Chương 16:

 

“Đệt” Chỉ thiếu chút xíu nữa, lửa giận của Tiêu Hành khó khăn không dập tắt được, một đấm lên trên cửa thang máy.

 

Hi Thần cùng Bạch Dục Hành quả nhiên xem được kịch vui, một trước một sau đến hiện trường.

 

Bộ dạng Hi Thần lại sợ thiên hạ không loạn, kích thích Tiêu Hành “Cái đệt, không phải đâu nhỉ? Thang máy dừng ở tầng 28!! Úi úi, Bạch Dục Hành, cậu mau nhìn đi, Thẩm Tư Cương đây là muốn làm gì? Mang muốn nhân viên vệ sinh đến tầng 28?” Cái cao ốc này 6 tầng đầu là câu lạc bộ giải trí, gọi là hộp đêm. Chẳng qua người tới Đông Hoàng ăn chơi không giàu thì sang, người có thân phận tất nhiên phẩm cách cao nhã.

 

Mà tầng 6 trở lên, chính là khách sạn.

 

Tại sao thiết kế như vậy… Chắc hẳn không cần nhiều lời, chỉ cần không phải kẻ ngu đều hiểu nguyên do.

 

Ánh mát nhỏ dài của Bạch Dục Hành u quang chợt loé, hướng về phía Hi Thần cười nhạt “Nhân viên vệ sinh cũng là đàn bà. Có gì đáng ngạc nhiên sao?”

 

Chưa dứt lời, Hi Thần không nhịn được oán thầm “Khẩu vị của Thẩm Tư Cương đặc biệt đến mức nào nhỉ? Cũng quá nặng rồi” Mang một nhân viên vệ sinh đi mướn phòng? Hi Thần chẹp miệng, hồi tưởng vóc người cùng tướng mạo của nhân viên vệ sinh kia, không nhịn được run run một chút.

 

“Shit!” Tiêu Hành nghe vậy, lại đánh thêm một quyền ở cửa thang máy, sau đó liều mạng nhấn nút thang máy lên xuống.

 

“Này Tiêu Hành, cậu sẽ không phải vẫn muốn đuổi đến đấy chứ? Cậu mới về nước nên chưa biết, tầng 28 ở đây cả tầng đều là của Thẩm Tư Cương. Không có thẻ, cậu không lên nổi”

 

Cả khuôn mặt Tiêu Hành đều tối lại.

 

 

Tốc độ thang máy cực nhanh, thang máy phát ra âm thanh đing một cái, cửa thông suốt mở ra, Thẩm Tư Cương bước nhanh ra khỏi Thang máy, vác Giản Đường thuần thục vòng qua phòng khách bước dài tiến vào phòng ngủ.

 

Phịch!

 

Giản Đường chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, một giây kế tiếp cả người bị Thẩm Tư Cương không chút lưu tình ném ở trên thảm lông dài Ba Tư, còn chưa kịp phản ứng một trận đau nhức, cô bị buộc mở mắt ra, gương mặt tuấn mỹ của Thẩm Tư Cương gần trong gang tấc.

 

“Giản Đường” thanh âm lạnh như băng của người đàn ông vang lên, người Giản Đường không tự chủ mà run một cái, thanh âm kia vẫn tiếp tục “Giản Đường, cô hôm nay thật khiến tôi phải mở to mắt nhìn”

 

“Giản đại tiểu thư ngày xưa hôm nay vì cầu xin tha thứ liền hèn mọn hạ tiện đến mức trước mặt mọi người ôm hôn một người thủ hạ. Cô nói thử, nếu như lão già Giản Chính Đông biết được thì có phải hay không còn mặt mũi gặp người khác nữa?” Giản Chấn Đông là cha ruột của Giản Đường.

 

Cả người Giản Đường chấn động, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch. Nhưng một giây kế tiếp nhớ lại liền phản bác hắn “Giản gia không có Giản Đường. Tôi chỉ là một tội phạm” Nhìn dung nhan tuấn mỹ gần trong gang tấc, đã từng là vẻ mặt cô thường mơ tưởng, mà bây giờ cô tránh như tránh tà.

 

“Thẩm tiên sinh, tôi chỉ từng là một tội phạm, ngài đại nhân đại lượng bỏ qua cho tôi đi” Cô cố ý đè xuống sự sợ hãi đối với hắn, nỗ lực thành một kẻ tầm tường. Chỉ cầu có thể sống vô sự và còn sống.

 

Tôn nghiêm là cái gì? Từ nơi địa ngục u ám đi ra, rốt cuộc có thể thấy ánh mặt trời, cô không thể bỏ được sự ấm áp này.

 

Thẩm Tư Cương nguy hiểm nheo mắt lại, đáy mắt đầy tức giận.. Người phụ nữ hèn mọn trước mặt này lại từng đối với hắn dây dưa không ngớt, cho dù hắn mặt lạnh cô vẫn không quan tâm vẫn cứ vậy bám lấy hắn, như thiêu thân lao đầu về phía hắn, giờ tất cả nhiệt tình đều bị cháy hết rồi?

 

Răng cắn chặt! Lửa giận của Thẩm Tư Cương bốc lên mà không giải thích được, ngay cả chính hắn cũng không hiểu tại sao mình lại nổi giận.

 

Con ngươi người đàn ông lạnh như băng, tầm mắt sắt bén khoá trên môi của cô, ở đó còn lưu lại dấu vết của Tiêu Hành — thời điểm hắn cưỡng ép kéo người phụ nữ này ra, Tiêu Hành vô tình lưu lại trên môi của cô một dấu răng.

 

Đột nhiên…

 

“Vừa rồi là nụ hôn đầu của cô?”

 

“…A?” Giản Đường ngẩn ra, nhưng theo bản năng đỏ mặt.

 

Một cỗ tức giận không nói ra được ở đáy lòng dâng lên, sắc mặt Thẩm Tư Cương càng ngày càng lạnh, đột nhiên tóm lấy cánh tay Giản Đường, thô lỗ kéo cô sải bước tới nhà tắm.

 

“Buông tôi ra, cầu xin anh bỏ qua cho tôi”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương