mục cần phải phòng ngừa nguy hiểm trong phạm vi lãnh địa, hắn cũng cần thu thập linh hồn để đạt được mục đích tiến hóa bản thân.
Sơn cốc u ám nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ.
Vòng quanh sơn cốc một vòng, tổng cộng tốn ba mươi phút.
Từng lời nhắc nhở không ngừng hiện ra, khiến cho Trương Mục có nhận thức và hiểu biết vô cùng đầy đủ về hoàn cảnh xung quanh.
[ Huyệt động bình thường], giá trị thăm dò thấp.
[Đầm lầy bình thường], giá trị thăm dò thấp.
[ Phế tích bình thường], giá trị thăm dò thấp.
[Phế tích u ám thất lạc], khu vực tinh anh bậc một, từng là một thị trấn nhỏ trong rừng do Vu sư thành lập, bởi vì một lần thí nghiệm mất khống chế mà hủy diệt, toàn bộ cư dân thị trấn đều gặp nạn đồng thời chuyển hóa thành vong linh, giá trị khám phá tương đối cao. Có thể đạt được: rương báu hắc thiết, di sản của Vu sư vân vân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook