Tình Yêu Vĩnh Cửu
-
Chương 5
Hy vọng duy nhất của làng Đông là A Thất, vậy mà anh đã hy sinh. Vì vậy giờ đây làng Đông như rắn mất đầu, ko còn người chỉ huy, gương mặt ai nấy đều lộ ra vẻ sợ hãi, lo lắng rằng ko biết quân lính đã tìm ra họ chưa.
Vết thương của bố đã lành nhưng ông ko còn dẻo dai như trước, có lẽ chết sớm hay muộn chính là câu hỏi lớn nhất rất cần giải đáp của dân làng Đông.
" Sắp hết thuốc rồi " Cô phát hiện lá dùng để quấn vết thương cho bố đã hết. Nếu ko có lá thì vết thương của bố sẽ càng mau khỏi. Vì thế cô đã dũng cảm rời khỏi nơi trú ẩn để lên rừng hái lá. Lá này là loại lá đặc biệt nên chỉ mong ở đồi núi, cô thầm nghĩ chắc quân lính sẽ ko rảnh rỗi trèo lên tận đồi để tìm người nên an tâm lên núi hái lá.
Sau khi hái xong, cô chuẩn bị xuống thì bất ngờ bị ai đó đánh ngất đi.
Tỉnh dậy Linh Lan nhận ra mình đang ở trong hang động của một ngọn núi, hai tay và hai chân cô đều đã bị trói bằng dây thừng. Có tiếng bước chân, dù chỉ là cái bóng nhưng cô đã biết người bắt cóc cô chính là Lous. Anh xuất hiện với gương mặt vô cảm, anh mặc quân phục nhưng nếu để ý thì quân hàm màu xanh trên ngực đã tố cáo anh chính là hoàng tử.
" Là anh? " Cô hận ko thể thoát khỏi sợi dây thừng đáng ghét này để đánh cho anh một trận tơi bời.
" Ko ngờ em lại tự chui đầu ra khỏi hang, cũng tốt, đỡ công tôi phải suy nghĩ để tìm em "
" ANH LÀ TÊN KHỐN MAU THẢ TÔI RA "
Linh Lan gần như phát điên lên, rốt cuộc anh nghĩ mình là ai mà dám bắt cô. Ngay từ đầu vốn dĩ hai người đều thuộc hai trạng thái đối lập nhau vì thế làm sao có thể chung sống hoà bình đây.
" Phát súng em tặng cho tôi giá như ko được bắn ra thì dân làng Đông của em đã có thể giữ lại mạng sống.Hai tiếng nữa thôi, em sẽ được chứng kiến ngày tận thế của làng Đông " Anh sờ lên mặt cô, gương mặt xinh đẹp này đã nhem nhuốc hết cả lên, anh lau sạch mấy vết lem rồi bỏ ra ngoài.
Ko, ko thể như vậy được, ngay lúc này cô cảm thấy bản thân mình đang rơi xuống vực thẳm. Cô ko muốn ai phải chết cả, dân làng cô, mọi người đều có tư cách để sống. Nhưng làm sao đây, cô chính là nguyên nhân khiến mọi chuyện càng thêm rắc rối.
Cô gần như ngất lịm vì đau đớn, sự day dứt khi mà nghĩ tới cảnh kẻ gây chuyện sống sờ sờ còn người liên luỵ lại chết tức tưởi. Tựa lưng vào tảng đá, cô cảm thấy lạnh khủng khiếp, cơ thể cũng vì thế run lên bần bật.
Nghe xong đt Lous quay trở lại, nhìn Linh Lan co ro vì lạnh, anh liền cởi hết lớp áo ngoài, để lộ bờ ngực vạm vỡ hồng hào. Anh đắp vào người cho cô rồi anh cũng ôm chặt cô vào lòng. Hai người dần dần thiếp đi.
Vết thương của bố đã lành nhưng ông ko còn dẻo dai như trước, có lẽ chết sớm hay muộn chính là câu hỏi lớn nhất rất cần giải đáp của dân làng Đông.
" Sắp hết thuốc rồi " Cô phát hiện lá dùng để quấn vết thương cho bố đã hết. Nếu ko có lá thì vết thương của bố sẽ càng mau khỏi. Vì thế cô đã dũng cảm rời khỏi nơi trú ẩn để lên rừng hái lá. Lá này là loại lá đặc biệt nên chỉ mong ở đồi núi, cô thầm nghĩ chắc quân lính sẽ ko rảnh rỗi trèo lên tận đồi để tìm người nên an tâm lên núi hái lá.
Sau khi hái xong, cô chuẩn bị xuống thì bất ngờ bị ai đó đánh ngất đi.
Tỉnh dậy Linh Lan nhận ra mình đang ở trong hang động của một ngọn núi, hai tay và hai chân cô đều đã bị trói bằng dây thừng. Có tiếng bước chân, dù chỉ là cái bóng nhưng cô đã biết người bắt cóc cô chính là Lous. Anh xuất hiện với gương mặt vô cảm, anh mặc quân phục nhưng nếu để ý thì quân hàm màu xanh trên ngực đã tố cáo anh chính là hoàng tử.
" Là anh? " Cô hận ko thể thoát khỏi sợi dây thừng đáng ghét này để đánh cho anh một trận tơi bời.
" Ko ngờ em lại tự chui đầu ra khỏi hang, cũng tốt, đỡ công tôi phải suy nghĩ để tìm em "
" ANH LÀ TÊN KHỐN MAU THẢ TÔI RA "
Linh Lan gần như phát điên lên, rốt cuộc anh nghĩ mình là ai mà dám bắt cô. Ngay từ đầu vốn dĩ hai người đều thuộc hai trạng thái đối lập nhau vì thế làm sao có thể chung sống hoà bình đây.
" Phát súng em tặng cho tôi giá như ko được bắn ra thì dân làng Đông của em đã có thể giữ lại mạng sống.Hai tiếng nữa thôi, em sẽ được chứng kiến ngày tận thế của làng Đông " Anh sờ lên mặt cô, gương mặt xinh đẹp này đã nhem nhuốc hết cả lên, anh lau sạch mấy vết lem rồi bỏ ra ngoài.
Ko, ko thể như vậy được, ngay lúc này cô cảm thấy bản thân mình đang rơi xuống vực thẳm. Cô ko muốn ai phải chết cả, dân làng cô, mọi người đều có tư cách để sống. Nhưng làm sao đây, cô chính là nguyên nhân khiến mọi chuyện càng thêm rắc rối.
Cô gần như ngất lịm vì đau đớn, sự day dứt khi mà nghĩ tới cảnh kẻ gây chuyện sống sờ sờ còn người liên luỵ lại chết tức tưởi. Tựa lưng vào tảng đá, cô cảm thấy lạnh khủng khiếp, cơ thể cũng vì thế run lên bần bật.
Nghe xong đt Lous quay trở lại, nhìn Linh Lan co ro vì lạnh, anh liền cởi hết lớp áo ngoài, để lộ bờ ngực vạm vỡ hồng hào. Anh đắp vào người cho cô rồi anh cũng ôm chặt cô vào lòng. Hai người dần dần thiếp đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook