Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung Tá
-
Chương 14: Anh muốn tối nay
Trở lại phòng ở Cao Nhĩ Phu, vui vui vẻ vẻ tắm nước nóng.
Ôn Miên đổi một bộ áo ngủ bằng bông, dùng khăn lau khô tóc, vừa ra khỏi toilet liền bị hình ảnh trước mắt làm cho kinh hãi hoàn toàn.
Người đàn ông chỉ mặc một cái T-shirt mỏng, đang nằm ở trên thảm dùng tư thế tiêu chuẩn hít đất, bắp thịt cả người căng phồng, cánh tay to lớn cố gắng phô bày vẻ đẹp, ngay cả đường cong trên lưng cũng đặc biệt mê người.
Bộ đội đặc chủng không thể bỏ dỡ rèn luyện dù chỉ một ngày, quan trọng hơn là Cù Thừa Sâm không vận động liền cảm thấy cả người không được tự nhiên, định trước khi tắm hít đất chừng trăm cái, coi như là hoạt động gân cốt.
Hai cánh tay anh chống đỡ thân người, ngước mắt quan sát đôi chân trần mang dép nữ.
Áo ngủ Ôn Miên cổ áo rất lớn, lộ ra phần cổ non mịn da thịt trắng như tuyết, tóc dài đen nhánh xoăn tự nhiên, tinh khiết yên lặng lộ ra chút quyến rũ, ánh mắt lại cất giấu sự ngoan cường, đáng giá để người khác khiêu chiến.
Dũng khí tiếp nhận tất cả khiêu chiến của trung tá Cù bắt đầu lung lay..........Không thể nhìn nữa.
Lúc này Ôn Miên cũng không biết người kia đang cố gắng kiềm chế, chỉ vào sếp nói: "Hít đất hình như quá đơn giản, em cũng có thể làm."
Anh cảm thấy lời này rất buồn cười, từ trên mặt đất đứng dậy, Ôn Miên trong nháy mắt thấy được cơ bụng mê người giấu dưới lớp áo mỏng bao quanh dáng người.
"Tới ngồi trên lưng anh thử một chút."
Ôn Miên sửng sốt một chút, Cù Thừa Sâm gõ đầu cô cười cười: "Anh ngồi trên người em, em làm được không."
Đối với anh mà nói dường như cũng không phải vấn đề lớn lao gì, cô bỏ qua việc anh lấy mức nước chênh lệch giữa lòng sông và mặc biển để khi dễ mình, không vui: "Trước hết để em đốc thúc anh hoàn thành nhiệm vụ."
Cù Thừa Sâm buồn cười lắc đầu một cái, lần nữa cúi người xuống, Ôn Miên vui vẻ ngồi trên sống lưng anh: "Aizz, sếp Cù, anh hít đất 200 cái khởi động đi."
Trung tá Cù cũng lười cười cô, nhìn thân thể nhỏ bé của cô gái này, chắc cũng chưa tới chín mươi cân.
Cõng Ôn Miên tập chống đẩy, Cù Thừa Sâm tận lực khống chế tiết tấu và sức lực, để tránh khỏi việc cô không cẩn thân té xuống.
Cũng không biết làm bao nhiêu cái, cả người anh đầy mồ hôi, anh quét qua Ôn Miên một cái, khuôn mặt cô gái nhìn chằm chằm cái TV lớn trong phòng.
Cù Thừa Sâm bất ngờ đứng dậy, ừ, anh đứng vững vàng trong nháy mắt, Ôn Miên lại té nhào vào cái thảm mềm mại, không ngờ người đàn ông này lại còn che trên người cô, hai người dựa vào nhau thật gần, mùi thuốc lá nhàn nhạt làm cho cô muốn kéo dãn khoảng cách ra chút xíu.
"Người mù đắc ý."
Thì ra là sếp muốn trừng phạt việc cô đắc ý lúc nãy đây mà.
"Phục không?"
Ôn Miên: "Phục."
"Ừ, vậy mới phải."
Không khoác lác sẽ chết sao, Ôn Miên lặng lẽ lầu bầu trong lòng.
Cù Thừa Sâm nhéo khuôn mặt nhỏ bé mập mạp của Ôn Miên, cử chỉ thân mật làm cho cô đứng ngốc một chỗ, nghe được anh hơi lộ ra thanh âm dồn dập, khuôn mặt trắng noãn của cô lập tức ửng hồng.
Thừa dịp cô còn chưa kịp phản ứng, sếp nâng cằm cô lên, tận lực dịu dàng hôn, nụ hôn chặt chẽ kéo dài làm cho hơi thở của cô cũng dần dần rối loạn.
Vừa trải qua nụ hôn nóng bỏng, Ôn Miên từ giữa hơi ấm khôi phục thần trí, cô xấu hổ vạn phần, nhấc chân muốn cho anh một cước nghiêm trọng.
Đáng tiếc trung tá Cù tùy thời đều có thể ổn thỏa chế ngự Ôn Miên, còn lớn tiếng khen ngợi cô: "Không làm nữ binh thật là lãng phí lương thực tổ quốc."
"Đừng..........Để em đứng lên."
Có lẽ do ảo giác, nhưng cô cảm thấy tối nay Cù Thừa Sâm có vẻ hơi kích động, dĩ nhiên cô không thể đoán ra trong lòng anh đang nghĩ cái gì.
Anh nhìn qua thân hình vừa vặn của cô, đè xuống chắc chắn rất thoải mái, Ôn Miên nhắm hai mắt, mặt đã đỏ lên, cô đẩy lung tung, không khéo một cái tay lại chạm tới thắt lưng đầy bắp thịt của Cù Thừa Sâm, anh gần như mỗi ngày đều chịu huấn luyện với cường độ cao, thắt lưng lại càng mạnh mẽ?!
Cảm xúc cứng rắn làm cho Ôn Miên miệng đắng lưỡi khô, hoàn toàn không có ý thức được cô đang ở trạng thái thất thần mà YY sếp.
Cù Thừa Sâm lại hôn Ôn Miên một lần nữa, đầu lưỡi biến đổi độ mạnh yếu và góc độ, ít đi chút kiên nhẫn lúc trước, động tác trở nên mạnh bạo, trái tim cô giống như bị người ta siết chặt, hô hấp cũng giống như nước thủy triều ban đêm, lúc lên lúc xuống.
Trung tá đem váy ngủ của cô lột ra, bên trong không một mảnh vải, Ôn Miên lúng túng muốn che đi, đã bị bàn tay của anh bao phủ, đầu ngón tay thon dài lướt qua thắt lưng mảnh khảnh của cô, làm cho tay chân cô mềm nhuyễn giống như rời ra.
Lồng ngực Cù Thừa Sâm lúc cao lúc thấp mang theo hơi thở nồng đậm của anh, anh nhanh chóng cầm lấy hai bên mềm mại của cô, nhất thời Ôn Miên ngâm lên một tiếng vừa nhỏ vừa mềm, mà từng chiêu thức của anh thì vẫn tỉnh táo như cũ.
Ôn Miên không dám tưởng tượng cảnh này, lại không dám xem tư thế của anh, nụ hôn hung hăng của anh rời khỏi cánh môi, đi tới cái cổ non mịn, tiếp theo là xương quai xanh..........sau đó ngậm vào cô.
Ôn Miên xoa nhẹ sống lưng anh, chỉ cảm thấy anh giống như một con sói hung hãn tráng kiện, Cù Thừa Sâm rút đi quần dài trên chân cô, trong nháy mắt cô cảm thấy có một luồng khí nóng để giữa hai chân cô, dây dưa và chống đối, từ đó sinh ra ma sát như có như không.
Đó là xúc cảm chỉ có thân thể nam và nữ mới có thể sinh ra, cô thậm chí cảm nhận được sự ẩm ướt của hai người, khi ngón tay trung tá Cù xẹt qua da thịt trên mông cô, run rẩy mẫn cảm đột nhiên xuất hiện.
Anh không cách nào khống chế được sức lực phần eo, đụng đến phòng tuyến yếu ớt của cô.
Ôn Miên giật mình một cái, rốt cuộc không chịu nổi nữa muốn từ chối, thân thể run lên rất nhẹ trong ngực anh, càng trở nên dịu dàng: "Không muốn tối nay.......... "
Chỉ một thoáng, Cù Thừa Sâm cũng đã hiểu, cô rõ ràng đã động tình, mới lúng túng nói cự tuyệt.
Vừa nói xong lời, Ôn Miên liền hận không thể đào cho mình cái động để nhảy xuống. Lời này của cô là có ý gì? Sếp người ta không chừng căn bản là không có ý này!
Huống chi không muốn tối nay..........Đó là nói chờ tối mai sao?!
Anh nâng đôi môi mỏng lạnh lên cười cười, thanh âm mang theo ý muốn, cũng khiến cho cô mừng rỡ giống như được ban ơn.
Trung tá Cù bình tĩnh ôm Ôn Miên từ trên đất lên, núp ở trong ngực trung tá cô nhất thời không lên tiếng, sau lưng chạm được giường lớn mềm mại, trước mắt là tròng mắt đen của người đàn ông sâu không lường được.
"Không sao, em nghĩ ngơi đi, anh đi tắm."
Ôn Miên vì để che giấu trái tim đập loạn của mình, vội vội vàng vàng chỉnh sửa lại quần áo, vén chăn lên, trở mình một cái liền chui vào.
Không bao lâu, Cù Thừa Sâm tắm xong.
Ban đêm, trung tá nhẹ nhàng nằm lên một bên giường, hai người đắp chung một tấm chăn, ngủ chung một cái giường, đây thật sự là lần đầu tiên!
Ôn Miên bất hạnh phát hiện ----- cô hoàn toàn mất ngủ, nghĩ đến vị trung tá đáng chết kia đang nằm bên cạnh, cô lại không ngủ được!
Trằn trọc trở mình, lăn qua lộn lại vài lần, Cù Thừa Sâm từ trước đến nay ngủ không sâu rốt cuộc cũng bị cô đánh thức, anh đoán được cô không quen, đành cam chịu số phận ngồi thẳng người lên, dưới ánh đèn ngủ mờ mờ kêu cô: "Ôn Miên."
Cô cứng đờ cả người, co rúc không lên tiếng.
Cù Thừa Sâm kiên nhẫn: "Anh có thể ăn em sao? Đến đây."
Ôi, sếp, anh rõ ràng đã thử qua thức ăn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook