Tỏa Ái
Chương 57

“Theo tin tức mới nhất, chiều hôm nay tổng tài của xí nghiệp Diêu thị đã mở một cuộc họp báo, công bố với giới truyền thông rằng ông ấy đã đoạn tuyệt quan hệ cha con với đứa con gái Diêu Quân Hạm, từ nay về sau hết thảy mọi hành vi của Diêu Quân Hạm đều không quan hệ đến ông. Chúng ta có thể suy đoán, đây phải chăng là vì những bài báo gần đây, cho nên vì sợ ảnh hưởng đến hình tượng của xí nghiệp Diêu thị mà tổng tài Diêu Dương Bằng phải sử dụng biện pháp mạnh như vậy? Nguyên nhân cụ thể thế nào, trước mắt phóng viên của đài còn đang chờ để phỏng vấn thêm.”

Ba –

Tắt TV đi, cầm tài liệu trong tay, hắn thầm nghĩ chắc phải suy nghĩ kế hoạch lại thật chu đáo.

Từ lúc thấy báo chí đưa tin, hắn đã biết chuyện này là do Lãnh Linh Dạ gây nên, chỉ không biết tại sao y lại làm vậy mà thôi. Dựa theo sự hiểu biết của hắn với Diêu Dương Bằng, ông ta nhất định không lỗ mãng như thế, vậy nên rất có thể là do con gái của ông ta tới chọc giận Lãnh Linh Dạ. Khi Diêu Dương Bằng gọi điện cho hắn, hắn đã xác minh suy đoán của hắn là đúng, thật không sai vào đâu được.

Kể cả chuyện TV đưa tin Diêu Dương Bằng tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ cha con với Diêu Quân Hạm, đây cũng đều nằm trong dự liệu của hắn. Để giữ gìn hình tượng của xí nghiệp Diêu thị, đó là biện pháp tất yếu, trừ khi Diêu Dương Bằng có thể làm ngơ nhìn cổ phiếu của Diêu thị xuống dốc.

Biến cố lớn này của Diêu gia làm cho Lãnh Diệu Huy bắt đầu lo lắng, hắn phải lợi dụng tư liệu trong tay thế nào mới là tốt nhất đây? Diêu Quân Hạm trực tiếp tới tìm Lãnh Linh Dạ thì phải lãnh hậu quả như thế, hắn tự nhiên sẽ không dại dột đi theo vết xe đổ này tới tìm y. Cứng rắn không bằng mềm dẻo, có lẽ…

Nhìn chăm chú người trong tấm ảnh, thầm nghĩ có lẽ hắn đã nghĩ ra một biện pháp có hiệu quả rồi đây.

Huống chí, hắn đã sớm lên hết thảy kế hoạch rồi, đây gọi là mọi sự đã chuẩn bị chỉ thiếu thời cơ.

Ngồi dưới bàn làm việc, nam nhân nhắm đôi mắt lại, trong đầu hiện lên âm ưu với diễn viên chính là người thanh niên có đôi mắt đen thanh tịnh trong tấm ảnh.

***

Sau sự việc rùm beng của Diêu thị mấy hôm, Lãnh Diệu Huy cùng Nghê Mộ Ngọc đi vào một khu dân cư cao cấp mới xây dựng.

Được bảo vệ ngoài cửa thông báo khách đến thăm chính là Lãnh Diệu Huy cùng Nghê Mộ Ngọc, Mâu Thần An tuy cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng lại nghĩ đến bọn họ vốn là cha mẹ của Lãnh Linh Dạ thì có đến đây cũng không có gì kì quái.

Bưng từ trong phòng bếp ra hai ly cà phê đặt xuống trước mặt bọn họ, Mâu Thần An ngồi xuống ghế salon đối diện mà lòng cứ thấp thỏm không yên. Nói sao đi nữa, cậu cũng ở Lãnh uyển sáu năm, nhìn những người đã từng là chủ nhân của cậu trước kia thì ít nhiều cũng có điểm mất tự nhiên. Nhất là, hiện tại thân phận của cậu đã trở thành người yêu của Dạ, hôm nay cha mẹ Dạ tìm tới đây có lẽ là muốn cậu rời đi a.

Cho dù bọn họ đã đoạn tuyệt quan hệ với Dạ, nhưng khi biết đứa con của họ là người đồng tính, chắc hẳn rất tức giận? Mà hai người họ lại vốn là người vô cùng xem trọng chuyện mặt mũi.

“Hai người, có chuyện gì không? Bây giờ Dạ không có ở đây.” Đáng lẽ không nên tiếp bọn họ, vì đúng lúc này Dạ đang ở công ty rồi. Chắc phải bảo bọn họ muốn tìm Dạ thì cứ đến công ty.

Nhìn hoàn cảnh bốn phía xung quanh, mặc dù không có nhiều bài trí nhưng toàn là đồ cao cấp, ngay cả bộ sô pha màu vàng nhạt mà bọn họ đang ngồi cũng được tạp chí Nhà Đẹp tháng trước cực lực tán dương.

Liếc mắt nhìn người đối diện, nhẹ nhấp một hớp cà phê, Nghê Mộ Ngọc ôn hòa nói:

“Chúng ta tới tìm cậu.” Chính vì biết rõ Lãnh Linh Dạ không ở đây nên bọn họ mới đến. Nếu như đến chút tin tức nhỏ nhoi ấy bọn họ cũng không biết, làm sao có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch?

“Tìm tôi?” Không thể nói là không kinh ngạc, vì dù sao cậu với bọn họ cũng không có gì liên quan với nhau, mà nếu có cũng là… “Hai người tìm tôi có việc gì?”

Từ trong cặp lấy ra một phần văn kiện, bày trước mặt Mâu Thần An.

Khó hiểu nhìn về phía Lãnh Diệu Huy, cậu tự hỏi nếu muốn cậu rời khỏi Dạ, bọn họ cứ nói thẳng là được rồi mà. Chần chờ cầm văn kiện trên bàn trà lên, nhìn thấy nội dung bên trong thì cậu lại càng thêm nghi hoặc.

“Đây là?” Trên văn kiện là hợp đồng hợp tác giữa L.S với Lãnh thị, rõ ràng không có quan hệ gì với cậu.

“Ta muốn cậu thuyết phục Linh Dạ chấp thuận hợp tác với Lãnh thị, đây là hợp đồng.”

“Vì sao?” Muốn hợp tác với L.S thì bọn họ nên theo trình tự mà tìm đến bộ phận quan hệ xã hội của L.S chứ, tìm cậu làm gì?

Kỳ thật, cậu cũng có nghe Lý Sơ Đồng nói qua, Dạ đã thông báo là L.S tuyệt đối không hợp tác với Lãnh thị, nếu Lãnh thị gọi điện tới thì cứ cự tuyệt, còn về phần nguyên nhân tại sao thì cậu không rõ lắm.

Chẳng lẽ vì Dạ đã đoạn tuyệt quan hệ với Lãnh Diệu Huy cùng Nghê Mộ Ngọc nên cả công việc cũng không muốn liên quan? Dựa theo tính cách của Dạ, chắc chắn không chỉ đơn giản như vậy.

Hôm nay, Lãnh Diệu Huy lại tự mình đến đây yêu cầu cậu thuyết phục Dạ đồng ý hợp tác, chỉ sợ mục đích không chỉ là muốn hợp tác thôi đâu.

“Thực xin lỗi, tôi không thể đáp ứng yêu cầu của ông.” Đặt văn kiện lại trước mặt Lãnh Diệu Huy, Mâu Thần An kiên định lắc đầu.

Chuyện hợp tác không phải một mình cậu là có thể quyết định, nếu như trong hợp đồng có điều khoản gì bất lợi cho L.S, một khi cậu tùy tiện đáp ứng sẽ làm cho L.S gặp tổn thất.

Nghe Mâu Thần An cự tuyệt, hai người cũng không có tức giận, bọn họ đã sớm dự đoán cậu ta sẽ nói như vậy. Nghê Mộ Ngọc lấy một đống ảnh chụp trong túi giấy ra, để trước mặt cậu.

“Cậu không sợ những tấm ảnh này sẽ xuất hiện trên tạp chí à?” Nhìn thấy trên mặt nam nhân đã có chút do dự, Nghê Mộ Ngọc tiếp tục nói: “Còn nhớ báo chí đưa tin gì mấy hôm trước chứ? Sinh hoạt cá nhân của Diêu tiểu thư bị công khai, hôm nay thì toàn bộ thế giới đã biết Diêu thị cùng nàng ta đoạn tuyệt quan hệ. Không cần ta nói, ngươi cũng biết một nữ nhân lâm vào hoàn cảnh đó sẽ thê thảm thế nào.”

Không buông tha một chút biến hóa nào trên mặt Mâu Thần An, Nghê Mộ Ngọc vừa thấy trong mắt cậu xuất hiện vẻ không đành lòng liền tấn công tiếp:

“Tuy chúng ta đã đoạn tuyệt quan hệ với Linh Dạ, nhưng nói thế nào cũng là ta chín tháng mười ngày mang thai rồi sinh hạ nó, ta không thể trơ mắt đứng nhìn nó lạc lối. Cậu đã là trợ lý đặc biệt của nó, nên biết rõ muốn thành lập một công ty đã khó, bảo vệ công ty ấy lại càng khó hơn. Hôm nay, L.S đã vượt tầm một công ty bình thường, làm sao có thể chịu được những tin tức bất lợi? Nếu bên ngoài lan truyền thông tin tổng tài L.S lại là kẻ đồng tính, cậu nói xem, đến lúc đó dư luận sẽ đánh giá thế nào? Công chúng sẽ nhìn Linh Dạ với ánh mắt ra sao?”

“Tôi, tôi biết rõ…” Hai tay đặt trên đầu gối bất giác nắm chặt lại thành quyền, mạnh đến mức đầu ngón tay cũng trở nên trắng bệt. Khóe mắt nhìn thấy vật chướng mắt trên tay trái, đôi mắt đen của Mâu Thần An hiện lên một tia thống khổ.

Cậu sao có thể không biết những hậu quả này? Từ khi quyết định ở cùng một chỗ với Dạ, cả ngày lẫn đêm cậu đều băn khoan không dứt.

Hôm nay bị Nghê Mộ Ngọc nói thẳng mặt như thế, bảo cậu phải làm sao đây? Cậu không phải đứa ngốc, cũng không muốn trốn tránh sự thật.

“Cậu biết rõ là tốt rồi. Huống chi cậu là một nam nhân, căn bản không có khả năng vì Linh Dạ mà sinh con dưỡng cái. Đến lúc đó, ai kế thừa L.S? Chẳng lẽ cậu muốn giao L.S cho người ngoài sao?” Hơi cười nhạo, rồi âm thanh chuyển thành thở dài tiếc nuối: “Bất quá, chúng ta không phải những kẻ cổ hủ, vì tương lai của Linh Dạ mà không để ý gì đến hạnh phúc của nó. Nếu như nó thật sự thích cậu, quyết định ở cùng với cậu, chúng ta cũng không phải không đáp ứng. Dù có vì như thế mà bị thiên hạ cười chê, ta cũng chấp nhận, bởi vì hạnh phúc của hài tử là quan trọng nhất.”

Không thể tin được Nghê Mộ Ngọc lại nói vậy, Mâu Thần An kinh ngạc nhìn nàng. Nàng lúc này so với ấn tượng của cậu tại Lãnh uyển đúng là khác xa a! Chẳng lẽ trong bốn năm qua, Nghê Mộ Ngọc đã minh bạch trách nhiệm của một người mẹ? Thật là không thể tin, một nữ nhân lấy tiền tài và quyền lực làm sinh mạng đột nhiên biến thành một người mẹ tốt được sao?

Hất hất tóc về phía sau, bởi vì người đối diện hiện lên sự không tin rõ ràng làm cho đôi mắt phượng xinh đẹp xẹt qua một tia không vui, nhưng trên mặt nàng vẫn là một nụ cười hòa nhã:

“Nếu như bây giờ L.S hợp tác với Lãnh thị, như vậy một trăm năm sau cơ nghiệp này vẫn thuộc về họ Lãnh, đối với cậu và Linh Dạ hoàn toàn không có chỗ nào không tốt. Ngoài ra, chúng ta còn đáp ứng cậu, nếu cậu có thể thay chúng ta thuyết phục Linh Dạ hợp tác, chúng ta sẽ ra mặt thuyết phục cha mẹ cậu đồng ý cho hai người ở cùng một chỗ. Thế nào?” Trên tư liệu cho biết, Mâu Thần An đến từ một gia đình ngư dân ở Sai Kung, mà đã là người dân quê, chắc chắn cha mẹ cậu ta không vui vẻ gì khi biết con trai mình là người đồng tính.

Chỉ với điểm này thôi, nàng thật không tin Mâu Thần An sẽ không có cố kỵ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương